Liên Thành ra mắt sách Chúa Nhật 18.March.2012 ,Sacramento, California
LTS- Trần Kiêm Đoàn, và tập đoàn GHPGVNTN- AQ ra hải ngoại với danh nghĩa là tị nạn CS, nhưng thật sự là những người tiếp tục hoạt động cho cs qua những hình thức khác...Và xử dụng chùa là căn cứ hoạt động. Khi tên sát thủ Nguyễn Đắc Xuân ra hải ngoại thì Trần Kiêm Đoàn chính là kẻ đón tiếp tên sát thủ giết dân Huế năm Mậu Thân 1968. Nếu là nạn nhân của Mậu Thân, Huế thì tự động đi tố cáo tên tội đồ Nguyễn Đắc Xuân với FBI để ngăn chận mọi hoạt động CS trong cộng đồng và chùa, để bảo vệ cộng đồng tị nạn khỏi sự giám sát của đe doạ bởi tên việt gian , sát thủ Nguyễn Đắc Xuân.
Chúng ta cũng thấy là các tăng thống GHOGVNTN-AQ hoàn toàn không lên tiếng tố giác,phản đối hoạt động của Trần Kiêm Đoàn, hay của Trần Đình Minh ( tên thâu tóm hải sảncủa nhân dân nộp cho đảng việt gian cs). Trân Đình Minh đang hoạt động tại chùa Điều Ngự. Xin xem những bài trước.
Chúng tôi cũng xin nhắc lại Lực lượng cư sĩ Chấn Hưng Phật giáo Hoạt động tại chùa Điều Ngự, hay các chùa khác do GHVNTN-AQ lãnh đạo có liên kết với bọn CA Quân Khu 7 trên Internet, diễn đàn Paltalk.
Chúng tôi sẽ bổ túc phần Audio trong những ngày sắp tới.
Trân trọng
--------
sau đây là phần nhận định của chính khí việt về buổi ra mắt sách của ông Liên Thành
Chúa Nhật 18.March.2012 vừa qua, tại Thủ phủ Sacramento, California nơi được coi là sào huyệt hang ổ của hai vị "đầu mục" Trần-Kiêm-Đoàn, Định-Nguyễn cùng đảng giặc "Ấn-Quang" cựu Thiếu Tá Liên-Thành nhờ uống mật gấu đã xâm mình tổ chức buổi RMS "Huế, Thảm Sát Mậu-Thân, Tội Ác Đảng Cộng San VN" đồng thời tường trình với đồng hương NVQG/TNCS về hoạt động, thành quả của Uỷ Ban Truy Tố Tội Ác Cộng Sản VN. Vì lo sợ sự bắt lỗi, nổi cơn thịnh nộ của Trần-Kiêm-Đoàn và Định- Nguyễn, nên Trương Ban Tổ Chức là cựu Thiếu Tá Trần Văn Ngà đã vội vàng "kính cẩn" đạt Thư Mời trực tiếp đến nhị vị đầu mục Trần-Kiêm-Đoàn, Định Nguyễn và bầy lâu la như Tống-Phước-Hiển... đến tham dự trước là để "hạch tội" Liên-Thành và sau để Liên-Thành có dịp "tạ tội" trước hai vị đầu mục đảng Ấn-Quang. Cả BTC lẫn cựu TT. Liên-Thành cùng đông đảo đồng hương đều mòn mõi trông chờ để được tường tận nhìn cho rõ mấy cái "bản mẹt" của đảng giặc Ấn-Quang, nhưngrồi tất cả đều thất vọng vì chờ mãi đến tan buổi hội kéo dài suốt hơn 3 tiếng đồng hồ vẫn không thấy tăm hơi của nhị vị đầu mục cùng bầy lâu la xuất hiện. Thôi nhé ! Liên-Thành đã đơn thương độc mã đến tận hang ổ, thế mà cả bầy cả lũ vẫn co đầu rút cổ lũi trốn như chuột thì từ nay đừng có tiếp tục chường những cái "bản mẹt" xỏ lá ba que, tru tréo trên các diển đàn điện tử để phá làng phá xóm, quậy cho tan nát như trước 1975 thời VNCH nữa nha mấy con chuột nhắc. |
-----------
Đôi điều với Liên Thành về
"Biến Động Miền Trung”
(Quan Điểm của Trần Kiếm Đoàn)
Sau hơn 30 năm ra nước ngoài im hơi lặng tiếng, gần đây ông Liên Thành (xin viết tắt là LT), cựu thiếu tá trưởng ty cảnh sát Thừa Thiên Huế, viết hồi ký nói lên những gì ông biết về tình hình chiến tranh, chính trị và xã hội tại Miền Trung Việt Nam trong khoảng thời gian từ 1963 đến 1975.
Được tin LT sẽ ra mắt sách tại Sacramento, thành phố thủ phủ tiểu bang California vào đầu tháng 11 năm 2009. Đang là một cư dân tại thành phố nầy, tôi xin gởi lời chào LT, một đồng hương xứ Huế và cũng người đồng trang lứa với tôi. Trước cùng lớn lên và đã sống hơn nửa đời trong khung trời Huế và nay trong cảnh “tha hương ngộ cố tri!”
Tập sách “Biến Động Miền Trung” (viết tắt BĐMT) và những bài viết của LT về một số nhân vật thành danh xứ Huế đã tạo nhiều dư luận xôn xao trong cộng đồng người Việt hải ngoại. Xôn xao, bởi vì về mặt tâm lý, khát vọng lý giải hậu quả bi thảm của cuộc chiến Việt Nam đã trở thành một nỗi ám ảnh thường trực và chung thân đối với tập thể người Việt tỵ nạn ở nước ngoài. Sự phân định, xác quyết, chỉ danh điểm mặt hai tuyến nhân vật thiện–ác, chánh–tà trong cuộc tương tranh ba mươi năm đầy máu lệ là một nhu cầu tình cảm, tâm lý và tri thức của cả một thế hệ đang lần bước đến tuổi già, đang từng tháng, từng ngày thay phiên nhau về đất.
Trong một tiến trình truy tìm bằng chứng, phân tích, lý giải để tìm câu trả lời cho một vấn đề, nếu chỉ đứng về mặt phương pháp luận thì Đông – Tây rất khác nhau.
Người phương Tây thiên về lý, phương Đông ta thiên về tình; phương Tây thường lý luận và chứng minh bằng dữ kiện khách quan độc lập, phương Đông ta thường suy diễn bằng cảm nhận và kinh nghiệm chủ quan tập thể. Xác định điều nầy để nói lên sự dè dặt và cẩn trọng cần thiết về tính khả tín – mức độ đáng tin cậy – khi đọc và tìm hiểu một bản tin thời sự hay một tác phẩm liên quan đến tình hình thời cuộc như LT và BĐMT.
Qua những điều LT đã viết và đã nói trên đài phát thanh, trong các buổi hội luận thì chi tiết nầy kia có chỗ khác nhau, nhưng nội dung và chủ đích chỉ có 3 điều nổi rõ hơn cả:
Thứ nhất, LT đã cố gắng tạo ra một bối cảnh xuất thân đầy sôi động về vai trò và quyền lực cá nhân trong vị thế trưởng ty cảnh sát Thừa Thiên Huế quá nhỏ bé và giới hạn của bản thân mình trong bối cảnh chung của toàn đất nước bằng một thế giới thiên hình vạn trạng của lĩnh vực “tình báo”. Đó là một thế giới của mê hồn trận mà trong lịch sử chiến tranh và chính trị kim cổ, cho đến nay, con người vẫn còn hoang mang trong vấn nạn nhiều hơn là giải đáp vì nó dày đặc huyền thoại nhiều hơn là dữ kiện.
Thứ hai, LT đã cố ý cột buộc và đồng hóa phong trào đấu tranh Phật giáo 1963 và các hoạt động của Phật giáo trở về sau đều là cộng sản. Theo ông, các nhà sư Phật giáo trong hàng giáo phẩm lãnh đạo phong trào là đảng viên cộng sản. Từ đó, LT suy luận và diễn giải rằng, các sinh hoạt Phật giáo có liên quan gián tiếp hay trực tiếp với một tình hình xã hội miền Nam thời chiến đầy biến động là do Cộng sản Việt Nam (CSVN) điều khiển, giật giây. Tự phong cho mình vai trò phán quan của một kiểu tòa án mặt trận thời chiến pha trộn với hình thức ngôn ngữ của các cuộc đấu tố, LT cho mình quyền tự do mạ lỵ không tiếc lời các đối tượng mà ông đã “phán” là cộng sản.
Thứ ba, LT đã tự mình, cùng lúc, đứng ra làm thủ lãnh, chứng nhân, nạn nhân, quần chúng… của một thế giới ma để ông tha hồ gắn lên môi, lên mép, lên nhân dáng tưởng tượng của những người đã nằm im trong lòng đất những lời nói, ý tưởng, động thái, chứng tích không thể kiểm chứng và không còn ai đối chất. Từ đó, LT đã đơn giản yên trí rằng, ông đã “đả thông tư tưởng”, thuyết phục được độc giả và người nghe đứng về phía ông để cho đấy là “sử liệu sống” của thời nay.
Tìm hiểu phản ứng của một số người giới hạn có dùng internet và đọc sách báo tiếng Việt thuộc mọi thành phần xã hội, tôn giáo, có biết đến LT và BĐMT thì được biết thái độ của họ đã thể hiện trong nhiều cách thế khác nhau:
- Những người tin những điều ông nói là đúng sự thật và lên tiếng thì đứng khắp mọi phía bên nầy, bên kia; đằng nầy, đằng nọ nên kết luận phía nầy lắm lúc trở thành câu hỏi của phía khác.
- Những người cho LT là dối trá thì phản ứng lạnh nhạt. Họ cho rằng đây chẳng qua là một cuộc đánh trống khua chiêng của LT tự quảng cáo mình một cách dễ dãi phù hợp với bản chất cố hữu của ông từ trước tới nay với sự hỗ trợ mạnh mẽ của nhóm “Phù Ngô phục hận” đầy bản lĩnh đang đứng ở hậu trường (?!)
- Những người có quan tâm mà im lặng thường không phải là họ không biết, nhưng chỉ vì vấn đề và hoàn cảnh chẳng đáng quan tâm nên không đáng nói mà thôi. Trong giới hạn của một bài viết ngắn dưới hình thức “đôi điều góp ý”, thay cho lời chào hỏi xã giao khách phương xa đến viếng vùng mình, người viết không có tham vọng và có lý do đứng ở một vị trí nào đó để làm công việc biện minh không cần thiết và phán xét chưa đủ căn cứ cho các nhân vật và hoàn cảnh đã được nêu lên trong BĐMT. Những nhân vật lịch sử và những ván bài thời cuộc xin trả về cho lịch sử sẽ phán xét công bằng và chung quyết. Đây chỉ là đôi lời dấy lên như một phản ứng “qua đường thấy việc bất bằng chẳng tha” mà thôi. Xin đi vào nội dung:
Điệp báo và nói láo:
Đó là nhan đề cuốn sách “Of Spies and Lies” của John F. Sullivan viết về mặt trận tình báo trong chiến tranh Việt Nam. Nội dung cuốn sách đã trực tiếp hay gián tiếp nhắc đến nhiều trường hợp các nhân sự Việt Nam trong giới thường dân, công chức, cảnh sát, quân đội… làm cộng tác viên, điểm chỉ viên với các đơn vị tình báo của Mỹ đã bị các đơn vị đặc nhiệm phản tình báo của CSVN đánh tráo tin tức. Sự đánh lừa trong nhiều trường hợp đã tạo ra những nguồn tin sai lạc nhằm gây mâu thuẫn, phân hóa, chia rẽ, hạ bệ và bôi đen phẩm cách của những nhân vật “bị” nổi tiếng mà xét ra không có lợi cho ý đồ lâu dài trong sách lược chiếm trọn miền Nam của họ. Giới tình báo hành chánh bị lừa ngồi trong công sở và bàn giấy chỉ việc rung đùi nghe báo cáo từ các cộng tác viên, yên chí lớn là đã “nắm vững tin tức tình báo” để phản ứng. Thái độ chấp nhận vấn đề – dối trá hóa thật – mà cứ mang ảo tưởng là nắm vững và giải quyết được vấn đề đã góp phần tạo nên những tai họa cho địa phương và cả miền Nam sau nầy.
Đọc phần nói về vai trò tình báo bao quát trong mọi lĩnh vực, thấu suốt mọi vấn đề, nắm vững mọi hoàn cảnh, thấy được mọi ngõ ngách bao gồm luôn cả ta, địch và đồng minh của LT trong BĐMT, người đọc có cảm tưởng như đang coi chuyện võ hiệp kỳ tình. Trong đó, chưởng môn LT ngồi trong trướng võ đàn mà thấy hết hoàn toàn thiên hạ sự. Vì vậy, có thể tạm gọi BĐMT là một tập “hồi ức tạp ghi”… nghĩ chi nói nấy của tác giả LT; còn rất xa mới đủ tính khả tín của chứng tích và sử liệu.\
Được biết LT lên tiếng là chỉ chấp nhận tranh luận “sự nghiệp tình báo” của ông với những người ở trong lĩnh vực tình báo mà thôi (?!). Riêng kẻ viết những dòng nầy chẳng thuộc nòi hỗ báo, tình báo gì cả; nhưng chưa hẳn là kẻ “ngoại đạo” trong lĩnh vực nầy. Không biết nên chăng cần hé chút tâm sự riêng rằng, tôi đã từng dịch những hồ sơ “classified” cho Peter Downs, giám đốc cơ quan xã hội Tin Lành Việt Nam (VNCS: Vietnamese Christian Social Services) suốt mấy năm liền song song với nghề dạy học. Sau nầy mới biết ông ta là cục phó CIA đặc trách miền Trung. Vì chỉ “dịch nhi bất tác” nên sau 1975, tôi chỉ bị đuổi dạy, lái xe lam mà khỏi đi tù. Tôi có hai người anh ruột. Ông anh cả là chỉ huy trưởng lực lượng Biệt Kích Dù lần lượt ở các trại Biệt Kích trọng điểm như Thượng Đức, Khâm Đức và Khe Sanh, gắn liền số phận sinh tử với các tổ nhảy toán tình báo vào đất địch. Anh đã tử trận ở Khe Sanh năm 1967 – “Biệt Kích Dù vị quốc vong thân!” Ông anh thứ hai cũng ở trong lĩnh vực tình báo của quân lực Việt Nam Cộng hoà (VNCH), làm ở phòng an ninh Không đoàn 41. Thời gian làm việc với P. Downs và hoàn cảnh anh em chia sẻ, thông tin thường xuyên cho nhau đã giúp tôi học hỏi, làm quen và có được cái nhìn không ảo tưởng về một thế giới mà người khí tiết, kẻ gian tà, nhóm trung thành, phường phản bội biến hiện, quần thảo nhau như bóng với hình thường khó lòng phân biệt. Đó là thế giới tình báo hay nhân danh tình báo. Và, thêm vào đó, bản thân tôi cũng là chuyên viên điều tra tòa án (court investigator) về các hồ sơ tội phạm ngược đãi thanh thiếu niên thuộc chương trình CPS của chính phủ Hoa Kỳ trong suốt 18 năm công tác liên tục tại Sacramento.
Học hỏi và kinh ngiệm đã chỉ cho tôi biết rằng, đánh giá kết quả tình báo, điều tra là nhìn vào thành quả chứ không thể căn cứ vào hiện tượng chiến thuật và sách lược biểu hiện đầy vẻ “dung dăng, dung dẻ” biến hiện không lường trên bề mặt nổi. Kiểu cách dùng lời lẽ đại ngôn để vẽ hươu, vẽ vượn cốt làm hoa mắt thiên hạ về những điều vừa mâu thuẫn, vừa không thể nào chứng minh được là một lối diễn xuất phường tuồng, chẳng dính dáng gì đến tổ chức tình báo và tác dụng của tình báo đích thực cả.
Hoàn cảnh thực tế của Thừa Thiên Huế trong thời kỳ LT làm trưởng ty cảnh sát chỉ còn cái lõi thành phố là tương đối còn an ninh trong phập phồng lo sợ. Có thể nói đây là thời kỳ tệ hại nhất về mặt an ninh của xứ nầy. Chiều chiều, từng đoàn người dân quê trong độ tuổi lao động từ các vùng nông thôn phải đạp xe đạp lên thành phố ngủ trọ qua đêm. Bốn phía đều trở thành những vùng xôi đậu, ngày Quốc gia, đêm Việt cộng. Đi xe đạp rời khỏi cột cờ Phu Văn Lâu chừng 10 phút ra khỏi giới hạn An Hòa, Bao Vinh, Chợ Dinh, Dạ Lê, Thủy Xuân, Phường Đúc… sau chạng vạng tối là đã nơm nớp lo sợ du kích cộng sản bắt cóc hay bắn sẻ bất cứ lúc nào.
Trong cuộc tổng công kích Tết Mậu Thân, 1968 của CSVN trên toàn miền Nam thì Huế bị rơi vào tình trạng thê thảm nhất. Trên 5000 người dân vô tội bị thảm sát. Theo các nguồn thông tin đáng tin cậy thì thủ phạm điểm chỉ bắt người và giết người là những giao liên du kích cộng sản nội thành mà phần đông trước đó, đã quen đường thuộc lối, lên núi và về đồng bằng; vào thành phố Huế dễ dàng như đi chợ. Nếu LT có một mạng lưới tình báo “cái gì cũng biết” như ông nói thì thực tế đau thương của Huế tự nó đã phản bác nghiêm khắc lời tự phong vu vơ, hoàn toàn thiếu căn cứ của ông. Theo tác giả chuyên nghiệp tình báo về cuộc chiến Việt Nam, James J. Wirtz, viết trong sách “Tổng công kích Tết: Sự thất bại của tình báo trong chiến tranh” (The Tet Offensive: Intelligence Failure in War) thì tình báo Mỹ đã biết trước cuộc tổng công kích nầy từ tháng 11 năm 1967, nhưng chưa xác định được ngày giờ đích xác. Sự thất bại của tình báo Mỹ bắt nguồn từ sự thất bại của tình báo Việt Nam, mặc dầu đã biết trước sự cố từ hơn 3 tháng trước.
Sự đại ngôn thái quá của LT trong lĩnh vực tình báo đã gây tác dụng ngược cho các chi tiết về những nhân vật và hoàn cảnh mà ông đã đưa ra với dụng ý chứng minh, phân loại và phê phán theo quan điểm tố cộng cực đoan và bất nhất riêng của mình. Mức độ đáng tin cậy về tính chất thiện, ác; chánh, tà của người và việc trong BĐMT cũng theo sự thổi phồng sai sự thật đó mà rơi xuống mức độ thấp nhất, hay trong nhiều trường hợp đã bị hiểu ngược lại. Chào mừng LT đến Sacramento, tôi chỉ muốn nhắc với người anh em đồng hương, đồng tuổi, thuộc dòng dõi quý tộc triều Nguyễn rằng, bản chất của tình báo là sự thông minh (intelligence) chứ chẳng phải là ngược lại.
Trả lời và câu hỏi:
Như đã xác định theo tiêu đề của bài viết, đây chỉ là đôi điều góp ý ngắn gọn. Muốn phân tích và chia sẻ cho thấu tình đạt lý về vấn đề BĐMT với LT thì ít nhất cũng cần vài ba trăm trang như có người đã viết, vì nó liên quan đến quá nhiều nhân vật, nhiều sự cố đã thành cố sự. Do đó, tôi chỉ đi thẳng vào trọng tâm của vài ba vấn đề tiêu biểu.
Trước hết là vấn đề Phật giáo với cộng sản. Phật giáo Việt Nam (PGVN) – nói chung chứ không phải là giáo hội PGVN thân chính quyền đang hiện diện trong nước – cơ bản theo tinh thần Đại Thừa. Đạo Phật đi vào cuộc đời hiện thực nên có sự tương tác tùy duyên giữa đạo và đời; đời và đạo. Tinh thần nhập thế của đạo Phật Việt Nam đã được thể hiện hài hòa từ thời Lý Trần. Vua Trần Nhân Tông là một thiền sư. Nhưng khi cần, vua cũng cầm quân ra trận đánh tan quân xâm lược Mông Nguyên. Khi thanh bình trở lại, vua treo kiếm, coi chuyện công danh như đôi dép bỏ, lên Trúc Lâm Yên Tử tu hành giác ngộ. Đạo Phật Việt Nam uyển chuyển như một dòng sông; đi song song với dòng lịch sử dân tộc nên phải chảy qua những chặng đường quanh co, khúc khuỷu theo vận nước thăng trầm. Nhìn đạo Phật mà chỉ nhìn vào một giai đoạn, một bộ phái, một tổ chức hay một phong trào riêng lẻ nằm trong toàn thể sinh hoạt Phật giáo, rồi vội vàng kết luận đạo Phật như thế này, như thế kia… là nhìn biển qua sóng, nhìn sông qua bèo; nên có nhìn mà không thấy!
Khi Việt Minh (tiền thân CSVN) dấy lên phong trào toàn quốc chống Pháp vào mùa Thu năm 1945, những người Việt Nam yêu nước không phân biệt khuynh hướng, thành phần, giai cấp xã hội đều lên đường tham gia kháng chiến. Lịch sử còn ghi lại những hình ảnh cảm động của xóm đạo Tha La. Tuy đạo Thiên Chúa chịu nhiều ân nghĩa với Pháp, nhưng năm 1946, thanh niên xứ đạo Tha La bỏ ruộng vườn, xóm đạo lại đằng sau; Linh mục Nguyễn Bá Kính cũng cởi áo lên đường cứu nước. PGVN với lịch sử gắn liền với vận nước nên nhiều nhà sư từ Bắc chí Nam cũng đã tham gia những phong trào cứu quốc nên đã bị Pháp gọi là “Giặc Thầy Chùa”!
Sau thời kỳ Việt Minh trở thành CSVN thì sự hệ lụy giữa tôn giáo và chính trị kéo dài khi nổi, khi chìm; nhưng chưa bao giờ đạo Phật quay lưng với đất nước và dân tộc.
Trong BĐMT, LT đã nhìn thấy cộng sản khắp nơi. Điều nầy đúng. Khắp miền Nam, từ phủ tổng thống đến các nha, sở, bộ; trường học, chùa chiền, tu viện; thậm chí tư thất, tư dinh đều có cộng sản len lỏi vào. LT chọn bối cảnh cho “biến động miền Trung” bằng cách cắt một mảnh cuối cùng trong cuộc chiến Việt Nam từ 1963 đến 1975. Nghĩa là từ khi có phong trào tranh đấu Phật giáo và Ngô triều bị sụp đổ cho đến khi CSVN chiếm hết miền Nam.
Nội dung và chủ đích chính của LT và cái “Think Tank” (bồn trí tuệ) sau lưng ông là trang hoàng, sơn phết, làm đầy cho một cái khung định kiến đã đúc sẵn. Cái khung khép lại chỉ đơn giản như thế nầy:
Phật giáo + Cộng sản = Đảo chánh nhà Ngô + Mất miền Nam.
(Cảnh biểu tình của Phật Giáo Đồ chống chế độ Ngô Đình Diệm kỳ thị Phật Giáo)
Đó là… cứu cánh của cách đặt vấn đề trong BĐMT. Mọi phương tiện dầu đúng, dầu sai, dầu hay, dầu dở đều là phương kế khả thi nếu nó phục vụ cho cứu cánh đã đặt định. Điều khó hiểu nhất đối với một người đọc trung bình là có chăng trăm nghìn sự kiện mâu thuẫn và cách hành xử nghịch lý như những điều LT đã diễn tả trong BĐMT đã thực sự diễn ra tại miền Nam? Những thắc mắc chính đáng của độc giả đã thể hiện qua
HY Spellman Ngô Đình Diệm hôn tay HY Spellman
những câu hỏi cụ thể, đại khái như: Tại sao một trưởng ty cảnh sát nhỏ bé như LT lại có quyền lực khắp nơi, khắp chốn như vậy? Tại sao một nhân viên cấp tỉnh như LT lại có uy quyền trên cả hàng tổng, bộ trưởng? Tại sao một hệ thống quân giai có kỷ cương như quân lực VNCH lại để cho một viên thiếu tá địa phương như LT có quyền hành xử tùy tiện và bất chấp như thế? Chỉ có một trong hai bên đúng: Hoặc là giới lãnh đạo quân đội và dân sự miền Nam hoàn toàn vắng bóng; hoặc là LT nói sai sự thật. Nói cường điệu quá đà toàn những chuyện không thật thì người Huế gọi đó là nói “phách tấu !” Mà lẽ nào người Hoàng phái như LT lại đi nói điều phách tấu?!
Có thể nói những tiết mục hấp dẫn nhất trong BĐMT là những màn “tình báo nổi”. Trong kỹ thuật tình báo kinh điển có nói đến phần nhận diện nhân dáng và quan sát tang vật hiện trường như một nghệ thuật “warm up” (hâm nóng) ban đầu để đo lường phản ứng của nhân vật; chuẩn bị tinh thần cho một tiến trình tra vấn tiếp theo. Nhưng không biết LT đã tốt nghiệp ở trường tình báo nào mà thường khi lẫn lộn giữa kỹ thuật nhận diện với tiểu xảo coi tướng của các ông thầy bói xem giò gà xứ Huế theo kiểu xếp bộ “mắt trắng môi thâm”, “tai dơi mặt chuột”… để sơ kết bản chất của những nhân vật mà ông sắp sửa kết án (nhưng chưa chắc đã thấy bao giờ). Cũng theo nguyên tắc tình báo quốc tế thì sự lẫn lộn giữa định kiến, cảm tính và lý tính sẽ “nullification” (vô hiệu) kết quả điều tra.
Trong số nhiều khuôn mặt được ông đưa ra tố cộng trong BĐMT, có hai nhân vật Phật giáo được LT chiếu cố tận tình nhất là thầy Trí Quang và thầy Đôn Hậu. Gần nửa thế kỷ trôi qua, nhưng nhân vật Thích Trí Quang vẫn còn là một đối tượng tham khảo và phân tích của các học viện chính trị, nhân chủng và xã hội quốc tế, nhất là ở Mỹ. Mọi sự suy diễn đơn giản và phiến diện về nhân vật nầy là một trường hợp “nullification” dữ kiện đáng tiếc mà tôi đã có dịp nói ở trên.
Gần 30 năm trước, lúc mới chân ướt chân ráo đến Mỹ thì tôi đã đọc một bài viết xuất phát từ vùng Tiểu Sài Gòn nói rằng, thầy Trí Quang là trung tá Việt cộng. Ngày CSVN chiếm Sài Gòn, thầy mang lon đội mũ trung tá cầm cờ chạy rông ngoài đường phố hoan hô quân miền Bắc. Tin tức kiểu tiếu lâm AVT đó, nay mới nghe lại LT lập lại trong BĐMT! Không có gì thú vị và “xả hơi” hơn khi đọc về nhân vật Thích Trí Quang qua màn tình báo LT. Nguồn tin tình báo LT cho rằng, thầy Trí Quang là đảng viên cộng sản. Rằng, thầy là cộng sản gộc, nhận chỉ thị trung ương Đảng đứng ra sách động phong trào đấu tranh Phật giáo. Đi xa hơn nữa, LT còn viết là thầy Trí Quang có người yêu già nhân ngãi non vợ chồng là một cô bé làm thị giả 13 tuổi. Có lý nào LT là cháu của danh tăng Thích Tịnh Khiết lại hiểu tổ chức Phật giáo Huế có tiếng về giới luật khắt khe, nghiêm ngặt một cách quá nông nổi và sai lạc đến như thế. Trong tổ chức Phật giáo làm sao lại có chuyện tréo cẳng ngỗng “thị giả” nữ 13 tuổi bên cạnh một thượng tọa là thế nào? Chưa hết, LT còn kể là ông đã cãi lệnh tướng tư lệnh cảnh sát Nguyễn Ngọc Loan, vào lục soát phòng riêng của thầy Trí Quang và tìm thấy một bằng chứng hùng hồn cho sự nghiệp tình báo của ông là một cái xì líp đàn bà. Tưởng tượng vượt quá giới hạn đạo lý sẽ trở thành vô luân.
Thầy Trí Quang là một tu sĩ nổi bật trong cuộc đấu tranh Phật giáo 1963. Thầy được (hay bị?) báo chí Âu Mỹ và Việt Nam khai thác triệt để; hình thầy xuất hiện trên trang đầu của những tờ báo lớn như Time, FP với những lời bình luận nóng hổi. Đa số những bài viết đều có một điểm chung khá tương tự về khuynh hướng Dân Tộc của thấy Trí Quang: Không lệch theo con đường duy vật vô thần của khối Cộng sản; mà cũng chẳng nghiêng về con đường duy linh nhất thần của khối Tư bản. Thầy đứng giữa “hai lằn đạn”. Bên tả cho thầy là CIA, bên hữu cho thầy là Cộng sản.
Biến động 1966 phát xuất từ nguồn gốc là người Mỹ đã chuyển hướng biến Miền Nam thành kho súng đạn sau khi xoa tay bức tử triều đại Ngô Đình. Mỹ không muốn mất thời gian tái tổ chức một xã hội miền Nam theo mẩu mã dân sự ổn định như Hoa Kỳ mà nóng lòng muốn dứt điểm cuộc chiến Việt Nam để ôm Trung Quốc bằng cách quân đội hóa toàn miền Nam. Mỹ là chuyên viên dựng lên những chính quyền quân sự ở các nước chậm tiến và bất ổn như một sự dằn mặt giới lãnh đạo đương quyền do Mỹ hỗ trợ rằng, hãy khôn hồn, đảo chánh và lật đổ có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Tại sao một miền Nam đang đối đầu với một đối thủ có bộ máy chính trị quá chặt chẽ như miền Bắc mà đồng minh Hoa Kỳ lại áp dụng một sách lược “ăn xổi ở thì” như vậy? Những chính khách miền Nam chống cộng không nằm trong guồng máy hành chánh quân sự đều có chung mối quan ngại như thế.
Thầy Trí Quang và một số các nhà sư Phật giáo đã đứng lên đòi hỏi một hiến pháp và một sách lược mới thích hợp cho chính thể VNCH ổn định và có thực lực tại miền Nam trong thời điểm 1966 là đi ngược lại sách lược của Mỹ đang triển khai tại vùng châu Á Thái Bình Dương. Đồng thời, CSVN cũng thấy được nguy cơ của một miền Nam ổn định. Trong lúc đó, Kissinger đang đi đêm thương thuyết với Bắc Kinh và thuyết phục nội các Johnson bỏ rơi miền Nam. Vô hình trung, nhân vật Trí Quang trở thành đối đầu cùng lúc với cả Mỹ lẫn CSVN. Và khi Mỹ đã bật đèn xanh với túi đô la lè kè bên cạnh thì dẫu cho họ có muốn sông cạn núi mòn trong chớp mắt cũng chẳng có gì là khó. Đã có quá nhiều tài liệu công bố nói rằng, Mỹ đã cho nhân vật Trí Quang một trong ba sự chọn lựa là: Im lặng bó tay vào chùa dịch kinh niệm Phật, lưu vong sang Hoa Kỳ hay về thăm… cụ Diệm (?!)
Trong suốt 40 năm qua, thầy Trí Quang sống yên lặng trong chùa, “thủ khẩu như bình, thủ ý như thành”. Tất cả về thầy Trí Quang sau 1975 mà tôi được biết là hai tác phẩm dịch thuật. Một là bản dịch kinh Kim Cương, 263 trang, do Mai Lan Lệ Ấn hải ngoại ấn hành năm 1987. Hai là bản dịch kinh Diệu Pháp Liên Hoa, 1162 trang, cùng nhà xuất bản năm 1996.
Nhân vật thứ hai được LT mang ra trình làng là thầy Đôn Hậu. Hành tung và sự nghiệp của thầy được LT mô tả trong BĐMT thảy đều là “Việt cộng toàn ròn”. Rốt lại còn “dễ sợ” hơn là thầy Trí Quang!
Ông Đỗ Trung Hiếu, bí danh Mười Anh, người Quảng trị, đảng viên cộng sản thâm niên, được Đảng giao làm công tác Tôn giáo vận, một thời là kiến trúc sư Phật giáo Nhà nước đã khách quan nhận định rằng, thầy Đôn Hậu bị phe Cách mạng cưỡng ép đưa lên núi sau vụ Tết Mậu Thân ở Huế và đem ra Hà Nội trong thời gian chiến tranh, gán cho chức Ủy viên Cố vấn Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa miền Nam; năm 1976 là đại biểu Quốc hội khóa 6 và Ủy viên Đoàn Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc. Nhưng một thời gian sau, để phản đối việc chính quyền cộng sản đàn áp Phật giáo ở miền Nam, thầy Đôn Hậu đã công khai bằng văn thư từ bỏ hết mọi danh vị và chức tước bị gán nói trên. Thầy cực lực chống đối việc thống nhất Phật giáo thành Phật Giáo Việt Nam (thường gọi là Phật giáo Nhà Nước hay Phật giáo Quốc doanh) để làm công cụ chính trị cho đảng Cộng sản. Thầy giữ vững lập trường này cho đến ngày viên tịch (23.4.92). Ý hướng của thầy đã biến thành hành động cụ thể. Cuối đời, thầy Đôn Hậu đã phó thác ấn tín lãnh đạo Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (PGVNTN) lại cho thầy Huyền Quang.
Trong truyền thống Phật giáo, truyền y bát cho nhân vật lãnh đạo kế thừa đồng nghĩa với sự phó thác tâm phúc nhất niềm tin và lý tưởng vào sự nghiệp hành đạo độ sanh của người kế vị. Với ý nghĩa đó, tưởng cũng nên khách quan tìm lại những nét tiêu biểu nhất về chí hướng của nhân vật thừa kế thầy Đôn Hậu trong PGVNTN. Trong cao trào kháng chiến chống Pháp năm 1945, như tôi đã lược trình ở trên, thầy Huyền Quang tham gia Phật Giáo Cứu Quốc Liên Khu 5 trong những ngày đầu của cao trào yêu nước chống ngoại xâm. Năm 1951, thầy bị Việt Minh lúc bấy giờ đã biến tướng thành CSVN bắt giam lỏng 4 năm vì phản kháng quyết định độc đoán biến Phật giáo thành hội đoàn của cộng sản. Năm 1963, thầy Huyền Quang là tổng thư ký của Ủy Ban Liên Phái Bảo Vệ Phật Giáo, làm việc trực tiếp với Uỷ Ban Liên Bộ của chính phủ tổng thống Ngô Đình Diệm. Năm 1977, thầy Huyền Quang bị CSVN bắt biệt giam cùng với các thầy Thiện Minh và thầy Quảng Độ. Năm 1992, sau khi được sự phó thác của thầy Đôn Hậu trở thành người lãnh đạo kế nhiệm của PGVNTN, thầy Huyền Quang đã viết yêu sách 9 điểm, nêu lên những sai lầm của nhà cầm quyền và yêu cầu nhà nước CSVN phải tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng. Kết quả là thầy đã bị CSVN quản chế cho đến ngày viên tịch (5-7-2008). Ngoài ra, những tu sĩ Phật giáo ở vị thế lãnh đạo khác trong phong trào đấu tranh Phật giáo mà LT cho là do cộng sản dựng lên cũng đã bị CSVN ngược đãi, giam cầm như: Thầy Thiện Minh (chết bí mật năm 1978 sau thời gian bị giam cầm).
Thầy Quảng Độ, thầy Đức Nhuận cũng bị tù tội triền miên.
Một nhà văn nào đó đã kêu lên: “Trong cảnh tranh tối tranh sáng nầy, anh em nhìn rõ mặt nhau thật khó!” Nhìn rõ nhau đã khó, phán xét đúng càng khó hơn.
Đôi điều với Liên Thành:
Sau 35 năm im lặng, khi LT lên tiếng để xác nhận sự hiện diện của mình nơi đất khách thì tiếng nói của ông cũng đã lạc hậu mất 30 năm! Những ngày đầu sau 1975, người dân miền Nam hầu hết đều ngỡ ngàng trước thực tế. Câu hỏi lớn nhất vẫn là tại sao quân lực VNCH với phương tiện thủy, lục, không quân còn nguyên vẹn lại phải bị bức tử bỏ cuộc?]
Bác sĩ Erich Wulff Tiến sĩ Y khoa năm 1960. Ông làm giảng sư tại Đại học Y khoa Huế từ năm
1961 đến 1967 và bắt đầu dấn thân chính trị để báo động thế giới về cuộc thảm sát đêm Phật đản
1963 tại đài Phát thanh Huế (từ trái-BS.Erich Wulff và TT.Trí Quang,- TT.Trí Quang đón tiếp
BS Wulff tại chùa Từ Đàm Huế 1964 )
Khi ra nước ngoài, những thư viện lưu trữ tài liệu về chiến tranh Việt Nam phần lớn nghiêm túc và đáng tin cậy trong các trường đại học Mỹ mà tôi đã theo học và giảng dạy; kết hợp với phương tiện truyền thông đại chúng tại các nước tự do Âu Mỹ về Việt Nam phong phú đã giúp tôi tìm hiểu sự thật nên xin được bày tỏ sự bất đồng hoàn toàn với những điều mang tính “hồi ức” và suy diễn theo cảm tính bốc đồng của LT trong BĐMT. Sự kiện lịch sử đã nói lên quá rõ rằng, đồng minh Hoa Kỳ đã bỏ miền Nam vì quyền lợi của chính đất nước họ với đối tác mới Mỹ-Trung; cũng như trước đó, họ đã quyết định thay ngựa giữa dòng với chính quyền tổng thống Ngô Đình Diệm. Mỹ đã thực hiện rốt ráo nguyên tắc chi phối chính trị của họ trên toàn thế giới: Ai làm chủ túi tiền, người đó là vua. Chiến tranh và chính trị cũng chỉ là một hình thức “thương vụ” quốc tế. Có lời thì tiếp tục kinh doanh mà thua lỗ thì dẹp tiệm. Khi Mỹ đã quyết định thì họ đóng vai nguyên nhân, tất cả còn lại chỉ là nguyên cớ.
Trước khi phong trào tranh đấu Phật giáo phát khởi tại Huế thì Mỹ đã quyết định thay chính quyền tổng thống Ngô Đình Diệm vì tâm huyết sâu sắc, lòng yêu nước đậm cốt cách liêm khiết Nho phong và cách dùng người nhân hậu của Cụ đã bị nịnh thần và phản thần chuyên quyền lợi dụng. Nhất là ở miền Trung, tham vọng quyền lực và vật chất của thế lực gian thần ngày càng tác oai tác quái đã làm mờ đi chính nghĩa của cụ Ngô. Niềm tin khô cạn, nhân tâm lý tán. Thực trạng nầy làm chậm bước tiến chinh phục ảnh hưởng toàn vùng châu Á Thái Bình Dương của Hoa Kỳ nên sự thay thế lãnh đạo là điều không tránh khỏi. Khi đèn xanh đèn đỏ của phú ông chi tiền đã chớp thì nếu không có phong trào Phật giáo nầy, cũng sẽ có vô số những phong trào tương tự khác, mang biển hiệu và màu sắc khác rộ lên.
Ngày 29-3-1973, cả miền Nam có bóng dáng ông sư bà vải nào lên tiếng đâu, thế mà Mỹ vẫn đơn phương hoàn toàn rút quân ra khỏi Việt Nam. Nguyên nhân ở tận Washington DC và Bắc Kinh chứ không phải ở Huế, Sài Gòn hay nằm trong đống hồ sơ vụn vặt của một ông trưởng ty tỉnh lẻ như Liên Thành. Trâu bò đại khánh, ruồi muỗi đánh nhau. Thảm trạng của thân phận nhược tiểu xưa nay là thế. Hoặc vì không đầu tư học hỏi nghiêm túc, không chịu tham khảo tới nơi tới chốn; hoặc vì một động cơ khó hiểu hay dễ dãi nào khác đã khiến Liên Thành đang đứng ở ngã tư thế giới nhưng vẫn tưởng như còn đang đứng ở Ngã Ba Bánh Bèo xứ Huế “mô rứa răng ri, thích chi noái nấy” qua 400 trang của BĐMT! Vì không dụng công, LT đã nhìn Phật giáo qua nhãn quan một chiều, qua sự hiểu biết giới hạn và qua nhận thức đóng khung của một viên cảnh sát trưởng địa phương. LT đã mang định kiến xào trộn với mớ hồ sơ vi cảnh và cái gọi là “tình báo” đầy hoang tưởng để cột buộc Phật giáo với cộng sản.
Hồi ký của những nhân vật trùm cuộc chiến Việt Nam, có đủ kiến văn, dữ liệu và thẩm quyền để nói như McNamara (viết trong In Retrospect), Kissinger (trong Diplomacy), Rusk (trong As I saw It), Nolting (trong From Trust to Tragedy)… Hay gần gũi với thế giới người Việt hơn là các hồi ký của hơn 20 nhân vật người Việt đã từng ở vị thế lãnh đạo trong cuộc chiến và thời kỳ cận đại, từ cựu hoàng Bảo Đại (Con Rồng Việt Nam) viết về thời kỳ 1913-1987; đến tiến sĩ Nguyễn Tiến Hưng, cố vấn cho tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, (Khi Đồng Minh Tháo Chạy) viết về giai đoạn Mỹ tham chiến ở Việt Nam cho đến năm 1975 là những tư liệu lịch sử và chính trị đáng tham khảo. Thế nhưng khi viết về những sự kiện có liên quan đến thời kỳ biến động trong cuộc chiến và phong trào Phật giáo thời 1963 vẫn còn nhiều dè dặt và giới hạn. Tác giả cũng như độc giả khi được phỏng vấn, đều có chung sự suy nghĩ rằng, những hình ảnh và chứng liệu cụ thể nặng tính dữ kiện và sử liệu khoa học vẫn còn chưa đủ tầm cỡ để nhận định và đánh giá chân xác, khách quan về bối cảnh và nhân vật liên quan đến những cuộc biến động miền Trung. Mớ tài liệu nhếch nhác chạy giặc mang theo, tầm hiểu biết hạn chế, vị trí nhỏ bé và hồi ức tuổi già của LT đã đưa ông đến chỗ can đảm một cách thảm hại không đúng thời, đúng chỗ, đúng đối tượng đã làm cho độc giả, ngay cả những chiến hữu một thời thân cận nhất của LT, thất vọng.
Đây chưa phải là bài điểm sách và cũng chẳng phải là bài phản hồi nghiêm túc tương xứng với vấn đề đặt ra mà chỉ là đôi điều góp ý. Cũng xuất thân là một người con trai đàn ông Huế như Liên Thành, điều góp ý gần gũi nhất là những gì liên quan đến quê hương xứ sở mình. Huế nghèo nhưng thanh bạch. Thanh bạch trong cách sống và trong lời nói. Người bốn phương yêu Huế vì cái phong cách Huế mà đặc biệt là sự tao nhã, tính văn hóa và dáng vẻ khiêm cung trong ngôn ngữ. Rất tiếc là LT rời Huế quá sớm nên không chứng kiến được sự dị ứng và trăn trở của Huế sau ngày miến Bắc thắng trận. Đó là khi một thiểu số thành phần xuất thân giữ trâu, giữ bò vô học trở thành người chiến thắng, có chút thế lực trong tay ngông nghênh dùng lời lẽ hạ cấp bất xứng với người thất thế. Những người này đã gọi là “thằng”, là “hắn” là “lũ” là tên nầy tên nọ tuốt luốt như: “thằng Mỹ, thằng Ngụy…” với những người đáng tuổi cha ông của mình ở miền Nam bị liệt vào thành phần Mỹ, Ngụy; ngược lại thì cũng tương tự như những người mà LT liệt vào thành phần cộng sản trong BĐMT. Loại ngôn ngữ hằn học, thô lỗ, thiếu văn hóa đó đã bị không những Huế mà tất cả người miền Nam khinh bỉ và lên án. Dẫu có ngoan cố bào chữa cách nào cũng không ai chấp nhận nên cuối cùng họ phải bỏ đi. Tôi hơi ngỡ ngàng khi bắt gặp loại ngôn ngữ thô bạo này trong BĐMT mà LT đã dành cho bất cứ ai, kể cả thầy dạy học cũ của mình, các vị tu sĩ Phật giáo cao niên, những nhân vật lớn nhỏ mà ông đã quy kết là cộng sản, theo cộng, hay thân cộng. Xuất thân là một sĩ quan, một sinh viên đại học Huế, một người Hoàng phái danh gia tử đệ mà vô tình ông Liên Thành đã dẫm lên vết chân của những người thuộc thành phần thấp kém từ Bắc mới vô Nam năm 1975 thì quả là điều xót xa và đáng tiếc! Qua Mỹ đã hơn 30 năm và đã từng làm trong nghề an ninh trật tự xã hội, ông LT cũng hiểu ít nhiều về nguyên tắc luật lệ và trật tự của một xã hội có văn hóa và văn minh: Dẫu là người phạm tội rành rành nhưng chưa có phán quyết của tòa án thì vẫn còn là nghi can. Nhưng cho dẫu là tội phạm chăng nữa thì cũng phải đối xử công bằng và nhân bản. Lẽ nào LT không biết hay quên?!
Được hân hạnh đón LT về thăm vùng đất tỵ nạn của mình đã sống trong hơn hai chục năm qua, tôi chỉ ước mong những người cùng thế hệ, cùng chịu chung nỗi vinh nhục của quê hương gặp nhau, nhìn nhau và thấy được nhau.
Là một Phật tử độc lập, tôi chỉ biết theo giáo lý nhà Phật để tự giáo hóa chính mình tìm sự an lạc như phần đông các Phật tử xuất gia và tại gia khác. Có thêm được chỗ dựa tinh thần và năng lực hóa độ của tăng ni đạo cao đức trọng vẫn là ân đức mong tìm của người Phật tử. Cho nên tôi vẫn thường lập đi lập lại hoài như một lời tâm niệm về hình ảnh đạo Phật là một biển thái hòa an lạc. Nước của trăm nguồn đổ về biển cả, dẫu cho trong sạch hay dơ bẩn đến mức độ nào thì cuối cùng cũng được hóa giải. Trên đường tìm cầu học hỏi, chúng tôi không ngây thơ cho rằng, tất cả tăng ni qua hình tướng đầu tròn áo vuông đều là thánh tăng hay chân tăng. Nhất là trong thời đại “kinh tế thị trường” vàng thau lẫn lộn nầy thì nhìn rõ chân tướng của nhau thật khó. Ai không an trú trong giới luật, sẽ thọ lãnh nghiệp quả của mình. Tiền thân của đức Phật là bồ tát Thường Bất Khinh. Gặp bất cứ ai, ngài cũng cất một lời khiêm tốn: “Thưa ngài, tôi không dám coi nhẹ ngài vì ngài là một đức Phật tương lai!” Nhân danh là những nguời Phật tử, chúng ta có thể nói với nhau một lời đơn giản mà sâu dày như thế được chăng.
Trần Kiêm Đoàn
Sacramento, cuối Thu 2009
.
Miền Trung và Thừa Thiên-Huế sau ngày 1-11-1963
Tác Giả: Liên Thành
Tại miền Trung, đặc biệt là Thừa Thiên, Huế, đại đa số quần chúng theo đạo Phật, có thể đến 2/3 dân số. Trong cuộc đảo chánh 1/11/1963, lật đổ nền Đệ I Cộng Hòa và hạ sát Tổng Thống Ngô Đình Diệm cùng hai bào đệ của Tổng Thống là ông Cố Vấn Ngô Đình Nhu và Ngô Đình Cẩn, ngoài Hoa Kỳ và một số Tướng Lãnh VNCH, Phật giáo Ấn Quang là một trong những lực lượng chủ lực của cuộc đảo chánh này. Vì vậy, sau khi thành công, thế lực và ảnh hưởng của Phật giáo Ấn Quang trong chính quyền và quần chúng rất mạnh.
Thành phố Huế có 3 quận đó là quận I, II, III. (hay Hữu Ngạn, Tả Ngạn và quận Thành Nội). Tỉnh Thừa Thiên có 10 quận, từ Bắc giáp ranh với tỉnh Quảng Trị là Phong Điền, Quảng Điền, Hương Điền, Hương Trà, Phía Nam thành phố Huế là Hương Thủy, Phú Vang, Vinh Lộc, Phú Lộc, Phú Thứ, phía Tây là Quận lỵ Nam Hòa. Tổng côïng có 73 Xã.
Dựa theo hệ thống tổ chức địa dư và hành chánh của Chính Phủ VNCH, Phật giáo Ấn Quang có 73 Khuôn Hội Phật giáo ở cấp Xã, 13 Khuôn Hội Phật giáo ở cấp Quận, và Tỉnh hội Phật giáo. Ngoài ra, trong chính quyền, Phật giáo Ấn Quang còn có các tổ chức ngoại vi : Công Chức Phật Tử, Học Sinh Phật Tử, Sinh Viên Phật Tử, Sư Đoàn I thì có Quân nhân Phật Tử (Chiến Đoàn Nguyễn đại Thức), Cảnh Sát Quốc Gia thì có Cảnh Sát Phật Tử, đặc biệt hơn nữa là các bà tiểu thương Phật Tử chợ Đông Ba.
Lãnh đạo Phật giáo miền Trung và Thừa Thiên Huế là thầy Thích Đôn Hậu, trụ trì Chùa Linh Mụ, với chức vụ Chánh Đại Diện Phật Giáo Ấn Quang Miền Vạn Hạnh.
Thích Đôn Hậu là cơ sở nòng cốt và lá bài tối quan trọng của cộng sản tại miền Trung, bắt rễ sâu trong Phật giáo. Tên cán bộ cộng sản điều khiển Thích Đôn Hậu trong bóng tối chính là Hoàng Kim Loan.
Mậu Thân 1968, trong những ngày đầu chiếm Huế, Hà Nội tưởng đã thắng, nên cho thầy tu Thích Đôn Hậu xuất đầu lộ diện, trong lực lượng ngoại vi của cộng sản : Lực Lượng Liên Minh Dân Chủ Dân Tộc Hòa Bình.
Những ngày kế tiếp, khi Quân lực Việt Nam Cộng Hòa, Cảnh Sát Quốc Gia và lực lượng Hoa Kỳ phản công mạnh, tái chiếm Huế, Hoàng Kim Loan đã phái cán bộ hộ tống Thích Đôn Hậu qua ngã Chợ Thông, Văn Thánh lên mật khu và từ đó đi ra Bắc.
Tại Hà Nội, Đôn Hậu cùng với các tên cộng sản nằm vùng tại Huế trước 1966, như Tôn Thất Dương Kỵ, Tôn Thất Dương Tiềm v.v.. theo lệnh Trung Ương Đảng, thành lập phái đoàn Đại Diện Trí Thức và Tôn Giáo Miền Nam đi Trung Cộng, Tây Tạng, truyên truyền cho Hà Nội. Đến 1975 y trở lại trụ trì tại Chùa Linh Mụ. Nhân vật thứ hai đầy quyền uy, không những đối với Phật Giáo đồ miền Trung, mà toàn cả Phật Giáo đồ miền Nam Việt Nam, đó là Thích Trí Quang – Ông này tên thật là Phạm Văn Bồng. Quê quán làng Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình, cùng quê với Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Xuất gia từ năm 14 tuổi, trước 1955, y đã trú ngụ tại Chùa Từ Đàm. Chùa Từ Đàm nằm về phía Tây thành phố Huế cạnh dốc Nam Giao và dốc Bến Ngự, sát bên nhà thờ cụ Phan Bội Châu. Trụ trì chùa Từ Đàm là Thích Thiện Siêu cũng là cơ sở của Hoàng Kim Loan. Sau năm 1975 Thiện Siêu được Hà Nội cho làm Dân Biểu trong Quốc Hội của chúng.
Theo hồ sơ của sở Liêm Phóng, tức Mật Thám Pháp còn lưu tại ban Văn Khố Bộ Chỉ Huy Cảnh Sát Quốc Gia Thừa Thiên-Huế và sau này tin tức thẩm vấn cán bộ Việt cộng được cập nhật thêm, thì Thích Trí Quang là đảng viên côïng sản. Thích Trí Quang gia nhập đảng cộng sản Việt Nam vào 1949, tại mật khu Lương Miêu, Dương Hòa. Lương Miêu, Dương Hòa là một làng nhỏ nằm về phía Tây lăng vua Gia Long, cách làng Đình Môn khoảng 30 cây số đường bộ. Người kết nạp và chủ tọa buổi lễ gia nhập đảng cho Thích trí Quang là Tố Hữu, đảng viên cao cấp của đảng cộng sản Việt Nam.
Mùa thu năm 2000 tại Hà Nội, nhân nói đến các nhân vật chính trị tại miền Nam trước 1975, chính Tố Hữu xác nhận y là người kết nạp Phạm Văn Bồng tức Thích Trí Quang vào đảng cộng sản.
Tên Việt Côïng thứ 3 đội lốt thầy tu, tối nguy hiểm, đó là Thích Chánh Trực, đệ tử ruột, truyền nhân của Thích Trí Quang. Thích Chánh Trực tu tại Chùa Tường Vân, nằm giữa chùa Từ Đàm và Đàn Nam Giao. Chùa Tường Vân là nơi tu hành của Ngài Thích Tịnh Khiết Giáo Chủ Phật Giáo V. N.
Thích Chánh Trực hoạt động bề nổi, mọi cuộc biểu tình, tuyệt thực, lên đường xuống đường, đều có mặt Thích Chánh Trực. Trực là cơ sở Tôn Giáo Vận của Hoàng Kim Loan đã từng đưa Hoàng Kim Loan vào ở với y tại Chùa Tường Vân trong hơn 1 năm. Tên này dáng dấp cao to, mắt trắng môi thâm, nhìn thẳng vào hắn thấy rõ 3 chữ : Tham, Sân, Si, hiện trên nét mặt, khuôn mặt của kẻ lưu manh gian ác. Hắn đã lén lút có một đứa con trai với một nữ tín đồ, chuyện này Hoàng Kim Loan biết rõ hơn ai hết.
Từ sau ngày đảo chánh 1 tháng 11 năm 1963, thế lực, quyền lực tột đỉnh của Phật Giáo Ấn Quang tại miền Trung và Thừa Thiên-Huế, nằm gọn trong tay của 3 tên cộng sản :
Thích Đôn Hậu, Thích Trí Quang, Thích Chánh Trực, phía sau hậu trường là Hoàng Kim Loan cán bộ Điệp báo phụ trách Dân Vận, Trí Vận và Tôn Giáo Vận sắp xếp và giựt giây.
Chùa Từ Đàm trở thành Dinh Độc Lập tại miền Trung, Trung Tâm Quyền Lực. Mọi bổ nhiệm các cấp chỉ huy Hành chánh và Quân sự từ Tỉnh Trưởng, Quận Trưởng v...v... tại 6 Tỉnh miền Trung và đặc biệt là Thừa Thiên – Huế, đều phải có sự chấp thuận của chùa Từ Đàm, của Thầy. Mọi cuộc biểu tình, lên đường, xuống đường, tuyệt thực, tự thiêu chống đối chính quyền Trung Ương Sài Gòn, đều xuất phát từ chùa Từ Đàm, từ Thích Trí Quang, Thích Đôn Hậu.
Trong khi đó thì tên điệp báo Việt cộng Hoàng Kim Loan dựa vào thế lực của Thích Đôn Hậu, Thích Trí Quang, Thích Chánh Trực, tổ chức, kết nạp và gài nội tuyến vào hàng ngũ Phật giáo. Từ Khuôn Hội Phật giáo ở cấp Xã, Quận, Tỉnh Hội, vào Tổng Hội Sinh Viên Đại Học Huế, vào Tổng Hội học sinh tại các trường Trung Học, vào các nhóm tiểu thương chợ Đông Ba, Bến Ngự, và vào cơ quan Quân sự, Hành chánh của chính phủ Việt Nam Côïng Hòa tại Thừa Thiên, Huế. Ngay cả một vài đảng phái chính trị xưa nay nổi tiếng chống Cộng cũng bị Hoàng kim Loan cài nội tuyến vào.
Ngay khi tiếng súng đảo chánh 1-11-1963 vừa dứt tại Huế, theo lệnh Hà Nội, mục tiêu đầu tiên của Hoàng Kim Loan là đánh tan tành, đánh vỡ ra từng mảnh vụn các cơ quan Tình Báo Quốc Gia và giải thoát tất cả các cán bộ cao cấp của bọn chúng đã bị các cơ quan này bắt giữ.
Thừa Thiên - Huế trước 1963, các cơ quan An ninh, Tình báo hoạt động rất hữu hiệu, hầu hết các tổ chức, cơ sở Việt cộng đều bị khám phá và bị bắt giữ bởi Ty Công An Thừa Thiên. Trưởng Ty là ông Lê Văn Dư, và Đoàn Đặc Nhiệm Công Tác Miền Trung, Trưởng Đoàn là ông Dương Văn Hiếu. Thế nhưng, còn có một cơ quan tình báo tối mật của quốc gia đóng tại Huế mà hầu như ít ai biết được.
Ai đã từng ở Huế cũng đều biết vị trí của tòa Đại Biểu Chính Phủ nằm trên đường Lê Lợi, đối diện với trường Luật của Viện Đại Học Huế. Sát bên bờ sông Hương, cạnh Tòa Đại Biểu. Mặt sau của Bộ Chỉ Huy Tỉnh Đoàn Xây Dựng Nông Thôn có một ngôi biệt thự màu hồng, trang nhã, trầm lặng, mặt tiền nhìn ra dòng sông Hương, một dàn hoa vông vang vàng như nghệ phủ kín bờ tường, đường vào cổng chính của ngôi biệt thự cứ mỗi độ hè về, hai hàng phượng vĩ bên vệ đường nở đỏ, phủ đầy lối đi. Thoạt nhìn cứ ngỡ ngôi biệt thự màu hồng này là của một giai nhân quý phái nào đó ở đất Thần Kinh.
Nào có ai ngờ rằng ngôi biệt thự màu hồng thơ mộng này chính là Bộ Chỉ Huy một Cơ Quan Tình Báo Tối Mật của Quốc Gia, chỉ huy và điều khiển những điệp vụ ngoài Bắc. Những điệp viên của cơ quan này tung ra miền Bắc với nhiệm vụ phá rối chính trị, tổ chức và phát động những phong trào nhân dân nổi dậy chống đối chính quyền Hà Nội.
Đạo diễn chính vụ nhân dân Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An nổi dậy chống chính quyền Miền Bắc, vào năm 1956, là một thí dụ điển hình công tác và nhiệm vụ của cơ quan này.
Vào năm 1955, tại làng Phú Cam, trong khu vườn rộng nhà ông Nguyễn Văn Đông, Tỉnh Trưởng Tỉnh Quảng Trị, ông Nguyễn văn Đông đã cất một ngôi nhà tranh cho một người bạn thân trú ngụ. Người này thoạt nhìn khuôn mặt khó đoán được tuổi tác là bao nhiêu 30, 35, 40 tuổi ? Nhỏ người, dáng dấp thư sinh, nhưng nét mặt rất thông minh, nói giọng khó nghe, xuất phát từ Nghệ An, Hà Tĩnh. Ít ai biết được chàng thư sinh này đi giờ nào và về giờ nào, nếu có tình cờ thấy anh ta đang đạp chiếc xe đạp lọc cọc đi làm, thì cũng nghĩ rằng anh ta chỉ là một thầy giáo hay là một công chức nghèo. Chàng thư sinh này chính là ông Phan Quang Đông, người chỉ huy một cơ quan Tình Báo Tối Mật của Quốc Gia, với những điệp vụ phía Bắc vĩ tuyến 17. Ông ta là chủ nhân của ngôi biệt thư màu hồng, một nhân vật thượng đẳng, một bông hồng hiếm quý của Tình Báo miền Nam.
Tại Huế một vài ngày sau khi cuộc đảo chánh lật đổ Tổng Thống Ngô Đình Diệm, theo lệnh của của Thích Trí Quang, Thích Đôn Hậu, hằng chục ngàn Phật giáo đồ ồ ạt xuống đường biểu tình hoan hô, đả đảo, truy bắt Cần Lao, truy bắt Công An, Mật Vụ Nhu Diệm. Cấp chỉ huy các đơn vị tình báo của Ty Công An Thừa Thiên Huế và Đoàn Đặc Nhiệm công tác miền Trung, kẻ bị bắt tống giam vào lao Thừa Phủ, kẻ bị sa thải, kẻ thì bỏ trốn. Chỉ huy Trưởng Cơ Quan Điệp Báo hoạt động tại miền Bắc là Phan Quang Đông cũng cùng chung số phận.
Tướng Đỗ Cao Trí là Tư Lệnh lực lượng đảo chánh tại Huế, đã phái một đơn vị nhỏ cùng với một sĩ quan bao vây căn nhà màu hồng bắt ông Phan Quang Đông. Ông Phan Quang Đông nói với viên sĩ quan:
- Tôi phải gặp Tướng Đỗ Cao Trí trước khi nạp mình cho các anh. Yêu cầu của ông Đông đã được Tướng Đỗ Cao Trí chấp thuận. Buổi gặp mặt chỉ có 3 người. Tướng Đỗ Cao Trí, ông Phan Quang Đông và chánh văn phòng của ông Đông. Ông Đông nói rất ngắn, gọn với Tướng Đỗ Cao Trí:
- Chúng tôi hoạt động ngoài Bắc. Không dính dấp gì đến chuyện trong Nam. Một số nhân viên của tôi hiện đang hoạt động ngoài đó, Thiếu tướng lo cho họ. Không một hồ sơ, tài liệu, danh sách nhân viên và máy móc truyền tin liên lạc ngoài Bắc được ông Phan Quang Đông chuyển giao lại cho Tướng Trí. Tất cả đã biến mất nhiều giờ, trước khi căn nhà màu hồng này bị bao vây. Đây là quyết định và hành động của ông Đông để bảo mật và bảo vệ sinh mạng cho nhân viên, những điệp viên đang hoạt động và đang kẹt lại tại miền Bắc.
Các cuộc biểu tình hoan hô “cách mạng”, đả đảo Nhu, Diệm, Cần Lao, Công An, Mật Vụ vẫn tiếp tục tại Huế. Một nguồn tin được tung ra: Một số quý Thầy bị Mật Vụ Nhu, Diệm bắt hiện đang giam tại Chín Hầm.
Trước 1963, ít ai nghe và cũng chẳng ai biết địa danh Chín Hầm. Chín Hầm nằm về phía Tây thành phố Huế, ngay phía sau lăng Vua Khải Định và cạnh dòng tu Thiên An. Đó là một dãy 9 hầm của quân đội Nhật, rồi đến quân đội Pháp dùng để chứa đạn, đúng nghĩa đó là 9 hầm chứa đạn, kho đạn.
Sau khi nguồn tin được tung ra là các Thầy bị giam tại Chín Hầm, đã có người hướng dẫn, hằng ngàn thiện nam, tín nữ, sinh viên, học sinh, các bà tiểu thương chợ Đông Ba ào ạt kéo lên Chín Hầm giải thoát cho quý Thầy.
Màn kịch diễn ra tại Chín Hầm thật thương tâm, khiến người thiệt thà, ngây thơ đứng xem phải rơi lệ. Soạn giả và diễn viên của vở kịch này quá xuất sắc. “Quý Thầy” được các tín đồ đưa từ các hầm giam ra ngoài, có thầy quá đuối sức đi không nổi phải có người dìu đi. Quý Thầy đều mặc áo nâu sồng, đầu cạo láng bóng. Tín đồ nhào vào, nhất là các bà tiểu thương Phật Tử chợ Đông Ba, ôm chầm quý Thầy, khóc lóc thảm thiết. Nào ai biết được, tất cả là đồ giả, quý Thầy là đồ giả. Bọn chúng là đám Việt cộng thứ thiệt, thứ cao cấp bị bắt giữ.
Trước đó một vài hôm, cơ sở của bọn chúng đã đem áo nâu sồng vào cho bọn chúng mặc, cạo đầu láng bóng, ngồi đợi để được giải thoát. Mà quý Thầy được giải thoát thật, nhưng sau khi được giải thoát, quý Thầy không về chùa, mà lại lên núi tu hành tại các mật khu, để rồi Mậu Thân 1968, tu hành đắc đạo xuống núi bắn giết đồng bào Huế. Ra lệnh chôn sống hơn 5000 ngàn thường dân trong những mồ chôn tập thể, trong số hơn 5000 ngàn nạn nhân đó, số lượng phật giáo đồ chân chính không phải là nhỏ, rồi đến 1975, bọn này lại bắt bớ tù đày biết bao nhiều người dân Huế.
Màn bi kịch Chín Hầm vừa nói trên, đạo diễn là Thích Đôn Hậu, Thích Trí Quang, Thích Chánh Trực. Diễn viên là nhân viên do Hoàng Kim Loan và các cơ sở của hắn đã cài vào trong hàng ngũ Phật giáo. Bọn chúng đã hoàn tất nhiệm vụ mà Hà Nội giao phó: giải thoát tất cả các cán bộ cộng sản cao cấp bị lực lượng An ninh của Chính Phủ Việt Nam Côïng Hòa bắt giữ .
Những ngày kế tiếp, dưới áp lực của quý Thầy, Hội Đồng Quân nhân Cách Mạng cho thành lập Tòa Án Quân sự tại Huế đem Ông Phan Quang Đông ra xử.
Theo hồ sơ số 95 ngày 8-5-1964 lưu trữ tại Văn khố BCH/Thừa Thiên Huế, thì người hỏi cung Phan Quang Đông là Trần Văn Cư, Chủ sự phòng Cảnh sát thuộc Nha Cảnh Sát miền Bắc Trung Nguyên Trung Phần và Tư Pháp Cảnh Lại là Nguyễn Văn Mão, làm thư ký .
Như vậy có khác gì chùa và Việt cộng phối hợp hỏi cung trùm Tình báo miền Nam Việt Nam Phan Quang Đông đâu, vì Trần Văn Cư là đệ tử ruột của Thích Đôn Hậu và Nguyễn Văn Mão nguyên là Phái khiển Tình báo Chiến Lược, bị bắt trước đảo chánh 1963. Sau này Trần Văn Cư được phong làm Phó Giám đốc CSQG vùng I .
Với tội danh: Mật Vụ Nhu, Diệm, đàn áp Phật giáo, thủ tiêu, bắt giam và hành hạ dã man, tàn bạo quý Thầy và tín đồ Phật giáo. Với tội danh bị vu cáo này, toà tuyên án tử hình Phan Quang Đông. Và Ông đã bị xử bắn tại sân vận động Tự Do, tức sân Vận Động Bảo Long tại Huế.
Đồng ý khi bước chân vào nghề Tình báo, nghề của một Điệp Viên, sinh nghề tử nghiệp đó là chuyện thường tình khi bị sa vào tay địch. Nhưng đau đớn và nghiệt ngã là địch đã dùng những người Quốc Gia, dùng súng của những người cùng chiến tuyến chống cộng sản, bắn những phát đạn vào thân thể ông, nỗi oan khiên ngút tận trời xanh, chỉ có Ông biết, chiến hữu của Ông biết, Trời biết, Đất biết, Hồn Thiêng Sông Núi biết và..Tổ Quốc Ghi Công. Những người ngồi xử ông Phan Quang Đông, từ Chánh Án, Chánh Thẩm, Công Tố là những Sĩ Quan, là những viên chức cao cấp hành chánh của Chính Phủ miền Nam Việt Nam. Giờ này họ còn hay đã mất, tại quê nhà hay hải ngoại, có ai hối hận không, khi đem Ông Phan Quang Đông một cấp chỉ huy thượng đẳng của cơ quan Điệp Báo miền Nam hoạt động ngoài Bắc ra xử bắn.
Các ông đã quá hèn hạ, sợ mất lon, mất chức, bán rẻ lòng lương thiện tối thiểu, cúi đầu theo lệnh những tên Việt cộng nằm vùng trong Phật giáo, như Đôn Hậu, Trí Quang và sau lưng là Hoàng Kim Loan, là Cục 2 Quân báo và Nha Liên Lạc, tức Cục Tình Báo Chiến Lược của Hà Nội. Rồi đây, lịch sử sẽ phê phán, định tội các ông.
Sau ngày 1-11-1963, hệ thống tình báo hữu hiệu của miền Nam đối đầu với 2 cơ quan Cục Quân Báo và Cục Tình Báo Chiến Lược của Cộng sản Hà Nội hoàn toàn bị sụp đổ.
Cơ quan Tình Báo phụ trách miền Bắc của ông Phan Quang Đông và Đoàn Công Tác Đặc Biệt phụ trách an ninh miền Nam của ông Dương Văn Hiếu bị địch dùng bàn tay người quốc gia: “Hội Đồng Quân nhân Cách Mạng” đánh phá tan tành, kẻ bị bắt tù đày, kẻ bị sa thải. Tất cả đều mang tội danh Mật Vụ của Nhu, Diệm đàn áp Phật giáo..
Thử nhìn lại một vài thành quả công tác của hai cơ quan này, để thấy có phải họ là Mật Vụ đàn áp Phật giáo hay không:
Vụ nhân dân Quỳnh Lưu, Tỉnh Nghệ An nổi dậy chống chính quyền miền Bắc năm 1956, kế hoạch và hành động đều do ông Phan Quang Đông và những điệp viên ông gởi ra miền Bắc thực hiện. Còn nhiều những điệp vụ khác nữa, mà mãi đến nay, tuy thời gian tính cũng đã quá lâu, nhưng vẫn chưa thể tiết lộ.
Đoàn Công Tác Đặc Nhiệm Miền Trung do Ông Dương Văn Hiếu chỉ huy. Trách nhiệm của cơ quan này là đối đầu và vô hiệu hóa mọi hoạt động của những điệp viên thuộc hai cơ quan tình báo miền Bắc gởi vào Nam : Đó là Cục 2 Quân Báo và Cục Tình Báo Chiến Lược tức Nha Liên Lạc.
Tổ chức Điệp Báo của Cục 2 Quân Báo và Cục Tình Báo Chiến Lược của cộng sản rất tinh vi, phương pháp hành động của chúng là: Đơn Tuyến, Chia cách, và Bảo Mật tối đa.
Chỉ Huy Trưởng Cục 2 Quân Báo tại Hà Nội là Đại Tá Lê Trọng Nghĩa.
Tại Miền Nam, Bộ chỉ Huy Cục 2 Quân Báo đóng tại vùng núi Cao nguyên Trung phần, thuộc Tỉnh Pleiku và Đại Tá Lê Câu làm Chỉ Huy Trưởng.
Trước 1954, Lê Câu với quân hàm Thiếu Tá, chỉ huy mạng lưới Quân Báo các Tỉnh Quảng Trị, Thừa Thiên, Đà Nẵng, Quảng Nam. Đại Tá Lê Câu bị Đoàn Đặc Nhiệm miền Trung bắt vào năm 1961, khi y rời căn cứ về Sài Gòn, đến nhà Phạm Bá Lương để tiếp xúc và nhận tài liệu mật của chính phủ Việt Nam Cộng Hòa do Phạm Bá Lương cung cấp. Phạm Bá Lương là cơ sở nội tuyến của Đại Tá Lê Câu. Phạm Bá Lương làm tại Bộ Ngoại Giao Việt Nam Cộng Hòa với chức vụ Công Cán ủy Viên. Bộ trưởng Ngoại Giao thời đó là ông Vũ Văn Mẫu. Sau 1975 Lê Câu giữ chức Vụ Tổng Thanh Tra ngành Công An Việt cộng .
Nhân vật kế tiếp bị Đoàn Đặc Nhiệm Miền Trung bắt là Trần Quang, Thường vụ Tỉnh Đảng Bộ Quảng Trị. Trần Quang được Đảng Bộ Liên Khu 5 bổ nhiệm làm Trưởng lưới điệp báo từ Quảng Trị vào đến Phan Thiết và các tỉnh Cao Nguyên Trung Phần.
Nguyễn Vĩnh Nghiệp cán bộ đặc trách Khu ủy Sài Gòn .
Tư Hùng, Cán Bộ Đặc Khu Sài Gòn. Toàn bộ là đảng viên cộng sản nằm trong Tổng Liên Đoàn Lao Công của ông Trần Quốc Bửu bị sa lưới Đoàn Đặc Nhiệm Công Tác Miền Trung.
Tư Lung, Thường Vụ Liên Khu ủy Liên Khu 5, gồm các tỉnh Đảng Bộ từ Quảng Trị đến Phan Thiết và Cao Nguyên Trung Phần. Nhiệm vụ của Tư Lung là điều hành và chỉ đạo mọi sách lược của đảng cộng sản đối với các tỉnh vừa nêu trên. Tư Lung bị Đoàn Công Tác Đặc Nhiệm bắt ngay tại đường Cống Quỳnh Sài Gòn vào năm 1958.
Nguyễn Lâm, trưởng Ban Điệp báo Liên Khu 5, bị Đoàn Công Tác Đặc Nhiệm Miền Trung bắt vào cuối năm 1957 tại Saigòn.
Mục tiêu kế tiếp của Đoàn Công Tác Đặc Nhiệm Miền Trung là Cục Tình Báo Chiến Lược Việt cộng hay Nha Liên Lạc. Chỉ huy trưởng Tổng Cục Tình Báo Chiến lược Việt cộng là Trần Hiệu. Người chỉ huy Cục Tình báo Chiến Lược Việt cộng tại Miền Nam Việt Nam là Trần Quốc Hương tự Trần Ngọc Trí tức Mười Hương. Mười Hương là Khu Ủy Viên là Chính Ủy. Từ miền Bắc hắn vào miền Nam với nhiệm vụ kiểm tra và chỉ đạo mọi công tác của Cục Tình Báo Chiến Lược Việt cộng tại miền Nam, đồng thời phân tích và lượng giá tình hình quân sự và chính trị của chính Phủ Việt Nam Cộng Hòa để Trung Ương Đảng tại Hà Nội có kế hoạch đối phó. Mười Hương đã bị Đoàn Công Tác Miền Trung bắt tại Sài Gòn vào tháng 7 năm 1958.
Minh Vân tức Đại Tá Nguyễn Đình Quảng được Cục Tình Báo chiến lược Việt cộng Hà Nội tung vào miền Nam theo những người di cư vào năm 1954. Bị Đoàn Công Tác Miền Trung bắt vào năm 1958.
Trần Tấn Chỉ, nguyên phó Trưởng Ban Tình báo thành phố Hải Phòng, cán bộ chuyên nghiệp trong ngành Tình Báo Chiến Lược. Theo lệnh của Tổng Cục Trưởng Trần Hiệu xâm nhập miền Nam hợp pháp, bằng cách nhập vào đoàn dân di cư vào Nam 1954. Tại Sàigòn y đã len lỏi vào làm việc tại cơ quan USIS của tòa Đại Sứ Mỹ. Trần Tấn Chỉ bị Đoàn Công Tác Miền Trung phát giác hành tung và bắt giữ vào năm 1958.
Đại Tá Văn Quang tức Trang Công Doanh. Cán bộ nòng cốt của Cục Tình Báo Chiến lược. Đại Tá Quang theo đoàn người di cư vào Nam năm 1954. Y được Đặc Khu Sàigòn - Chợ Lớn cộng sản đưa vào làm việc tại cơ quan USOM của Tòa Đại Sứ Hoa Kỳ, Sàigòn. Đại Tá Văn Quang bị Đoàn Công Tác Miền Trung bắt vào 1958.
Lê Thanh Đường, phái khiển Tình Báo, thuộc Cục Tình Báo Chiến Lược theo đợt di cư 1954 vào Nam . Nghề nghiệp hợp pháp tại Sàigòn: Nhân viên Tổng nha Công Chánh tại Sàigòn. Lê Thanh Đường bị Đoàn Công Tác Đặc Nhiệm Miền Trung bắt vào 1959.
Tôn Hoàng, phái khiển Tình Báo. Cục Tình Báo Chiến Lược Cộng sản. Theo đợt di cư 1954 vào Nam. Tôn Hoàng bị Đoàn Công Tác Đặc Nhiệm Miền Trung bắt năm 1959 .
Dư Văn Chất, phái khiển Tình Báo. Cục Tình Báo Chiến Lược Cộng sản. Theo đợt di cư 1954 vào Saigòn. Chức vụ Trưởng Lưới Tình Báo. Dư Văn Chất bị Đoàn CTĐNMT bắt vào năm 1958 tại Saigòn.
Sau 1975 Dư Văn Chất giữ chức vụ Ủy Viên Thành Ủy Đảng Bộ TP/HCM kiêm Trưởng Ban Tuyên Huấn Thành Ủy.
Nguyễn Văn Hội, Trưởng phòng Giao Thông Cục Tình Báo chiến lược. Trước 1954 Nguyễn Văn Hội là Trưởng Ban Điệp Báo Của Liên Khu Ủy 5. Nhiệm vụ của Nguyễn Văn Hội là tổ chức hệ thống giao thông, giao liên của Cục Tình Báo Chiến Lược Việt cộng tại Việt, Miên, Lào. Nguyễn Văn Hội bị Đoàn CTĐNMT bắt vào năm 1958.
Hoàng Hồ, phái khiển Tình Báo. Cục Tình Báo Chiến Lược Cộng sản. Hoàng Hồ là Chủ Nhiệm Tuần Báo Trinh Thám tại Sàigòn. Hoàng Hồ bị Đoàn Công Tác Đặc Nhiệm Miền Trung bắt giữ. Sang Đệ Nhị Cộng Hòa y là Dân Biểu (!?)
Vũ Ngọc Nhạ, Điệp Viên thuộc Cục Tình Báo Chiến Lược Cộng sản. Bị Đoàn CTĐBMT bắt lần 1 tại Sàigòn. Sau đó bị Trung Tá Nguyễn Mâu, Trưởng Khối Cảnh Sát Đặc Biệt Bộ Tư Lệnh Cảnh Sát Quốc Gia và toán Đặc Biệt của ông bắt giữ và triệt tiêu Cụm A 22 Cục Tình Báo Chiến Lược, khi y xâm nhập tiếp cận với Phủ Tổng Thống VNCH.
Trước đó, hầu hết những cán bộ cộng sản thuộc Cục 2 Quân Báo và Cục Tình Báo Chiến Lược cộng sản, bị Đoàn CTĐBMT bắt giữ, đều được đưa ra Huế giam giữ tại lao Thừa Phủ ( Mặt sau tòa Hành Chánh Tỉnh Thừa Thiên và thị Xã Huế) hoặc Chín Hầm.
Những ngày đầu của cuộc đảo chánh 1-11-1963, Cục 2 Quân Báo và Cục Tình Báo Chiến Lược cộng sản qua Thầy tu Thích Đôn Hậu, Trí Quang, và Phái Khiển Tình Báo, điệp viên Hoàng Kim Loan, đã giải thoát một số bọn chúng tại Chín Hầm. Số còn lại cách đó không lâu, đã được Hội Đồng Quân nhân Cách Mạng đưa vào SàiGòn, và Chủ Tịch Hội Đồng Quân nhân Cách Mạng là Trung Tướng Dương Văn Minh, và Thiếu Tướng Mai Hữu Xuân, Tổng Giám Đốc Tổng Nha Cảnh Sát đã trân trọng trả tự do cho bọn côïng sản này, vào đầu năm 1964. Để rồi bọn chúng tái hoạt động mạnh hơn, tinh vi hơn, tung hoành ngang dọc, tổ chức và gài người cùng khắp mọi đoàn thể chính trị, đảng phái, cơ quan dân sự hành chánh cũng như trong quân đội mà không một ai dám đụng đến bọn chúng, kể cả các Tướng Lãnh trong Hội Đồng Quân nhân Cách Mạng, đến các chỉ huy trưởng mọi cơ quan Tình Báo Dân Sự, cũng như Tình Báo Quân đội, và ngay đến các vị tướng Tư Lệnh các Quân khu, có gan to bằng trời cũng không dám đụng đến bọn cán bộ cộng sản thứ thiệt và đám Việt cộng đội lốt thầy tu này, vì đụng đến bọn chúng là bị chụp mũ : Tàn dư chế độ Nhu, Diệm, dư đảng Cần Lao, đàn áp quý Thầy và Phật giáo đồ, lập tức bị biểu tình đả đảo và bay chức ngay.
Sau 1-11-1963, Thích Trí Quang là Đấng Quốc Phụ của miền Nam Việt Nam, không một Chính Phủ nào tại Trung Ương Sàigòn có thể đứng vững quá 3 tháng nếu đi lệch hướng chỉ đạo của ông ta.
Tướng lãnh trong Hội Đồng Cách Mạng bắt đầu thanh toán nhau tranh dành ngôi báu. Tướng lãnh lợi dụng Trí Quang để có được hậu thuẫn quần chúng Phật giáo, Trí Quang dùng Tướng lãnh cho mưu đồ và tham vọng của hắn.
Các cuộc biểu tình lên đường, xuống đường chống chính phủ diễn ra hằng ngày tại Saigòn, nay đảo chánh, mai chỉnh lý, cứ như vậy tiếp tục cho đến cuối năm 1965. Mỗi lần nghe nhạc hùng trên đài phát thanh Sàigon, Huế là biết ngay có đảo chánh.
Đặc biệt nhất là cuộc chỉnh lý của tướng Lâm Văn Phát, Phạm Ngọc Thảo và Nguyễn Bảo Kiếm do bàn tay của Cục Tình Báo Chiến Lược cộng sản đạo diễn.
Ngày19 tháng 2 năm 1965 tại Saigòn, Tướng Lâm Văn Phát đảo chánh, nhưng chủ soái của cuộc đảo chánh này là Đại Tá Phạm Ngọc Thảo (Đại Tá Quân lực VNCH, cựu Tỉnh Trưởng) và Nguyễn Bảo Kiếm. Nếu cuộc đảo chánh thành công thì Đại Tá Phạm Ngọc Thảo sẽ là Thủ Tướng, Nguyễn Bảo Kiếm sẽ là Tổng Trưởng Nội Vụ Chính Phủ Việt Nam Côïng Hòa. Cũng may, nhờ mấy anh Cố Vấn mắt xanh mũi lõ ngăn trở ngầm, cuộc đảo chánh của Tướng Lâm văn Phát không thành công như Trung Ương Đảng cộng sản Hà Nội mong đợi, và sau đó 1967(?) Đại Tá Phạm Ngọc Thảo bị Lực lượng An Ninh bắn hạ tại Biên Hòa. Sau 1975, Phạm Ngọc Thảo được trung ương đảng Côïng sản phong Liệt Sĩ, Nguyễn Bảo Kiếm cũng lộ nguyên hình, hai tên này là điệp viên của Tổng Cục 2 Tình Báo Chiến Lược Cộng sản.
Tại Huế trong thời gian này, tình hình cũng rối loạn không khác gì Saigòn. Hằng loạt các cuộc đình công, bãi thị, bãi khóa, biểu tình chống chính phủ. Mọi sinh hoạt của dân chúng hoàn toàn bị tê liệt. Tình hình an ninh tại Thừa Thiên- Huế suy sụp trầm trọng. Lực lượng quân sự Việt cộng bắt đầu mở những trận đánh thăm dò ngay vòng đai an ninh gần của thành phố. Tháng 2-1965 Công Trường 5 Đặc Công của Đại tá Việt cộng Thân Trọng Một, tung 2 tiểu đoàn đặc công K 1, K 2, tấn công quận lỵ Nam Hòa phía tây thành phố Huế. Quận lỵ Nam Hòa cách thành phố chưa đầy 10Km. Cuộc tấn công của Việt cộng bị lực lượng quân sự tại Chi Khu Nam Hòa phản công và đẩy lui.
Trong khi đó Chỉ huy hai cơ quan chịu trách nhiệm an ninh tại thành Phố Huế là Ty Công An Thừa Thiên và Ty Cảnh Sát Quốc Gia Thị Xã Huế là hai nhân vật được Trí Quang và Đôn Hậu đề cử.
Trưởng Ty Cảnh Sát Quốc Gia Thị Xã Huế là Nguyễn văn Cán thường được gọi là Quận Cán vì đương sự có bằng Cử Nhân Luật, ngạch Quận Trưởng (Commissioner), đương sự có anh ruột là cán bộ cộng sản “quân hàm” Đại Tá. Quận Cán là Cơ sở của Cục Tình Báo Chiến Lược Việt cộng, cán bộ điều khiển của y là Hoàng Kim Loan.
Trưởng Ty Công An tỉnh Thừa Thiên là Lê Văn Phú. Phú là em rể của Trần văn Cư, đệ tử thân tín của Thích Đôn Hậu. (Sẽ đề cập đến Quận Cán tên điệp viên Côïng Sản này ở phần sau).
Thời gian này hai Ty Cảnh Sát chưa sát nhập, một bên là Ty Công An Thừa Thiên, một bên là Ty Cảnh Sát thị Xã Huế. Đến tháng 6-1966, khi Tướng Nguyễn Ngọc Loan làm Tư Lệnh Cảnh Sát, ông cho sát nhập 2 thành một, gọi là Bộ chỉ Huy Cảnh Sát Quốc Gia Tỉnh Thừa Thiên và Thị Xã Huế, để tiện điều hành và thống nhất chỉ huy.
Về Quân sự, hai tỉnh Quảng Trị và Thừa Thiên- Huế gọi là Khu 11 Chiến thuật, dưới quyền của Tướng Tư Lệnh Sư Đoàn I. Ông đúng nghĩa là một ông Tướng của chiến trận, không phải là một nhà chính trị, vì thế dễ dàng bị Thích Trí Quang và Thích Đôn Hậu xỏ mũi kéo đi. Chung quanh ông Tướng toàn là người của Trí Quang và Đôn Hậu cài vào. Nhất cử nhất động của ông Tướng đều được các cơ sở của hai tên này báo cáo đầy đủ lên Trung Tâm Quyền Lực Từ Đàm. Ông Tướng nghĩ rằng lợi dụng được Thích Trí Quang và Đôn Hậu thì có thể dùng lực lượng đông đảo Phật giáo đồ tại Huế và miền Trung, để áp lực với Chính Phủ Trung Ương cho quyền lợi và mưu đồ riêng của ông, thế nhưng ông Tướng đã lầm, lầm to, lầm lớn - Ông chưa đủ mưu mô thủ đoạn khôn ngoan để lợi dụng Thích Trí Quang, Đôn Hậu và đằng sau là Hoàng Kim Loan, là Cục Tình Báo Chiến Lược Cộng sản. Ngược lại, bọn chúng cho ông vào tròng, lợi dụng ông và dùng Sư Đoàn I BB của Ông làm lực lượng nòng cốt, trong cuộc khởi loạn miền Trung năm 1966, để rồi phải gánh chịu hậu quả, là ông bị rời khỏi quân đội, rời khỏi quê hương, lưu đày ở xứ Cờ Hoa từ 1966 cho đến nay.
Nhắc đến Trung tướng Nguyễn Chánh Thi, ai cũng biết ông là chuyên viên, là vua đảo chánh. Ngày 11-11-1960 ông đảo chánh Tổng Thống Diệm, thất bại ông chạy sang Cao Miên. Ngày 1-11-1963 Tướng lãnh đảo chánh thành công, ông từ Cao Miên về làm Tư Lệnh Sư Đoàn I BB, rồi Tư Lệnh Quân Đoàn I, Quân khu I với cấp bậc Trung Tướng. Mỗi khi bất bình chính phủ Trung Ương, ông lên máy bay vào Sài Gòn đảo chánh, vì thế ông Tướng mới có biệt danh là Vua đảo chánh .

. thụyvi
Tôi vốn có phân nửa Huế trong máu huyết mình, và là vợ của một người lính thuộc ngành CSQG nên tôi có nhiều đồng cảm với vai trò và những khó khăn của ông Liên Thành từ khi ông xuất bản cuốn Biến Động Miền Trung cho tới nay.
Chính vì cảm phục lòng quả cảm của một lương tâm công chính, cảm phục sự nhẫn nại trong việc tố cáo vạch trần những tội ác trực tiếp hay gián tiếp của những phần tử đã giết hàng ngàn dân Huế vào năm 1968. Tôi nghĩ mình nên nói lên những điều cần nói, những điều mình tin là đúng, dù phải trả bằng bất cứ giá nào, cho nên tôi không ngại ngùng dõng dạc nói lên sự suy nghĩ của tôi, của gia đình tôi và bạn bè tôi về ông Liên Thành, mặc dù tôi chưa hề quen ông.
Theo dõi những bài viết, những lá thư chống báng ông Liên Thành khiến tôi nhớ lời một nhà văn viết trong cuốn sách cách đây mấy năm: “ Mười mấy năm ở hải ngoại, tôi nhận ra một sự thật rất cay đắng là: Có những nhà báo đứng trên lập trường chống cộng, nhưng khi viết một bài đả kích một người trong cộng đồng, cùng chiến tuyến, thì rất sắc nét, rất nặng nề, ngôn từ cạn tàu ráo máng. Cũng ngòi bút ấy khi viết bài đả kích cộng sản thì nhạt phèo, không có lý luận, đầu đuôi chả ra làm sao cả! Lý do vì thù cá nhân thì quá lớn, mà thù đất nước thì nhẹ như bông. Người mình ghét ở gần, cộng sản thì ở xa, cho nên chửi bạn bao giờ cũng nặng hơn chửi thù. Chưa kể có những kẻ chuyên chụp mũ người khác, rồi cuối cùng lại đổi lập trường trước!” *
Tại sao ông Liên Thành tố cáo tội ác của việt cộng như góp bó nhang thiết thực để làm giỗ cho những cái chết tức tưởi hồi Tết Mậu Thân ** lại bị một số người đánh phá? Bình tâm đọc lại những cuốn sách và những bài viết của ông Liên Thành, tôi không hề thấy ông Liên Thành đả kích Phật giáo dù ông ấy đứng trên bất cứ lập trường nào. Vậy thì rỏ ràng họ đánh phá ông Liên Thành vì chính họ là Việt cộng, là thân cộng, vì những người có xu hướng phe phái, hoặc do những động lực tình cảm khi ông Liên Thành thẳng thắng nêu tên một vài ông Hoà thượng và một số Phật tử bị việt cộng giựt giây.
Chuyện ông Liên Thành “Đụng” tới thầy tu khiến tôi nhớ lại chuyện trong gia đình. Đó là khoảng năm 1969. Bà ngoại tôi là một tín đồ Phật giáo thuần thành; có chân trong ban trị sự của một chùa ở Mộc Hóa. Một hôm vị hôn phu cho tôi biết là những Tịnh xá Khất sĩ nào mà tên có chữ Ngọc là cơ sở của VC. Tôi nói lại cho ngoại tôi nghe thì bà nổi giận, gần như không muốn nhìn mặt vị hôn phu tôi nữa. Tôi cũng còn nhớ, chùa Tưòng V. nơi bà ngoại tôi có chân trong ban trị sự, Hoà thượng trụ trì, Thích Minh Đ., thông dâm với một Phât tử, cô Nguyễn thị R. Để bảo vệ ngôi chùa khỏi bị tiếng xấu nên mọi người dấu biệt tin tức, không cho lọt ra ngoài (!) Và tín hữu vẫn tiếp tục vào ra , vái chào, chấp tay, “bạch thầy”,… cung cung kính kính ông sư trụ trì tội lỗi! Cho đến khi cô R. mang bầu, cái bụng thè lè ra, thì “Đấng hòa thượng” cùng cô R. khăn gói trốn khỏi Mộc Hóa. Người nào có sống ở Mộc Hóa vào những năm đó đều biết chuyện nầy.
Như đã nói, bà ngoại tôi là người sinh ra ở Huế, mà người Huế thì phần đông tôn sùng các thầy, thương quý các thầy. Dân Huế thương ông Thích Đôn Hậu, thường trìu mến gọi thầy là “Ôn”. Ông Liên Thành đụng tới “Ôn” làm nhiều người Huế không vui. Dân Saigon thương ông Trí Quang, ông Liên Thành đụng ông Trí Quang khiến nhiều người Saigon không thích, tình cảnh na ná giống như vị hôn phu của tôi ngày xưa “động” tới các chùa là bà Ngoại bất mãn.
(NI SƯ) HUỲNH LIÊN (NGUYỄN THỊ TRỪ)
Năm sinh: 1923
Quê quán: Tỉnh Mỹ Tho
Tôn giáo: Phật giáo
ĐBQH khóa VI
Nơi ứng cử: Thành phố HCM
Sau ngày 30-4-1975 khi “ Ni sư” Huỳnh Liên, “Tổng chỉ huy” các chùa họ NGỌC, xuất hiện trong vai trò Phó Chủ Tịch Ban Liên Lạc Phật Giáo Yêu Nước thì bà ngoại tôi mới biết là cháu rể mình không hề “Ăn nói tào lao xịt bộp, vu oan giá hoạ” cho thầy, cho sư chút nào!
Cung cách phản ứng thiên về tình cảm đã thấm sâu trong xương trong cốt của nhiều người, ngay như mới đây, người bạn thân của gia đình tôi, anh K. gốc Huế đi du học cách đây 50 năm, hiện đang sống tại Âu Châu, có lập trường chống việt cộng rạch ròi, ấy vậy, mỗi lần nghe ai đề cập tới những tội lỗi của một hoà thượng nào đó, anh cũng cảm thấy…buồn buồn. Có lần tôi hỏi thẳng anh: “ Như vậy anh đặt thầy lên trên sự thật ? Hay anh xem thầy nặng hơn Quốc gia?” Anh trả lời: “ Không, không phải vậy, anh biết thầy làm bậy nhiều rồi, nhưng khi mô đề cập tới thầy, anh thấy tội tội, thấy rẻn…cho thầy mình !”***
Kể lể dài dòng chuyện một số các thầy để nói thẳng vào sự thật, đối diện vào sự thật bằng những dẫn chứng thực tế tôi càng thấy ông Liên Thành lừng lững một tư cách can đảm khi ông dám vạch trần những tội ác, những điều khuất lấp nhập nhằng của một số phần tử được che đậy, được bảo vệ bởi những người cuồng tín, thần thánh hoá… Những người này chỉ hành xử theo cảm tính, cố tình phủ nhận những bài học lịch sử.
Chúng ta quả thật may mắn khi đang sống trong một thời đại thật tân tiến, đang sống trong một môi trường tự do đầy rẫy sách báo, Internet…Chúng ta đọc được vô số tài liệu về thãm sát Mậu Thân, song song đó chúng ta còn đọc được vô số tài liệu giải mã, giải mật được nhiều người trong đó có ông Nguyễn Văn Lục ghi lại cho những người dân ở miền Nam trước 1975 nay đã sinh sống ở nước ngoài. Nhớ lại một bài học. Nhớ lại một dĩ vãng. Điểm những lại những khuôn mặt nằm vùng hoặc tiếp tay với cọng sản gây rối ren khuấy động Saigon dạo ấy:
- Tôn Giáo: LM Thanh Lãng, Lý Chánh Trung, Hồ Ngọc Nhuận, Lý Quý Chung, Kiều Mộng Thu, Nguyễn Phước Đại, Vũ Hạnh,Thích Nhất Hạnh, TT Thích Thiện Hoa… .
- Các sinh viên sau 75 đã lộ nguyên hình:
Huỳnh Tấn Mẫm, Dương Văn Đầy, Lê Thành Yến, Phùng Hữu Trân, Trần Khiêm, Đỗ Hữu Ứng, Lê Anh, Võ Ba, Đỗ Hữu Bút, Hồ Nghĩa, Cao Thị Quế Hương, Trương Hồng Liên, Truơng Thị Kim Liên, Võ Thị Tố Nga. Hạ Đình Nguyên , Phạm Phi Long , Đặng Minh Chi, Trịnh Thị Xuân Hồng,Trần Công Sơn,Trần Thị Ngọc Hảo, Đỗ Quang Tỉnh,
- Văn nghệ sĩ:
Trần Thiện Tứ, bác sĩ Trương Thìn, nhạc sĩ Nguyễn Văn Sanh, nhạc sĩ sĩ Tôn Thấp Lập, Võ Thành Long, nhạc sĩ Trần Xuân Tiến, Phạm Phú Tâm, Trương Thị Hoàng và Trương Thị Anh, Phùng Hữu Trân, Nguyễn Ngọc Phương, Võ Thị Tố Nga, Lê Thành Yến…****
Suốt 36 năm, lịch sử cho thấy chế độ Cọng sản Việt nam không hề có nhân quyền, có tự do, và bọn chó đẻ đó chính là một bè lũ bán nước. Tôi và nhiều người đang tự hỏi với lòng căm phẫn: Những ông sư, những linh mục, những Phật tử, những sinh viên… biểu tình tranh đấu thách thức ngày xưa đâu? Những tiếng thét, tiếng hô hào, tiếng hát lồng lộng “ Diệt đế quốc Mỹ. Đánh tan bè lũ bán nước” đâu? Sao suốt 36 năm nay, họ im hơi, lặng tiếng một cách khó hiểu như vậy? Hay “ Rẻn” rồi chăng?
Kèm theo đây là một trích đoạn dịch ra từ cuốn “ The Vietcong Massacre at Hue” của nhà văn người Canada, ông Alje Vennema:
“Ngày hôm sau, du kích và bọn nằm vùng địa phương tỏa ra đi tìm những người có tên trong danh sách viết tay nguệch ngoạc. Họ được đưa về Tiểu chủng viện, nơi dựng tòa án nhân dân. Một anh cựu sinh viên chủ tọa phiên tòa với sự hiện diện của một người Bắc Việt và hai sinh viên khác. Hai sinh viên này chúng tôi biết. Các phiên tòa nhân dân mấy ngày trước đã chấm dứt. Dân chúng hiện diện khá đông tại các phiên tòa ở Tiểu chủng viện, ở Gia Hội bên kia cầu và ở trong thành. Tòa án ở Tiểu chủng viện do Hoàng Phủ Ngọc Tường chủ trì. Anh này tốt nghiệp đại học Huế và là cựu lãnh tụ sinh viên trong Ủy Ban Phật Giáo chống chính quyền trước đây. Cầm đầu ở Gia Hội là Nguyễn Ðắc Xuân, trước kia là một liên lạc viên cộng sản nay đột nhiên lại xuất hiện. Tòa trong thành do hai sinh viên Nguyễn Ðọc và Nguyễn Thị Ðoan điều khiển. Các phiên tòa vang lên những lời đe dọa với khẩu hiệu tuyên truyền, kết tội, qui chụp. Hầu hết những người bị lôi ra tòa chẳng biết lý do mình bị bắt. Nhưng tất cả đều bị kết tội, một số bị tử hình tức khắc….”
Mời quý vị vào Google gỏ “ Wikipedia Massacre at Hue” để đọc hàng trăm bài về tội ác của Việt Cọng giết dân Huế do chính những người ngoại quốc viết:
· Arnold, James R., Tet Offensive 1968: Turning Point in Vietnam, London: Osprey 1990
· Bullington, James R. "And Here, See Huế," Foreign Service Journal, November 1968.
· Christmas, G. R. "A Company Commander Reflects on Operation Huế City," Marine Corps Gazette, April 1971.
· Davidson, Phillip B. Vietnam at War: The History, 1946-1975. Novato, CA: Presidio Press, 1988.
· Hammel, Eric. Fire in the Streets: The Battle for Huế, Tet 1968. Chicago: Contemporary Books, 1991.
· Harkanson, John, and Charles McMahon. "USMC & Tet ’68: There’s a Little Trouble in Huế …," Vietnam Combat, Winter 1985.
· Krohn, Charles A., The Lost Battalion: Controversy and Casualties in the Battle of Huế, Praeger Publishers, 1993.
· Larson, Mike, Heroes: A Year in Vietnam With The First Air Cavalry Division, Barnes & Noble, 2008.
· Nolan, Keith William. Battle for Huế: Tet 1968. Novato, CA: Presidio Press, 1983.
· Oberdorfer, Don. Tet!: The Turning Point in the Vietnam War. New York: Doubleday & Company, 1971.
· Palmer, Dave Richard. Summons of the Trumpet: U.S.-Vietnam in Perspective. Novato, CA: Presidio Press, 1978.
· Phan Van Son. The Viet Cong Tet Offensive (1968). Saigon: Republic of Vietnam Armed Forces, 1969.
· Pike, Douglas. PAVN: People’s Army of Vietnam. Novato, CA: Presidio Press, 1986.
· Secrets of the Vietnam War. Novato, CA: Presidio Press, 1990.
· Smith, Captain George W., USA. "The Battle of Huế," Infantry, July–August 1968.
· Stanton, Shelby L. Anatomy of a Division: 1st Cav in Vietnam. Novato, CA: Presidio Press, 1987.
· Tolson, Major General John J., 3rd. Airmobility: 1961-1971. Washington, D.C.: Department of the Army, 1973.
· Truong Sinh. "The Fight to Liberate the City of Huế During Mau Than Tet (1969)," Hoc Tap, December 1974.
· Tucker, Spencer, Vietnam. London: UCL Press, 1999
· Vietnam Order of Battle. New York: U.S. News and World Report, Inc., 1981.
· Young, Marilyn B., The Vietnam Wars, 1945-1990 (New York: Harper Perennial, 1991)
· Vennama, Alje, The Viet Cong Massacre at Huế. New York, Vantage Press, 1976.
Ngày xưa có câu “ Bút sa, gà chết” Ngày nay, viết không đàng hoàng, Google giữ lại. Khi lịch sử sang trang. Con cháu đọc lại, mắc cỡ nghĩ thầm: “ Không ngờ Ông/ Bà mình viết bậy quá?”
. thụyvi
( Hầm Nắng tháng 10 – 2011 )
*Nhìn lại một thập niên
** Chữ của NC
*** Giọng địa phương
**** Mặt trận văn hoá và những thủ tiêu ám sát trí thức miền nam VN.
-------------
(NI SƯ) HUỲNH LIÊN (NGUYỄN THỊ TRỪ)
Năm sinh: 1923
Quê quán: Tỉnh Mỹ Tho
Tôn giáo: Phật giáo
ĐBQH khóa VI
Nơi ứng cử: Thành phố HCM
Ni trưởng giáo hội khất sĩ ni giới Việt
Nam, Ủy viên Ban chấp hành Trung ương Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam
Tài liệu của VGCS về Ni Sư Huỳnh Liên là Việt Gian có công dùng chùa để chống VNCH, chống Mỹ.
....Trong những năm chống Mỹ cứu nước, tịnh xá Ngọc Phương là cơ sở cách mạng tiếp tế vật dụng, thuốc men, lương thực ... cho Ban Kinh tài, Ban Văn nghệ Tây Nam Bộ, Ban An Ninh liên quận 4, nơi che dấu nhiều cán bộ cách mạng. Ngoài hoạt động bí mật, nhiều phong trào đấu tranh công khai như Phong trào phụ nữ đòi quyền sống, Mặt trận nhân dân tranh thủ hòa bình, Phong trào dân tộc tự quyết, Ủy ban cải thiện chế độ lao tù ... thường xuyên hội họp tại tịnh xá. Phong trào sinh viên học sinh cũng dùng tịnh xá làm "căn cứ địa" tổ chức các cuộc biểu tình. Vì vậy, tịnh xá Ngọc Phương được mệnh danh là "tổng hành dinh của các cuộc xuống đường".
| Tịnh xá Ngọc Phương |
|
|
Tịnh xá Ngọc Phương
Tịnh
Xá Ngọc Phương, ngôi tịnh xá gắn liền với tên tuổi Ni sư Huỳnh Liên,
người đứng đầu hệ phái Ni giới Khất sĩ Việt Nam, tọa lạc tại 498/1 đường
Lê Quang Định, phường 1 Gò Vấp. Năm 1958, Ni trưởng Huỳnh Liên đứng ra
xây dựng tịnh xá Ngọc Phương, nay là trụ sở Trung ương của hơn một trăm
ngôi tịnh xá ở khắp miền Trung và Nam Việt Nam. Lúc đầu Ngọc Phương chỉ
là một am nhỏ hình bát giác, năm 1972 được xây dựng lại thành ba khu nhà
hai tầng trên khuôn viên khoảng 2500m2.
Chính
điện tịnh xá ở lầu một khu nhà giữa. Tầng trệt là giảng đường, nơi diễn
ra nhiều cuộc hội thảo, mít tinh của các phong trào đấu tranh yêu nước.
Cuối chính điện, ở giữa là bàn thờ Phật Thích ca với tượng phật ngồi
tham thiền trên tòa sen, dưới gốc bồ đề. Hai bên có bàn thờ Tôn sư Minh
Đăng Quang, người sáng lập Hội Tăng già Khất sĩ Việt Nam và bàn thờ Ni
trưởng Huỳnh Liên. Từ những năm 1960, đế quốc Mỹ tiến hành cuộc chiến
tranh xâm lược Việt Nam. Trước cảnh đau thương mất mát của đồng bào, tổ
quốc, Ni trưởng Huỳnh Liên đã tham gia cách mạng và tích cực vận động
chư ni, tín đồ đấu tranh giành độc lập, tự do.
Trong
những năm chống Mỹ cứu nước, tịnh xá Ngọc Phương là cơ sở cách mạng
tiếp tế vật dụng, thuốc men, lương thực ... cho Ban Kinh tài, Ban Văn
nghệ Tây Nam Bộ, Ban An Ninh liên quận 4, nơi che dấu nhiều cán bộ cách
mạng. Ngoài hoạt động bí mật, nhiều phong trào đấu tranh công khai như
Phong trào phụ nữ đòi quyền sống, Mặt trận nhân dân tranh thủ hòa bình,
Phong trào dân tộc tự quyết, Ủy ban cải thiện chế độ lao tù ... thường
xuyên hội họp tại tịnh xá. Phong trào sinh viên học sinh cũng dùng tịnh
xá làm "căn cứ địa" tổ chức các cuộc biểu tình. Vì vậy, tịnh xá Ngọc
Phương được mệnh danh là "tổng hành dinh của các cuộc xuống đường".
Từ
năm 1970 đến 1975, Ni giới Khất sĩ là một trong những lực lượng nòng
cốt của các cuộc biểu tình liên tục nổ ra đòi thả tù chính trị, chống
bắt lính, đòi dân chủ, đòi thi hành Hiệp định Paris ... Gây được tiếng
vang lớn là lần Ni trưởng Huỳnh Liên phối hợp với đồng bào Công giáo tố
cáo chính sách thâm độc của Mỹ nhân sự có mặt của Thượng nghị sĩ Mac
Govern tại nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế ở đường Kỳ Đồng, cuộc tuyệt thực cả
tuần lễ trước dinh Độc Lập, biểu tình ngồi ở ngã bảy suốt hai ngày ba
đêm, tham gia ngày "Ký giả đi ăn mày"...
Nhận
thấy những nữ tu áo vàng ở tịnh xá Ngọc Phương là lực lượng nguy hiểm,
ngày 27/10/1974 chính quyền Sài Gòn đã cho cảnh sát giăng dây kẽm gai
quanh tịnh xá, đặt hàng rào ngựa sắt trên đoạn đường Lê Quang Định để
bao vây phong tỏa tịnh xá. Dù vậy các ni cô cũng thoát được ra ngoài,
kết hợp cùng chư ni ở những tịnh xá khác biểu tình đòi giải tỏa tịnh xá
Ngọc Phương. Dư luận trong cũng như ngoài nước đều lên tiếng phản đối
hành động xâm phạm nhân quyền này nhưng chính quyền Sài Gòn vẫn bất
chấp. Cho đến ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng, tịnh xá mới được giải
tỏa.
Mặc dù thuộc phái Khất
Sĩ, lấy khất thực làm chính nhưng Ni trưởng Huỳnh Liên đã mạnh dạn thay
đổi, chủ trương sản xuất để tự túc, không phải lệ thuộc vào sự cúng
đường. Tịnh xá Ngọc Phương đã được công nhận là di tích lịch sử theo
quyết định số 2754/ QĐ/BT ký ngày 15/10/1994.
|
Huế Ất dậu - Huế Mậu thân
BS.Trần Văn Tích
Mấy tuần lễ nay nhiều đồng bào cùng theo dõi vụ cựu Thiếu tá Liên Thành chủ trương kiện Việt cộng và hầu hết đều biết rằng ông Liên Thành chỉ làm một việc mà nhiều người quốc gia chân chính từng đề cập đến nhưng chưa có cơ may thực hiện như cố Luật sư Thượng Nghị sĩ Phạm Nam Sách, Luật sư Nguyễn Thành.
Ngoài ra trước đây tôi cũng từng được đọc về cùng một chủ đề và sau đó tôi có tìm cách liên lạc trực tiếp với tác giả, một vị cựu sĩ quan xuất thân quân trường Thủ Đức, tên Vũ Ngọc Uyển thì phải (rất tiếc kỳ này sao không thấy ông Uyển góp tiếng). Phạm Nam Sách cùng học với hai vợ chồng tôi ở trung học, còn anh Luật sư Nguyễn Thành là “bạn đồng liêu“ với tôi trước ngày mất nước. Nếu tôi khâm phục những vị họ Phạm, họ Đỗ, họ Vũ (?) thì tôi ngưỡng mộ ông cựu Trưởng ty Cảnh sát Quốc gia Thừa Thiên-Huế vì ông đã làm được việc mà một số người có tâm huyết từng ấp ủ cưu mang. Cho nên tôi ủng hộ ông Liên Thành ngay từ đầu. Tất nhiên tôi đã có một số suy nghĩ, cân nhắc. Nhưng chủ yếu tôi chủ trương chỉ cần ông Liên Thành hô hào tiến hành vụ kiện Việt cộng là chúng ta đã thành công bước đầu.
Mới đây, Tiến sĩ Hồng Lĩnh, trong một điện thư ngắn gọn, cô đọng, đã trình bày chính xác, hợp lý (qua một danh sách liệt kê theo thứ tự bảng số ả-rập) những kết quả đã đạt được cũng như những hậu quả có thể gây ra nhân vụ kiện Liên Thành-Việt cộng. Tiến sĩ Hồng Lĩnh cho rằng chỉ cần ông Liên Thành, qua chủ xướng đưa Việt cộng ra một hay những cơ quan pháp đình hữu trách, là ông đã đạt được mục đích tố cáo cộng sản Việt Nam phạm tội ác chống nhân loại, đã nói lên được nhiệm vụ phải nhớ tới các nạn nhân, đã đặt được quốc tế trước bổn phận phải đối phó với loại tội ác mà Việt cộng từng phạm.
Ai từng uống nước sông Hương hẳn đều biết là ở Huế có đường Âm hồn, có cơm Âm phủ. Không biết có nhà Huế học (sic) nào đã giải thích tại sao lại có hiện tượng văn hoá này không. Phần tôi thì chủ quan suy đoán có lẽ đây là chứng tích lịch sử của ngày 23 tháng 5 năm Ất dậu.
Ngày đó, âm khí bốc lên bầu trời cố đô mấy ngày mới tan. Nhưng sử liệu cho biết chỉ có khoảng một ngàn năm trăm đồng hương Huế (kể cả lính lẫn dân) lâm nàn. Vậy mà hằng năm, cứ đến ngày 23 tháng năm âm lịch là các nhà, các vạn, các phường đều có thiết lễ cúng cô hồn gọi là lễ cúng chiến sĩ trận vong và dân chúng tử nạn. Chúng ta đều biết dân chúng, binh sĩ Huế lâm cảnh tử vong là do người ngoại quốc gây ra. Thế nhưng người Pháp không hề cấm đoán dân chúng Huế cúng bái vào ngày thất thủ kinh đô; thế nhưng người Pháp không hề cấm đoán dân gian gọi tên đường là Âm hồn, gọi tên cơm là Âm phủ; thế nhưng người Pháp không hề tổ chức ăn mừng chiến thắng ngày 5 tháng bảy hàng năm (theo dương lịch, ngày 23 tháng năm Ất dậu tương đương với ngày 5 tháng bảy năm 1885).
Ngày nay người cộng sản hành xử khác hẳn. Nuốt trôi lời cam kết ngưng chiến vào ngày Tết Mậu thân thiêng liêng của dân tộc, chúng mang quân ào ạt làm cỏ cố đô trong khi năm Ất dậu, Pháp bị động phản ứng vì quân triều đình bất ngờ tấn công trước. Nếu năm Ất dậu, chỉ có chừng một ngàn năm trăm đồng hương Huế bị thảm sát vì chiến trận thì năm Mậu thân, số người bị “bộ đội giải phóng“ thanh toán cũng lên đến con số gấp đôi, nếu không là gấp ba, gấp bốn. Những con người mất hết nhân tính giết đồng bào vô tội một cách tàn bạo thảm khốc năm Mậu thân, trong khi vào năm Ất dậu quân đội viễn chinh Pháp không hề có những hành vi man rợ như quân cộng sản. Cố đô chỉ hỗn loạn trong vài ngày khi Pháp hành quân chống nghĩa binh năm Ất dậu, Huế ngập chìm trong máu lửa gần cả tháng trời vào Tết Mậu thân.
Huế sau đó hằng năm – dưới quyền cai trị của ngoại nhân – đèn hương nhang khói công khai và đồng loạt cúng vái oan hồn đồng bào, anh linh tử sĩ. Huế ngày nay dưới bàn tay sắt máu của kẻ đồng chủng, liệu có dám nhất loạt đồng thời tưởng nhớ những người thân oan thác?
Khốn nạn và vô nhân đạo hơn nữa, cộng sản tổ chức ăn mừng “chiến thắng Mậu thân“ ngay tại Huế, đặt tên đường ở Huế dựa vào “chiến thắng Mậu thân“.
Những tội ác đó hiển nhiên đến độ chính cộng sản cũng không chối cãi nổi. Vậy tại sao không ủng hộ người đang xung phong vạch trần trọng tội, nêu tên hung phạm, chỉ danh sát thủ?
Lý lẽ duy nhất do những kẻ chống đối phá hoại công việc do ông Liên Thành đang dũng cảm đảm trách là có thể có sự lường gạt tiền bạc, hãy nói trắng ra một cách hết sức bất nhẫn như vậy. Nhưng một mặt, ông Liên Thành đã/đang công bố rõ ràng những khoản hiện kim thu nhận được; mặt khác, đã/đang có người minh danh chịu trách nhiệm kiểm soát thu chi.
Phần kẻ viết những dòng này chỉ nghĩ rằng có dành ra chút đỉnh góp phần cho công việc chung thì mình cũng chẳng vì thế mà nghèo đi; ngược lại, có co ro cúm rúm khư khư giữ chặt lấy khoản tiền khiêm tốn ở trong trương mục ngân hàng thì mình cũng chẳng do vậy mà giàu thêm. Huống chi, như Tiến sĩ Hồng Lĩnh đã chỉ rõ, cho đến hôm nay, vị cựu Trưởng ty Cảnh sát Quốc gia Thừa Thiên-Huế đã đạt được một số mục tiêu rồi.
Cái giá kẻ này phải trả để tiếp tay ông Liên Thành giúp ông đã đạt được một số mục tiêu rồi, cái giá đó xem ra quá rẻ.
ỦY BAN TRUY TỐ AI ?
Bảo quốc Kiếm
Gần đây thấy trên diễn đàn nhiều vị Bác sỹ, Tiến sỹ đưa lui, đưa tới chuyện cổ vũ cho Ủy Ban Truy tố Tội ác Đảng Cộng sản Việt nam. Thế nhưng, đến giờ này, tôi vẫn thấy những kỳ lạ, không hiểu nỗi. Chỉ cái: THƯ NGỎ: V/V: Vận Động và Đóng Góp Tài Chánh cho vụ kiện Truy Tố Tội Ác Cộng Sản VN của ỦY BAN TRUY TỐ TỘI ÁC ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM, ngày 07-7-2011 như rứa thì không ai biết là cái thứ gì. Ô hô: “Vụ kiện truy tố” là cái gì ??? Phải chăng kiện kẻ truy tố Cộng sản ???
Mấy chữ: “Tội ác cộng sản” và “Tội ác đảng cộng sản” khác nhau rất xa. Vậy Liên Thành kiện ai ?
Yêu cầu những nhà khoa bảng hiểu rõ vấn đề phải giải thích rõ ràng và HÃY TRƯNG RA ĐƠN KIỆN của Ủy ban này ra trước công luận để đồng bào hiểu tận tường mục đích của Ủy ban, hầu mọi người quyết định đóng góp để đưa đến thành công.
Lại một chuyện khác đáng nghi ngờ là, tại sao trong một tháng mà hai cái “tiền trả” lại khác nhau. Xin dẫn rõ:
Đây là cái Cashier's Check mua ngày 01-9-2011 để trả cho Luật sư. Vậy tại sao ngày 26-9-2011 lại trả bằng Check của Ủy Ban ? Vậy thì Ủy ban này mở Account ngày nào ? Trên Cashier's Check ghi rõ THANH LIEN UBTTTACSVN, nhưng trong cái Check dưới đây lại đề UBTTTAĐACSVN. Tại sao, và nhà băng có chấp nhận chuyện này hay không, chứ đừng nói đồng bào hay một kẻ ngu dốt như tôi ? Chỉ cần sai một dấu phết (phẩy) thôi thì đã không thể chấp nhận, thì làm thế nào để“có và không” chữ ĐẢNG to tổ mẹ như thế ?
Nhìn kỹ cái Check dưới đây, tôi thấy một điều kỳ lạ xin hỏi cho biết vì tôi dốt nát lắm lắm:
-Nếu Ủy ban Truy tố Tội ác Đảng Cộng sản Việt nam có mở Account tại Ngân hàng thì phải có BA người mới mở được, phải không ? Vậy họ là những ai, hay chỉ một mình Liên Thành ? Check của một tổ chức phải ghi rõ chức năng của người ấy chứ ? Tên chính thức trên giấy tờ là LIÊN THÀNH hay NGUYỄN PHÚC LIÊN THÀNH ?
-Nếu Ủy ban Truy tố Tội ác đảng Cộng sản Việt nam có Order Check books, thì trên Check (bên trái) phải có tên người hay tổ chức dùng, chứ sao lại viết tay ? Tại sao bên phải của tấm Check lại không có số ? Tại sao lại dùng PO.Box mà không có địa chỉ, việc ấy Ngân hàng có chấp nhận không ?

Xin các Bác sỹ, Tiến sỹ, Ngu sỹ... giải thích giùm một cách hợp pháp, chứ đừng lươn lẹo, chụp mũ vu vơ. Vì chúng tôi muốn việc kiện Đảng Cộng sản đi đến thành công, chứ không phải để cho bọn “lợi dụng xác nạn nhân Mậu thân” mà no cơm, ấm cật. Thế thôi.
Sở dĩ chúng tôi phải đặt lại vấn đề với quý vị, vì quá khứ của ông Liên Thành được ghi nhận như sau:
Trong hồ sơ Passport D000141, ghi rõ ràng THAN, LIEN, chứ không phải THANH, LIEN. Thế mà ông Liên Thành vẫn đưa lên tiếp các giấy tờ ở phía dưới để chứng minh ông là Tổng lãnh sự. Xin xem cho kỹ:
KEY
** = Letter of acceptance held by receiving country
¶ = Passport now in Department of Foreign Affairs’ custody
NO.
|
Issued
|
Name
|
Nationality
|
Title given
|
Appointed by
|
1. D000137
|
??.03.93
|
BIJON, JEAN-FRANCOIS
|
France ('FR')
|
PM Economic adviser
|
Hon MC Korman
|
|
|
|
|
|
|
2. D000141¶
|
05.04.93
|
THAN, LIEN
|
US0318977266,17.08.96
|
HC 'Asian countries'
|
Korman
|
|
|
|
|
|
|
3. D000143¶
|
29.04.93
|
NGO, CHO YAM
|
People’s Republic of China 'PRC'
|
Assistant HC 'Asia'
|
Korman
|
Ở cột Nationality thì ghi : US 0318977266-17.8.96; THẾ MÀ LẠ LÙNG THAY, ÔNG ĐƯỢC BỔ NHIỆM 05-04- 1993. Như vậy, thì làm sao có cái “công dân” Hoa kỳ (Citizen of United States) mà ghi vô trước đó BA năm hả ? Làm sao ông Liên Thành là người Việt nam, (giả sử là người Mỹ nữa) mà lại làm Tổng lãnh sự cho một nước thứ ba ? Khi chưa là công dân Hoa kỳ, thì làm gì có chuyện như ông Liên Thành ghi bằng chữ viết tay là được sự đồng ý của Hoa kỳ như dưới đây, chơ hả ?
Trong hình thứ nhất, quý vị thấy ghi rất rõ là THAN, LIEN. Đây là cách viết của người Anh, Mỹ khi viết họ trước tên sau, chứ viết tên trước họ sau thì phải viết THAN LIEN, KHÔNG CÓ DẤU PHẨY. Đúng không ? Như thế, chứng tỏ rằng Liên Thành đã lấy cắp một tờ giấy mà một người họ THÂN, tên LIÊN, hay LIỀN, hoặc LIỄN... ! Hệ thống chữ viết, cách viết của Anh- Mỹ không hề thay đổi trong cách trình bày này. Đúng không ? Trong Passport ở hình hai, ghi rõ LIEN THANH. Trong cái thứ ba lại phạm nhiều sai lầm:
-Thứ nhất: Viết tràn qua cột khác tại các hàng thứ nhất, thứ ba và thứ tư. Bộ ngoại giao của một nước không thể tự phạm luật này. Đúng không ?
-Thứ hai: Trong này ghi chiều cao là 5.10, trong lúc Liên Thành chỉ cao khoảng 4.90. Bộ ngoại giao không thể nào phạm phải sai lầm trí mạng này. Chỉ cần một người lính ra nước ngoài thôi, thì hồ sơ họ phải chính xác để có thể tìm kiếm chắc chắn khi mất tích hay chết. Ở đây là một quan chức Tổng lãnh sự, không thể nào có chuyện sai sót này. Đúng không ?
-Thứ ba: Khuôn dấu chỉ có ở khung dưới, không có trên hình trên và chữ ký; chứng tỏ Liên Thành lấy ảnh ông ta dán lên trên một hồ sơ khác. Đúng không ?
Tóm lại, theo ngu ý, thì trên đây là toàn bộ hồ sơ giả mạo. Ai có thể chứng minh ngược lại, xin hoan hỷ chỉ giáo cho. Và theo tôi, Liên Thành là một người không thể tin tưởng vì nói láo quá nhiều rồi. Xin các ngài khoa bảng chỉ rõ là KIỆN NHỮNG THẰNG CỘNG SẢN(Vietnamese Communists) hay KIỆN ĐẢNG CỘNG SẢN (Communist Party of Vietnam)
HOAN HỶ NÓI THẲNG, NÓI THẬT CHO ĐỒNG BÀO BIẾT TRƯỚC KHI HÔ HÀO ĐÓNG TIỀN CHO QUỶ
Lời thật mất lòng nhưng:
THÀ MẤT LÒNG TRƯỚC ĐƯỢC LÒNG SAU.
BQK-07-10-11



Nguyen Phi-Trần Văn Ngà tố cáo VG Trần Kiêm Đoàn
From: Phi Nguyen <->
Subject: FW: Tran Kiem Doan
To:
Date: Saturday, November 7, 2009, 5:46 PM
Anh Đoàn !
Có lẽ anh không lạ gì tôi, Tôi là Em của Anh Nguyễn v Lũy, Huynh Trưỡng GDPT Hương cần , còn Anh là Huynh Trưởng GDPT Liễu Cốc Hạ mà người dân quê mình thường gọi là làng Cạ Liệu Hạ . Ba anh là một Liệt Sĩ của Việt Cọng, anh tham gia hoạt động cho phong trào Thanh Niên Sinh Viên Thừa Thiên Huế , gồm Võ Quê, Tô Nhuận Vỹ,
Lê Phương Thảo,Hoàng văn Hoa, Chu Sơn , Nguyễn Sâm (bây giờ đang ở Úc) .
Sau 1975 ,anh diện Nón Cối, Dép râu mang Sắc Cốt , trông rất Oai về làng anh lên khán đài chửi chúng tôi là đồ Mỷ Ngụy , anh chửi không tiết lời, mà anh có biết rằng những tấm Ri để kê lên làm sân khấu ngoài trời cho anh đứng chửi chúng tôi là tên Xã Đội trưỡng Nguyễn Văn Ánh , bắt chúng tôi là những thanh niên Đen có nghĩa là chúng gọi chúng tôi là Ngụy , phải lên tận Chi Khu Hương Trà ( đóng tại cây số 9) để cứ 3 đứa, hai đứa đi trước một đi sau gánh một tấm Ri đi ba cây số với trong bụng đói vì ăn sắn không anh ?. Lúc đó anh là Bí Thư Đoàn trường Trung học Cấp ba Nguyễn Tri Phương - Huế .
Tôi biết anh từ khi anh còn đi chiếc Honda dame màu đỏ nhà anh ở Tây Lộc lận , cho nên anh đừng nghĩ là không ai biết tông tích của anh hý ! Chính Ông Trầm Kiêm Mai ( Chánh Lục Sự Tòa Thượng Thẩm Huế) là bác họ của Anh , Cụ Ấm Mai đang ở Fulleton, Nam California cũng chửi anh là thằng Láo khoét , vì anh củng có thời gian nhờ ông Ấm Mai để đi học , và Ông Trần Kiêm Trợ Chú của anh đang ở Sacramento với anh cũng từ anh vì anh là Việt Cọng ! Anh quá biết Ôn Đôn Hậu và Ôn Trí Quang hiện đang ở Già Lam là Việt Cọng thứ thiệt nhưng anh cố tình bào chửa ! anh nên nhớ giấy không gói được lửa .
Đã có lần tôi đã hỏi Ôn Tâm Hướng Chùa Vạn Phước là bạn rất thân với Ôn Trí Quang( hai vị nầy sinh cùng ngày , tháng , năm chỉ khác giờ sinh mà thôi) và Ôn Đôn Hậu là Sư Thúc của Tâm Hướng rằng có phải hai vị nầy là Việt Cọng không ôn ? và Ôn Tâm Hướng nói rằng :" Chạy đi mô" đó là nguyên văn Ôn Tâm Hướng trả lồi cho tôi . Tôi cũng đã có lần ngồi ăn cơm với ba vị nầy tại Chùa Vạn Phước gần Trường Đua Phú Thọ, Quận 10 - Sài Gòn ( ba vị nầy ngồi bàn trên và tôi ngồi bàn dưới). Cho nên cách viết của anh là sáo ngử "cả vú lấp miệng em" Khi anh gả con gái cho một thằng Việt Cọng qua Mỷ học Báo Chí về làng đám cưới rình rang chính bà con tôi cũng có đi dự đám cưới đó anh ạ , quê mình ai mà không biết Trần Kiêm Đoàn là Việt Cọng ! nhưng anh bị chúng vắt chanh bỏ võ nên anh chạy mà thôi và câu nói cuối cùng tôi kết luận Anh là Trần Kiêm Đoàn : VIỆT CỌ^NG ... Nếu anh cần đối chất tôi sẳn sàng , Anh muốn liên lạc với tôi thì gọi BS Hồ Đắc Phương chồng của Oanh là Cháu gọi anh bằng Chú Ruột thì chúng mình gặp nhau. Mong anh đừng nói ba láp nửa , dù răng đi nữa anh củng là PhD chứ không phải PhO là bán Phở .
Thân ái Nguyễn Phi
PS: Nếu qúy độc giả nào biết Email của Trần Kiêm Đoàn thì Fwd cho anh ấy dùm tôi , xin đa tạ
Nguyễn Phi 2. 06-11-2009 07:47
ĐÔI ĐIỀU VỚI TIẾN SĨ TRẦN KIÊM ĐOÀN
Trần Văn Ngà
Là người định cư tỵ nạn cộng sản tại thành phố Sacramento từ 7.4.1993, khi tôi và gia đình mới đặt chân đến đất nước Mỹ. Từ ngày đó đến nay, tôi cùng ở một thành phố với tiến sĩ Trần Kiêm Đoàn. Chúng tôi có hiểu biết ít nhiều về cá nhân và gia đình của nhau.
Từ năm 1995 khi tôi được bầu vào nhiệm vụ Chủ Tịch Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Sacramento (HO1995-1997), lần đầu tiên tôi nghe tin đồn ông Trần Kiêm Đoàn thân cộng hay là Việt cộng nằm vùng, tôi chưa vội tin. Sau này, tin tức tôi biết được là nhà của TS Trần Kiêm Đoàn là tụ điểm đón tiếp những người từng có thành tích đâm sau lưng chiến sĩ trước năm 1975 và nhất là vụ cộng sản thảm sát dân Huế Tết Mậu Thân 1968 như tên đồ tể Nguyễn Đắc Xuân. Tên VC nằm vùng ở Đà Nẳng Đông Trình hay Tiêu Dao Bảo Cự hiện ở Đà Lạt… đều là khách quý của TS Trần Kiêm Đoàn và ông còn xem nhà sư Thích Trí Quang, Thích Nhất Hạnh, ông Võ Đình Cường là thần tượng bậc thầy.
Phương Tây có câu, đại ý: Bạn cho tôi biết bạn chơi với ai, tôi sẽ nói bạn là ai?
Gần đây, tôi thường lên mạng xem những quả pháo bắn qua lại giữa những người ủng hộ Liên Thành, tác giả Biến Động Miền Trung (BĐMT) và cái gọi là Lực Lượng Cư Sĩ Chấn Hưng Phật Giáo (tôi thắc mắc đã là cư sĩ, nghĩa là tín hữu ngoan đạo tu tập Phật Pháp tại gia mà lại có tổ chức thành lực lượng, chắc ghê gớm lắm?). Tôi có theo dõi hết 6 bài phỏng vấn trên Youtube của em Bùi Dương Liêm với Liên Thành chỉ trong 1 đêm. Tôi vừa tò mò vừa thích thú hiểu biết thêm về nội tình chính trị, tôn giáo ở Thừa Thiên-Huế từ năm 1963 và nhất là từ năm 1966 đến năm 1972 giữa các nhà sư theo VC và với chính quyền địa phương (lan ra cả nước VNCH). Tôi vội mua liền tác phẩm BĐMT đọc một mạch hết cuốn sách cũng trong vòng hơn một ngày để xem ông Liên Thành viết gì?. Kế tiếp, tôi lên mạng đọc được bài của tiến sĩ Trần Kiêm Đoàn “Đôi Điều Với Liên Thành”. Trước đó, trên TV – SBTN có cuộc gặp gỡ của những vị tu sĩ tại gia hay là phật tử ngoan đạo làm cuộc “xuống đường” nho nhỏ chất vấn ông Giám Đốc SBTN để cho thi sĩ Du Tử Lê phỏng vấn 5 kỳ liền ông Liên Thành và còn hứa tiếp tục (sai nguyên tắc của SBTN chỉ dành cho mỗi chương trình như của thi sĩ Du Tử Lê và Bằng Hữu chỉ được 2 lần, nên cũng không có biệt lệ?). Có lẽ TS Trần Kiêm Đoàn thừa thắng xông lên cho rằng phe ta đại thắng và ông tung lên ngay bài Đôi Điều Với Liên Thành trên dưới 10 trang cở chữ 12, tràng giang, khoe chữ, khoe sự hiểu biết về Phật Giáo xứ Huế. Các thầy mà Liên Thành dám nói tới là cán bộ VC nằm vùng, vấn đề nhạy cảm (Trí Quang, Đôn Hậu, Chánh Trực, Thiện Siêu, Như Ý) nên Liên Thành bị chụp mũ đánh phá Phật Giáo…
Vì vậy, tôi thấy những người có tinh thần chống cộng trong sáng và phải phân biệt giữa bản ngã của một con người tu sĩ với tôn giáo chân thiện mỹ của nhân loại. Chúng tôi thấy phải cố gắng đưa sự kiện về nội dung cuốn sách BĐMT vào một cuộc hội luận đứng đắn và mặt giáp mặt mà không có địa phương nào tốt bằng Thủ phủ Sacramento. Nơi đây, thuận tiện cho cả 2 bên chống đối và ủng hộ tranh biện công khai. Tôi phải đi vòng vo tìm người thân quen với Liên Thành để giúp tôi mời được Liên Thành về Sacramento tổ chức một buổi Hội Luận và Ra Mắt BĐMT ngày 8.11.09. Đó là dịp tốt để nhiều người thắc mắc BĐMT đang trên đà tranh luận gay gắt nên tò mò đến tham dự. Đây cũng là món quà dành cho các đồng hương cư trú ở Sacramento như TS Trần Kiêm Đoàn, em ruột của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn và những người thường chỉ trích Liên Thành mà chưa hề đọc qua tác phẩm BĐMT. Tôi thầm nghĩ, vì dù sao cùng là người đồng hương cùng gốc Huế với nhau nên mặt đối mặt là điều cần và đủ cho cuộc hội luận sôi nổi và thành công. Rất tiếc, TS Trần Kiêm Đoàn từ chối và đến bây giờ tác giả BĐMT Liên Thành vẫn luôn sẵn sàng và vui thích nếu có dịp đối thoại trực diện với TS Trần Kiêm Đoàn tại Sacramento hay bất cứ nơi nào khác và kể cả những ai cùng quan điểm với TS Trần Kiêm Đoàn cũng nên đến tham dự càng đông càng vui.
Tôi xin đặt câu hỏi với nhà giáo, nhà khoa bảng Trần Kiêm Đoàn ở phần dưới đây:
1 - Năm 1995, anh em trong Hội và tôi quyết định ra tờ đặc san đầu tiên của HO Sacramento. Tôi có mời ông Trần Kiêm Đoàn viết bài và khi đặc san phát hành, ông anh vợ của ông Trần Kiêm Đoàn là cựu Thiếu tá (Quận Truởng?) Đặng Văn Mẫn ( khóa 6 Thủ Đức, gốc Biệt Động Quân “Sát” cộng) đến văn phòng của Hội HO, nói lớn tiếng như là cự nự với tôi: anh không được cho “ thằng” Trần Kiêm Đoàn viết bài đăng trên báo HO mình vì nó là Việt cộng. Thằng đó là em vợ tôi, tôi biết nó quá, còn anh không biết gì về nó như tôi. Nay, anh Đặng Văn Mẫn đã về nước Phật rồi, còn em ruột và vợ con của anh Đặng Văn Mẫn chắc chắn cũng có biết sự xung khắc về chính kiến, lập trường chính trị của ông anh vợ với em rể?. Tôi tin nhiều người ở Sacramento có quen biết với anh Mẫn chắc cũng có nghe như tôi, anh ấy lúc nào cũng bình phẩm vế đứa em vợ thân VC.
- Tôi xin hỏi Tiến sĩ Trần Kiêm Đoàn, anh Mẫn nói như thế đúng hay sai?
2 – Một trong những tên đồ tể đã tắm máu đồng bào Huế vào Tết Mâu Thân là Nguyễn Đắc Xuân. Từ trong nước, Nguyễn Đắc Xuân viết bài Vài Điều Về Liên Thành để yễm trợ “hỏa lực” pháo kích vào tác giả BĐMT, sau vài ngày bài Đôi Điều Với Liên Thành của TS Trần Kiêm Đoàn được tung lên mạng. Quan điểm, lập trường chính trị của Nguyễn Đắc Xuân và Trần Kiêm Đoàn tuy hai người ở xa cách nửa vòng trái đất mà cùng có chung một lập luận. Có tin đồn, TS Trần Kiêm Đoàn về nước đều được người “bạn vàng” Nguyễn Đắc Xuân đón tiếp và đưa đi trình diện với cấp trên để giúp Trần Kiêm Đoàn in sách trong nước và tự do viết báo của Nhà Nước. Khi tên Nguyễn Đắc Xuân sang Hoa Kỳ, Trần Kiệm Đoàn đã lái xe từ Sacramento xuống phi trường San Francisco đón tiếp Nguyễn Đắc Xuân như là một thượng khách hay là đón tiếp “cấp trên”? đưa về nhà cùng ăn cùng ở và cùng làm cái gì thì mọi người có thể suy ra… Câu hỏi được đặt ra:
- Tiến sĩ Trần Kiêm Đoàn có đón và đưa tên đồ tể Nguyễn Đắc Xuân về nhà ở Sacramento? Trần Kiêm Đoàn có đưa Nguyễn Đắc Xuân đi ăn tại các nhà hàng Sacramento và đến tiệm ăn người em ruột của nhạc sĩ TCS làm anh này phải trốn luôn trong bếp không dám ra tiếp. TS Trần Kiêm Đoàn giới thiệu Nguyễn Đắc Xuân với nhiều người bạn thân của Trần Kiêm Đoàn gốc Huế, ai cũng né vì sợ bị lạc đạn. Câu hỏi:
- TS Trần Kiêm Đoàn có in sách ở Việt Nam do nhà xuất bản Thuận Hóa phát hành và vài nhà xuất bản khác, và có viết bài đăng báo của VC không?
3 - Biến động miền Trung từ năm 1963, nếu nói Phật Giáo đồ Việt Nam tại Huế bị kỳ thị, đàn áp, nhà sư Thích Trí Quang, Đôn Hậu và vài nhà sư tranh đấu khác lãnh đạo cuộc chống đối tại Huế và sau đó lan rộng trên toàn miền Nam VN với 6 cuộc tự thiêu trong năm 1963. Lãnh đạo số 1 của biến động miền Trung là Thượng Tọa Thích Trí Quang, ông có tài kích động đồng bào phật tử đứng lên chống chế độ Đệ Nhất Cộng Hòa”Diệm Nhu” đến thành công, nghĩa là đã giết được 3 anh em Tổng Thống Ngô Đình Diệm. Nếu ai nói qúy nhà sư đó có chính nghĩa (?) coi như có lý (khúc quanh lịch sử vụ giật sập chế độ và giết chết anh em Tổng Thống Ngô Đình Diệm năm 1963 còn phải xem lại). Mục tiêu tranh đấu thành công viên mãn của các thầy, theo lẽ các thầy tu thật phải trở lại chùa ăn chay niệm Phật đàng hoàng, không dấn thân vào con đường đấu tranh chính trị nữa.
Nhưng, đến ngày 26 tháng 1 năm 1965, trở lại trò chơi chính trị của nhà sư Thích Trí Quang, phát động tự thiêu tại Nha Trang chống chính phủ Trần Văn Hương và với 16 cuộc tự thiêu khác sau đó. Cuộc tự thiêu cuối cùng ngày 4.6.70 tại Phan Rang chống chiến tranh và đòi hòa bình tức khắc. Tóm lại, Phật Giáo Ấn Quang từ năm 1963 kéo dài đến năm 1970 lập thành tích 22 cuộc tự thiêu. Tự thiêu từ năm 1963 gọi là “tự thiêu vì đạo pháp. Tự thiêu chống độc tài Ngô Đình Diệm. Tự thiêu chống quân phiệt Nguyễn Cao Kỳ. Tự thiêu chống Thiệu Kỳ can thiệp vào nội bộ Phật Giáo. Tự thiêu chống chiến tranh. Tự thiêu đòi hòa bình tức khắc, Tự thiêu. Tự thiêu …và Tự thiêu…” (Việt Nam Chính Sử với tác giả cựu Nghị Sĩ, cựu Luật Sư Nguyễn Văn Chức, xuất bản năm 1992, từ trang 424 đến 428 và độc giả nên đọc từ trang 412 đến trang 423 để biết rõ nhà sư Thích Trí Quang đã hoạt động cho Việt Minh từ năm 1945 và ông là đệ tử ruột của Thượng Tọa Thích Trí Độ, Chủ Tịch Hội Phật Giáo Cứu Nước của Việt Minh). Câu hỏi được đặt ra:
- Đã là nhà sư có tài lãnh đạo tín đồ Phật Giáo tranh đấu thành công, Thượng Tọa Thích Trí Quang, sau khi giật sập “chế độ Diệm Nhu”, tại sao thầy không chịu trở về chùa tu với nâu sồng chay lạt, kinh kệ?.
Chính Thượng Tọa Thích Trí Quang cũng mang tội sát sinh, gián tiếp đưa đến nhiều cái chết vô ích cho cuộc đảo chánh ngày 1.1.1963, trong đó có ba anh em TT Ngô Đình Diệm và 6 nhà sư đã tự thiêu.
Sau đó, các thầy và đặc biệt lãnh tụ Phật Giáo Thượng Tọa Thích Trí Quang lại dấn thân tiếp vào con đường chính trị quên nhiệm vụ chính là tu hành tụng kinh, thuyết pháp, dẫn dắt chúng sanh vào con đường tu giác ngộ, giải thoát. Những cuộc xuống đường, biểu tình, tuyệt thực, bàn thờ Phật cũng xuống đường, tự thiêu diễn ra thường xuyên nhằm chống chính phủ hợp pháp hợp hiến và quyết liệt “chống Mỹ cứu nước” làm cho “Mỹ cút Ngụy nhào” đúng với chủ trương, sách lược của cộng sản Bắc Việt. Xin đặt câu hỏi:
- Nhà sư Thích Trí Quang, tranh đấu cho chế độ cộng sản hay Quốc Gia, Phật Giáo?
4 – Tất cả các nhà sư đều có cuộc sống riêng tư thánh thiện. Nhưng, có một ít vị sư cũng nhảy rào làm tình với tín đồ, tấn công tình dục hay ham tiền? Như có nhiều Linh Mục Hoa Kỳ, gần đây bị đưa ra tòa phạt hàng triệu triệu Mỹ kim và có nhà thờ phải khai phá sản chỉ vị Linh Mục sờ mó sơ sơ con trai còn nhỏ, bị phạt mới tức. Còn các thầy không sờ mó mà làm tình thật, không bị ai phạt cả mới tài. Tôn giáo nào cũng có một ít tu sĩ làm bậy từ chuyện tiền bạc, ăn nhậu, cờ bạc đến sờ mó, làm tình, nghĩa là tham sân si và lục dục thất tình còn vương vấn nặng. Thượng Toạ Trí Quang khi cảnh sát vào xét liêu của thầy, thấy còn vương vải đồ lót phụ nữ (theo Liên Thành). Thượng Tọa Đôn Hậu không có tằng tịu ăn nằm với bà Tuần Chi, Hiệu Trưởng Trường Đồng Khánh ở Huế? Thượng Tọa Chánh Trực không có con rơi? Xin đặt câu hỏi:
- Ngay bản thân TS Trần Kiêm Đoàn, một nhà khoa bảng, nhà giáo, nhà tu học Phật Pháp, dù có vợ một bên, có khi nào nhảy rào để vợ ghen tưng bừng hoa lá? Và các thầy của TS Trần Kiêm Đoàn tự do thoải mái có quyền có tiền, ăn uống bổ dưỡng, uống sâm… còn bị nữ tín đồ cám dỗ nữa, tam bành lục tặc trong con người nhảy lên tưng tưng thì làm sao các thầy của TS Trần Kiêm Đoàn chịu nỗi? (Tôi chỉ nói 3 ông ông sư Trí Quang, Đôn Hậu và Chánh Trực, còn qúy tu sĩ khác có thể trai tịnh, tu hành đàng hoàng thuần khiết và tuân hành đúng ngũ giới cấm của nhà Phật). Xin hỏi:
TS TKĐ có xác quyết ba nhà sư Trí Quang, Đôn Hậu, Chánh Trực hoàn toàn thánh thiện 100%?.
5 - Câu hỏi chót, tiến sĩ Trần Kiêm Đoàn tìm trong tác phẩm BĐMT, có đoạn nào, trang số mấy chống phá Phật Giáo hay chỉ chống các cá nhân tu sĩ làm tay sai VC và tằng tịu sắc dục… Tôi tin cựu Thiếu Tá Liên Thành sẽ muôn vàn cảm tạ..
Xin qúy độc giả có thể giải đáp 5 câu hỏi nêu trên giúp Tiến sĩ Trần Kiêm Đoàn để cho các cuộc pháo kích qua lại giữa phe chống đối và ủng hộ Liên Thành sớm kết thúc vui vẻ.
Sacramento ngày Lễ Tạ Ơn năm 2009
Bát nước đã đổ, làm sao hốt lại cho đầy?
Thưa ông Nguyễn Phước Đáng cùng tất cả quý vị quan tâm đến vụ kiện cộng sản VN trong vụ án Thảm Sát Mậu Thân
Trước hết, cảm ơn ông Nguyễn Phước Đáng đã trả lời tôi
Thưa ông NPĐ và quý vị quan tâm, xưa nay tôi ít khi tham gia bàn cãi online về những vấn đề cộng đồng tại Hoa Kỳ, hoặc vấn đề cộng sản tại Việt Nam. Tôi quan niệm trong trận chiến quốc cộng này, cần thiết phải có những hành động với những mục tiêu cụ thể gây thiệt hại cụ thể cho đối phương, chứ còn viết lách online chỉ là một phần, chưa đủ. Hơn nữa đã có rất nhiều người đang tham gia mặt trận thông tin rồi, trong khi đó mặt trận hành động cụ thể chúng ta chỉ là một con số không to tướng.
Do đó khi phong trào Truy Tố Tội Ác Cộng Sản được phát khởi khoảng hơn một năm về trước, tôi thật sự thấy hứng thú, theo dõi, đóng góp một phần tài chánh nhỏ nhoi trong công việc quan trọng này. Tôi tin chắc rằng, nếu như phong trào này thành công, đưa được bọn cộng sản ra tòa án của bất cứ nước nào để chế tài, thì hẳn quý vị cũng như tôi, ít nhất là chúng ta cũng rất mãn nguyện vui sướng trước khi từ giả cõi đời này phải không?
Trước đây tôi có đánh giá khá cao ông Nguyễn Phước Đáng qua một số email của ông Thế nhưng, hỡi ơi, hơi bất ngờ cho tôi khi đọc bài viết của ông về ông Liên Thành và vụ truy tố tội ác cộng sản Tết Mậu Thân. Những suy xét tương đối dí dỏm và sâu sắc không còn nữa, mà thay vào đó là một bài luận tội lường gạt của Liên Thành, dựa trên một vài lý luận hết sức ngô nghê và vô lý đến độ ngang ngược….Ngô nghê và ngang ngược thế nào, xin mời qúy vị bỏ chút thì giờ đọc tiếp
Ông Đáng có thể không vui khi tôi viết rằng ông chụp mũ ông Liên Thành, nhưng ông cũng cần phải nghĩ sâu và hai chiều rằng, ông Liên Thành sẽ tức giận thế nào khi bị ông chụp cho cái mũ dơ bẩn lường gạt đó? Một điều mà khiến một số những người thứ ba như tôi phải bất bình lên tiếng?
Để khỏi mất thì giờ, nên bỏ qua những tiểu tiết tranh cãi nhỏ nhoi, chẳng hạn rằng tôi cố ý bỏ chữ vào miệng ông, rằng người này người nọ la ó trong phòng họp mất trật tự, rằng ông nói chuyện rất có duyên và không con cà con kê khiến người nghe bực mình phát chán nhưng tôi lại nói rằng ông cà kê chiếm nhiều thì giờ, rằng BTC và đám người trong phòng hội là cái đám quá mê muội Liên Thành v.v Cho ông nắm hết phần phải những chuyện đó, chỉ xin nhắc ông một tí xíu thôi, đó là ngay cả Obama trong vài lần nói chuyện cũng bị khán giả boo nhưng không ai kết luận là phòng họp mất trật tự cả. Thay vì chê người này người la lớn mất trật tự, ông nên đặt câu hỏi là tại sao người ta la ó phản đối ông thì tốt hơn ông Đáng ạ
Sau đây là vài điểm chính tôi muốn trình bày với ông và quý vị như sau:
I Những điểm đồng thuận giữa ông và tôi như sau:
1/ Tổ hợp luật sư (OKT) Olthuis Kleer Townshend, LL. 229 College Street, suit 312 Toronto, ONM5T 1R4 Phone: 416. 891. 9330, Fax416 981 9350: không phải là tổ hợp ma.( Xin nhấn mạnh lại là tổ hợp này rất nỗi tiếng về vấn đề nhân quyền, đã thắng vụ kiện của Pháp Luân Công vs Giang Trạch Dân.
Ý của tôi về điểm này, vì uy tín của họ, nên chúng ta có quyền hy vọng một cách mạnh mẽ và có cơ sở rằng, công lý cho các nạn nhân Mậu Thân sẽ được đòi ở một quốc gia nào đó: Spain, Germany, Belgique, France, Brazil v.v.Việc thắng kiện của OKT với Giang Trạch Dân và một số tên cộng sản gộc khác, cho chúng ta thấy rằng, phần nào chúng ta có thể tin tưởng ở tổ hợp luật sư này, rằng ông Liên Thành đã chọn đúng người và đúng đường. Qua kinh nghiệm vụ Giang Trạch Dân, biết họ phải làm gì, không cần các ông các bà không có bằng luật sư như ông Nguyễn Phước Đáng, Võ Văn Ái và cả một đám hạ cấp tôm cá online, làm thầy cho họ
( xin vào trang web queme.net xem bài viết của Võ Văn Ái)
2/ Không có luật nào cấm chúng ta kiện chính phủ đương quyền: Như vậy chúng ta tiếp tục hiên ngang tiến hành vụ kiện
3/ UBTTTACS không phải là một yếu tố chủ yếu để xử bọn cộng sản có tội hay không có tội. Do đó, trình diện hay không trình diện UB là công việc nội bộ của UB họ, chúng ta không nên vạch lá tìm sâu mất thì giờ
Ý riêng của tôi với quý vị: Việc trình diện UB chỉ là vấn đề hình thức hoa lá. Ông Đáng muốn mất thì giờ về ba cái chuyện hình thức vớ vẩn này thì cứ mặc kệ ông ta. Theo thiển ý của tôi, có lẽ vì chúng ta đã có quá nhiều Ủy Ban Hội Đoàn làm lễ ra mắt rất huy hoàng lộng lẫy rồi cuối cùng… chẳng làm nên tích sự gì! thế cho nên ông Liên Thành và UB của ông ta… thẹn thùng mà chọn con đường thầm lặng chăng? Câu này xin dành cho ông Liên Thành
II Những điểm không đồng thuận giữa ông và tôi như sau:
1/. Ông cho rằng việc ông Liên Thành không trình làng UBTTTACS là một việc làm không hợp lệ và không hợp luật. Xin thưa với ông, hiến pháp Hoa Kỳ và hiến pháp các nước phương tây đều cho phép các công dân đều có quyền lập hội lập đảng mà không cần phải trình diện hay đăng ký với nhà nước, như kiểu luật pháp của nước CHXHCNVN. Phát biểu này của ông chứng tỏ kiến thức luật pháp và nhân quyền hơi yếu, ông nên tham khảo thêm với luật sư
2/Ông cho rằng ông Liên Thành đẻ ra một cái tên rất nổ là UBTTTACS để từ đó nhờ vào cái tên này quyên tiền. Ông Đáng ơi là ông Đáng, ông hài hước quá đi thôi! Điều này hoàn toàn sai cả về thực tế lẫn lý luận, và ông đã quá xem thường sự suy xét của những người ủng hộ vụ kiện và ủng hộ ông Liên Thành. Rõ ràng hiện nay UBTTTACS phải nương nhờ vào uy tín của ông Liên Thành, chứ ông Liên Thành không nương nhờ vào uy tín của họ. Chứng minh: Hỏi ông, ngoài ông Liên Thành ra, có ai biết mặt mũi méo tròn, background của những người trong UB này là ai không, để đánh giá uy tín của họ? Chưa đánh giá uy tín được uy tín của UB, vậy thì làm sao ông Liên Thành nhờ cái Ủy Ban trong đó có những nhân vật uy tín nỗi cộm để xin tiền? Như vậy, tiền bạc quyên góp được hiện nay là ai nhờ uy tín ai đây ông Đáng? Ông Liên Thành nhờ UB hay UB nhờ ông Liên Thành?
Câu “Chọn mặt gởi vàng”là nhà giáo mà ông quên rồi sao ông Đáng? Người ta chọn mặt ông Liên Thành để gởi tiền chớ có ai chọn cái tên UBTTTACS mà gởi tiền hả ông? Ông xem thường người đọc và xem thường những người gởi tiền như tôi quá. Nếu ông tin rằng đặt ra một cái Name cho to như UBTTTACS thì tự khắc tiền sẽ đến và đám đông sẽ có, thì và ông Võ Văn Ái cứ việc cùng nhau lập một UB có tên to hơn, oách hơn cái tên UBTTTACS đi,, rồi cả hai cùng làm đồng chủ tịch, thì cả hai sẽ có câu trả lời ngay thôi, xem thử có ai đóng tiền cho các ông không là biết liền. Làm thử đi ông Đáng và ông Võ Văn Ái, còn nếu không dám làm thử thì thôi, xin đừng lôi ba cái chuyện tào lao xàm xàm trình diện UB hay không trình diện UB, dùng cái tên UB này nọ để kiếm tiền này ra nói nữa nhé! Các ông mà còn vin vào chuỵện UB này nữa để suy diễn bịa đặt cho người khác thì xin lỗi các ông, chắc rằng sẽ có thêm nhiều người giống tôi kết luận rằng, các ông là cái thứ …kiếm chuyện
Tại đây tôi xin thưa, lý do tôi đem tên ông Võ Văn Ái, một người tự xưng là Giáo Sư nhưng chưa hề dạy một đại học hay trung học nào, vào đây, vì so sánh hai bài viết của hai người chúng tôi thấy hai ông rất đồng sàng đồng mộng, lý luận y chang nhau, mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười. Trước đây tôi cũng có ý định viết ra những cái vô duyên trong bài viết của Võ Văn Ái, một bài viết quá dài nhưng quả thật lại là một bài thi lạc đề. Lạc đề vì ông Liên Thành và OKT đã chính thức đệ nạp vụ án này lên ICC đâu mà ông Võ Văn Ái nhanh nhẩu đoảng viết tràng giang đại hải về ICC như thế? Đã lạc đề thì đương nhiên hội đồng giám khảo chỉ cho 1 điểm, cái công ông ta viết. Tôi đang có ý định tặng cho ông Võ Văn Ái 1 điểm, thì bỗng đâu ông Nguyễn Phước Đáng lại xông ra. Không biết ông Đáng có vì tâm đắc bài của Võ Văn Ái mà viết ra những lý lẽ sặc mùi Võ Văn Ai không, nhưng tôi thấy lý luận của ông cũng như cái đám hạ cấp online hình như dựa rất nhiều trên nền tảng bài luận văn chương lạc đề lỗi nhịp của Võ Văn Ái, thành thử tôi xin mạn phép ghép chung hai tôn ông này lại với nhau cho tiện việc sổ sách, cũng như tiết kiệm thời gian vàng ngọc của quý vị và của tôi, xin cảm ơn quý vị mong quý vị thông cảm cho một người rất bận rộn, cũng xin ông NPĐ thứ lỗi nếu như ông không hề đạo ý của ông Võ Văn Ái.Còn cái bọn hạ cấp online thì chúng có vẽ rất hãnh diện dẫn chứng nhữnglý luận trong cung đàn lỗi nhịp Võ Văn Ái để thưa thốt online về chuyện ICC
Nhân đây tôi xin hỏi thẳng ông Liên Thành, UB của ông có những người đại loại như hai tôn ông đó không? Ông nói thật đi! Nếu có, please do me a favor! làm ơn mau mau thối lại số tiền tôi đã đóng góp cho UB, tôi sẽ cung cấp cho ông số check # account # mà tôi đã viết trong check gởi đến UB mà ông đã cash. Câu hỏi thứ hai cho ông Liên Thành, những người trong Ủy Ban của ông, theo đánh giá chủ quan của ông như thế nào? Quality của họ ra sao? Ông đừng có lấy cái name của ông mà cover quá đáng cho những người bê bối, thì uy tín lâu nay của ông cũng tiêu tùng theo luôn đó. Theo ý tôi, quý hồ tinh bất quý hồ đa, một mình ông làm việc này cũng được, luật nào cấm ông mà tại sao ông phải kéo thêm một Ủy Ban chi cho cồng kềnh, rồi mấy kẻ ăn không ngồi rồi kiếm chuyện bươi móc như thế?
Tóm lại, thưa ông Đáng, lý luận rằng ông Liên Thành dùng uy tín của UB để đi kiếm tiền quả thật là lý luận…nói bừa. Trứng đẻ ra vịt hả ông Đáng?
3/Ông dựa vào lời phát biểu của ông Liên Thành rằng sẽ truy tố tội ác cộng sản tại tòa án quốc tế, mà trong khi đó tòa quốc tế không xử vụ này, từ đó ông cho rằng Liên Thành là tên lừa bịp
Về điểm này, ông quá nông nỗi và sai hoàn toàn, ông chỉ nắm cái ngọn mà không hiểu cái gốc, ông biết một mà không biết hai. Trong chính trị, nhất là chính trị đối với cộng sản, người Quốc Gia chúng ta quá thiệt thà, bọn cộng sản trước khi ký Hòa Đàm Paris nó vẫn đánh, rồi khi ký xong, bút chưa ráo mực nó vẫn đánh, đánh cho đến thắng mới thôi, nó có care cái Hòa Đàm Paris không ông Đáng? Rồi nữa, Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam chính là tổ chức con ruột của Đảng Cộng Sản VN chứ ai, thế mà cộng sản nó cứ nói oang oang là dân Miền Nam nổi dậy, ấy vậy mà cũng khối anh miền nam bị lừa, quốc tế bị lừa
Bài học này ông học hoài không thuộc sao ông Đáng? Đối với bọn cộng sản, ông cần phải cho nó biết ông kiện nó ở tòa nào à? Tại sao đối với bọn cộng sản chúng ta không áp dụng ngay chính chính sách của nó để trị nó?, đó là chúng ta nói một đường, chúng ta làm một đường khác? Theo tôi, cứ việc tuyên bố chúng ta kiện cộng sản ra tòa án hình sự quốc tế, còn kiện nó ở đâu thì là việc của chúng ta. Lẽ ra ông Đáng phải ăn ý khi thấy ông Liên Thành chọn tổ hợp luật sư Olthuis Kleer Townshend mà không chọn tổ hợp khác chứ? Ông đem ông Liên Thành ra nhục mạ nhưng lại nói làm như vậy để cứu Liên Thành. Ồng Đáng ơi, mong rằng ông không có ý định cứu bất cứ người quốc gia nào nữa nhé, ông cứ việc cứu bọn cộng sản cho nhiều nhiều vào thì người quốc gia biết ơn ông lắm lắm
4/ Ông Đáng cho rằng ông Liên Thành có thể đã viết hai cái check giả mạo rồi đăng lên internet đánh lừa dư luận rằng đã trả tiền cho luật sư. Đáng khen cho ông Đáng ở điểm này, đó là, nói theo ngôn ngữ của đám đỉnh cao trí tuệ, “cảnh giác cao độ ”. Đáng chê cho ông Đáng ở điểm tiếp theo, đó là, khi biết “cảnh giác” như vậy, thì chuyện hết sức đơn giản phải làm và rất make sense là viết thư thẳng cho luật sư để bắt trúng chóc tên Liên Thành bịp bợm, sau đó, kèm với bằng chứng của OKT Law Firm, viết bài lột mặt nạ tên này cho hắn nhục nhã. Đàng này ông khơi khơi phát biểu mà không có bằng cớ hổ trợ cho lý luận của ông cả, thế thì uy tín của ông có hơn gì bọn đá cá lăn dưa xuất hiện vài năm nay suốt ngày chỉ biểt làm một việc là đặt điều xằng bậy cho ông Liên Thành?. Ông lại còn nói rằng vì không biết tiếng Anh nên không liên lạc được với luật sư, lại còn nhờ LS Lê Duy San hay 2 luật sư gì đó bên Uc tìm hiểu hộ chuyện này!. Ông Đáng ơi là ông Đáng, ông ăn bánh mà muốn LS Lê Duy San hoặc 2 ông LS nào đó đi đổ lá hả? Tôi không tin họ tàng tàng dập dập đến nỗi đi làm cái thớt cho ông.
Không phải là luật sư như tôi mà còn biết rằng muốn phát biểu hoặc kết luận về ai, cái gì, nhất là khi chuyện đó lại phương hại đến thanh danh của người khác, thì một người có lương tâm và đạo đức phải làm là, phải có bằng cớ chính xác, không nên suy diễn. Trong khi bằng cớ chính xác rất dễ có được từ OKT Law Firm thì ông viện cớ không biết tiếng Anh không làm, mà đã không làm thì đừng có viết ra chứ ông? Ông là người lớn tuổi, lại là nhà giáo thì đâu có thể viết lách bừa bãi như vậy? ông không nhờ con ông viết thư tiếng Anh cho ông được sao ông Đáng? Hay là ông chỉ kiếm điều vớt vát qua chuyện? Tôi nói thẳng với ông, tôi đã liên lạc với họ, và chính xác là OKT đã nhận $4000 từ ông Liên Thành. Dĩ nhiên tôi không đưa ra bằng chứng này một cách không có điều kiện ông ạ, vì tôi muốn ông phải trả một cái giá cho sự ác tâm của ông. Ông biết điều kiện này là gì không? Đó là ông đánh cuộc chuyện này đi, nếu tôi không đưa ra được bằng chứng là sự xác nhận của OKT đã nhận $4000, thì tôi mất cho ông 4 ngàn, còn nếu tôi đưa ra đươc bằng cớ thật là OKT đã nhận $4000, thì ông phải gởi cho UB TTTACS $4000 để họ trả cho luật sư. Ông chịu điều kiện này không chúng ta bàn tiếp?
Câu hỏi của tôi cho ông, ông đồng ý với tôi không, phát biểu vô bằng vô cớ tức là dựng chuyện? Ông đã phát biểu vô bằng cớ, như vây ông dựng chuyện để làm gì? Muốn lăng mạ và vu khống ông Liên Thành phải không? Lý do? Ghen ghét đố kỵ? Hay muốn cứu bọn cộng sản VN thoát khỏi vụ kiện để chúng nó yên tâm chống Tàu cứu nước cái đã? Nếu vì nghĩa cả kíu nước này thì ha ha! tội nghiệp cho ông và có lẽ ông nên đi khám bác sĩ tâm thần!
Đã vậy ông còn thách thức ông Liên Thành kiểu : tôi nói vậy đó, dám kiện không, không kiện là kẻ gian rồi, nguyên văn “Ông Liên Thành không dám kiện tôi, vì kiện tôi ra Tòa thì lòi ra hết những gì ông LT làm sai, LT phải trưng ra cái UBTTTACSVN, và những giấy tờ hợp đồng với Tổ Hợp Luật Sư, Giấy phép quyên tiền, Thủ Quỹ của UB… Những thứ đó có đâu mà tưng ra?không đi kiện thì chứng tỏ là gian”. Ông có biết lý luận kiểu này là lý luận kiểu gì không ông Đáng?, lý luận của những kẻ cùng đường nói bừa, không biết danh dự và uy tín là gì cả, ông nên chờ xem…
Nhân nói chuyện tiền bạc, có một đứa hạ cấp ngu dốt online trích dẫn lá thư của OKT Law firm nói rằng “Việc truy tố hình sự tốn kém, khó khăn và không bảo đảm thắng kiện. Các vụ án hình sự phải được thụ lý bới các quan chức chính phủ. “tuy nhiên các vụ án truy tố hình sự cực kỳ tốn kém và khó khăn, và một lần nữa, không bảo đảm rằng ông sẽ thắng kiện”. Thêm vào đó, chúng còn trích dẫn bài viết của ngài “Giáo Sư” ( trên 80 tuổi rồi nhưng chưa hề dạy đại học trung học nào cả) Võ Văn Ái, để kết luận rằng vụ kiện này không thể nào thắng và do đó tập đoàn Liên Thành là một tập đoàn xảo trá lừa bịp
Xin hỏi quý vị quan tâm:
1/đã xảo trá lừa bịp thì tên lừa bịp Liên Thành còn tung lá thư này lên internet làm gì? Phải dấu nó đi mới phải chứ, vì đây là một lá thư của luật sư nhận case nói rằng việc kiện tụng rất khó khăn đồng thời không bảo đảm thắng kiện, dấu đi mới bịp được chứ?
2/ Có ai đi kiện ở xứ Mỹ hoặc Canada này, mà luật sư ký hợp đồng nói rằng “đây là vụ kiện dễ dàng, bảo đảm sẽ thắng kiện?”Có những luật sư ngu đần và muốn bị bankcrupt mới viết như thế. Bất cứ khi nào bạn ký hợp đồng thưa kiện với luật sư, thì luôn luôn có câu vụ kiện khá phức tạp và không bảo đảm thằng kiện. Tương tự như vậy, trong y khoa, trước bất cứ cuộc phẩu thuật nào, bác sĩ và bệnh viện cũng phải yêu cầu bệnh nhân ký một cái consent form, trong đó có rất nhiều điều kiện và thông tin, nhưng một câu luôn luôn phải có đó là “bệnh nhân có thể bị tử vong vì case phẩu thuật này” và tất nhiên, nếu bệnh nhân hay thân nhân không ký thì cứ thoải mái đi về nhà…chờ chết
Ông Đáng ơi, ông có bà con hay quan hệ sư phụ đệ tử gì với cái đám rác rến online không ông Đáng? Mà tôi thấy chúng ủng hộ ông quá! Có một điểm tụi nó hơn ông đó là nó đã trích dẫn và khai thác các thư từ liên lạc qua lại giữa ông Liên Thành và OKT, như vậy chúng nó biết ông Liên Thành có liên lạc với OKT, và đó là cái FACT, thì hà cớ gì một người trí thức chưa mang tiếng là thành phần rác rến online lại cố tình đổi trằng thay đen, nói rằng không có sự liên lạc giữa luật sư nào với ông Liên Thành cả. Hơn cả chục email thư từ qua lại ông Liên Thành công bố cả mấy tháng nay mà ông không biết à? Nếu không biết sao ông không dựa cột mà nghe, lại đổ bừa cho ông Liên Thành là tên lường gạt bịp bợm?
Ông Đang, tôi xin miễn viết tên cái đám này rác online ra làm gì vì sẽ làm bẩn bài viết của tôi cũng như bẩn mắt qúy vị. Sở dĩ tôi viết nội dung của nó ra đây chỉ để dẫn chứng cho quý vị thấy chúng ngớ ngẫn và không biết gì về luật pháp cũng như những thể lệ rất thông thường của các văn phòng bác sĩ luật sư ở các nước văn minh mà thôi. Mục đích của tôi là: chúng ta không nên để mắt tới thư từ email của bọn chúng cho phí thì giờ vì rõ ràng tranh cãi với chúng thì chẳng khác nào tranh cãi với cái đầu gối của quý vị, e rằng còn tệ hơn cái đầu gối của quý vị nữa là khác
5/Lại cũng chuyện tiền bạc, chuyện ông Liên Thành bán sách lấy tiền. Ông quan tâm đến chuyện tiền bạc hơi nhiều đấy ông Đáng. Ông đặt nặng vấn đề ông Liên Thành dùng phong trào TTTACS để bán sách lấy tiền làm chi vậy? Nếu như vậy thì có sao đâu? Đứa con tình thần của ông ấy thì ông ấy có quyền sử dụng và khai thác chứ? Người Mỹ họ gọi đó là Win –Win situation, ông không biết sao?. Ở xứ sở này, bán sách lấy tiền là một vinh dự ông ạ. Ông có theo dõi FOX NEWS không? Giàu như bình luận gia chính trị Bill O’Reilly, lương mỗi năm là khoảng 10 triệu đồng, mà ngày nào cũng ra rả quảng cáo thiên hạ mua sách “Killing Lincoln” của ổng với giá 25 đô, mua một cuốn tặng thêm viết và giỏ xách v.v, Shaw Hannity cũng vậy, tại sao ông lại biếm nhẽ chuyện bán sách của ông Liên Thành? ở Mỹ đó là một việc làm hết sức bình thường và đầy hãnh diện, người ta gọi à Best Seller đó, hay là ông ganh tị với ông Liên Thành? Hay là ông muốn che tội cho cộng sản?
Theo ý tôi, sự thành công của ông Liên Thành, ngoài vinh dự viết nên 2 tác phẩm liên quan đến lịch sử có giá trị và được sự chú ý của đồng bào và của cả tụi cộng sản, vấn đề truyền bá và lưu trữ tội ác bọn cộng sản Mậu Thân là một điều bất cứ công dân lương thiện nào cũng nên làm , và phải làm. Cớ sao ông lại biếm nhẽ chuyện bán sách, nếu cuốn sách này không phổ biến rộng rãi được vì sự tuyên truyền của những người như ông, thì có lợi cho ai ông Đáng? Và ông có lợi gì không? Và có tội gì?
Vấn đề cuối cùng mà tôi đặt ra cho ông, đó là vấn đề của công bằng, và lương tâm
: Thưa ông Nguyễn Phước Đáng, chắc chắn nếu như ông Liên Thành thực sự có âm mưu phĩnh gạt đồng bào để lấy tiền, thì trong một ngày rất gần đây thôi câu chuyện sẽ được bạch hóa, vì ông đã lên tiếng tố cáo rồi, còn bọn hạ cấp vô lại online đã làm điều này cả năm nay rồi, nhưng chúng vẫn chưa tìm thấy. Rồi ông sẽ được thiên hạ ca ngợi là người thấy xa hiểu rộng, có công cứu vớt Liên Thành, có công cứu vớt những người nhẹ dạ như tôi khỏi bị lường gạt. Và chắc chắn ông sẽ nhận nơi tôi một lời xin lỗi cũng như cảm ơn rất chân thành, nhưng bất hạnh cho ông, ông sẽ chẳng bao giờ có lời xin lỗi này từ tôi, vì tôi đã liên lạc với OKT rồi, và tôi đã biết đâu là người ngay, đâu là kẻ gian. Thưa ông Đáng, bọn rác rến online và cả cái đám công sản VN cũng đã và đang chúi mũi điều tra vụ này từ lâu lắm rồi. Tôi biết một cách chính xác chúng đã liên lạc với OKT dùm cho ông Đáng rồi đấy ông Đáng ạ. Khá khen cho bọn chúng hết lòng trung thành với chủ.vì tuy rằng đến thời điểm này chúng vẫn trắng tay, vẫn chưa tìm được bằng cớ nào là ông Liên Thành ỉm tiền của đồng bào, nhưng chúng vẫn kiên nhẫn gào thét chữi bới đặt điều cho ông Liên Thành, và chúng càng la ó ồn ào hơn nữa khi cung đàn lỗi nhịp của Võ Văn Ái ra đời. Tại sao lại có sự cấu kết này hợp xướng này? Chủ cao và chủ thấp của đám rác online là ai?
Thưa ông Nguyễn Phước Đáng, vụ kiện không thành công, đó là điều cố thể xảy ra, nhưng nói rằng ông Liên Thành là người lường gạt để kiếm tiền, tôi chúc những kẻ nào có suy nghĩ như vậy tìm ra bằng cớ. Bằng cớ rất đơn giản để tìm, chổ để tìm là OKT Law Firm, nhưng đến giờ này chúng vẫn chưa tìm được, vì một lẽ đơn giản là ông Liên Thành là người không tham tiền bạc và trọng danh dự, ông ta làm công việc nguy hiểm này bằng một tấm lòng của người mang nặng thù hận với cộng sản. Chỉ có vậy
Cũng xin nhắc ông Nguyễn Phước Đáng, bằng cớ khác với lý luận. Và lý luận cũng có nhiều kiểu, lý luận hợp lý và lý luận càn rở . Cái mà tôi muốn ông và những người cùng suy nghĩ như ông đưa ra là những bằng cớ chính xác, đi kèm với những lý luận hợp lý lương thiện, công tâm, chứ không phải là những phỏng đoán và biếm nhẽ sách mé, để chúng tôi học hỏi, tránh được các vụ lường gạt. Còn nếu như ông không có được bằng cớ nào cả về chuyện ông Liên Thành là tên lừa bịp tiền bạc, thì lời khuyên của tôi dành cho ông là nên tu thân để cho thiên hạ khỏi liệt kê ông vào thành phần chuyên phá thối. Cả chuỵện truy tố cộng sản mà cũng ráng phá thối thì đúng là loại người vô nghì ông ạ. Tôi không mong ông có trong danh sách vô nghì này
Nếu ông Liên Thành đưa được vụ kiện này ra bất cứ tòa án nào, nhưng không thành công, và không hề có bằng chứng gian lận tiền bạc, thì ông sẽ có thái độ thế nào? Trong trường hợp này, xin mạn phép nhắc ông câu “Luận anh hùng bất phân thắng bại “ trước khi ông uốn lưỡi bảy lần ông Đáng ạ
Còn Nếu như ông Liên Thành đem vụ kiện này ra được bất cứ tòa án nào, chế tài được một số những nhân vật đã nhúng tay vào máu đồng bào vô tội, chẳng hạn vụ án Giang Trạch Dân và Pháp Luân Công, và ông Liên Thành không hề ăn chận tiền bạc, thì ông có nghĩ rằng ông nợ ông Liên Thành và những người có tâm huyết đưa tội ác của cộng sản ra tòa một cái gì không?
Tôi mong thấy được cách hành xử của ông Nguyễn Phước Đáng trong 2 trường hợp cuối cùng, vì tôi biết chắc ông Liên Thành đã gởi tiền cho OKT rồi, mọi nổ lực của ông Nguyễn Phước Đáng và đám hạ cấp ngu dốt online nhằm gán cho ông Liên Thành tội danh lừa bịp kể như dã tràng xe cát. Ông Đáng nói rằng ông sẽ xin lỗi, nhưng cho dù ông có xin lỗi ngàn lần, đăng hàng trăm tờ báo hàng năm đi nữa, thì bát nước đã đổ, làm sao lấy lại cho đầy đây ông Đáng? Còn uy tín cá nhân của ông đối với những người đã trót biết và đánh giá cao về ông rồi sẽ ra sao đây?
Tóm lại, qua vài email với những ý tưởng nhỏ nhặt vô lý của ông Nguyễn Phước Đáng gởi ra mà chúng ta nhận thấy rất ăn ý với bài viết dài lê thê trên diễn đàn queme.net của ông Võ Văn Ái, chúng ta thấy cả hai chỉ khai thác một điểm duy nhất là tuyên bố của ông Liên Thành sẽ đưa bọn tội phạm cộng sản ra tòa án hình sự quốc tế để thóa mạ ông Liên Thành là tên lừa bịp
III Thực tế thế nào, và chúng ta phải làm gì để tránh việc lương tâm cắn rứt khi kết luận một việc tổn hại đến thanh danh của người khác?
Tôi viết mục này, để tránh tình trạng tình trạng lương tâm của những người nông nỗi phải cắn rứt, vì thiếu suy xét cặn kẽ và thiếu lòng bao dung mà phạm phải việc phỉ báng thanh danh một người đàng hoàng lương thiện. Lời nói này không dành cho bọn rác rưỡi online mấy năm nay xưng danh lực lượng này nọ nhưng trình độ và tư cách chỉ ngang bằng những phường hạ cấp vô lại, chuyên dựng chuyện bôi bẩn người khác
1/ Trong thực tế, những người hiểu biết mà đã có đọc qua các email qua lại giữa ông Liên Thành và OKT trong những tháng vừa qua đều thấy rõ là đã có sự liên lạc giữa ông Liên Thành và tổ hợp luật sư Kleer Townshend, LL. 229 College Street, suit 312 Toronto, ONM5T 1R4 Phone: 416. 891. 9330, Fax 416 981 9350, gọi tắt là tổ hợp OKT, website là www.oktlaw.com từ khoảng hơn một năm nay. Và luật sư Kate Kamptom cũng là một thành viên trong tổ hợp này, cũng là người chính thức liên lạc với ông Liên Thành( chứ không phải là hai tổ hợp luật sư như ông Nguyễn Phước Đáng viết. Điều này chứng tỏ ông NPĐ đã nắm vấn đề một cách quá sức hời hợt)
Tất cả những quý vị quan tâm đến vụ kiện có thể dễ dàng kiểm chứng điều này bằng cách viết thư chính thức tổ hợp luật sư OKT đểtìm hiểu, đó là quý vị xử sự một cách khoa học và công bằng và tận gốc của vấn đề. Không nên mất thì giờ vào những cái ngọn mà bọn cộng sản, hay những kẻ nhỏ nhen online đang giăng ra cho chúng ta lọt vào tròng. Trong nhóm người này tôi xin thưa có cả ông Nguyễn Phước Đáng và Võ Văn Ái.
Thưa hai ông tôn quý, thay vì bỏ công sức ra viết những bài tràng giang đại hải lấy cớ rằng không muốn để đồng bào bị gạt gẩm nên nói cho ra lẽ thiệt hơn, thì việc đầu tiên đơn giản nhất, và phải làm nhất, là hai ông nên viết một cái thư rất ngắn gọn, có tên tuổi và địa chỉ thật cho tổ hợp luật sư OKT, nội dung nhờ họ xác định 2 điều: Một là ông Liên Thành có đang thương lượng vụ kiện với họ không, hai là ông ta đã gởi 2 cái cashier checks tổng cộng là $4000 ngàn cho họ chưa. Nếu hai tôn ông có được sự trả lời từ tổ hợp luật sư này rằng ông Liên Thành hoàn toàn không có, thì sau đó hai ông hãy bỏ công viết bài viết vở phát tán trên mạng để làm nhục kẻ thù Liên Thành
Đàng này trong lúc hai tôn ông hoàn toàn không có được bằng cớ cần và đủ từ OKT Law Firm để kết tội kẻ thù của mình, mà cứ phun ra hàng khối những kiến thức và lý luận trên trời dưới biển, rồi từ đó trực tiếp hay gián tiếp cho rằng ông Liên Thành lừa bịp, hành động như vậy thì giữa các ông và những kẻ vu khống vô lại online có gì khác nhau? Hai tôn ông có cảm thấy rằng mình đã bị hố nặng chưa? Chẳng hạn chuyện ông Đáng nói là cái copy của hai cái cashier check chưa chắc đã thiệt, chắc ông Đáng chuyên nghề tranh luận huề vốn như “sanh con đầu lòng không gái thì trai” phải không ông Đáng? Ăn nói kiểu này nên để dành cho những đứa trẻ con, ông là nhà giáo, không nên bắt chước cái kiểu ăn nói vô giá trị như vậy. Ông đã lớn tuổi, ăn nói phải chín chắn có bằng có cớ, nếu không thì ông sẽ bị rơi vào tình trạng bán danh ba đồng đó ông Đáng ạ
2/Căn cứ qua các thư từ phúc đáp qua lại giữa tổ hợp luật sư OKT cũng như số tiền ký thác của những người muốn kiện bọn cộng sản,trong đó không hề có sự đóng góp của hai tôn ông to mồm nhất là Nguyễn Phước Đáng và Võ Văn Aí, và tất nhiên chẳng hề có sự đóng góp của đám vô lại online, chúng ta thấy rằng, hiện tại vẫn chưa có sự thỏa thuận cũng như tuyên bố chính thức của tổ hợp luật sư OKT và ông Liên Thành cũng như UBTTTACS về việc tòa nào sẽ thụ lý vụ án này. Chưa có quyết định chính thức vì trên thực tế là tổ hợp luật sư đang nghiên luật pháp cho một vụ kiện khá phức tạp và khó khăn, phần quan trọng khác là chúng ta chưa đóng đủ số tiền ký thác tối thiểu là hai chục ngàn. Lời người xưa có nói “Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi, mà khó vì lòng người…” Không những là lòng người ngại núi e sông, mà có những lòng lang dạ sói quyết tâm đánh phá cho bằng được vụ truy tố cộng sản này, đau lòng nhất là trong những tấm lòng lang sói lại có người trong hàng ngũ quốc gia
Xin nhắc lại, việc mà ông Nguyễn Phước Đáng và Võ Văn Ái bắt buộc phải làm đó là chính thức liên lạc với tổ hợp luật sư OKT bằng văn bản để có được sự comfirm của họ trước khi kết luận rằng ông Liên Thành, nhân vật then chốt của vụ kiện, là một tay lừa bịp. Yếu tố cần và đủ thì hai tôn ông không làm để chứng minh những điều hai tôn ông đang ba hoa là có thật.Vậy, xin hỏi, hai tôn ông là ai? Dụng ý của hai tôn ông là gì? Tại sao có sự cổ võ cuồng nhiệt và khai thác tận tình của đám vô lại tay sai cộng sản online với hai tôn ông Đáng và Ái? Thiết nghĩ câu trả lời đã có sẳn
Đến đây là đã quá đủ, việc của những ai có óc nhận xét ở cấp trung bình quan tâm đến vụ kiện là nên liên lạc chính thức liên lạc formal bằng văn bản gởi đến OKT Law Firm, cái gốc của vấn đề để tìm hiểu sự việc, mà cá nhân tôi đã làm rồi.
Phí thời giờ với các nhân vật Nguyễn Phước Đáng, Võ Văn Ái và cái đám hạ cấp online chỉ tổ làm trò cười cho bọn cộng sản rằng chúng ta là những thằng ngu, loanh quanh như kiến bò miệng chén. Tôi đã liên lạc với OKT khá lâu khi ông Liên Thành chính thức tuyên bố tên tuổi của tổ hợp luật sư, trước khi đóng tiền cho UBTTTACS và trước khi viết những giòng chữ này. Viết đến đây, tôi biết rằng hẳn đám hạ cấp sẽ bảo tôi phải trưng bằng cớ rằng tôi đã liên lạc với OKT ra cho chúng xem, xin lỗi, thưa quý vị quan tâm, tôi bỏ chữ vào trong miệng chúng đây: chúng là cái gì mà tôi phải trình cho chúng? Chúng muốn kết tội ông Liên Thành thì tự chúng phải liên lạc và có văn bản trả lời từ OKT gởi cho tên tuổi của chúng, chứ không phải gởi cho tên tuổi của tôi. Tôi không có nhiệm vụ làm thơ ký cho ông Liên Thành, tôi chỉ là người nhìn thấy sự việc. và giải quyết sự việc theo cách thẳng thừng kiểu dân Cờ Hoa. Quý vị muốn tìm hiểu thì quý vị phải trực tiếp liên lạc với cái gốc OKT để tìm câu trả lời cho riêng quý vị, tôi không rãnh và nguyên tắc làm việc của tôi là không đi đổ lá cho người khác. Cái trò kiếm chuyện của đám hạ cấp online này chỉ là trò con trẻ cãi chầy cãi cối để gây rối, xin quý vị đừng vướng vào mà chúng bịt mũi cười ruồi chúng ta là một đám… thiếu chất xám
Gần cuối, xin được mượn ý của cố TT Nguyễn Văn Thiệu để nói đôi lời với tất cả các quý vị quan tâm đến vụ kiện rằng, ông Liên Thành có nói gì cũng kệ ông ta, ông ta có nói ông ta sẽ kiện ĐCSVN lên tới tòa án hình trên trời hay dưới đất, thiên đàng địa ngục, cũng thây kệ ông ta. Cái mà quý vị và tôi phải lưu tâm là, ông ta đang làm cái gì? mướn luật sư nào? luật sư có đủ uy tín hay không? và ông ta có đưa tiền cho luật sư hay không? là đủ. Như đã thưa ở trên, đó là một việc rất dễ làm, đừng để bọn vớ vẩn chuyên nghề kiếm chuyện online gây hoang và làm thầy đời cho chúng ta, đừng phí thì giờ để đọc ba cái nhảm nhí rác rưỡi của chúng. Mà rồi chúng còn bịt mũi cười chúng ta là những thằng …ngu dại nữa.
Đời sống ngắn ngủi, nên để thời giờ làm những việc có ích, đừng mất thì giờ với đám chuyên nghề kiếm chuyện, vì chúng luôn có cả triệu chuyện để kiếm, có đến tận thế thì chúng cũng vậy thôi, không bao giờ hồi tâm thay đổi đâu “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời” là vậy
Tóm lại, một cách ngắn gọn, đi tìm sự thật của vụ kiện và uy tín cá nhân ông Liên Thành, chúng ta, việc đơn giản nhất, chính xác nhất, và công bằng nhất cho ông Liên Thành đó là, mỗi người nên tự liên lạc bằng thư từ với OKT Law Firm để có câu trả lời. Ở Hoa Kỳ hay ở Canadan cũng vậy, những request về pháp lý hợp đồng v.v phải được thực hiện bằng bút tích, không bằng điện thoại. Tranh cãi online cũng như đọc các bài viết xàm xàm, nhỏ nhặt lê thê, mang tính cách kiếm chuyện của các nhân vật không có tư cách gì và cũng chẳng đóng góp gì trong vụ kiện này như Nguyễn Phước Đáng, Võ Văn Ái, và cả bọn hạ cấp online mấy năm nay quanh quẫn bôi bẩn ông Liên Thành là một việc làm vô bổ, đờn khảy tai trâu, trừ phi quý vị muốn mua vui một vài trống canh
Kính thư
Trần T Minh
Nguyễn Phước Đáng trả lời ông Trần T Minh.
Thưa ông Trần Minh,
Cuối e-mail trả lời thư tâm tình của ông Tôn Thất Sơn, tôi viết “Có lẽ, tới đây đã quá đủ cho một vấn đề. Tôi sẽ không viết gì nữa, nếu không có ai hỏi tới, nếu không có ai cố tình đánh phá tôi một cách hàm hồ, ngu dốt.”
Tôi định sẽ không viết gì nữa về Liên Thành, nhưng hôm nay ông gọi tên tôi ra cật vấn từng sự việc, nên tôi đành phải trả lời ông, kẻo ông cho rằng bài viết của ông làm tôi cứng họng rồi, nếu tôi nín lặng.
Tôi sẽ trả lời theo từng mục ông hỏi. Nhưng trước hết tôi xin cám ơn ông đã phê phán ông Trần Trung Chính đã xen vào tiếp Liên Thành trả lời dài dòng mất thời giờ. Hai câu hỏi của tôi mất chừng 1/10 thời lượng so với câu trả lời của 2 ông LT và TTC. Chớ chi ông phê bình thêm là BTC không có khả năng giữ trật tự trong hội trường, để gây cảnh la ó mất văn minh!?! (Bà HHL thú nhận bà la ó to, la ó nhiều nhất)
1) Ông hỏi tôi “có luật nào cấm kiện chính phủ đương quyền không?”.
Thưa ông, tôi không phải là luật sư, nhưng tôi có thể trả lời ngay với ông là “Không”.
Tôi viết “không có tiền lệ vụ kiện nào kiện Đảng hay Chính Phủ đương quyền của một quốc gia”. Đó là sự thật, dù không có luật cấm. Thế giới kết luận Cộng Sản thế giới sát hại 100 triệu con người. Vậy mà có ai kiện được Đảng Cộng Sản nào, chính phủ Cộng Sản nào, dù không có luật cấm nào? Không ai kiện được, vì không có Tòa án nào nhận thụ lý vụ kiện đó. Chỉ khi bị sụp đổ rồi, những người cai trị tàn bạo, diệt chủng… mới bị đưa ra Tòa. Chắc ông Trần Minh hiểu thấu sự việc, sau câu trả lới của tôi?
2) Từ lúc khởi xướng cho đến nay, Liên Thành một mực nói rằng Truy tố Tội Ác Cộng Sản VN ra Tòa Hình Sự Quốc tế, chứ không nói Tòa nào khác, nên tôi mới cho biết là Tòa đó không thụ lý sự kiện trước năm 2002. Cho tới bây giờ, LT cũng không nói gì đến cá Tòa khác. Chỉ có ông định vẹo nói vậy thôi. Tôi nói vụ kiện mà LT công bố là ma, vì không bao giờ xảy ra như LT nói. Chúng ta chờ xem hư thực ra sao!
3) Đúng! Liên Thành giấu kín tên tuổi, mặt mũi các thành viên trong UBTTTACSVN là làm một điều vi phạm lệ và vi phạm luật (Điều nầy tôi đã viết rõ ràng trong thư trả lời cho Ông Tôn Thất Sơn. Tôi copy lại ở cuối bài nầy cho ông rõ. Chính điều giấu giếm nầy làm lộ rõ cái gian của Liên Thành)
Ông hỏi tôi “Tòa xử án có cần đến UBTTTACSVN không?”
Thưa, Chắc là không, nếu những người đó không đứng tên Nguyên Đơn.
Nhưng, ông không hiểu, ý tôi nói LT gian là ở chỗ LT công bố UBTTTACSVN, rồi mượn cái danh UBTTTACSVN đó để đi quyên tiền đồng bào. Thực chất là không có cái UB đó. Nếu có thì LT hãy đem cái UB ra đối chất với Cộng Đồng. Tôi không nói LTlừa đảo vụ kiện, mà tôi nói LT lừa đảo đồng bào để quyên tiền. Ông cứ hiểu sai ý của tôi, cứ đặt những ý không phải của tôi vào miệng tôi. Ông tự xét mình kỹ lại coi. Mình viết ra, đưa lên Net cho nhiều người đọc, đâu có thể muốn viết sao thì viết.
4) Tôi viết rõ ràng, LT không có liên lạc vối Tổ Hợp L/s nào cả, vì LT nói tổ hợp Ls ở Canada nói rằng kiện vụ Tết Mậu Thân ra Tòa Hình Sự Quốc Tế được. Chỗ tuyên bố đó mới lòi ra cái gian của LT. Vì một tổ hợp Ls tầm quốc tế như vậy, thì phải hiểu Tòa Hình Sự Quốc Tế không thụ lý vụ kiện trước năm 2002. Tôi suy luận từ câu nói của LT, và quyết đoán như vậy, mà không cần kiểm chứng (một phần vì tôi dốt tiếng Anh). Nếu cho rằng tôi quyết đoán sai, thì chính LT phải chứng minh, bằng cách trưng ra những giấy tờ thương thảo giữa LT với Tổ Hợp L/s, giấy biên nhận đã nhận $4,000.00 của LT. Cho đến nay, quí vị chỉ thấy chứng từ đưa lên Net toàn là những giấy tờ do LT thiết lập, chứ chưa thấy giấy tờ nào của Văn Phòng Luật Sư.
Tôi không có viết “Tổ hợp luật sư là tổ hợp ma!”. Vậy mà ông Trần Minh lại bóc câu viết đó bỏ vào tay tôi. Ông TM nên mở to mắt ra đọc lại bài của tôi xem chỗ nào tôi viết như ông tố cáo tôi. Tội quá ông TM ơi!
Cám ơn ông TM nhắc nhở tôi coi chừng bị kiện ra tòa về tội vu khống…
Nhưng xin thưa với ông, Ông Liên Thành không dám kiện tôi, vì kiện tôi ra Tòa thì lòi ra hết những gì ông LT làm sai, LT phải trưng ra cái UBTTTACSVN, và những giấy tờ hợp đồng với Tổ Hợp Luật Sư, Giấy phép quyên tiền, Thủ Quỹ của UB… Những thứ đó có đâu mà tưng ra?
5) Đúng, tôi có khuyên LT chấp nhận thương đau, hoàn trả tiền cho những người đã bị lường gạt, vì cho tới ngay bây giờ, tôi vẫn xác quyết đây là một vụ lường gạt. Nhưng chuyện chỉ mới chưa tới $10,000.00, mình hồi tâm, thì vẫn nhẹ tội. Chuyện nầy đắng như thuốc bắc. Không đủ can đảm vượt qua thì 5, 3 năm nữa số tiền quyên góp chồng chất lên, mà vụ kiện không có được thì LT sẽ thê thảm biết bao!
Tôi không bỏ chữ vào miệng ai cả. Chỉ có ông bỏ chữ vào miệng tôi thối. Ông mở to nhìn kỹ lại đi. Chính Liên Thành bảo rằng sẽ kiện bọn Cộng Sản ra Tòa Hình Sự Quốc Tế, nên tôi mới chỉ viết về Tòa Hình Sự Quốc Tế, chứ tôi cũng biết có nhiều nước chịu thụ lý xét xử những kẻ bị trọng tội… Nhưng những tòa đó không Phải là Tòa Hình Sự Quốc Tế như LT đã hô hào để bịp.
Tôi không làm thầy đời ai cả. Tôi chỉ làm công việc “cứu người”. Định cứu Liên Thành, nhưng thất bại. Tôi cố gắng kéo LT lên khỏi chỗ bị lún sâu thêm, không biết có bị thất bại nữa không. Cái đó còn tùy vào cái tâm lành của LT. Tôi cố gắng lên tiếng để thức tỉnh những người nhẹ dạ, dễ tin, chận lại cái mất mát vô lý của đồng bào. Không biết có làm được gì không, vì cái đó còn tùy vào lòng tin của đồng bào, như ông ông tin sâu đậm vào LT, thì chắc vô phương giúp ông được gì.
Sướng ích gì, có bao nhiêu kẻ cuồng tín mắng chửi tôi trong vụ nầy. Chuyện không còn bao lâu nữa sẽ tỏ tường, nếu có một người nào chịu khó liên lạc với Tổ Hợp Luật Sư theo địa chỉ và số phone mà LT cho.
Tôi hy vọng 2 vị luật sư trẻ ở Úc sẽ làm việc nầy. Tôi hy vọng Luật Sư Lê Duy San vì công đạo sẽ làm việc nầy.
Tôi mong những quí vị ủng hộ Liên Thành sẽ liên lạc với Tổ Hợp Luật Sư để kiếm đủ chứng từ minh oan cho LT. Lúc đó, tôi sẽ viết lời trịnh trọng tạ lỗi với mọi người, với Liên Thành., liên tiếp đăng trên các DĐ suốt một tuần để phục hồi danh dự cho Liên Thành.
Kính,
Nguyễn Phước Đáng.
Dưới đây là thư NPĐ trả lời Ông Tôn Thất Sơn
Kính Cụ Lang Vườn
Lâu quá mình không có dịp trao đổi, liên lạc với nhau, không biết tin tức về nhau.
Tôi vẫn hoạt động theo chuẩn mực của câu tiêu chí của nhóm "trừ gian, diệt ác, diệt việt cộng nằm vùng" của một nhóm nhỏ của các bạn.
Cuộc "đụng độ" giữa tôi với LT nằm trong 2 chữ đầu "trừ gian"
Tôi nhiều lần viết rằng "tôi muốn cứu LT". Nhưng vì đám đông cuồng tín hò hét đuổi tôi xuống, nên tôi phải buộc lòng viết ra những gì tôi đã thấu hiểu và đã quyết tâm làm.
Tôi viết "sau khi nghe bài thuyết trình của LT, tôi biết chắc LT lừa dối đồng bào" Tôi chưa giải thích tại sao. Nay vì chuyện tâm tình của Cụ với "mệ" Liên Thành, nên tôi viết ra cái nhận định của tôi.
Bốn câu định hỏi, tôi gởi cho BTC trước 1 ngày, nhờ BTC cho "mệ" LT coi trước để chuẩn bị mà trả lời. Có lẽ biết trước, nên trong bài thuyết trình, "mệ" LT đã hóa giải hết 2 câu. "Mệ" nói "dứt khoát không tiết lộ danh tánh Ủy Viên trong Ủy Ban TTTACSVN".
Tôi hiểu ngay là "không có Ủy Ban nào cả! Mà LT chỉ phịa ra cái UB đó mà thôi".
Làm sao dám chắc như vậy?
Vì LT đã hành sử bất hơp lệ và bất hợp pháp.
Bất họp lệ.- Theo lệ thường, khi khởi xướng một việc lớn, ngột người khó thể đủ uy tín để thể hiện, người chủ xướng tìm kiếm, huy động những người có khả năng và tâm huyết để họp lại cùng làm. Có một nhóm đáng tin cậy rồi, người chủ xướng mới trình diện với đồng bào, ra mắt cái Ủy Ban hùng hậu đó để mọi người biết mà ủng hộ mình.
"Mệ" LT không làm theo thông lệ đó. Tự mình công bố có cái UB đó và mình là Chủ Tịch. Đó là việc làm bất hợp lệ. Càng lúc càng lộ rõ cái bất hợp lệ đó, khi LT dứt khoát không chịu tiết lộ một ủy viên nào cả, lấy cớ là giữ an ninh cho họ! Những người dấn thân làm chuyện lớn mà có lá gan con tép như vậy thì xứng đáng gì. Và họ có cam tâm để LT tự tung tự tác coi nhẹ mình như vậy từ bấy lâu nay?Tôi dứt khoát cho rằng đây là UB ma là vậy.
Bất hợp pháp.- Không trình diện UB trước công chúng, không trình giấy phép hoạt động của UB, mà "mệ" LT vội vã đi quyên tiên đồng bào, qua cái miệng dẽo đeo chống cộng, diệt cộng giành lấy công bằng, công lý cho người đã bị VC sát hại. "Mệ" LT lộ rõ cái gian. Vậy mà cả khối Cộng Đồng từ bấy đến nay một mực tin nghe theo.
Đám đông Cộng đồng lầm lẫn giữa vấn đề "muốn đưa Cộng Sản VN ra Tòa Hình Sự Quốc Tế không?" với vấn đề "Có cách nào đưa CSVN ra tòa Hình sự Quốc Tề được không?" Hai vấn đề hoàn toàn khác nhau, mà họ cứ hiểu nhập nhằn là một:
Muốn đưa CSVN ra Tòa không?. Muôn người như nột đều hô vang "Muốn"
Có cách nào đưa CSVN ra Tòa không? Có người trả lời là "Có" (Nhưng không chỉ rõ là cách nào) Có người ngẫm nghĩ, chưa biết sao, họ nói "chưa chắc, phải xem lại". Thế là đám đông la vang lên, đó là hạng người không muốn đưa CSVN ta tòa, họ che chở tội ác CS, họ là CS. Có người đánh giá tôi như vậy đó.
Cho nên tôi phải bạch hóa vụ nầy, trước là để ngăn chận một tội ác rút máu đồng bào, hai là giữ danh dự cho tôi.
Chuyện chưa có thể đưa CSVN ra tòa trong thời điểm nầy là "Từ trước tới nay, chưa có tiền lệ đưa ra Tòa được một Đảng hay nhân vật chánh quyền nào đương nhiệm của một quốc gia"
Thời hiệu của Tòa Hình Sự Quốc Tế rất rõ ràng "Chỉ thụ lý những vụ kiện từ sau năm 2002".
Vậy vụ kiện mà "mệ" LT hô hào từ bấy lâu nay, đâu có thể nào đưa ra Tòa Hình Sự Quốc Tế được.
"Mệ" LT nói có thương thảo với tổ hợp Luật Sư ở Canada. Họ bảo rằng kiện ra Tòa Hình Sự QT được. Điều đó chứng tỏ LT nói láo, vì có Tổ Hợp LS nào dốt đến nổi như vậy. Tôi xin trích một đoạn trong Thông Cáo Báo Chí từ Paris phóng lên Net:
"Tòa án Hình sự Quốc tế (ICC, the International Criminal Court) ra đời theo Quy chế Rome ký ngày 17.7.1998, nhưng chỉ có hiệu lực kể từ ngày 1.7.2002. Tòa án Hình sự Quốc tế có quyền lực pháp lý xét xử nạn diệt chủng, các tội ác chống nhân loại, và tội phạm chiến tranh xẩy ra sau ngày 1.7.2002, nghĩa là ngày Tòa án Công lý Quốc tế có hiệu lực. Như thế thì việc kiện các vụ xẩy ra trước ngày 1.7.2002, chẳng hạn như Cải cách Ruộng đất, Mậu Thân Huế là bất khả thi.
Trái lại với Tòa án Công lý Quốc tế, tại Tòa án Hình sự Quốc tế, các cá nhân, đoàn thể, tổ chức Phi chính phủ có quyền nộp đơn kiện, với điều kiện quốc gia đưa ra kiện đã tham gia ký kết Quy chế Rome. Việt Nam chưa tham gia ký kết quy chế này. Vậy thì trong trường hợp muốn kiện Việt Nam Cộng sản và để cho Tòa án Hình sự Quốc tế có thể thụ lý hồ sơ về những tội ác vi phạm tại Việt Nam sau ngày 1.7.2002, cần phải được Hội đồng Bảo an LHQ chuyển sự vụ đến Tòa án Hình sự Quốc tế (như việc đã xẩy ra cho Libya và Sudan-Dafur).
Xem thế những nỗ lực mà từ 20 năm qua một số cá nhân, đoàn thể người Việt công bố ý định truy tố tội ác Cộng sản nhưng chẳng đưa tới một kết quả nào, là vì những cá nhân hay đoàn thể này chỉ xuất phát từ ý chí chống Cộng, nhưng lại không am hiểu các cơ cấu pháp lý quốc tế đáp ứng hay không với ước muốn của mình.
Cho nên, hưởng ứng ý định truy tố tội ác Cộng sản là việc đáng làm, phải làm, cần làm khẩn cấp, nhưng chớ mất thì giờ, mất tiền bạc cho những cuộc quyên góp nói là “Kiện Cộng sản trước các tòa án quốc tế” nhưng thực tế chỉ nhằm lợi dụng lòng căm thù cộng sản của quần chúng để dấy động các viễn đồ phe phái, hơn là quan tâm thực hiện công lý quốc tế trong việc truy tố tội ác Cộng sản."
Vậy mà "mệ" LT cứ nhắm mắt quyên tiền đồng bào.
Tôi quả quyết:
Không có UBTTTACSVN. Có thì LT đã đưa tên họ ra rồi. LT muốn ăn trọn, hoặc có chia là chia cho Kim Âu Hà Văn Sơn, vì dường như Hà Văn Sơn lãnh trách nhiệm làm WEb ma, sổ sách ma cho UYTTTACSVN.
Liên Thành không có thương thảo với Tổ Hợp L/S nào cả.
Sẵn đây, tôi xin bình luận thêm về chuyện Công bố chi thu, scan tờ check trả tiền cho Tổn Hợp L/S, scan thư gởi cho Tổ Hợp L/S:
Tôi hỏi quí vị, quí vị cũng như tôi, không biết gì về tình báo, quí vị có thể làm chuyện giả mạo như trên được không?
Tôi thấy dư sức làm: Xé lấy 1 tờ trong Check book, rồi muốn điền cái gì vô đó cứ điền, vì điền xong đem đi scan để đăng lên Net rồi xé bỏ ai mà chẳng làm được.
Cũng vậy, viết một lá thư, đem đi scan đăng trên Net, rồi đốt đi, ai mà làm chẳng được.
Liên Thành là một tay tình báo, những việc như vậy là đò bỏ dối với Liên Thành.
Phá án vụ nầy rất dễ. Hôm RMS có L/s Lê Duy San. Nếu một Luật Sư muốn biết sự thật, thì cứ liên lạc với Tổ Hợp LS mà LT gởi check bỏ tiền vô, hỏi ngọn ngành sự việc thì tỏ tường ngay tức khắc. (Ông B/s Hoàng của Phố Năng có 2 người bạn là Luật Sư. Ông thử nhờ họ làm việc nầy xem sao!).
Có lẽ, tới đây đã quá đủ cho một vấn đề. Tôi sẽ không viết gì nữa, nếu không có ai hỏi tới, nếu không có ai cố tình đánh phá tôi một cách hàm hồ, ngu dốt.
Kính chào Cụ Lang Vườn.
Nguyễn Phước Đáng.
Hãy đem bọn tội phạm Việt-Cộng ra trước Toà Án Quốc Tế hay Toà Án các Quốc Gia
Ls. Nguyễn Thành
Lời Thưa.- Bài viết dưới đây được
thực hiện cho Đặc San Luật Khoa [phát hành vào dịp] Hội Ngộ Mùa Thu Cựu
Sinh Viên Luật Khoa Sàigòn-Huế-CầnThơ, do các CSVLK “trẻ” tổ chức ở San
Jose, California, Hoa Kỳ, vào ngày 16/10/2010 sắp tới.
Thật ra, đây chỉ là tóm lược một
phần của một bài nghiên cứu khá dài do người viết biên soạn ngay sau khi
Toà Án Hình Sự Quốc Tế “thường trực” [International Criminal Court
=ICC] ra đời ngày 11/4/2002 và được báo chí ở Bắc California phổ biến
hồi tháng 5 và 6/2002.
Gần đây, cùng với việc đưa đất nước
đến chỗ nguy cơ trở thành Tây Tạng 2 của Trung-Quốc, Việt-Cộng đang mưu
toan giao Hoàng Sa và Trường Sa cho Trung-Cộng qua Luật Biển LHQ, việc
đem các tội ác của Việt-Cộng ra trước Công Lý Quốc Tế lại được nêu lên.
[1]
Từ Sàigòn, ngày 22/8/2010 vừa qua
một số cựu tù nhân chính trị lâu năm nhất tố cáo: Cho đến nay, vẫn còn
hàng trăm người bị giam cầm vô hạn định, trong đó có Đại Úy QLVNCH
Nguyễn Hữu Cầu, bị giam giữ trái phép đã gần 34 năm và bị hành hạ đến
gần mù cả 2 mắt.
Khung hướng của Luật Pháp Quốc Tế
hiện nay liệt các “tội bắt bớ, hành hạ, thủ tiêu,… người đối lập” vào
loại “tội ác nhân quyền” hay “tội ác chống nhân loại” và kẻ bị cáo buộc
“có thể bị đem ra xét xử bất cứ ở đâu" và “bị truy lùng đến tận cùng
trái đất để đem ra trước công lý."
Người viết xin được phổ biến rộng
rãi bài viết vì những gì được nêu trong bài vẫn còn nguyên gía trị và
hữu ích đối với việc đem các tội ác của Việt-Cộng ra trước Công Lý Quốc
Tế, một phương cách khả thi “cứu nguy đất nước” trước hiện tình “Tổ Quốc
lâm nguy” hơn bao giờ hết.
Khuynh Hướng của Luật Pháp Quốc Tế
Sau Thế-Chiến 1939-1945, Tòa Án Hình
Sự Quốc Tế “ad hoc” Nuremberg và Tokyo [2] được thiết lập để xét xử bọn
chóp bu quốc-xã Đức và quân-phiệt Nhật, những kẻ đã gây chết chóc và
tàn tật cho nhiều triệu người trên thế giới. Khi hai Tòa Án này hoàn tất
nhiệm vụ cuối năm 1946, bốn Công Ước Quốc Tế về “chiến tranh” và “nhân
quyền” ra đời ở Genève với ước mong là các hành vi tàn ác man rợ sẽ
không còn tái diễn nữa. Nhưng cuộc chiến tranh lạnh giữa khối Tự Do và
Cộng Sản lại tiếp diễn, kéo dài hơn nửa thế kỷ và chém giết, thủ tiêu,
tra tấn, tù đầy,... lại hoành hành tàn bạo khắp nơi và thủ phạm không hề
bị truy tố, xét xử ở bất kỳ Tòa Án nào.
Sau khi khối Cộng Sản tan rã [năm
1991] không còn tác yêu tác quái được nữa, cộng đồng thế giới lại bắt
tay vào việc thiết lập Tòa Án Hình Sự Quốc Tế “ad hoc” Bosnia và Rwanda
để trừng trị các tội ác man rợ ở Âu và Phi-châu, thực hiện châm ngôn "ở
đâu có xã hội, ở đó phải có luật pháp" [ubi societas, ibi jus]. Và
khuynh hướng quốc tế ngày càng đòi phải có một Tòa Án Hình Sự Quốc Tế
“thường trực” để xét xử những tội ác đối với nhân loại, một tòa án quốc
tế hữu hiệu có thẩm quyền tài phán bao trùm khắp nơi mới có thể duy trì
được “hòa bình, an ninh” thế giới, hai mục tiêu của LHQ.
Đó là lý do, tháng 6/1998, một hội
nghị quốc tế qui tụ 4/5 hội viên LHQ và trên 800 “tổ chức phi chính phủ”
[non-governmental organization] hội họp ở trụ sở chi nhánh của Hội Đồng
Kinh Tế-Xã Hội [LHQ] ở Rome cùng với Tổng Thư Ký LHQ Kofi Anna để bàn
thảo việc thiết lập Toà Án Hình Sự Quốc Tế “thường trực” [ICC]. Ngày
17/7/1998, 121 nước tham dự hội nghị ký kết Quy Chế Rome thiết lập ICC
nhưng ICC vẫn chưa ra đời vì chưa đủ 60 nước phê chuẩn theo quy định.
Trong khi đó, Toà Án Quốc Tế Bosnia lại “dậm chân tại chỗ” và Toà Án
Quốc Tế Rwanda thì “thất bại” hoàn toàn vì thiếu tài chánh.
Thẩm phán Tây Ban Nha Baltasar
Gapzon, nhà tranh đấu nhân quyền tích cực, không thể kiên nhẫn được nữa
khi tội ác nghiêm trọng xảy ra khắp địa cầu và tội phạm thì vẫn nhởn
nhơ. "Cuộc cách mạng xanh” của giới thẩm phán xảy ra: Ngày 16/10/1998,
Gapzon đã gây chấn động thế giới khi ký trát bắt giam cựu Tổng Thống
Chile Augusto Pinochet về các tội ác xảy ra trong thời gian cầm quyền
[1973-1990] khi ông này đến Anh, dẫn đến phán quyết “làm rung chuyển
luật pháp quốc tế” của Tòa Tối Cao Anh. Ngày 2/3/2000, kết thúc vụ án
Pinochet, Toà Tối Cao Anh phán quyết: "Một nguyên thủ quốc gia bị cáo
buộc vi phạm nhân quyền có thể bị đem ra xét xử bất cứ ở đâu." [3]
Luật gia trứ danh Pháp Samuel Pisar
trả lời phỏng vấn về phán quyết của Toà Tối Cao Anh đã nói: "Sự đòi hỏi
phổ quát ngày nay là những tội phạm chống nhân loại phải bị truy lùng
đến tận cùng trái đất, bất cứ ở đâu và bất kỳ lúc nào có thể tìm ra
chúng để đem ra xét xử trước công lý." [4]
Tiếp theo, hàng loạt sự kiện xảy ra
trên thế giới đã thể hiện sự hân hoan đón nhận phán quyết lịch sử của
Toà Tối Cao Anh hay “luật lý” của Thẩm Phán Gapzon. Năm 2002, Toà Liên
Bang Mỹ ở New York đã chấp nhận thụ lý vụ thân nhân sinh viên bị sát hại
ở Thiên An Môn ngày 8/6/1989 kiện Thủ Tướng Trung-Cộng Lý Bằng và ra
phán quyết khuyến cáo Tổng Thống Zimbabwe Magube phải bồi thường thiệt
hại cho các nạn nhân “bị tra tấn, hành hạ” hay thân nhân các người “bị
sát hại” bởi đảng cầm quyền của Magube ở Zimbabwe, khi Lý Bằng và Magube
đến New York họp Đại Hội Đồng LHQ hàng năm với tư cách nguyên thủ một
nước.
Ngày 24/4/2002, thẩm phán Gapzon
cùng với một đồng nghiệp ngưòi Pháp yêu cầu Tòa Án Anh cho phép thẩm vấn
Kissinger, khi ông này đến diễn thuyết trước 2500 doanh gia ở đại sảnh
đường Royal Albert Hall, London, về những liên hệ của Kissinger với các
tội ác xảy ra ở Chile dưới thời Pinochet [1973-1990] và tuy Gapzon không
thành công nhưng đã khiến Kissinger phải bỏ dở buổi diễn thuyết và vội
vàng về Mỹ.
Ngày 11/4/2002, Toà Án Hình Sự Quốc
Tế “thường trực” đầu tiên của thế giới ra đời tại trụ sở LHQ ở New York,
sau khi được 10 nước phê chuẩn trong cùng một ngày, nâng số nước phê
chuẩn Quy Chế Rome lên 66, vượt quá số 60 quy định, và Toà Án có hiệu
lực từ ngày 1/7/2002. Cho đến nay, Toà Án Quốc-gia của Anh, Tây Ban Nha,
Pháp, Canada,… đều có thẩm quyền tài phán “quốc tế” như phán quyết của
Toà Tối Cao Anh trong vụ Pinochet.
Toà Án Quốc Tế và Tội Ác Việt Cộng
1. Tòa Án Hình Sự Quốc Tế “tạm thời”?
Ngày 25/5/1993, lần đầu tiên HĐBA ra
Nghị Quyết thiết lập Tòa Án Hình Sự Quốc Tế “tạm thời” [International
Criminal Court “ad hoc” Bosnia] để truy tố nguyên thủ đương quyền và 26
cộng sự viên về các "tội ác chống nhân loại" và "tội ác chiến tranh" xảy
ra trong phạm vi một nước, gồm đương kim Tổng Thống Liên Bang Nam Tư
Slobadan Milosovic, đương kim Tư Lệnh Quân Đội Nam Tư Dragoljub Ojdanic
và Tổng Thống Serbia, Milan Milutinovic, trong Liên Bang Nam Tư.
Công tố viên đầu tiên của Tòa Án này
là bà Louise Arbour đã nổi tiếng thế giới khi ra trát bắt giam đích
danh Tổng Thống Milosovic và cộng sự viên về các “tội ác nghiêm trọng”
xảy ra trong lúc cầm quyền. Công tố viên kế nhiệm là bà Carla D. Ponte,
trong phiên xử khai mạc vào tháng 2/2002, tuyên bố: "Tòa Án này bắt đầu
xét xử cựu Tổng Thống Nam Tư với những cáo buộc về “tội diệt chủng” và
nhiều “tội ác nghiêm trọng” khác. Chúng ta sẽ được thấy nền Công Lý Thế
Giới đang được tiến hành."
Ngày 11/4/2002, Quốc Hội Nam Tư đã
hợp tác với Toà Án Quốc Tế Bosnia khi thông qua đạo luật về dẫn độ, cho
phép chính phủ Nam Tư bắt giữ và dẫn độ tới Tòa Án đang diễn ra ở La
Hague các tội phạm bị truy tố. Ngày 17/4/2002, hành pháp Nam Tư lệnh cho
các bị cáo tự nộp mình cho Tòa Án để đổi lấy quyền tại ngoại trước khi
xét xử.
Tư Lệnh Quân Đội Ojdanic bị cáo buộc
tội cưỡng bách dân Albania ra khỏi Kosovo để dành riêng vùng này cho
sắc dân Serb là người đầu tiên đến trình diện Tòa Án. Phó Thủ Tướng Nam
Tư Nikola Sainovic cũng bay sang Hòa Lan trình diện Tòa cùng với Trưởng
các trại giam vùng Bosnia, Momcilo Gruban, người bị cáo buộc về các tội
tra tấn, đánh đập, hãm hiếp tù nhân và làm chết nhiều người. Và chỉ vài
giờ đồng hồ sau khi Quốc Hội Nam Tư thông qua luật dẫn độ cho phép bắt
giữ và dẫn độ các bị cáo, Bộ Trưởng Nội Vụ Nam Tư là Vlajko Stojilkovic
đã tự tử để tránh sự nhục nhã.
Trong 3 bản cáo trạng dầy gần 160
trang, Milosovic và cộng sự viên bị cáo buộc về các “tội ác chống nhân
loại” và “tội ác chiến tranh”, bao gồm các “tội lạm quyền", "tội tra
tấn, hành hạ thường dân vô tội", "tội tra tấn, ám sát, thủ tiêu, bỏ tù
các nhà đối lập", "tội cưỡng bách các dân tộc thiểu số phải rời bỏ nơi
họ đang sinh sống,"… Theo cố Ls Phạm Thanh Dân, từng hành nghề nhiều năm
tại Paris, “tất cả các tội ác nghiêm trọng của tập đoàn CS cầm quyền Hà
Nội đối với dân tộc VN suốt bao năm qua là những tội ác chống nhân loại
và bất khả thời tiêu.” [5]
2. Tòa Án Quốc Gia có Thẩm Quyền “quốc tế”?
Thật ra, trước khi xảy ra phán quyết
lịch sử ngày 2/3/200 của Toà Tối Cao Anh, toà án một số nước đã có các
phán quyết “nới rộng” thẩm quyền tài phán của Toà Án Quốc Gia.
Vụ án Eichmann: Sau khi Tòa Án Quốc
Tế ad hoc Nuremberg xét xử xong nhóm đầu xỏ Quốc-Xã Đức vào cuối năm
1946, Tòa Án các nước vẫn tiếp tục truy nã và xét xử bọn tội phạm Đức
còn sót lại. Điển hình là Aldolf Eichmann, chuyên viên giết người của
Hitler, đã dùng lý lịch và thông hành giả lẩn trốn ở nhiều nước và sau
cùng bị Do Thái bắt ở Argentina. Ngày 11/12/1961, Tòa Án Quốc Gia Do
Thái đã lên án tử hình Eichmann về tội ác diệt chủng đối với dân Do Thái
trong Thế Chiến II.
Qua vụ án Eichmann, Tòa Án Do Thái đã minh định 2 nguyên tắc quan trọng:
[a] Nguyên tắc "luật hình có giá trị
hồi tố đối với các tội phạm nghiêm trọng." Khi Eichmann phạm tội ác đối
với dân Do Thái vào thời điểm 1939-1945, nước Do Thái chưa ra đời. Do
Thái ra đời vào ngày 14/5/1948 bởi Nghị Quyết của LHQ vào ngày
29/11/1947. Do Thái ban hành “luật hình có hiệu lực về quá khứ" năm 1948
để trừng phạt nhóm Đức Quốc-Xã lẩn trốn, chưa bị trừng trị.
[b] Nguyên tắc "lãnh thổ không giới
hạn thẩm quyền của Tòa Án các nước đối với các tội phạm nghiêm trọng"
cũng được Tòa Án Do Thái căn cứ vào để ra phán quyết trừng phạt Eihmann
về các tội ác nghiêm trọng xảy ra ngoài lãnh thổ Do Thái gần 20 năm
trước.
Vụ án Noriego: Viện dẫn lý do
gìn giữ kênh đào Panama theo hiệp ước Mỹ-Panama [1978] và lý do bảo vệ
công dân Mỹ, ngày 20/12/1989 Tổng Thống George Bush cho quân đội Mỹ hành
quân vào Panama bắt Tổng Thống Panama Manuel A. Notiego đem về giam ở
Florida. Năm 1992, Toà Liên Bang Mỹ ở Florida tuyên án phạt Noriego 30
năm tù về các “tội rửa tiền” và “tội buôn lậu ma túy."
Qua vụ án Noriego, Tòa Liên Bang Mỹ,
ngoài sự công nhận nguyên tắc “lãnh thổ không giới hạn thẩm quyền của
Toà Án Quốc Gia đối với các tội ác nghiêm trọng” còn minh định "tội rửa
tiền” và “tội buôn lậu ma túy" là "tội ác nghiêm trọng" và “bị luật pháp
quốc tế trừng trị.”
Vụ án Pinochet: Ngày
16/10/1998, thế giới sửng sốt trước tin cựu Tổng Thống Chile Augusto
Pinochet bị Cảnh Sát Anh bắt giam tại London khi Pinochet tới đây nghỉ
hè theo lời mời của bà M. Thatcher, cựu Thủ Tướng Anh, bạn thân của
Pinochet và Tổng Thống Mỹ Ronald Reagan.
Người ký trát nã bắt quốc tế là thẩm
phán Baltasar Gapzon đã cáo buộc Pinochet 35 tội ác, trong đó có “tội
ác diệt chủng, bắt cóc, tra tấn, thủ tiêu đối lập”,… trong thời gian cầm
quyền ở Chile [1973-1990], với trên 3,000 người bị giết, hơn 1,000 mất
tích, trong đó có cả người ngoại quốc.
Toà Sơ Thẩm London quyết định Anh có
thể dẫn độ Pinochet tới Tây Ban Nha một cách hợp pháp. Trái lại, Toà
Thượng Thẩm bác bỏ quyết định của Toà dưới và phán quyết việc bắt giữ
Pinochet là trái luật vì Pinochet được hưởng “quyền đặc miễn” truy tố.
Nội vụ lên Tòa Tối Cao Anh, gồm 5 vị Thẩm Phán chuyên nghiệp [như Tối
Cao Pháp Viện Mỹ] và ngày 2/3/2000, Tòa Án này phán quyết: "Một nguyên
thủ quốc gia bị cáo buộc vi phạm nhân quyền có thể bị đem ra xét xử bất
cứ ở đâu."
Theo "tập tục pháp lý", Tòa Án có
thẩm quyền xét xử Pinochet phải là một Tòa Án Hình Sự Quốc Tế như Tòa Án
xét xử Milosovic hay một Tòa Án Quốc Gia của Chile mới có thẩm quyền
tài phán. Nay, sau án lệ Pinochet, hầu như tất cả các Tòa Án Quốc Gia
trên thế giới đều có quyền truy tố và xét xử những tội ác nghiêm trọng
như trường hợp Pinochet.
Được tin Pinochet bị bắt ở Anh, các
nạn nhân sống sót và gia đình các người bị sát hại đã cùng với các nhà
tranh đấu cho nhân quyền biểu tình rầm rộ ở Chile đòi dẫn độ Pinochet
đến Tây Ban Nha. Trong khi đó, Tổng Thống Chile Eduardo Frei và bà
Magaret Thatcher ráo riết vận động Anh phóng thích Pinochet, trả về nước
để Pinochet ra trước Toà Án Quốc Gia của Chile.
Về phần Pinochet, tuy phạm nhiều tội
ác trong lúc cầm quyền nhưng đã được Tòa Án Chile ân xá và được phong
tước Thượng Nghị Sĩ trọn đời nên tin tưởng là sẽ được hưởng quyền đặc
miễn truy tố về trách nhiệm cá nhân trong lúc cầm quyền. Cuối cùng, dàn
luật sư danh tiếng biện hộ Pinochet đã cứu Pinochet khỏi bị dẫn độ vì lý
do nhân đạo, với sự hỗ trợ mạnh mẽ của phe bảo thủ Anh và bà Thatcher.
Theo giám định y khoa của 4 bác sĩ,
Pinochet 84 tuổi bị bịnh tiểu đường, bịnh tim và từng ngất xỉu 2 lần
trong lúc bị giam ở London, bộ não bị chấn thương, chân phải gần tê
liệt,… không thể chịu đựng nổi thủ tục pháp lý lâu dài ở Tây Ban Nha.
Theo luật dẫn độ của Anh, Toà Án Anh
không có quyền ra lệnh dẫn độ; quyền này và quyền phóng thích thuộc về
hành pháp Anh. Do đó, hành pháp Anh [lúc đó là Tổng Trưởng Jack Straw]
đã ra lệnh phóng thích và trả Pinochet về Chile vì lý do nhân đạo.
Các tổ chức đấu tranh cho nhân quyền
và những người chống đối việc phóng thích Pinochet biểu tình ở London
để ngăn chặn chuyến bay chở Pinochet về Chile không thành công vì tới
trễ. Chuyến bay chở Pinochet của không lực Chile đã khởi hành, chỉ 2 giờ
sau khi có quyết định phóng thích Pinochet, và không ghé bất cứ nước
nào vì sợ bị bắt lại, ngoại trừ một hòn đảo nhỏ thuộc Anh-quốc để tiếp
tế nhiên liệu.
3. Tòa Án Hình Sự Quốc Tế “thường trực”? [ICC] [6]
Trước sự “chậm trễ” của Toà Án Quốc
Tế “tạm thời” Bosnia và trước tình hình tội ác diệt chủng, tội ác chống
nhân loại, tội ác chiến tranh,… ngày càng gia tăng, tháng 6/1998 một Hội
Nghị Quốc Tế quy tụ 4/5 nước hội viên LHQ hội họp ở Rome cùng với ông
Tổng Thư Ký LHQ Kofi Annan bàn thảo việc thiết lập một Tòa Án Hình Sự
Quốc Tế “thường trực” có thẩm quyền tài phán đối với tất cả các tội ác
nghiêm trọng trên toàn thế giới.
Sau 5 tuần lễ thảo luận, ngày
17/7/1998, 121 nước ký kết [signature] Quy Chế Rome thiết lập một Toà Án
Hình Sự Quốc Tế thường trực. Tuy nhiên, Quy Chế Rome chỉ có hiệu lực
khi được 60 nước phê chuẩn [ratification]; do đó Toà Án vẫn chưa hình
thành. Phải đến ngày 11/4/2002 Toà Án mới ra đời [và có hiệu lực từ
1/7/2002], sau khi được 10 nước phê chuẩn trong cùng một ngày, nâng số
nước phê chuẩn Quy Chế Rome lên 66, vượt quá con số 60 quy định. [7]
Vào ngày 17/7/1998, kết thúc hội
nghị Rome, ông Annan tuyên bố: "Tòa Án Hình Sự Quốc Tế thường trực đang
hình thành nhằm cung cấp những gì từ lâu được xem là mắt xích bị thiếu
trong hệ thống pháp lý quốc tế để xét xử những tội ác liên quan sâu đậm
đối với nhân loại và những tội ác chiến tranh" và, theo Annan, "giấc mơ
ấp ủ từ lâu về một Tòa Án Hình Sự Quốc Tế thường trực nay được thực
hiện."
Trách nhiệm cá nhân
Điều 1, Điều 25 và Lời Mở Đầu Quy Chế minh định:
[a] ICC có thẩm quyền xét xử các "cá nhân" vi phạm các "tội ác nghiêm trọng" quốc tế quan tâm, quy định trong Quy Chế Rome;
[b] ICC có quyền xét xử "bổ xung" đối với các Tòa Án Quốc Gia.
Tức là:
[a] Nếu quốc-gia là chủ thể đi kiện
hay bị kiện trước Toà Án Quốc Tế La Hague [1945] thì cá nhân có quyền đi
kiện hay bị kiện trước Toà Án Hình Sự Quốc Tế [ICC] [ra đời ngày
1/7/2002].
[b] ICC sẽ thụ lý nếu Tòa Án Quốc
Gia liên hệ [bao che] không đem các "cá nhân" vi phạm các "tội ác nghiêm
trọng" ra xét xử hay xét xử nhưng trừng phạt không đúng mức.
Trách nhiệm hình sự
Các Điều khoản khác trong Quy Chế Rome quy định:
[a] Phán quyết của ICC có "tính cách cưỡng hành" [chứ không thể "không thi hành" như ICJ quy định được]
[b] Nguyên tắc “bất khả thời tiêu”:
Điều 29 qui định nạn nhân không kiện được lúc này thì sau này kiện lúc
nào cũng được, không bị bất cứ "luật hạn chế thời hiệu" nào làm mất đi
tố quyền.
Tội ác nghiêm trọng
[a] Điều 5 minh định tổng quát các
"tội ác nghiêm trọng" quốc tế quan tâm và trừng trị, gồm: Tội diệt chủng
[Crimes of Genocide]; Tội ác chống nhân loại [Crimes against Humanity];
Tội ác chiến tranh [War Crimes]; Tội xâm lược [Crime of Aggression].
[b] Các Điều 6, 7, 8 giải thích và
liệt kê các "tội ác nghiêm trọng" bị trừng phạt dài trên 6 trang giấy mà
các "cá nhân" nạn nhân có thể kiện trước ICC.
Thẩm quyền tài phán
Điều 13 qui định ICC có thẩm quyền tài phán theo 3 phương cách:
[a] Do quốc gia hội viên khởi tố;
[b] Do HĐBA yêu cầu; hay
[c] Do Công Tố Viên của Tòa Án tự
tiến hành điều tra; tức là: Công Tố Viên của ICC có thể tự tiến hành
điều tra và đưa ra ICC xét xử các tội ác nghiêm trọng do nạn nhân khởi
tố.
Kết luận.- Trong phạm vi một bài báo và nhiều điều không tiện nêu ra ở đây người viết xin được kết luận bài viết như sau:
1. Rõ ràng là việc thiết lập một
“Toà Án Hình Sự Quốc Tế “tạm thời” để xét xử bọn tội phạm Việt-Cộng là
một giải pháp khả thi mà HĐBA đã từng áp dụng ở Âu-châu, Phi-châu và gần
đây là Á-châu với bọn Pol Pot ở Cambodia và tội ác của bọn Milosovic,
Mabuge hay Pol Pot không thể nào so sánh về số lượng và thời lượng với
các tội ác của Việt-Cộng đối với đất nước và dân Việt trong gần một thế
kỷ qua, kể từ khi Hồ Chí Minh bán đứng nhà cách mạng Phan Bội Châu cho
Pháp.
2. Việc đem bọn tội phạm Việt-Cộng
ra trước các “Toà Án Quốc Gia có thẩm quyền quốc tế” có phần “đơn giản”
và “hữu hiệu” hơn. Ngoài các vụ án tiêu biểu nêu trên, ngày 26/1/2010,
Toà Phá Án Paris đã thừa nhận “thẩm quyền quốc tế” của Toà Án Pháp khi
cho phép toà dưới thụ lý vụ vợ của ông Ung, cựu Chủ Tịch Quốc Hội
Cambodia, kiện trước Toà Án Pháp về việc chồng bà bị tra tấn và mất tích
ở Cambodia trong thời gian từ 1975 đến 1979 mà trước đó Toà Thượng Thẩm
Paris từ chối thụ lý.
3. Về giải pháp đem bọn tội phạm
Việt-Cộng ra trước “Tòa Án Hình Sự Quốc Tế “thường trực” [ICC],
Việt-Cộng là 1 trong số 6 nước [trên tổng số 198 hội viên LHQ] chống
việc thiết lập ICC vì biết chắc sẽ bị đem ra xét xử trước ICC về đủ thứ
tội ác đối với đất nước và dân Việt. Ngoài ra, theo Điều 4 Quy Chế Rome
thì “ICC có thẩm quyền trên lãnh thổ các nước hội viên và trên lãnh thổ
nước không phải là hội viên với sự thỏa thuận của nước này.”
Thế nhưng theo Điều 13 của Quy Chế
thì “Công Tố Viên của Tòa Án có thẩm quyền tự tiến hành điều tra và đưa
ra ICC xét xử các tội ác nghiêm trọng do nạn nhân khởi tố.” Khi Mỹ đe
dọa rút chữ ký ra khỏi Quy Chế Rome vì sợ rằng các quân nhân Mỹ có mặt
khắp nơi trên thế sẽ bị đem ra ICC xét xử về hình sự, Barbara Crossette,
bỉnh bút chuyên về luật pháp của tờ New York Times nhận xét: “Dù Bush
có rút chữ ký của Mỹ khỏi Quy Chế Rome cũng thế thôi; sẽ không một nước
nào được xem là ngoài thẩm quyền tài phán của ICC. Trên lý thuyết, người
Mỹ, từ hàng viên chức cao cấp nhất trong chính quyền như Bộ Trưởng Quốc
Phòng hay Ngoại Giao đến người lính Mỹ, đều có thể bị truy tố về hình
sự trước ICC.” [8]
Thẩm quyền giải thích và áp dụng
luật là của Toà Án. Do đó, về giải pháp này, nạn nhân nên nộp đơn khiếu
tố với Công Tố Viên để ICC quyết định là hợp lý nhất.
Nguyễn Thành
Coordinator “Justice & Peace for Paracel & Spratly Islands of Vietnam”
Tài Liệu Tham Khảo
-Rome Statute of the International Criminal Court [ICC], United Nations, Original: English and French.
-Ratify or Reject: Examining the US' Opposition to the ICC, Matthew A. Barett, 2000.
-International Human Rights law challenges to the new ICC, Yale Journal of International Law, 2001.
-The American Political Dictionary, Plano and Greenberg, Ninth and Tenth Edition.
-Vụ án Pinochet làm rung chuyển luật pháp quốc tế, Nguyễn Văn Thành, VN nhật báo San Jose, 5/8/2000.
Chú thích
[1] Cựu HQ Tr. tá QLVNCH Vũ Hữu San,
tác gỉa “Địa Lý Biển Đông với Hoàng Sa Trường Sa,” sau khi đọc hồ sơ Hà
Nội nộp LHQ ngày 6 và 7/5/2009 đã nhận xét: “Hà Nội đã lùi bước khi vẽ
hải-đồ nộp LHQ. Dân chúng VN đừng bao giờ nghe chúng nói, hãy nhìn những
gì chúng làm. Nếu xem hải-đồ Hà Nội vẽ để nộp LHQ, chúng ta sẽ thấy:
3/4 biển Hoàng Sa nằm trong hải-phận Trung-quốc; VN chỉ còn 1 đảo độc
nhất là Tri Tôn, trong số hơn 100 đảo của nhóm Hoàng Sa; 4/5 biển Trường
Sa không còn nằm trong hải phận VN. VN chỉ còn đảo Trường Sa nổi và 2
đảo chìm, trong số trên 100 đảo nổi và chìm của nhóm Trường Sa.”
Vẫn theo chuyên gia về Biển Đông Vũ
Hữu San: “Hà Nội đã công khai vẽ hải đồ và chính thức nộp LHQ. Từ nay,
VN cãi gì ngược lại về hải phận cũng không được. Hà Nội tuyên bố sẽ tìm
mọi cách để giải quyết vấn đề Biển Đông và thời gian sắp tới hai bên
“cùng bàn bạc, đàm phán, phân định biên giới Biển.” Khi đó, Trung Quốc
sẽ dùng hải đồ mà VN đã nộp LHQ để đàm phán thì số phận Hoàng Sa Trường
Sa coi như xong!”
[2] "ad hoc" [La-tinh,“for this
purpose”,“for this occasion”] được dùng để chỉ tính cách "không thường
trực", "tạm thời", cho một "mục đích" hay một "trường hợp" nào đó khi
lập một Tòa Án Quốc Tế.
[3] “A former head of State charged with abuse of human rights can be brought to trial almost anywhere.”
[4] “An almost universal clamor
today that those who commit crimes against hunanity must be persued to
the ends of the world, whenever and wherever they can be found, and
brought to justice.”
[5] Ls Phạm Thanh Dân là người đã
soạn thảo nhiều tài liệu và do Gs Lương Thị Nga, Chủ Tịch Hội Phụ Nữ VN
tại Pháp, trình bầy nhiều lần trước diễn đàn LHQ, trong các khóa họp về
nhân quyền ở Geneva vào 2 năm 1994 và 1995. Nghiên cứu các tài liệu của
cố Ls Dân, người viết nhận thấy hầu hết những điều ông liệt kê trong
Tuyên Cáo tố cáo Việt-Cộng đọc trước LHQ đều được ghi lại trong Điều 6
và 7 của Quy Chế Rome về các “tội ác diệt chủng” và “tội ác chống nhân
loại.”
[6] Xin đừng nhầm lẫn ICC với ICJ
[International Court of Justice], thường gọi là Toà Án Quốc Tế La Hague,
do LHQ lập năm 1945, để phân xử tranh chấp giữa các nước hội viên LHQ.
Quy Chế của Toà này quy định: Một bên tranh tụng có quyền “không thi
hành” phán quyết của ICJ, dù chính nước này tự ý nhờ ICJ phân xử.
Vì thế, vai trò tài phán của ICJ chỉ
là con số “0” và giới luật gia quốc tế cho rằng ICJ không phải là tòa
án đúng với nghiã của nó mà chỉ là một "ủy ban trọng tài" trong đó hai
bên tranh chấp có quyền không thi hành quyết định của trọng tài. Thế
giới mất tin tưởng vào ICJ, nhất là từ khi xảy ra 2 vụ án sau đây, đều
liên quan tới Mỹ.
-Vụ án 1: "U.S. v. Iran" (1980). Sau
"cách mạng" 1979 ở Iran, bang giao Mỹ-Iran căng thẳng. Đầu 1980, Iran
bắt nhân viên ngoại giao Mỹ ở Iran làm con tin. Mỹ kiện Iran trước ICJ
[dù Mỹ không công nhận ICJ]. ICJ ra phán quyết buộc Iran thả con tin Mỹ,
Iran từ chối không thi hành phán quyết của ICJ. Mỹ bó tay và sau đó
phải tìm giải pháp bằng con đường ngoại giao thương thuyết.
-Vụ án 2: "Nicaragua v. U.S."
(1984). Năm 1984, Nicaragua kiện Mỹ trước ICJ đòi bồi thường thiệt hại
vì CIA [Mỹ] đã yểm trợ vũ khí, tiền bạc, kích động các cuộc nổi loạn và
tổ chức gài mìn ở các hải cảng của Nicaragua. ICJ ra phán quyết chấp
thuận yêu cầu của Nicaragua và Mỹ không thi hành trước sự chỉ trích dữ
dội của nhiều nước trên thế giới].
[7] Theo Justice Sans Frontières, 6
nước chống ICC là Trung Cộng, Ấn, Pakistan, Indonesia, Iraq và Việt Nam;
21 nước không có ý kiến và 12 nước không bỏ phiếu. Trung Cộng sợ sẽ bị
kiện vì vấn đề Tây Tạng. Ấn Độ và Pakistan chống vì không thành công khi
đòi ghi vào Quy Chế Rome “có vũ khí nguyên tử” là “tội ác nghiêm
trọng.” Indonesia có vấn đề Đông Timor, Iraq có vấn đề người Kurk và
Việt-Cộng thì lu bù vấn đề. Mỹ lúc đầu chống, sau nghe khuyến cáo của
cựu TT J. Carter đã ký Quy Chế Rome vào cuối nhiệm kỳ của TT Clinton.
Theo Hiến Pháp Mỹ, các hiệp ước quan
trọng do Tổng Thống [hay đại diện] ký với nước ngoài phải được Thượng
Viện chấp thuận [với tỷ lệ 2/3] mới có giá trị. Đầu năm 2001, hành pháp
Bush tuyên bố: "Nó (Quy Chế Rome) sẽ không bao giờ được đưa ra trước
Thượng Viện để phê chuẩn" và phía lập pháp thì tìm mọi cách để ngăn chặn
việc thiết lập ICC với lý do "bảo vệ quân nhân Mỹ gìn giữ hoà bình có
mặt khắp thế giới.”
Hạ Viện [Cộng Hoà] Mỹ còn thông qua
luật “American Service Members' Protection Act” nhằm ngăn chặn việc Mỹ
tham dự vào hoạt động của ICC, cản trở các nước phê chuẩn Quy Chế Rome
và ủy quyền cho hành pháp được xử dụng các biện pháp cần thiết để can
thiệp cho công dân Mỹ hay đồng minh bị giam giữ bởi ICC.
Thật ra, lý do "bênh vực các quân
nhân Mỹ" hoàn toàn không có cơ sở. Vì Quy Chế Rome minh định rõ ràng ICC
sẽ "không nhận xét xử khi Toà Án Quốc Gia liên hệ đang điều tra hoặc
truy tố, trừ khi Toà Án Quốc Gia liên hệ không chịu điều tra hay truy tố
các tội ác hay truy tố nhưng trừng phạt lấy lệ."
[8] “Bush appears to be removing the
signature of the US from the treaty creating it. Even so, no country is
deemed to be outside the court's jurisdiction. In theory, any American,
from a high-ranking official like the Secretary of Defense or State to a
soldier in the field, could be accused of a crime.” [War Crimes
Tribunal Established, Barbara Crossette [NY Times], San Jose Mercury
News, April 12, 2002]
Ls. Nguyễn Thành
Tài Liệu Tham Khảo
-Rome Statute of the International Criminal Court [ICC], United Nations, Original: English and French.
-Ratify or Reject: Examining the US' Opposition to the ICC, Matthew A. Barett, 2000.
-International Human Rights law challenges to the new ICC, Yale Journal of International Law, 2001.
-The American Political Dictionary, Plano and Greenberg, Ninth and Tenth Edition.
-Vụ án Pinochet làm rung chuyển luật pháp quốc tế, Nguyễn Văn Thành, VN nhật báo San Jose, 5/8/2000.
Chú thích
[1] Cựu HQ Tr. tá Vũ Hữu San, tác
gỉa “Địa Lý Biển Đông với Hoàng Sa Trường Sa,” sau khi đọc hồ sơ Hà Nội
nộp LHQ ngày 6 và 7/5/2009 đã nhận xét: “Hà Nội đã lùi bước khi vẽ
hải-đồ nộp LHQ. Dân chúng VN đừng bao giờ nghe chúng nói, hãy nhìn những
gì chúng làm. Nếu xem hải-đồ Hà Nội vẽ để nộp LHQ, chúng ta sẽ thấy:
3/4 biển Hoàng Sa nằm trong hải-phận Trung-quốc; VN chỉ còn 1 đảo độc
nhất là Tri Tôn, trong số hơn 100 đảo của nhóm Hoàng Sa; 4/5 biển Trường
Sa không còn nằm trong hải phận VN. VN chỉ còn đảo Trường Sa nổi và 2
đảo chìm, trong số trên 100 đảo nổi và chìm của nhóm Trường Sa.”
Vẫn theo chuyên gia về Biển Đông Vũ
Hữu San: “Hà Nội đã công khai vẽ hải đồ và chính thức nộp LHQ. Từ nay,
VN cãi gì ngược lại về hải phận cũng không được. Hà Nội tuyên bố sẽ tìm
mọi cách để giải quyết vấn đề Biển Đông và thời gian sắp tới hai bên
“cùng bàn bạc, đàm phán, phân định biên giới Biển.” Khi đó, Trung Quốc
sẽ dùng hải đồ mà VN đã nộp LHQ để đàm phán thì số phận Hoàng Sa Trường
Sa coi như xong!”
[2] "ad hoc" [La-tinh,“for this
purpose”,“for this occasion”] được dùng để chỉ tính cách "không thường
trực", "tạm thời", cho một "mục đích" hay một "trường hợp" nào đó khi
lập một Tòa Án Quốc Tế.
[3] “A former head of State charged with abuse of human rights can be brought to trial almost anywhere.”
[4] “An almost universal clamor
today that those who commit crimes against hunanity must be persued to
the ends of the world, whenever and wherever they can be found, and
brought to justice.”
[5] Ls Phạm Thanh Dân là người đã
soạn thảo nhiều tài liệu và do Gs Lương Thị Nga, Chủ Tịch Hội Phụ Nữ VN
tại Pháp, trình bầy nhiều lần trước diễn đàn LHQ, trong các khóa họp về
nhân quyền ở Geneva trong các năm 1994 và 1995. Nghiên cứu các tài liệu
của Ls Dân, người viết nhận thấy hầu hết những điều ông liệt kê trong
Tuyên Cáo đọc trước LHQ đều được ghi lại trong Điều 6 và 7 của Quy Chế
Rome về các “tội ác diệt chủng” và “tội ác chống nhân loại.”
[6] Xin đừng nhầm lẫn ICC với
International Court of Justice [ICJ], thường gọi là Toà Án Quốc Tế La
Hague, do LHQ lập năm 1945, để phân xử tranh chấp giữa các nước hội viên
LHQ. Quy Chế của Toà này quy định: Một bên tranh tụng có quyền “không
thi hành” phán quyết của ICJ, dù chính nước này tự ý nhờ ICJ phân xử.
Vì thế, vai trò tài phán của ICJ chỉ
là con số “0” và giới luật gia quốc tế cho rằng ICJ không phải là tòa
án đúng với nghiã của nó mà chỉ là một "ủy ban trọng tài" trong đó hai
bên tranh chấp có quyền không thi hành quyết định của trọng tài. Thế
giới mất tin tưởng vào ICJ, nhất là từ khi xảy ra 2 vụ án sau đây, đều
liên quan tới Mỹ.
-Vụ án 1: "U.S. v. Iran" (1980). Sau
"cách mạng" 1979 ở Iran, bang giao Mỹ-Iran căng thẳng. Đầu 1980, Iran
bắt nhân viên ngoại giao Mỹ ở Iran làm con tin. Mỹ kiện Iran trước ICJ
[dù Mỹ không công nhận ICJ]. ICJ ra phán quyết buộc Iran thả con tin Mỹ,
Iran từ chối không thi hành phán quyết của ICJ. Mỹ bó tay và sau đó
phải tìm giải pháp bằng con đường ngoại giao thương thuyết.
-Vụ án 2: "Nicaragua v. U.S."
(1984). Năm 1984, Nicaragua kiện Mỹ trước ICJ đòi bồi thường thiệt hại
vì CIA [Mỹ] đã yểm trợ vũ khí, tiền bạc, kích động các cuộc nổi loạn và
tổ chức gài mìn ở các hải cảng của Nicaragua. ICJ ra phán quyết chấp
thuận yêu cầu của Nicaragua và Mỹ không thi hành trước sự chỉ trích dữ
dội của nhiều nước trên thế giới].
[7] Theo Justice Sans Frontières, 6
nước chống ICC là Trung Cộng, Ấn, Pakistan, Indonesia, Iraq và Việt Nam;
21 nước không có ý kiến và 12 nước không bỏ phiếu. Trung Cộng sợ sẽ bị
kiện vì vấn đề Tây Tạng. Ấn Độ và Pakistan chống vì không thành công khi
đòi ghi vào Quy Chế Rome “có vũ khí nguyên tử” là “tội ác nghiêm
trọng.” Indonesia có vấn đề Đông Timor, Iraq có vấn đề người Kurk và
Việt-Cộng thì lu bù vấn đề. Mỹ lúc đầu chống, sau nghe khuyến cáo của
cựu TT J. Carter đã ký Quy Chế Rome vào cuối nhiệm kỳ của TT Clinton.
Theo Hiến Pháp Mỹ, các hiệp ước quan
trọng do Tổng Thống [hay đại diện] ký với nước ngoài phải được Thượng
Viện chấp thuận [với tỷ lệ 2/3] mới có giá trị. Đầu năm 2001, hành pháp
Bush tuyên bố: "Nó (Quy Chế Rome) sẽ không bao giờ được đưa ra trước
Thượng Viện để phê chuẩn" và phía lập pháp thì tìm mọi cách để ngăn chặn
việc thiết lập ICC với lý do "bảo vệ quân nhân Mỹ gìn giữ hoà bình có
mặt khắp thế giới.”
Hạ Viện [Cộng Hoà] Mỹ còn thông qua
luật “American Service Members' Protection Act” nhằm ngăn chặn việc Mỹ
tham dự vào hoạt động của ICC, cản trở các nước phê chuẩn Quy Chế Rome
và ủy quyền cho hành pháp được xử dụng các biện pháp cần thiết để can
thiệp cho công dân Mỹ hay đồng minh bị giam giữ bởi ICC.
Thật ra, lý do "bênh vực các quân
nhân Mỹ" hoàn toàn không có cơ sở. Vì Quy Chế Rome minh định rõ ràng ICC
sẽ "không nhận xét xử khi Toà Án Quốc Gia liên hệ đang điều tra hoặc
truy tố, trừ khi Toà Án Quốc Gia liên hệ không chịu điều tra hay truy tố
các tội ác hay truy tố nhưng trừng phạt lấy lệ."
[8] “Bush appears to be removing the
signature of the US from the treaty creating it. Even so, no country is
deemed to be outside the court's jurisdiction. In theory, any American,
from a high-ranking official like the Secretary of Defense or State to a
soldier in the field, could be accused of a crime.” [War Crimes
Tribunal Established, Barbara Crossette [NY Times], San Jose Mercury
News, April 12, 2002]
-Vụ án Pinochet làm rung chuyển luật pháp quốc tế
From: Son Tran
Subject: Re: [chinhnghia] TÀI LIỆU TOÀN ÁN QUỐC TẾ HÌNH SỰ
Kính thưa quý vị,
Đề nghị của quý vị thật là chính đáng. Đồng Hương Tỵ nạn đang mong chờ.
Kính xin quý vị giúp đồng hương bằng cách tiến hành ngay thủ tục Tố cáo VC ra tòa án quốc tế.
Theo như tin trên Net, hiện có ít nâất một tổ chức đang làm thủ tục
truy tố VC ra tòa án quốc tế về vụ Thảm sát tết mậu Thân ở Huế do nhóm
ông Liên Thành chủ trương.. Chúng tôi tin rằng quý vị đã biết.
Nếu có thể, cùng phối hợp cho nhanh và mạnh hơn không?
Chúng tôi không rành về luật pháp, nhưng tuyệt đối ủng hộ bất kỳ ai, tổ chức nào có quyết tâm thực hiện việc truy tố.
Tòa án quốc tế đặt tại La Hage, Hòa Lan, nơi mà chúng tôi đang định cư.
Chùng tôi không làm được công việc về pháp lý, nhưng chúng sẵn sáng
vận động bà con ở Hòa Lan lo phần ăn ở cho quý vị trong suốt thời gian
kiện tụng.
Khẩn cầu quý vị ra tay hành động ngay. Nói mãi về chuyện này chỉ làm giảm đi sự mong đợi của bà con.
Xin hãy bắt tay làm thủ tục truy tố.
Mong thay,
Thay mặt một số bà con cùng có ước vọng truy tố Việt cộng ra tòa án quốc tế,
Trần hữu Sơn
Re: [Thaoluan9] THỜI KỲ CÔNG AN TRỊ ĐÃ CHÍNH THỨC BẮT ĐẦU..
Đảng
csVN là những kẻ bán nước phải còng tay nó và đưa chúng nó ra ánh sáng
văn minh thế giới. Hơn nưa thế kỷ nay, chúng giấu rất kỷ hành vi giết
người rất tàn ác tất tinh vi của chúng!
Ngày
nay thế kỷ 21 rồi, xin đừng sợ lũ Việt gian cs nữa, mà cứ mủ ni che
tai! Đất nước lâm nguy, thất phu hữu trách và điểu quang trọng nhất là
chúng ta không thể nào tiếp tục che dấu tội ác của chúng nữa!!!!
Nhất
quyết phải đưa đảng csVN ra ánh sáng, vì chúng rất sợ ánh sáng. Người
dân trong nước không làm được chuyện đó vì đảng trị và tất cả hoàn toàn
đểu bị che dấu! Hải ngoại chúng ta bằng mọi giá phiả đưa bọn chúng ra
ánh sáng, có ánh sáng văn minh thế giới thì chắc chắn chủ nghĩa phi nhân
của đảng csVN phải tiêu tan.
Hảy
cùng nhau đứng lên giật sập chế độ hung tàn rất gian ác của chúng. Nhất
là tội bán nước buôn dân của đảng csVN không bao giờ có thể tha thứ!!!
Michael Trần
9/30/11
Của
Ban Tổ Chức buổi họp mặt cho Ủy BanTruy Tố Tội Ác Đảng Cộng Sản Việt Nam
tường trình kế hoạch, nêu ra các phương thức vận động người Việt Tỵ Nạn
Cộng Sản tại Hải ngoại yểm trợ tài chánh cho Ủy Ban đồng thời ra mắt.
Chúng tôi chân thành cảm tạ :
- Quý thân hào nhân sĩ, quý đại diện đảng phái , hội đoàn chống Cộng
- Quý Vị đại
diện cơ quan truyền thanh , truyền hình, báo chí, truyền thông online
như : Ông Nguyễn Thiện Căn (Việt Nam Nhật Báo) , Ông Nguyễn Vạn Bình
(bán nguyệt san Ý Dân) , Ông Lâm Văn Sang (tuần báo V Times) , Ông Lê
Bình (báo Nàng Thế Kỷ 21) , Nguyễn Dương ( báo Calitoday) , Ông Duy Văn
(tuần báo Đời Mới) , Ông Cao Sơn và Bà Trần Thị Thu ( tuần báo Tin Việt
News ), Ông Nghê Lữ ( đài truyền hình SBTN tại San Jose) , Ông Trường Kỳ
(tuần báo Tiếng Dân) . Viet Today , Ông Trần Long và Bà Hoàng Lan (báo
điện tử Vietlist.US online) , Bà Hoa Hoàng Lan và Ông Nguyễn Châu
(People Voice online). Các nhà báo độc lập : Ông Nguyễn Đăng Trình, Ông
Thư Sinh Phạm Tài Tấn , Ông Phạm Bằng Tường. Các nhiếp ảnh gia Nguyễn
Long, Nguyễn Cầu, Trương Xuân Mẫn, Huỳnh Minh Nhựt…
Đặc biệt :
- Bà Hạnh Giao, chủ nhân chương trình phát thanh San Jose Có Gì Lạ ?
- Việt Nam Nhật Báo
- Nhật báo Thời Báo.
- Nhật Báo Calitoday và đài Truyền Hình Việt Nam.
- Tuần Báo Tiếng Dân.
- Vietlist.USonline
- People Voice online
Đã nhiệt tình yểm trợ, phát thanh, phổ biến rộng rãi Thư Mời đến đồng hương vùng Bắc California.
Quý quan khách đã dành thời giờ quý báu đến tham dự , nghe thuyết trình , đóng góp ý kiến gồm có :
- Ông Nguyễn Ngọc Tiên, Chủ Tịch Ban Đại Diện Cộng Đồng Việt Nam / Bắc Cali.
- Quý ông/bà Nguyễn Tấn Thọ & Hồ Ngọc Lan, Chủ Tịch Ban Đại Diện Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản vùng Stockton và phụ cận.
- Bà Nguyễn Thị Lý, cựu dân biểu Hạ Nghị Viện / VNCH (đơn vị Biên Hòa).
- Ông Nguyễn Hữu Nhân, Phó Chủ Tịch CĐNVTNCS vùng San Jose và phụ cận.
- Ông Phan Quang Nghiệp, Ban Giám Sát CĐNVTNCS vùng San Jose và phụ cận.
- Bà Hoàng Xuyên Anh, Chủ Tịch Văn Bút Hải Ngoại Vùng Tây Bắc Hoa Kỳ.
- Luật Sư Lê Duy San, Hội Trưởng Hội Bưởi-Chu văn An vùng Bắc Cali
- Giáo sư Hoàng Cơ Định và phu nhân.
- Ông / Bà Giáo Sư Đoàn Trọng Bào – Hội Ái Hữu Chu Văn An Bắc Cali
- Ông / Bà Hoàng Uông Lễ, Hội Pháo Binh QL.VNCH.
- Nhà thơ Ngô Đình Chương và phu nhân.
- Nhà biên khảo Đào Đức Chương.
- Nhà thơ Lê Minh Nguyên
- Nhà thơ Hoa Hướng Dương và phu quân
- Nhà thơ Hải Phương
- Nhà văn Hạo Nhiên Nguyễn Tấn Ích
- Nhà văn Phương Duy Trương Duy Cường
- Nhà văn Chu Tấn
- Nhà văn Diệu Tần
- Nhà thơ Trường Giang
- Ca sĩ Ái Lan
- Ông Phan Thanh Hùng, cựu Đốc Sự Hành Chánh
- Bác sĩ Đặng Phương Trạch và phu nhân là nghệ sĩ Nguyệt Thanh
- Bác sĩ Phạm Đức Vượng và phu nhân
- Cựu Thiếu Tá Võ Văn Sĩ, Công Binh /QL.VNCH
- Ông Nguyễn Bửu, nhóm Tinh Thần Ngụy Văn Thà
- Ông Đỗ Đức, cựu Sĩ Quan CSQG
- Ông Nguyễn Phú Hữu, cựu Sĩ Quan Biệt Động Quân
- Ông Võ Văn Đức, cựu Hội Trưởng hội cựu Sinh Viên SQ Võ Bị Đa Lạt
- Nhà văn Đoàn Phương Hải, cựu Thiếu Tá Nhảy Dù / QLVNCH
- Ông Trần Mạnh Quỳnh, cựu Sĩ Quan Nhảy Dù
- Ông Vũ Đình Lâm, cựu SVSQ khóa 23 VBQG Đà Lạt
- Ông Nguyễn Như Quỳnh - Cựu SVSQ Khóa 1 Đại Học CTCT
- Ông / bà Trương Thức – Cựu Sĩ Quan Pháo Binh
- Ông Phạm Nguyên Khôi – Cựu Sĩ Quan Hải Quân
- Ông Nguyễn Công Khanh – Hội Cựu SVSQ TB/ Thủ Đức tại San Jose.
- Ông Vũ Đình Thắng – Sĩ Quan Biệt Phái ., Bộ Canh Nông Saigon
- Họa sĩ Đào Hải Triều
- Ông Đỗ Hữu Long
- Quý ông cựu Sĩ Quan CSQG như : Ông Đinh Văn Hạp, Ông Trần Văn Thảo, Ông Nguyễn Ngọc Thụy, Ông Phạm Văn Sáu, Ông Thái Văn Hòa, Ông Trần Đức Túc, Ông Nguyễn Ngạc , Ông Dư Quang Nê….
- Ông / bà Hoàng An Hưng
- Ông Vũ Huynh Trưởng
- Quý bà : Bà Giáo Sư Phan Thị Mộng Hoàn, Bà Diệu Hòa, Bà Trương Kim Anh, phu nhân ông Nguyễn Nhơn – cựu Phó Tỉnh Trưởng Biên Hòa
……….
Cấp
thời, chúng tôi không thể cung cấp đầy đủ ghế ngồi, nên nhiều quan khách
phải đứng 2 bên hội trường và cửa ra vào để thảo luận.
Chúng tôi thành thật nhận khiếm khuyết và kính xin quý quan khách niệm tình miễn chấp.
San Jose ngày 30 tháng 9 năm 2011
TM Ban Tổ Chức Vùng Bắc Cali
Trần Trung Chính
|
|

Liên thành trả lời Nguyễn Phước Đáng San Jose ngày 24-09-11
Chúng tôi chuyển những Video này từ Phó nhòm Long Nguyen
THƯ CỦA LIÊN THÀNH GỞI ANH NGUYỄN PHƯỚC ĐÁNG____________________________________
Thưa anh Nguyễn Phước Đáng,
Liên Thành đây anh Đáng,
Đã đọc bài viết của anh về tôi, tôi thật tình không có cảm giác giận, buồn gì về anh cả. Vì những gì anh nói có thể là anh chưa tìm hiểu kỷ, tôi xin trình bày sơ để anh nắm vững vấn đề hơn, và mong sẽ không trình bày cùng anh một lần thứ hai nào nữa.
Thưa Anh Đáng,
Những thắc mắc của anh để đi đến lời kết tội của anh đối với tôi như sau:
1- Không công bố danh sách những ai tham gia trong tổ chức UBTTTAĐCS như vậy có nghĩa tổ chức nầy chẳng có ai mà chỉ có một mình Liên Thành mà thôi, như vậy là trò lừa bịp.
Giải thích:
Thưa anh Đáng,
Anh có thấy rằng chúng tôi đang đối đầu với đảng Cộng Sản Việt Nam là một việc hết sức nguy hiểm cho an ninh cá nhân và ngay cả gia đình. Bọn Tình báo Công Sản rất tinh vi và nhiều thủ đoạn hết sức tàn bạo, vậy thì tại sao chúng ta lại vạch áo cho bọn chúng xem lưng hay nói rõ ra là công bố danh sách những ngừoi chống lại bọn chúng để bọn chúng lập danh sách mà hảm hại anh em.
Xin hỏi nếu anh ở vào vị trí của tôi anh có công bố danh sách thành viên trong Ủy ban không?
Anh muốn biết danh sach để có lợi gì cho anh? có lợi gì cho ai? Nếu bọn tình báo Việt Cộng có được danh sách nầy ai là ngừoi bị gây hại?
Tóm lại vì lý do an ninh của anh em và sự sống còn của ủy ban mà tôi không có quyền phổ biến trong thời điểm nầy.
Tôi mong anh thông cảm cho tôi mà đừng gán cho tôi là tay lừa bịp.
2- Tổ hợp Luật Sư tôi đang làm việc là một tổ hợp luật sư ma, không có thật. Tòa hình sự không xử vụ nầy, như vậy Liên Thành là tay lường gạt.
Giải thích:
Thưa anh Đáng,
Tôi đã có phổ biến nhiều lần tên của tổ hợp luật sư quốc tế, dịa chỉ, số điện thoại, Email v,v.. qua cac thông cáo của UBTTTAĐCSVN. Tại sao anh không gọi điện thoại, hoặc Email, hoặc gởi thư chính thức xem có tổ hơp luật sư nầy hay không , và hỏi xem có phải họ đang làm việc với Ủy Ban TTTAĐCSVN hay không, thì thực hư sẽ rõ ràng ngay, sao lại sớm vội kết tội tôi là luờng gạt.
Về phần tòa Hình sự Quốc Tế:
Anh, tôi, và mọi người đều biết là Tòa Hình sự Quốc Tế không xử vụ nầy vì không có tính cách hồi tồi bởi lẽ Tòa thành lập vào năm 2002. Nhưng Tổ hợp luật sư và Ủy ban TTTAĐCS chúng tôi biết rõ rằng có những tòa án của một số quốc gia có thẩm quyền xử những vụ như thế nầy nhưng Tổ Hợp luật Sư của Chúng tôi và Ủy ban chúng tôi không nói ra vì lẽ không một vị tư lệnh hành quân nào lại đi tiết lộ kế hoặch hành quân cho địch biết.
Mặc dầu anh là giáo chức động viên và phục vụ trong binh chủng Quân Cảnh, nhưng trong trường huấn luyện Sĩ Quan chúng ta cũng đã học và đã biết những gì cần phải bảo mật phải không anh?
Xin anh đừng nôn nóng xin dợi rồi sẽ biết quốc gia nào, tòa nào xử vụ án nầy.
3- Anh hỏi tôi kiện ai ra tòa ?
Giải thich:
Đảng Cộng Sản Việt nam, Hồ Chí Minh, và những ai tay nhúng máu của đồng bào Huế vô tội trong Tết Mậu Thân, cho dù họ là những tên VC đội lốp Sư, Cha, là giáo sư, là sinh viên là v...vv...
4- Anh nói tôi lừa bịp để lấy tiền đồng bào.
Thưa anh Đáng,
Từ ngày bắt đầu xin sự hổ trợ tài chánh của đồng bao đến nay, ủy ban nhận được 5123$ và ủy ban đã gởi cho tổ hợp luật sư tổng công là 4000$ USD chia làm 2 đợt , đợt dầu 2,000$ và đợt 2 sau vụ San José cũng 2,000$USD. Như vậy còn lại 1123$. ỦY ban đã phổ biến rộng rãi trên Net để đồng bào biết rõ. Cá nhân anh đã đọc chưa?
Thưa anh Đáng, như vậy đã đủ minh bạch chưa, hay nếu có cách nào minh bạch hơn nữa xin anh chỉ cho.
Tôi rất mong anh đưa ra bằng chứng trước đồng bào trong và ngoài nuớc tôi lấy tiền của đồng bào, còn nếu anh không thể chứng minh được tôi là kẻ lừa bịp lấy tiền của đồng bào thì anh nghĩ sao khi đi vu khống cho một ngừoi lương thiện?
Có khi nào nghĩ đến ngậm máu phun người chỉ làm bẩn miệng mình mà thôi.
Thưa anh Đáng,
Anh và tôi tuổi đời cũng đã lón, tôi nghĩ những nhu cầu vật chất tiền bạc không còn là quá cần thiết nữa, nhưng danh dự của mình, cua gia tộc và nhất hạng là của con cái, chúng ta có bổn phận phải bảo trọng, xin đừng đanh mất. Tôi chỉ mong anh tôn trong sự thật và đừng vội vã kết luận trong mọi vấn khi chưa nắm vững đề để khỏi bị bọn Cộng sản và đám hạ nhân lợi dụng mà thôi.
Riêng tôi, tôi khẳng định với anh rằng vụ kiện nầy ủy ban chúng tôi và cá nhân tôi sẽ đi đến cùng, không một thế lực nào có thể ngăn cản được chúng tôi. Chúng tôi, những ngừoi Lính VNCH và CSQG đang làm trách nhiệm cuối cùng trước khi ra đi là:
Công Bằng, Công Lý phải đuợc trả lại cho 5327 thường đân vô tội Huế bị thảm sát, cùng 1200 ngừoi bị mất tích vào Tết Mậu Thân 1968 tại Huế. Đảng Cộng Sản Việt Nam và đám Việt giam sát nhân phải trả lời về hành động sát nhân của bọn chúng trước tòa án lương tâm và tòa án Quốc tế.
Kính chào anh và chúc anh sức khỏe.
Liên Thành
From: Hoa Hoang Lan
Sent: Tue, Sep 27, 2011 3:06 am
Subject: [Thaoluan9] HHL: Nguyễn-Phước-Đáng đã thấy bờ !!!!
Kính thưa Quý Vị,
Thưa anh Nguyễn Phước Đáng,
Đám bụi mù "Nguyễn Phước Đáng" tung ra trong buổi RMS cuả Liên Thành đã do chính đương sự hốt đi và làm mấy tay "chửi hùa", "vuốt đuôi" hụt hẫng, chới với, té ngửa rơi bịch bịch như sung rụng! Tội nghiệp quá!
Anh Đáng ơi, hồi chiều của buổi RMS, tôi đã la ó to & nhiều nhất, không phải để phản đối Anh, mà là để Cứu Anh (cũng giống như Anh cứu ông Liên Thành ấy mà!). Tôi sợ Anh nói năng "ầu ơ, dí dầu" rồi bị đồng hương xa lánh. Tội nghiệp, mình đã cao tuổi rồi. Được thương đã khó, mà bị ghét hình như còn khó hơn.
Cũng mừng Anh hồi đầu và hình như đã thấy... bờ.
Anh Đáng ơi, ông Liên Thành đã ngoài 70 tuổi rồi, đã no cơm ấm áo (tôi đoán thế), thì lưà gạt đồng hương kiếm $$ làm cái gì nữa. Xuôi tay nhắm mắt đâu có đem theo được gì? Tôi nghĩ nếu giầu có, chắc chắn Liên Thành sẽ cho hết $$ của vào Quỹ Truy Tố.
Chúc Anh an vui và mạnh giỏi sau công tác khó khăn này. Tôi viết như thế, vì tôi biết chắc 100% rằng bài Anh vưà tung lên Net không phải do Anh viết (!!??). Vì mới đầu hôm sớm mai, Anh đâu có phép thần thông để viết lẹ, súc tích, mạch lạc, lý luận vững vàng như thế được. Nhất là zéro lỗi chính tả (lạ thật!).
Tên nào viết bài đó cho Anh tung lên Net, nó đã hại đời Anh rồi đó. Đừng thèm chơi với nó nữa nghe Anh Đáng!
Chào Anh,
Hoa-Hoàng-Lan
-------
From: CSQG <phudacuy@...>
To: ChinhNghiaViet@yahoogroups.com; diendanviahe@yahoogroups.com;thaoluan9@yahoogroups.com
Sent: Monday, September 26, 2011 9:16 PM
Subject: [diendanviahe] Nguyễn-Phước-Đáng v/v Thực Hư Xin Để Báo Chí... Tường Thuật v/v Bài viết của O^, Nguyễn Phước Đáng về buổỉ RMS"HUẾ, thảm sát MẬU THÂN 1968" của Liên Thành.
Kính Quý Vị,
Theo bài viết dưới đây, chúng tôi nhận thấy ông Nguyễn-Phước-Đáng ít ra cũng còn giữ được một chút gì tư cách, sĩ diện của một Sĩ Quan QLVNCH và lương-tâm chức nghiệp của một Nhà Giáo.
Không như cái cháu Bồi Bút, tuy còn nhỏ nhưng đã quá ư là điêu ngoa xảo trá, ăn gian nói dối không đúng với sự thật, rập khuông theo lối ăn ngang nói ngược, chuyện không nói có, chuyện có nói không, thay trắng đổi đen của cái đảng cướp cộng sản, lũ ác ôn vô thần khát máu, con cháu của tên hồ tặc. Đồng thời có lẻ"cháu" Bồi Bút đã được sanh trưởng, tôi luyện dạy dỗ trong một gia tộc có nhièu đời thuộc loại thất học vô giáo-dục, sống lang-thang đầu đường xó chợ, chuyên nghề giụt dọc, đá cá lăn dưa, đầu trộm đuôi cướp, đào tường khoét vách..vv....
Thưa Quý Vị,
Như đã nói, chúng tôi chờ đợi sự lên tiếng trung thực của báo chí, truyền thông tại San Jose. Nhưng ông Nguyễn-Phước-Đáng đã đi trước họ bằng những lời xác thực phiá dưới về số người tham dự, số sách đã bán của tác giả Liên-Thành cũng qua đủ để cho đám việt cộng đội lốt "sư" và bầy ưng khuyển tay sai bớt đớp càng sũa bậy.
CSQG
On Mon, 9/26/11, DANG NGUYEN <namkymietvuon@...> wrote:
>From: DANG NGUYEN <namkymietvuon@...>
>Subject: Re: [ChinhNghiaViet] Thực Hư Xin Để Báo Chí... Tường Thuật v/v Bài viết của O^, Nguyễn Phước Đáng về buổỉ RMS"HUẾ, thảm sát MẬU THÂN 1968" của Liên Thành.
>To: ChinhNghiaViet@yahoogroups.com, "diendancongluan" <DienDanCongLuan@yahoogroups.com>, "Khong Nhu" <nhu.khong@...>
>Cc: diendanviahe@yahoogroups.com, thaoluan9@yahoogroups.com
>Date: Monday, September 26, 2011, 5:05 PM
>
>
>
>Kính quí vị quan tâm,
>Tôi chưa định viết gì về chuyện RMS của ông Liên Thành nữa.
>Tôi không quan tâm với chuyện bán sách. Vì tôi biết sách sẽ bán chạy. "Chiến dịch" UBTTTACSVN và KIện ra Tòa Hình Sự Quốc TÊ cùng với tấm lòng tin cậy nhiệt thành ảua Cộng Đồng Tị Nan VC sẽ giúp cho cuộc RMS thành công vượt bực. Tôi coi cuộc RMS nào bán được từ 100 cuốn sắp lên là thành công. Bán được chừng 50 cuốn thì đủ cho chio phí mướn chỗ và đồ ăn nhẹ đãi khách rồi.
>Theo tôi khách tham dự có thể có từ 200 người hay hơn. Gần như ai cũng mua sách. Nghe nói có người mua cả vài ba quyển để tặng bạn bè nữa.
>Như vậy, tính ra thì lời nhiều:
> $30.00 x 200 = $6,000,00Tiền thuê chỗ và vba1nh trái cỡ $600.00 - $700.00. Vị chi chắc Anh LT cầm về chừng $5,000.00
>Còn tiền yễm trợ quỹ pháp lý cho UBTTTACSVN chắc co trên S1,000,00. Tôi nghe diều hợp viên công bố bà hoan hô một người tặng quỹ $500,00. Bà Hòang Xuyên Anh, cá nhân tặng $200.00 và trích quỹ Văn Bút tặng $100.00.
>Kết luận, như vậy là cuộc RMS tại San Jose thành công rực rỡ.
>Toàn thể người tham dự đều ủng hộ Liên Thành, kể cả lòng của tôi. Không có một phát biểu nào chống LT.
>Chỉ có một mình tôi đem hết thiện chí ra cứu vớt Liên Thành nhưng thất bại.
>Kính,
>Nguyễn Phước Đáng
>Tb.- Những số tiền kết toán ở trên là phỏng đoán. Có thế thấp hơn hay cao hơn chút ít.
>2011/9/26 CSQG <phudacuy@...>
>
>>Kính thưa Quý Vị,
>>Xin lỗi, chúng tôi không phí thời giờ vô bổ với bầy chó chỉ biết nhắm mắt để hoác mõm sũa hùa theo lệnh lũ việt cộng đội lốt "sư".
>>Chúng tôi xin để cho báo chí, truyền thanh, truyền hình có mặt ngày hôm ấy loan tải trung tực chính xác là có bao nhiêu đồng hương tham dự cũng như số sách đã bán ra bao nhiêu cuốn (đến độ sau khi tan buổi họp rồi thế mà vẫn còn nhiều người tay ôm đôi ba cuốn tuần tự đứng chờ tác gỉa LT ký tên lưu niệm ngay tại bục thuyết trình)
>> Xin lưu ý là tại TP. San Jose có hàng mấy chục nhật báo, tuần báo, nguyệt san, đài phát thanh, truyên hình... bằng tiếng Việt và hình như hầu hết các báo, đài đều có cử phóng viên đến tham dự buổi RMS "Huế/Thảm Sát Mậu-Thân Tội Ác Của Cộng Sản" của tác giả Liên-Thành vào Thứ Bảy 24.9.11 tại Trung-Tâm Vivo, San Jose - California.
>>Kính xin Quý đồng hương NVQG/TNCS khắp nơi hãy chờ đợi để biết thực hư. Trân trọng
>> CSQG
>>

Liên Thành ra mắt sách San Jose 1
Tác giả Biến Động Miền Trung, Liên Thành phát biểu trong buổi ra mắt sách tại San José, California 09-24-2011
Liên Thành ra mắt sách San Jose 2
Tác giả Biến Động Miền Trung, Liên Thành phát biểu trong buổi ra mắt sách tại San José, California 09-24-2011
Liên thành trả lời Nguyễn Phước Đáng San Jose ngày 24-09-11
Chúng tôi chuyển những Video này từ Phó nhòm Long Nguyen .
Ông Nguyễn Phước Đáng phát biểu trong buổi ra mắt sách Biến Động Miền Trung của Tác Giả Liên Thành tại San José 09-24-11.
Thanks,
Phó Nhòm Long Nguyen
From: Long Nguyen <longuyen_vnaf68@...>
To: Michael Tran <michaeltran_1tran@...>
Sent: Sunday, September 25, 2011 9:44 PM
Subject: Tác giả Biến Động Miền Trung, Liên Thành phát biểu trong buổi ra mắt sách tại San José, California 09-24-2011
Tác giả Biến Động Miền Trung, Liên Thành phát biểu trong buổi ra mắt sách tại San José, California 09-24-2011
Phần 1:
Phần 2:
Thanks,
Phó Nhòm Long Nguyen
From: Long Nguyen <longuyen_vnaf68@...>
To: Michael Tran <michaeltran_1tran@...>
Sent: Sunday, September 25, 2011 9:44 PM
Subject: Tác giả Biến Động Miền Trung, Liên Thành phát biểu trong buổi ra mắt sách tại San José, California 09-24-2011
Tác giả Biến Động Miền Trung, Liên Thành phát biểu trong buổi ra mắt sách tại San José, California 09-24-2011
Thanks,
Phó Nhòm Long Nguyen
From: Long Nguyen <longuyen_vnaf68@...>
Sent: Saturday, September 24, 2011 9:04 PM
Subject: [PhoNang] Tác Giả Liên Thành ra mắt sách - Huế Thảm Sát Tết Mậu Thân 1968 tại San José, California 09-24-11.
Tác Giả Liên Thành ra mắt sách - Huế Thảm Sát Tết Mậu Thân 1968
tại San José, California 09-24-11.
Phó Nhòm Long Nguyen
Thưa ông Long,
Rất cám ơn ông Long post lại cho nghe lại buổi ra mắt sách của ông Liên Thành ngày hôm qua Sept 24-2011 nghe rất hay rất cám ơn ông.
Tôi ủng hộ ông Liên Thành 100% khi tôi đến buổi ra mắt sách, và ngày hôm qua là lần đầu tiên tôi mới biết mặt ông Liên Thành. Hoan hô tinh thần ông Liên Thành, ông là một người thật can đảm, một mình đứng ra đóng mủi chịu sào nhận lãnh trách nhiệm, ông gióng lên tiếng nói cho năm ngàn mấy người dân Huế chết oan vì lũ dã man đảng csVN!!!! Tôi thiết nghỉ những ai yêu nước, nên mua hộ sách để ủng hộ tinh thần ông, tiếp tay ông để ông có đủ tài chánh đưa lũ quỷ đỏ đảng csVN ra pháp lý
Trân trọng,
Michael Trần
VÀI GHI NHẬN TRONG BUỔI RA MẮT SÁCH “HUẾ – THẢM SÁT MẬU THÂN TỘI ÁC ĐẢNG CSVN” CỦA LIÊN THÀNH.
Hoa-Hoàng-Lan ghi.
Tác giả Liên Thành, Cựu Thiếu Tá Chỉ Huy Trưởng BCH/Cảnh Sát tỉnh Thừa Thiên, Huế, đã tổ chức Buổi ra mắt cuốn sách “Huế – Thảm sát Mậu Thân tội ác đảng CSVN” thành công với đông đảo khách tham dự vào chiều ngày Thứ Bẩy 24-9-2011 tại Trung Tâm VIVO trên đường Quimby, San Jose.
Một bàn sách đặt ngay lối vào với chồng sách cao và tác giả Liên Thành đang ký tên trước những độc giả ái mộ xếp hàng chờ mua cuốn sách rất dầy (772 cả bìa).
Sau nghi thức chào cờ Việt Mỹ và mặc niệm, MC. Thủy Tiên lần lượt mới các ông Trần Văn Ngà, cựu Chủ Nhiệm tạp chí Tiếng Vang từ Sacramento mở đầu chương trình nói vài lời về tác giả Liên Thành và cuốn sách. Ông Trần Văn Ngà đã cao giọng hỏi các cử tọa bên dưới rằng chúng ta có nên truy tố tội ác CSVN không, và được đáp lại bằng những tiếng “Có” vang dậy cùng những tràng pháo tay cổ vũ. Sau ông Trần Văn Ngà là ông Trần Trung Chính, Cựu Trưởng Ty Nông Nghiệp tỉnh Chương Thiện giới thiệu về tác phẩm “Huế – Thảm sát Mậu Thân tội ác đảng CSVN”. Bài nói chuyện khá dài nhưng vẫn lôi cuốn được đám đông cử tọa ngồi chật kín hội trường bên dưới. Sau đó đến tác giả Liên Thành.
Bằng một giọng Huế nhỏ nhẹ và chậm rãi , ông đã chinh phục người nghe bằng lời kể lại biến cố Tết Mậu Thân với con số 5,327 người bị giết tìm được xác với đủ mọi cách như bắn, đánh đập, chôn sống và 1,200 người bị mất tích, một cuộc thảm sát đã gây rúng động dư luận thế giới thờ bấy giờ.
Ông Liên Thanh đã nêu đích danh những tội đồ thảm sát Mậu Thân như hai anh em Hoàng Phủ Ngọc Phan, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn Thị Đoan Trinh, Lê Văn Hảo v.v... Về cái chết của 3 bác sĩ giáo sư người Đức đã tình nguyện sang dậy học tại Viện Đại Học Huế và đồng thời cũng là thầy dạy của hai anh em sinh viên Hoàng Phủ Ngọc Phan, Hoàng Phủ Ngọc Tường. Về việc Nguyễn Đắc Xuân bắn chết Trần Mậu Tý, bạn nối khố của Nguyễn Đắc Xuân và là người bạn đã từng cứu sống Nguyễn Đắc Xuân.
Là một công dân Huế và còn là một Trưởng Ty Cảnh Sát Quốc Gia, Liên Thành còn có nhiệm vụ gìn giữ an ninh cho vòng đai xứ Huế, nay tác giả có bổn phận phải nói lên sự thật và đòi truy tố Cộng Sản trong biến cố kinh hoàng của Huế Mậu Thân 1968. Tác giả cùng bằng hữu đã thành lập một Ủy Ban Truy Tố Tội Ác Cộng Sản Việt Nam, tuy nhiên vì lý do bảo mật, Liên Thành chưa tiện công bố thành phần nhân sự tham gia trong Ủy Ban. Ông đã nhờ một tổ hợp Luật Sư danh tiếng đã từng thắng trong vụ kiện của Pháp Luân Công dạo trước. Liên Thành cho biết khó khăn hiện tại của Ủy Ban là vấn đề tài chánh. Ủy Ban hiện mới quyên góp được hơn 2,000 đô-la, nhưng đã đưa cho Tổ Hợp Luật Sư số tiền nhỏ nhoi là 2,000 đô-la, trong khi Tổ Hợp đang cần 20,000 đô-la để thu thập tài liệu cho hồ sơ vụ án. Chi phí vụ án có thể từ 150,000 đến 200,000 đô-la.
Sau Liên Thành, đến các vị quan khách khác được mời phát biểu gồm có Chủ Tịch Cộng Đồng NVTN Bắc Cali.
-Nguyễn Ngọc Tiên;
-ông Hoàng Cơ Định của Đảng Việt Tân (có vài tiếng hú phản đối (!);
- Chủ Tịch Hội Ái Hữu Chu Văn An,
-Ông Lê Duy San; Chủ Tịch Trung Tâm Văn Bút Tây Bắc Hoa Kỳ,
bà Hoàng Xuyên Anh, tất cả các vị này đều ngưỡng mộ và hứa ủng hộ tài cháùnh cho việc truy tố Cộng Sản của Ủy ban do ông Liên Thành phát động.
Phút nghỉ giải lao, nghệ sĩ Nguyệt Thanh - phu nhân của bác sĩ Đặng Phương Trạch - đã được giới thiệu lên ca ngâm một bài thơ chống Cộng của nữ thi sĩ Ý Nga. Một số quan khách ra về vì được biết cùng ngày này, San Jose cũng còn có những sinh hoạt ở vài nơi khác.
Buổi ra mắt sách tiếp tục bằng phần trả lời những câu hỏi thắc mắc do khách dự đặt ra. Để có thể hỏi và đáp được nhiều câu, BTC đã giới hạn mỗi câu hỏi chỉ có vài phút và nên viết trước vào một trang giấy để tiện trả lời. Ông Liên Thành cũng giải đáp câu có người đã hỏi về cái chết của Ngô Kha có phải do Cảnh Sát Quốc Gia Thừa Thiên Huế giết không? Ông Liên Thành minh xác rằng Cảnh Sát không dính vào cái chết của Ngô Kha vì Ngô Kha không nổi bật để Cảnh Sát phải bận tâm. Đây cũng có thể là số phận của những kẻ “hai mang”, đã bị Cộng Sản thủ tiêu khi vai trò “điệp viên” của họ không cần thiết nữa. Ông cũng nêu câu hỏi tại sao không ai hỏi về số phận của 6,527 người dân vô tội, những giáo sư thiện nguyện ngoại quốc, đã chết oan nghiệt, tức tưởi, mà phải thắc mắc về một cán bộ Cộng Sản Ngô Kha? Có người đặt câu hỏi: kẻ nêu thắc mắc về cái chết của cán bộ Cộng Sản Ngô Kha là ai? Phải chăng là một kẻ “thờ Cộng” như Ngô Kha? Ông Võ Văn Đức nêu câu hỏi: có đúng là người Mỹ & phía Mỹ đã án binh bất động trong biến cố Tết Mậu Thân không, khi người dân Huế nhận thấy quân CS chỉ đi ngang qua cơ quan Mỹ mà không gậy thiệt hại. Ông Liên Thành đã trả lời quả đúng là trong tuần lễ đầu VC chiếm Huế, các cơ quan Mỹ đã im lặng. Ông đã phải dùng động tác giả để lôi kéo họ tham gia chống trả VC. Có câu hỏi xin Liên Thành cho biết ai là người đã đón tiếp và chứa chấp tên đao thủ phủ Nguyễn Đắc Xuân khi hắn đến Sacramento, Mỹ? Câu trả lời rất chính xác, đó là tên Phật Tử Trần Kiêm Đoàn, một đệ tử cuồng tín của “bụt” Nhất Hạnh, một người Huế, nhưng đã vô cảm và đồng lõa với đồ tể Nguyễn Đắc Xuân, thủ phạm vụ thảm sát Mậu Thân Huế.
Có câu hỏi: xin Liên Thành cho biết rõ tên của Sĩ Quan Trưởng Toán Tình Báo của Phủ Đặc Ủy Trung Ương Tình Báo VNCH tại Huế, đã làm nội tuyến treo cờ VC tại Huế năm 1973, Liên Thành đã trả lời đích danh tên nội gian Trần Văn Luật mà tác giả đã nói đến trong cuốn “Biến Động Miền Trung” trang 379-381.
Trong số những người đặt câu hỏi, có ông Nguyễn Phước Đáng viớ điệu bộ lúng túng và giọng ề à, đã được BTC dễ dàng trao micro và lắng nghe ông đặt câu hỏi đã ghi trước đâu đó với BTC. Nhưng ông đã làm mất thì giờ và khiến cử tọa bên dưới bực mình với lối nói ấp úng, qnah co và không đi thẳng vào vấn đề. Mọi người cố gắng nghe, thì được biết ông đưa ra hai câu hỏi đã được Liên Thành giải đáp “từ khuya” rằng phải công bố tên của những người trong Ủy Ban Truy Tố và tại sao lại nói tiền thuê luật sư là 20,000 rồi lại nói là 150,000 đến 200,000? BTC vẫn chờ ông. Rồi ông Đáng cứ quanh co, ậm ừ, ề à, khiến cho khách dự bên dưới không kiên nhẫn được nữa, đã la to mời ông Đáng đi xuống, “thôi, xuống đi ông ơi!”. Người công khai la to nhất là ông Cựu Sĩ Quan Công Binh Tạo Tác Võ Văn Sĩ đang còn đứng dựa tường ở cuối phòng. Ông Sĩ vội bước lên nhận lại micro khi BTC vừa dìu đỡ ông Đáng xuống (vì sợ ông bị ngã té chăng?). cùng với lời lúng búng phân bua của ông Đáng “Tui nói chưa hết ý mà quý vị đuổi, hổng cho tui nói. Tui còn muốn nói.” Lại có tiếng la “Thôi, mệt quá ông ơi! Hết giờ rồi! Người ta biết ông muốn nói gì rồi.”
BTC tuyên bố kết thúc buổi ra mắt sách. Nhiều người lên sân khấu đưa sách cho Liên Thành ký và chụp hình lưu niệm cùng tác giả. Có người mua 3 cuốn sach, nhưng lật bên trong không thấy chữ ký của tác giả như mọi khi, nên đã hỏi cô bán sách thì được giải thích cho biết vì tác giả không ngờ sách được nhiều người hâm mộ, nên ông đã không ký nhiều. Và đề nghị lát nữa, sẽ gặp tác giả để ký.
Về phía quan khách tham dự, chúng tôi nhận thấy có các ông
-Ls. Duy San (Hội Trưởng Hội Chu Văn An);
-ông bà Hoàng Cơ Định (Đảng Việt Tân);
-ông bà Hoàng Uông Lễ;
-ông bà Ngô Đình Chương;
-BS. Phạm Đức Vượng& phu nhân,
-NS. Nguyệt Thanh &
-BS. Đặng Phương Trạch;
-Chủ Tịch CĐ/ NVBCL Nguyễn Ngọc Tiên;
-Phó CT Nguyễn Hữu Nhân; nhà văn Diệu Tần;
-nhà văn Đào Đức Chương;
-nhà văn Nguyễn Tấn Ích;
-Trương Duy Cường;
-nhà thơ Lê Minh Nguyên;
-nhà thơ Hải Phương;
-họa sĩ Đào Hải Triều;
-CT. Văn Bút bà Hoàng Xuyên Anh,
-ông Đỗ Hữu Long;
-ông Trần Đình Túc và Thái Văn Hòa (Hội Cảnh Sát Quốc Gia);
-Vũ Huynh Trưởng;
-Võ Văn Sĩ;
-Mai Văn An;
-Đoàn Bỉnh Viên,
-Đỗ Quang,;
-Trần Mạnh Quỳnh;
cùng quý bà Kim;
-Diệu Hòa;
-Trương Kim Anh;
ca sĩ Ái Lan vân vân...
Các báo chí, truyền thông tham dự buổi ra mắt sách của Liên Thành được ghi nhận cả trong và ngoài hội trường gồm có các ông
-Tiến Sĩ Nguyễn Thiện Căn (Việt Nam Nhật Báo);
-Nguyễn Vạn Bình (bán nguyệt san Ý Dân);
- Lâm Văn Sang &
-Huỳnh Minh Nhựt (V-Times);
-Lê Bình (Viet Tribune);
-Nguyễn Dương (Calitoday);
-Duy Văn (Đời Mới),
-Cao Sơn &
-bà Trần Thị Thu (TinVietNews);
-Nghê Lữ (SBTN);
-Trường Kỳ (Tiếng Dân); Viettoday;
-Trần Long và Hoàng Lan (Vietlist.US);
Hoa-Hoàng-Lan và Nguyễn Châu (PeopleVoiceOnline);
nhà báo độc lập Tam Cao Nguyễn Đăng Trình,
Thư Sinh,
Phạm Bằng Tường;
các nhiếp ảnh Nguyễn Long;
Nguyễn Cầu;
Trương Xuân Mẫn.
Danh sách quan khách tham dự còn rất nhiều, tiếc rằng người viết không nhớ và biết hết. Nếu thiếu sót vị nào, xin Quý Vị thứ lỗi cho.
Buổi ra mắt sách thành công, mọi người vui vẻ chia tay Liên Thành và ra về, đem theo trong tâm tư hình ảnh một ngày không xa, tội ác Cộng Sản sẽ bị truy tố trước Tòa Án Quốc Tế để giật sập chế độ độc ác, dã man, bán nước của bè lũ CS.
Hoa-Hoàng-Lan ghi.
Điạ chỉ mua sách Liên Thành:
P.O. Box 6147
FULLERTON - CA. 92834
--------------
From: Hoa Hoang Lan
Sent: Tue, Sep 27, 2011 3:06 am
Subject: [Thaoluan9] HHL: Nguyễn-Phước-Đáng đã thấy bờ !!!!
Kính thưa Quý Vị,
Thưa anh Nguyễn Phước Đáng,
Đám bụi mù "Nguyễn Phước Đáng" tung ra trong buổi RMS cuả Liên Thành đã
do chính đương sự hốt đi và làm mấy tay "chửi hùa", "vuốt đuôi" hụt
hẫng, chới với, té ngửa rơi bịch bịch như sung rụng! Tội nghiệp quá!
Anh Đáng ơi, hồi chiều của buổi RMS, tôi đã la ó to & nhiều nhất,
không phải để phản đối Anh, mà là để Cứu Anh (cũng giống như Anh cứu ông
Liên Thành ấy mà!). Tôi sợ Anh nói năng "ầu ơ, dí dầu" rồi bị đồng
hương xa lánh. Tội nghiệp, mình đã cao tuổi rồi. Được thương đã khó, mà
bị ghét hình như còn khó hơn.
Cũng mừng Anh hồi đầu và hình như đã thấy... bờ.
Anh Đáng ơi, ông Liên Thành đã ngoài 70 tuổi rồi, đã no cơm ấm áo (tôi
đoán thế), thì lưà gạt đồng hương kiếm $$ làm cái gì nữa. Xuôi tay nhắm
mắt đâu có đem theo được gì? Tôi nghĩ nếu giầu có, chắc chắn Liên Thành
sẽ cho hết $$ của vào Quỹ Truy Tố.
Chúc Anh an vui và mạnh giỏi sau công tác khó khăn này. Tôi viết như
thế, vì tôi biết chắc 100% rằng bài Anh vưà tung lên Net không phải do
Anh viết (!!??). Vì mới đầu hôm sớm mai, Anh đâu có phép thần thông để
viết lẹ, súc tích, mạch lạc, lý luận vững vàng như thế được. Nhất là
zéro lỗi chính tả (lạ thật!).
Tên nào viết bài đó cho Anh tung lên Net, nó đã hại đời Anh rồi đó. Đừng thèm chơi với nó nữa nghe Anh Đáng!
Chào Anh,
Hoa-Hoàng-Lan
-------
From: CSQG <
phudacuy@...>
To:
ChinhNghiaViet@yahoogroups.com;
diendanviahe@yahoogroups.com;
thaoluan9@yahoogroups.com
Sent: Monday, September 26, 2011 9:16 PM
Subject: [diendanviahe] Nguyễn-Phước-Đáng v/v Thực Hư Xin Để Báo Chí...
Tường Thuật v/v Bài viết của O^, Nguyễn Phước Đáng về buổỉ RMS"HUẾ, thảm
sát MẬU THÂN 1968" của Liên Thành.
Kính Quý Vị,
Theo bài viết dưới đây, chúng tôi nhận thấy ông Nguyễn-Phước-Đáng ít ra
cũng còn giữ được một chút gì tư cách, sĩ diện của một Sĩ Quan QLVNCH
và lương-tâm chức nghiệp của một Nhà Giáo.
Không như cái cháu Bồi Bút, tuy còn nhỏ nhưng đã quá ư là điêu ngoa xảo
trá, ăn gian nói dối không đúng với sự thật, rập khuông theo lối ăn
ngang nói ngược, chuyện không nói có, chuyện có nói không, thay trắng
đổi đen của cái đảng cướp cộng sản, lũ ác ôn vô thần khát máu, con cháu
của tên hồ tặc. Đồng thời có lẻ"cháu" Bồi Bút đã được sanh trưởng, tôi
luyện dạy dỗ trong một gia tộc có nhièu đời thuộc loại thất học vô
giáo-dục, sống lang-thang đầu đường xó chợ, chuyên nghề giụt dọc, đá cá
lăn dưa, đầu trộm đuôi cướp, đào tường khoét vách..vv....
Thưa Quý Vị,
Như đã nói, chúng tôi chờ đợi sự lên tiếng trung thực của báo chí,
truyền thông tại San Jose. Nhưng ông Nguyễn-Phước-Đáng đã đi trước họ
bằng những lời xác thực phiá dưới về số người tham dự, số sách đã bán
của tác giả Liên-Thành cũng qua đủ để cho đám việt cộng đội lốt "sư" và
bầy ưng khuyển tay sai bớt đớp càng sũa bậy.
CSQG
On Mon, 9/26/11, DANG NGUYEN <
namkymietvuon@...> wrote:
>From: DANG NGUYEN <
namkymietvuon@...>
>Subject: Re: [ChinhNghiaViet] Thực Hư Xin Để Báo Chí... Tường Thuật
v/v Bài viết của O^, Nguyễn Phước Đáng về buổỉ RMS"HUẾ, thảm sát MẬU
THÂN 1968" của Liên Thành.
>To:
ChinhNghiaViet@yahoogroups.com, "diendancongluan" <
DienDanCongLuan@yahoogroups.com>, "Khong Nhu" <
nhu.khong@...>
>Cc:
diendanviahe@yahoogroups.com,
thaoluan9@yahoogroups.com
>Date: Monday, September 26, 2011, 5:05 PM
>
>
>
>Kính quí vị quan tâm,
>Tôi chưa định viết gì về chuyện RMS của ông Liên Thành nữa.
>Tôi không quan tâm với chuyện bán sách. Vì tôi biết sách sẽ bán
chạy. "Chiến dịch" UBTTTACSVN và KIện ra Tòa Hình Sự Quốc TÊ cùng với
tấm lòng tin cậy nhiệt thành ảua Cộng Đồng Tị Nan VC sẽ giúp cho cuộc
RMS thành công vượt bực. Tôi coi cuộc RMS nào bán được từ 100 cuốn sắp
lên là thành công. Bán được chừng 50 cuốn thì đủ cho chio phí mướn chỗ
và đồ ăn nhẹ đãi khách rồi.
>Theo tôi khách tham dự có thể có từ 200 người hay hơn. Gần như ai
cũng mua sách. Nghe nói có người mua cả vài ba quyển để tặng bạn bè
nữa.
>Như vậy, tính ra thì lời nhiều:
> $30.00 x 200 = $6,000,00Tiền thuê chỗ và vba1nh
trái cỡ $600.00 - $700.00. Vị chi chắc Anh LT cầm về chừng
$5,000.00
>Còn tiền yễm trợ quỹ pháp lý cho UBTTTACSVN chắc co trên S1,000,00.
Tôi nghe diều hợp viên công bố bà hoan hô một người tặng quỹ $500,00.
Bà Hòang Xuyên Anh, cá nhân tặng $200.00 và trích quỹ Văn Bút tặng
$100.00.
>Kết luận, như vậy là cuộc RMS tại San Jose thành công rực rỡ.
>Toàn thể người tham dự đều ủng hộ Liên Thành, kể cả lòng của tôi. Không có một phát biểu nào chống LT.
>Chỉ có một mình tôi đem hết thiện chí ra cứu vớt Liên Thành nhưng thất bại.
>Kính,
>Nguyễn Phước Đáng
>Tb.- Những số tiền kết toán ở trên là phỏng đoán. Có thế thấp hơn hay cao hơn chút ít.
>2011/9/26 CSQG <
phudacuy@...>
>
>>Kính thưa Quý Vị,
>>Xin lỗi, chúng tôi không phí thời giờ vô bổ với bầy chó chỉ biết
nhắm mắt để hoác mõm sũa hùa theo lệnh lũ việt cộng đội lốt "sư".
>>Chúng tôi xin để cho báo chí, truyền thanh, truyền hình có mặt
ngày hôm ấy loan tải trung tực chính xác là có bao nhiêu đồng hương tham
dự cũng như số sách đã bán ra bao nhiêu cuốn (đến độ sau khi tan buổi
họp rồi thế mà vẫn còn nhiều người tay ôm đôi ba cuốn tuần tự đứng chờ
tác gỉa LT ký tên lưu niệm ngay tại bục thuyết trình)
>> Xin lưu ý là tại TP. San Jose có hàng mấy chục nhật báo, tuần
báo, nguyệt san, đài phát thanh, truyên hình... bằng tiếng Việt và hình
như hầu hết các báo, đài đều có cử phóng viên đến tham dự buổi RMS
"Huế/Thảm Sát Mậu-Thân Tội Ác Của Cộng Sản" của tác giả Liên-Thành vào
Thứ Bảy 24.9.11 tại Trung-Tâm Vivo, San Jose - California.
>>Kính xin Quý đồng hương NVQG/TNCS khắp nơi hãy chờ đợi để biết thực hư. Trân trọng
>> CSQG
>>
http://vietlist.us/SUB_Thoisu/thoisu906.shtml
San Jose: Ông Liên Thành ra mắt sách: HUẾ Thảm Sát Mậu Thân, Tội Ác
Đảng Cộng Sản Việt Nam.
Hôm nay thứ Bảy ngày 24 tháng 9 năm 2011, tại hội trường VIVO San
Jose, ông Liên Thành và thân hữu tổ chức ra mắt sách: HUẾ Thảm Sát Mậu
Thân, Tội Ác Đảng Cộng Sản Việt Nam. Sách dầy 766 trang chứa đựng nhiều
tài liệu giá trị về tội ác của đảng Cộng Sản Việt Nam mà dân tộc Việt
Nam đã gánh chịu.
Nhân dịp nầy, ông Liên Thành cũng thuyết trình về đề tài dự án thưa
đảng Cộng Sản Việt Nam ra tòa án về tội diệt chủng trong việc sát hại
thuờng dân vô tội nhân cuộc Tổng Công Kích Tết Mậu Thân 1968 tại thành
phố Huế.
Có trên 200 cư dân khu vực Bắc Cali đến dự buổi ra mắt sách. Diễn
giả chính là ông Liên Thành với giọng nói nhỏ nhẹ nhưng cương quyết đã
thu hút được người nghe. Ông nói rằng 5327 người dân Huế (và 1200 người
mất tích) đã chết một cách khổ đau, oan nghiệt do cộng sản chôn sống,
đập đầu, bắn vào đầu vào thân. Họ chết trong uất ức, nghẹn ngào, bi phẩn
cùng cực chớ không hề chết "như mơ" như tên nhạc sĩ phản chiến Trịnh
Công Sơn mô tả. Ông nói rằng ngày hôm nay, CS và bọn nằm vùng đang cố
gắng xóa dấu vết tội ác diệt chủng kinh khiếp đó. Chúng dùng đủ mọi cách
từ hăm dọa, bôi xấu cá nhân, tung tin thất thiệt, đổ lỗi cho VNCH giết
dân... Chúng bất kể sự thật, bất kể phương tiện, miễn sao chúng chạy
được tội ác nầy. Trong
sự hiểu biết nghề nghiệp, ông đã liên lạc thu thập nhân chứng, tài liệu
từ nhiều năm nay và cảm thấy có bổn phận phải đưa bọn cs ra tòa án bằng
mọi giá.
Sau phần thuyết trình, một số nhân sĩ địa phương được mời lên phát
biểu ý kiến. Chúng tôi thấy ông Nguyễn Ngọc Tiên, chủ tịch Cộng đồng
Việt Nam Bắc California, bà Hoàng Xuyên Anh, chủ tịch Văn Bút Việt Nam
Hải Ngoại Vùng Tây Bắc Hoa Kỳ, ông Hoàng Cơ Định của Việt Tân (ông Định
bị 1 số cử tọa "boo"), ông Võ Văn Sĩ, ông Vũ Huynh Trưởng... Các nhân sĩ
đều đồng ý hổ trợ ông Liên Thành.
Một số vị khác đặt câu hỏi cũng được trả lời đầy đủ. Qua các câu
hỏi và trả lời, chúng tôi ghi nhận được một số điểm chính cần biết như
sau:
1- Thưa đảng CSVN để làm gì?
Có 2 lý do chính:
a- Mang lại công lý cho 5327 người chết và 1200
người mất tích.
b- Mang sự thật ra ánh sáng vì VC đang tìm cách bôi
xóa, bóp méo lịch sử tàn ác của chúng.
2- Thưa đảng CSVN là thưa ai?
Là thưa các tên Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc
Xuân, Lê Văn Hảo, Nguyễn Thị Đoan Trinh...
3- Tốn kém sẽ là bao nhiêu?
Giai đoạn đầu 20,000$ cho nghiên cứu tài liệu. Giai đoạn sau luật sư
ước lương 150,000$. Với con số đó, tốn kém có thể lên đến trên 200,000$.
4- Không có tiền án nào thưa một
chính phủ ra tòa cả? Có, chính phủ của Gahdaffi đã bị đưa ra toà
và Liên Hiệp Quốc đã có quyết định truy tố tên độc tài nầy. Đó là 1 nhà
cầm quyền đương nhiệm. Tại sao KHÔNG?
5- Ông Liên Thành đã thủ tiêu gs
Ngô Kha ở Huế, đúng không? Không, anh Ngô Kha và bạn thân của anh
tôi và anh là CS nằm vùng nhưng không quan trọng để nằm trong danh sách
cần phải giết. Ông làm VC nằm vùng nhưng ông là điệp viên 3 mang: VC,
VNCH, Hoa Kỳ. Vì thế VC thủ tiêu ông. Bằng chứng là khi VC chiếm miền
Nam 1975, chúng không hề vinh danh ông.
6- Các tên đồ tể giết dân Tết Mậu
Thân hiện đang nhởn nhơ. Nguyễn Đắc Xuân từng qua chơi Hoa Kỳ,
được tên Trần Kiêm Đoàn ở Sacramento đón rước, che chở.
Xin gởi đến quý vị vài hình ảnh ghi nhận được.
Nhóm Vietlist.
-------oo0oo-------

-------oo0oo-------

Việt Cộng đối
ngoại thì nhu nhược, bán nước,
đối nội thì tàn ác và hà khắc với nhân
dân.
GIỚI THIỆU
TÁC PHẨM :
“ HUẾ -
THẢM SÁT MẬU THÂN
”
TỘI ÁC
ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT
NAM
của tác giả Liên Thành
( Trong buổi ra mắt sách
được tổ chức tại San Jose ngày 24 tháng 9 năm 2011 )
Người viết : Trần
Trung Chính
Tôi không có liên hệ
huyết thống với ông Liên Thành, cũng không làm việc trong ngành Cảnh
Sát, cả 2 nơi cư trú và nhiệm sở làm việc của tôi và ông Liên Thành cũng
cách xa nhau đến hơn 1,000 km . Tôi cũng không phải là nhà văn có tác
phẩm đã phát hành, tuy rằng thỉnh thoảng cũng có viết vài bài báo thể
hiện quan điểm chính trị của cá nhân mình , tôi cũng không tham gia đảng
phái chính trị hay bất cứ tổ chức chính trị nào , nhưng cũng đã tham
gia sinh hoạt chính trị tại địa phương vùng Bắc California này trong
nhiều năm qua . Ông Liên Thành ra mắt quyển sách BIẾN ĐỘNG MIỀN TRUNG
vào mùa hè năm 2008 tại San Jose , tôi có đến hội trường Trung Tâm Sinh
Hoạt Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Bắc Cali tham dự và mua quyển sách này để
bổ sung những điều tôi biết về biến cố “biến động miền Trung”. Tôi biết
biến cố “biến động miền Trung” qua một số vị sư trong miền Vĩnh Nghiêm,
qua luật sư Nguyễn Hữu Hiệu trong văn phòng Tổng Liên Đoàn Lao Công của
ông Trần Quốc Bửu và qua Trung Tá Hồ Văn Thống nguyên Chủ Sự Phòng
An Ninh Quân Đội Quân Đoàn I ( thời điểm 1966 là Đại Úy
An Ninh Quân Đội - trưởng phòng ANQĐ Khu 11 Chiến Thuật bao gồm 2 tiểu
khu Quảng Trị và Thừa Thiên Huế). Tháng 6/2010, tôi viết bài “THỬ
, THÁCH và THỬ THÁCH LÀ MỘT ? ” để bênh vực ông Liên Thành thì ít mà để
đánh vào bọn tăng lữ gốc Bình Trị Thiên hoạt động có lợi cho Việt Cộng
thì nhiều. Niên trưởng của tôi là anh Nguyễn Tri Tấn (nguyên Trung Tá
Trung
Đoàn Phó Trung Đoàn 2 / Sư Đoàn 3 BB – thời điểm 1968 là
Đại Đội Trưởng Đại Đội Trinh Sát Sư Đoàn 1 BB mà ông Liên Thành có nhắc
đến trong quyển sách HUẾ - THẢM SÁT MẬU THÂN này) liền
chuyển bài viết này cho ông Liên Thành và chúng tôi bắt đầu liên lạc với
nhau qua e-mail và điện thoại. Tới tháng 7 năm 2011, khi ra mắt sách
HUẾ - THẢM SÁT MẬU THÂN tại miền Nam California, chúng tôi mới gặp mặt
nhau lần thứ nhất, và ngày hôm nay 24 tháng 9 năm 2011 là lần thứ 2.
Nhận thấy tôi là người biết khá nhiều về “biến động miền Trung” và sự
việc “Mậu Thân tại Huế” ( nhiều hơn các nhà văn nhà báo khác tại San
Jose ) nên trong buổi ra mắt sách tại San Jose , anh có nhờ tôi viết bài
Giới Thiệu Tác Phẩm :HUẾ - THẢM SÁT
MẬU THÂN này. Tôi đã nhận ra 5 lý cớ để xác nhận thêm
tính xác quyết của những chứng cớ mà tác giả Liên Thành đã
nêu trong 2 tập sách mà ông đã phổ biến :
Lý cớ thứ nhất
: khi quyển sách BIẾN ĐỘNG MIỀN TRUNG ra đời, bọn đầy tớ của bọn tăng
lữ gốc Bình Trị Thiên núp dưới nhiều nick name khác nhau trên diễn đàn
ảo đã la hét gào thét những tiếng kêu tru tréo rằng tác giả Liên Thành
là tên Cần Lao Công Giáo (ghi nhớ rằng tác giả Liên Thành đang thụ huấn
tại quân trường Thủ Đức – khóa 16/ Sĩ Quan Trừ Bị năm 1963, mãi đến 1964
mới ra trường trong khi đảng Cần Lao tan vỡ cùng lúc với chính quyền
Ngô Dình Diệm vào tháng 11/1963), Liên Thành là tên chống phá Phật Giáo
v…v….Trong khi đó, 15 năm trước khi quyển BIẾN ĐỘNG MIỀN TRUNG ra đời,
Hòa Thượng Thích Tâm Châu – nguyên Viện Trưởng Viện Hóa Đạo / GHPGVNTN
nhiệm kỳ 1964 – 1968, đã xuất bản tập sách
BẠCH THƯ CỦA HÒA THƯỢNG THÍCH TÂM CHÂU xuất bản năm 1993, trong tập
sách này Hòa Thượng Tâm Châu đã nói rõ tính cách bất hợp pháp của cái
gọi là GH/PGVNTN Khối Ấn Quang đồng thời Hòa Thượng Tâm Châu cũng vạch
mặt chỉ tên nhà sư Thích Trí Quang - đứng đầu khối Ấn Quang - là người
hoạt động có lợi cho bọn Việt Cộng, Hòa Thượng Tâm Châu cũng minh danh
rõ ràng là : khối Ấn Quang chủ trương đường lối hòa bình khuynh
tả…Chúng ta cần phân biệt là Hòa Thượng Tâm Châu vạch mặt
chỉ tên nhà sư Thích Trí Quang chứ Hòa Thượng Tâm Châu không chụp mũ vu
cáo, Thích Trí Quang còn sống bên VN, các nhà sư đàn em như Thích Hộ
Giác, Thích Mãn Giác (bên Hoa Kỳ)…tất cả không ai dám phản bác tập sách
của Hòa Thượng Tâm Châu , họ giữ thái độ
“đành chịu im lặng” Và cho tới bây giờ : 2011, cũng không
có bất cứ phật tử nào (kể cả 2 phía chống đối và ủng hộ nhà sư Thích
Trí Quang) dám lên tiếng kết tội Hòa Thượng Thích Tâm Châu là người
chống phá Phật Giáo ? Phải chăng vì uy đức của Hòa Thượng Tâm Châu quá
to lớn hay là vì Hòa Thượng Tâm Châu đã từng là vị chức sắc cao cấp nhất
của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất nên không có “ông thầy bà
cô” nào dám hỗn hào với bậc trưởng thượng ? Tác giả
Liên Thành (không có đọc Bạch Thư của Hòa Thượng Tâm Châu) cũng nêu vấn
đề y hệt nhưng ở địa phương Huế - Thừa Thiên nhỏ hơn, thì lại bị đám đầy
tớ của các tăng lữ gốc Bình Trị Thiên la ó om sòm, có phải bọn Việt
Cộng này đã
xâm nhập vào hàng ngũ phật tử Huế - Thừa Thiên nên có bổn phận phải
đánh phá ông Thiếu Tá Trưởng Ty Cảnh Sát Thừa Thiên – Huế ? Câu
trả lời dành cho quý vị độc giả tự kết luận .
Lý cớ thứ hai
: những phật tử ủng hộ đường lối hoạt động của Giáo Hội Ấn Quang tại
hải ngoại cứ cố chứng minh rằng nhà sư Thích Đôn Hậu bị ép buộc theo
Cộng Sản vào năm 1968 và sau năm 1978, nhà sư Thích Đôn Hậu đã ra mặt
chống đối chính quyền Cộng Sản nên không thể là Cộng Sản.
Trong khi đó tác giả Liên Thành thì chứng minh ngược lại, chúng ta có
thể tin cậy vào ông Liên Thành nhiều hơn vì ông dựa vào các bản báo cáo
của thuộc cấp trong mạng lưới phản gián của Ty Cảnh Sát Thừa Thiên –
Huế, phía bênh vực nhà sư Thích Đôn Hậu chỉ đưa ra được những điều nghe
nói (hearsay) rất khó mà tin cậy được. Tôi đưa ra chứng lý thứ hai này
để quý vị độc giả có thêm dữ
kiện chính xác hơn : có bao giờ quý vị nghe và thấy các nhà sư khối Ấn
Quang đề cập đến buổi cầu siêu tập thể cho các nạn nhân bị Cộng Sản giết
hại tại Huế trong dịp Tết Mậu Thân không ? Ngay cả giai đoạn 1975-1978
là giai đoạn đắc thời của nhà sư Thích Đôn Hậu tại Huế ? Chả lẽ gần
7,000 người bị giết và mất tích tại Huế trong dịp Tết Mậu Thân tại Huế
đều là người Công Giáo - Thiên Chúa Giáo sống tại vùng Phú Cam nên Giáo
Hội Phật Giáo Ấn Quang không có nhiệm vụ cầu siêu cho họ, vì các linh
mục Thiên Chúa Giáo đã làm lễ cầu hồn cho họ rồi chăng ?? Xin các nhà sư
trong Văn Phòng Viện Hóa Đạo II cũng như ông Trưởng Phòng Thông Tin
Phật Giáo là ông Võ Văn Ái trả lời dùm để thiên hạ bá tánh hiểu rõ lập
trường của Giáo Hội Ấn
Quang về vấn đề thảm sát đồng bào tại Huế trong dịp Tết Mậu Thân 1968,
im lặng trong suốt 43 năm qua là quá lâu rồi. Giáo Hội Ấn Quang không
thể và không nên giữ thái độ im lặng mãi mãi được.
Lý cớ thứ ba :
Trận chiến tại hải đảo Hoàng Sa năm 1974 , tôi nhận thấy Giáo Hội Phật
Giáo Ấn Quang cũng giữ thái độ im lặng trước các anh hùng tử sĩ của
QL.VNCH. Tới năm 1975 khi Việt Cộng chiến thắng VNCH, bọn chúng cũng
không hề nhắc nhở đến công trạng của chiến sĩ Hải Quân VNCH cũng như
không bao giờ đề cập đến biến cố Trận Chiến Hoàng Sa, là chuyện đương
nhiên ai cũng hiểu. Nhưng tới năm 1988 một trận chiến khác xảy ra tại
Trường Sa giữa bộ đội CSVN và quân Trung Cộng cũng không được chính
quyền Cộng Sản Việt Nam nhắc nhở nhiều vì sợ kẻ xâm lược bá quyền Trung
Cộng không hài lòng. Năm 2011 ,dân chúng quá bất mãn vì thái độ hèn yếu
của chính quyền Cộng Sản Việt Nam, nên một vài
nơi đã có những cuộc tập họp chống lại Trung Cộng, một số người đã đem
hình ảnh của Hải Quân Trung Tá Ngụy Văn Thà – Hạm Trưởng Chiến Hạm HQ 10
Nhật Tảo (chú thích : ảnh của Trung Tá Ngụy Văn Thà được bà quả phụ
Ngụy Văn Thà cầm và được truyền bá trên youtube) và Hải
Quân Thiếu Tá Nguyễn Thành Trí – Phó Hạm Trưởng Chiến Hạm HQ 10 Nhật Tảo
, cùng hình ảnh và tên tuổi của những chiến sĩ hải quân đã hy sinh tại
chiến trường Hoàng Sa , bề ngoài là để gợi lên lòng yêu nước của người
dân Việt Nam không phân biệt chính kiến. Nhưng thực chất chỉ để tuyên
truyền, vì theo thông tin của người con gái của Cố Thiếu Tá Nguyễn Thành
Trí cho biết trong buổi lễ ấy không có bài vị của “bác Thà và ba cháu”
mà chỉ có bàn
thờ ông Hồ Chí Minh và bài vị của những bộ đội Cộng Sản hy sinh trong
trận Trường Sa 1988. Theo đó, chúng tôi nhận thấy rằng , uy tín của
chính quyền và quân đội Cộng Sản Việt Nam đã xuống quá thấp, bọn chúng
đã phải dùng đến công đức của các chiến sĩ Hải Quân VNCH trong trận
Hoàng Sa để kêu gọi lòng yêu nước của toàn dân, một loại công đức mà bọn
Việt Cộng chưa bao giờ công nhận và chưa bao giờ nhắc đến ! Cùng thời
điểm này tôi nhận thấy trên bản tin của Phòng Thông Tin Phật Giáo tại
Paris nêu bản tin nhân dân Sài Gòn nhân Mùa Vu Lan 2011 đã tổ chức cầu
siêu cho các chiến sĩ tại Hoàng Sa 1974 và tại Trường Sa 1988, theo ý
kiến của cá nhân tôi, đây là một bản tin mập mờ đánh lận con đen. Các
chiến sĩ Hải Quân VNCH tử trận tại mặt
trận Hoàng Sa chắc đã siêu thoát từ lâu vì họ đã hoàn thành trách nhiệm
BẢO VỆ TỔ QUỐC mà nhân dân VN, chính phủ VNCH và QL.VNCH đã trao cho
họ, họ đâu có cần chính quyền Việt Cộng công nhận, và cũng không cần đến
Giáo Hội Ấn Quang cầu siêu cho họ : bởi vì bọn Việt Cộng bán nước không
có tư cách để công nhận lòng yêu nước của các chiến sĩ Hải Quân VNCH,
ông Võ Văn Ái và Giáo Hội Phật Giáo Ấn Quang đã công khai bày tỏ ý niệm
Quân Lực VNCH là lính đánh thuê của ngoại bang thì tư cách gì để làm lễ
CẦU SIÊU cho các quân nhân tử trận tại Hoàng Sa ? Hành động của ông Võ
Văn Ái mà tôi vừa nêu trên, cho chúng ta một nhận xét là ông và Giáo Hội
Ấn Quang chỉ là những con thò lò chính trị !!!
Lý cớ thứ tư
: năm 1997, tại Hoa Kỳ có trận đấu chung kết tranh chức vô địch quyền
anh loại hạng nặng giữa Mike Tyson và Holyfield . Mới tới hiệp thứ ba,
Mike Tyson đã chơi xấu cắn đứt tai của Holyfield. Trọng tài ngưng trận
đấu và tuyên bố Mike Tyson bị loại vì “NOT QUALIFIED”, khán giả la ó ầm ỹ
phản đối thái độ rừng rú của Mike Tyson, Hội Đồng Giám Khảo đã ra quyết
định cấm Mike Tyson thượng đài tại bất cứ võ đài nào tại Mỹ trong vòng
01 năm (đây là loại quyết định tấn công trực tiếp vào bao tử của Mike
Tyson và võ sĩ này không thể nào chống đỡ). Không có bất cứ tờ báo nào
của Mỹ, không có bất cứ Đài Truyền Hình nào của Mỹ, không có bất cứ đài
truyền thanh nào của Mỹ cũng như
bất cứ cá nhân người Mỹ nào bày tỏ khen ngợi hành động “chơi sái luật”
của Mike Tyson đã đành, mà ngay cả việc trách cứ Holyfield đã kém khả
năng để bị Mike Tyson cắn đứt vành tai cũng không có ai làm.. Hiện nay,
bọn đầy tớ của giới tăng lữ gốc Bình Trị Thiên hoạt động có lợi cho Cộng
Sản đã không dám lên tiếng khen ngợi Việt Cộng về chiến thắng Mậu Thân
(có chiến thắng đâu mà khen ngợi !) nhưng bọn chúng đã ồn ào bêu riếu và
trách cứ ông Liên Thành là có trong tay vài ngàn cảnh sát và mật báo
viên mà cũng không cản nổi cuộc Tổng Tấn Công cũng như chê
bai Tướng Ngô Quang Trưởng không ngăn chận được Cộng Quân tiến chiếm
Huế trong 25 – 26 ngày. Đối chiếu với công luận Hoa Kỳ trong vụ Mike
Tyson và Holyfield, tôi xác
quyết rằng bọn đầy tớ của giới tăng lữ Bình Trị Thiên là bọn Cộng Sản
nằm vùng trong hàng ngũ các phật tử tại Huế, dễ hiểu là chỉ có bọn Việt
Gian Cộng Sản mới không dám lên án thủ đoạn “đánh lén” (vi phạm thỏa ước
ngưng chiến để ăn Tết truyền thống của dân tộc) của Việt Cộng, thay vào
đó lại đi chê trách phía “bị đánh lén”.
Lý cớ thứ năm
: Cách đây vài năm tên Đại Tá Việt Cộng trá hàng là Bùi Tín cũng như
những tên đao phủ như Hoàng Phủ Ngọc Tường, Tâm Hằng Nguyễn Đắc Xuân… đã
cố biện hộ trơ trẽn cho binh lính Việt Cộng trong trận Mậu Thân tại
Huế, đó là những nạn nhân tại Huế chết vì tai nạn bom đạn tại chiến
trường khi quân đội VNCH và Hoa Kỳ truy kích Cộng Quân. Tác giả Liên
Thành đã chứng minh tính cách láo khoét và bịa đặt của các lời chạy tội
cho Việt Cộng trong quyển sách Huế- Thảm Sát Mậu Thân, xin quý vị kiểm
chứng trong quyển sách , tôi không cần phải dài dòng để dẫn chứng. Điều
tôi muốn nói là sự biện hộ của các tên Việt Cộng này đã đưa Giáo Hội Ấn
Quang đến chỗ kẹt : nếu quả
thực gần 7 ngàn người dân chết trong trận Mậu Thân vì tai nạn trong lúc
giao chiến thì tại sao Giáo Hội Ấn Quang không tổ chức Lễ Cầu Siêu Tập
Thể nhằm “biến đau thương thành hành động thù ghét
Mỹ - Ngụy “ ? Trong thực tế, không có buổi Lễ Cầu Siêu Tập Thể
nào cả, phải chăng bọn lãnh đạo Việt Cộng và các nhà sư khối Ấn Quang
biết rõ ai là thủ phạm nên không tiện tổ chức Lễ Cầu Siêu Tập Thể hay là
có muốn tổ chức Lễ Cầu Siêu Tập Thể đi nữa thì họ cũng biết chắc quần
chúng nhân dân Huế (đa số là thân nhân của những người bị thảm sát) sẽ
không thèm đến dự.
Tôi xin mượn 2 câu
thơ của một nhà thơ mà tôi không nhớ tên để diễn đạt cảm nghĩ của tôi
đối với các nhà sư thổ tả gốc Bình Trị Thiên hoạt động có
lợi cho Việt Cộng (Hòa Thượng Tâm Châu gọi các nhà sư này là khuynh
tả, trong khi đó ông bạn của tôi là nhà văn Trần Văn Giang gọi
là bọn thổ tả), đó là :
Trông xa cứ
tưởng Thúy Kiều
Đến gần mới
biết : người yêu Chí Phèo
Quyển sách HUẾ -THẢM
SÁT MẬU THÂN của tác giả Liên Thành mãi đến năm 2011 mới hoàn thành, một
phần là để gây quỹ tài chánh giúp Ủy Ban Truy Tố Tội Ác Đảng Cộng Sản
Việt Nam, nhưng đứng về mặt tài liệu lịch sử , toàn thể nhân dân Việt
Nam cần phải có quyển sách này trong tủ sách gia đình vì 6 nguyên nhân
chính yếu sau đây ;
Nguyên nhân thứ
nhất : Ông Cao Huy Thuần khi du học tại Pháp đã đậu văn bằng Tiến Sỹ
vào năm 1968 với đề tài “Đạo Thiên Chúa và chủ nghĩa thực dân tại
Việt Nam (1857-1914)” Tôi cũng có đọc một vài phản
luận yếu ớt của một số trí thức Công Giáo Việt Nam về đế tài này. Tôi
coi là phản luận yếu ớt vì họ cho là ông Cao Huy Thuần là phật tử căm
ghét Công giáo hay bản dịch Việt ngữ luận án của ông không trung thực
với nguyên tác tiếng Pháp, nên nhớ là luận án của ông Cao Huy Thuần được
Hội Đồng Giám Khảo Đại Học Sorbonne chấm bằng tiếng Pháp nên bản dịch
Việt ngữ đâu có ảnh hưởng gi, cái chính là tài liệu của ông được truy
tìm từ văn khố của Bộ Thuộc Địa
Pháp đó là các bức thư của các linh mục Pháp gửi cho triều đình
Napoleon III và các chính phủ kế tiếp sau đó. Tương tự như vậy, quyển
sách HUẾ- THẢM SÁT MẬU THÂN cũng là tập tài liệu lịch sử góp nhặt tội ác
của Cộng Sản Việt Nam trong thời kỳ ông là Phó Trưởng Ty Cảnh Sát và từ
1969 ông đã là Trưởng Ty Cảnh Sát của tỉnh Thừa Thiên và thị xã Huế.
Nguyên nhân thứ
hai : học giả Trần Trọng Kim khi viết quyển VIỆT NAM SỬ LƯỢC phần
nói về nhà Tây Sơn và Đại Đế Quang Trung đã than phiền là nhà Nguyễn Gia
Long đã thiêu hủy hết những sách vở của triều đại Tây Sơn, nhưng công
đức và chiến tích của vua Quang Trung quá to lớn nên sử gia Trần Trọng
Kim đã xếp vua Quang Trung vào hàng ngũ ANH HÙNG DÂN TỘC.
Nguyên nhân thứ ba
: học giả Tạ Chí Đại Trường khi trình bày Luận Án “ NHỮNG CUỘC NỘI
CHIẾN TẠI VIỆT NAM từ thế kỷ 16 đến thế kỷ 19” để được cấp bằng Cao Học
Sử tại Đại Học Văn Khoa Sài Gòn vào năm 1966, tài liệu của ông phần lớn
trích từ các thư từ trao đổi giữa các linh mục Đàng Ngoài (đa số là
người Hòa Lan) và các linh mục Đàng Trong (đa số là người Bồ Đào Nha),
tài liệu này được viết từ nhiều thế kỷ trước và được trình bày lại vào
năm 1966 đã vẽ lại cho người Việt hậu thế của chúng ta một bức tranh
lịch sử gần đúng với sự thật qua lăng kính của các vị linh mục người
ngoại quốc đang truyền đạo tại Việt Nam trong suốt nhiều thế kỷ. Năm
1970 luận án của ông
được in thành sách và đã đoạt Giải Thưởng Văn Học Toàn Quốc về lãnh vực
biên khảo. Sau năm 1975, học giả Tạ Chí Đại Trường bị đi tù Cải Tạo vì
ông là sĩ quan trong QL.VNCH, nhưng công trình nghiên cứu của ông được
chính quyền Cộng Sản công nhận và đánh giá cao (quyển sách này đã được
tái bản tại hải ngoại) .
Nguyên nhân thứ tư
: Cộng Sản Việt Nam đã tàn sát những chiến sĩ Quốc Gia trong các
Đảng Phái chính trị tại miền Bắc vào năm 1946 như Việt Nam Quốc Dân
Đảng, Đại Việt Quốc Dân Đảng, Duy Dân Quốc Dân Đảng, Việt Nam Cách Mạng
Đồng Minh Hội…Ở miền Nam, Cộng Sản Việt Nam cũng đã giết Giáo Chủ Huỳnh
Phú Sổ và các tín hữu trong Phật Giáo Hòa Hảo, chúng cũng đã giết các
tín hữu Cao Đài và các thủ lĩnh trí thức của Đệ Tứ Quốc Tế như Tạ Thu
Thâu, Phan văn Hùm…Điều đáng nói là những người sống sót khi di cư vào
Nam như nhà văn Nhất Linh, nhà văn Nguyễn Mạnh Côn, nhà văn Doãn Quốc
Sỹ, chính khách Vũ Hồng Khanh, chính khách Phan Quang Đán, chính khách
Phan Huy Quát, Luật Sư Nghiêm Xuân Hồng, Bác Sĩ Nguyễn
Tiến Hỷ , Bác Sĩ Nguyễn Xuân Chữ và ngay cả Bác Sĩ Trần Kim Tuyến (được
coi là trùm Mật Vụ cúa chế độ Ngô Đình Diệm) cũng không một ai mô tả
lại cuộc tàn sát này qua các thiên hồi ký hay báo cáo trong nội bộ của
Đảng mình. Đây là một thiếu sót rất lớn mà các chứng nhân lịch sử trong
giai đoạn 1945-1946 đã không làm.
Nguyên nhân thứ
năm : Cộng Sản Việt Nam cũng đã tàn sát dân chúng Việt Nam qua chiến
dịch Cải Cách Ruộng Đất áp dụng theo khuôn mẫu Trung Cộng mà chúng tự
xưng là Cuộc Cách Mạng Long Trời Lở Đất. Có rất
nhiều tác giả như cụ Hoàng Văn Chí, như ông Nguyễn Minh Cần đã tố giác
Đảng Cộng Sản Việt Nam có tội với nhân dân Việt qua chiến dịch Đấu Tố
này, sách viết và in ra cũng khá nhiều nhưng lại thiếu không có hình ảnh
minh họa. Khi Liên Sô sụp đổ vào năm 1991, ông Nguyễn Minh Cần và bà vợ
người Nga vào truy tìm tài liệu trong văn khố của Đệ Tam Quốc Tế mới
tìm được một số hình ảnh về cuộc Đấu Tố trong Chiến Dịch Cải Cách Ruộng
Đất tại Việt Nam từ 1953 đến 1956. (Chú thích
của người viết : nếu không có ghi chú bản quyền nhứng bức ảnh là tên
của ký giả người Nga, thì người đọc có thể lầm tưởng là các hình ảnh này
được trích ra từ phim CHÚNG TÔI MUỐN SỐNG của đạo diễn Vĩnh Noãn)
Nguyên nhân thứ
sáu ; Cách đây chừng 3-4 năm, người Việt hải ngoại đã từng lớn tiếng
phản đối việc Cộng Sản Việt Nam yêu cầu 2 chính phủ Indonesia và
Malaysia đục bỏ 2 tấm bia tưởng niệm những nạn nhân vượt biển đi tìm tự
do . Chúng ta đã kết tội bọn Cộng Sản Việt Nam miệng thì kêu gọi xóa bỏ
hận thù + hòa hợp hòa giải nhưng việc làm của chúng khi yêu cầu chính
phủ Indonesia và Malaysia đục bỏ tấm bia tưởng niệm thuyền nhân lại
chính là hành động gợi nhớ quá khứ và khơi thêm lòng hận thù chứ không
hòa giải được gì hết.
Trong tất cả những
nạn nhân của Cộng Sản Việt Nam mà tôi đã nêu trên, có thể nói những nạn
nhân bị thảm sát tại Huế trong dịp Tết Mậu Thân có cơ duyên may mắn hơn
các nạn nhân khác, vì ông Liên Thành trong cương vị Trưởng Ty Cảnh Sát
Thừa Thiên và thị xã Huế đã sưu tập và tổng kết tài liệu tương đối nhiều
và sắp xếp có hệ thống, tôi nói nhiều có nghĩa là đầy nhưng chưa đủ vì
ông Liên Thành không thể có những hình ảnh người chết vì bị đập bằng búa
hay cán cuốc mà bọn Việt Cộng dùng để đập đầu người dân Huế, ông
cũng không thể có những bức hình chôn sống người khi người ta còn sống,
hay hoặc bức hình chụp mấy trăm người bị đẩy xuống Khe Đá Mài khi họ
còn sống,
nhưng ông có hình chụp của những bộ xương mà dây trói còn dính trên tay
cùng trên sọ và thân thể của họ không có vết tích thương tật nào !!!
Có thể chế độ Cộng
Sản sụp đổ trước khi Tòa Án Hình Sự Quốc Tế thụ lý vụ việc này, nhưng
mai sau nếu có ai muốn làm luận án với đề tài “Tội Ác Của
Đảng Cộng Sản Việt Nam” hay “Sự Can Dự Của Các Nhà Sư Phật Giáo Trong
Tiến Trình Xích Hóa Việt Nam Của Cộng Sản Quốc Tế” thì
biết tìm tài liệu ở đâu ? Tôi cũng biết chắc rằng bọn cầm quyền Việt
Cộng hiện nay đã xóa bỏ những dấu tích và chứng cớ để tránh sự phê phán
của lịch sử.
Nhà văn Nhất Linh đã
tự tử vào ngày 7 tháng 7 năm 1963, ông để lại một bức thư tuyệt mệnh,
trong đó có câu “…Đời tôi để lịch sử xử…”. So sánh sự
nghiệp văn hóa của văn hào Nhất Linh và sự nghiệp chính trị của ông
Nguyễn Tường Tam, các nhà sư gốc Bình Trị Thiên mà đứng đầu là Thích Trí
Quang và Thích Đôn Hậu không thể nào so sánh được, như vậy bọn đầy tớ
của các nhà sư gốc Bình Trị Thiên hoạt động có lợi cho Việt Cộng không
được phép sử dụng câu nói của văn hào Nhất Linh để ngăn cản ông Liên
Thành công bố các tài liệu lịch sử này.
Trân trọng kính chào
quý vị.
San Jose ngày 24
tháng 9 năm 2011
Trần Trung Chính
Monday, September 26, 2011 8:24 PM
Subject: Re: [PhoNang] Re: Tôi
tham dự
buổi RMS "Huế, Thảm Sát Mậu Thân 1968"
Góp ý với Ông Liên Thành,
Chúng tôi vô cùng cảm phục và biết ơn ông
Liên Thành đã can đảm
Khởi xướng phong trào khởi tố bọn công an
trọc đầu cùng bè lủ Việt Gian đồ tể đã thảm sát
hàng loạt dân lành tại Huế trước năm 1975.
.
Công
việc rất khó , nhưng khó không có nghĩa là không thực hiện
được. Mong Ủy Ban truy tố tội ác của Đảng Cọng Sản hãy kiên
trì thực hiện , Trời sẽ giúp thành công.
Mong lắm thay..
NDHV.
From: Tam Tran
Sent: Monday, September 26, 2011 5:23 PM
Subject: [PhoNang] Re: Tôi tham dự
buổi RMS "Huế,
Thảm Sát Mậu Thân 1968"
Kính thưa quý vị,
Tôi có tham dự buổi buổi RMS “Huế, thảm
sát Mậu Thân 1968”của Liên Thành tại San Jose (24-9-11), và hôm nay được
đọc bài viết của Nguyễn Phước Đáng nên muốn có đôi lời đóng góp:
Khi
bước lên diễn đàn ông NPD biết rất rõ là mỗi người có được 2 phút để
đặt câu hỏi. Ông biết và có lặp lại điều đó vài lần. Và quy định đó được
áp dụng cho mọi người chớ không phải cho riêng ông NPD. Khi bắt đầu
nói chuyện, ông Đáng trình bày là ông có 4 câu hỏi, nhưng qua sự trình
bày của ông Liên Thành, 2 câu hỏi đã được trả lời. Rồi ông bắt đầu con
cà con kê các câu hỏi đó là gì và câu trả lời ra sao... Đã 5-7 trôi qua,
tôi chưa thấy ông đặt câu hỏi mà chỉ cà kê những điều ai cũng biết rồi.
Khi cử
tọa nhao nhao phản đối muốn ông đặt câu hỏi của ông để cho người khác
nói thì ông vẫn tiếp tục cà kê. Tuy nhiên, theo nhận xét của tôi, BTC
cũng kiên nhẫn lắng nghe và ông Liên Thành cũng trả lời các câu hỏi về
tiền bạc với ông.
Đến câu hỏi thứ 4 là mục đích đạt đến mức nào thì ta tiến hành vụ
kiên gì đó, thì tôi hết biết ông muốn nói cái gì. Tôi chỉ thấy đây là 1
ông già thích cà khịa, một trái lựu đạn sét muốn nổ mà thôi. Và chắc
nhiều cử tọa cũng nghĩ như tôi, nên tôi nghe có nhiều người la "xuống
đi". Còn tôi thì chỉ biết ngồi cười vì các ông già VN thì hình như trong
buổi họp nào cũng có nhiều vị như thế. Ông NPD không tự trọng, không
tôn trọng quy định buổi họp thì không thể đòi hỏi người khác phải tôn
trọng ông được.
Kính thưa quý vị,
Vấn đề trước mặt là bọn CS giết hại đồng
bào vô tội vẫn còn đó, vẫn nhởn nhơ trước cái chết oan uổng của 5327
đồng bào và 1200 người mất tích tại Huế. Tòa án quốc tế chỉ được thiết
lập mấy chục năm nay. Thưa bọn chúng có thể thành mà cũng có thể không
thành vì luật lệ để đưa bọn sát nhân diệt chủng ra tòa có thể chưa hoàn
chỉnh. Tuy nhiên việc gì cần phải làm thì phải làm. Ta không thể để đồng
bào chúng ta chết oan ức mà không có tiếng nói. CÓ NHU CẦU THÌ TỪ TỪ SẼ
CÓ LUẬT. NHU CẦU ĐI TRƯỚC LUẬT LỆ. Theo ý tôi nếu ai thấy việc làm của
ông Liên Thành là đúng xin tiếp một tay. Ai nghi ngờ thì cứ ngồi đó chờ
xem, thời gian sẽ trả lời. Bây giờ có nói gì thì cũng còn quá sớm.
Việt cộng là một tổ chức độc tài toàn trị. Mọi việc làm lớn nhỏ đều
do bọn đầu sõ lãnh đạo, nên không thể có chuyện chôn sống vài ngàn
người mà không có bọn Trung ương đảng ra lịnh được. Nếu bắt tội được vài
tên là coi như toàn đảng CSVN có tội. VC biết rất rõ điều nầy, bọn VC
nằm vùng cũng biết điều nầy, nên bọn chúng ra tay đánh phá bất cứ ai
thưa gởi chúng là chuyện tự nhiên, không có gì lạ.
Qua bài viết của ông NPD tôi không thấy tại sao ông muốn cứu ông
Liên Thành, vì tôi đâu thấy ông Liên Thành cần cứu giúp gì đâu? Tôi chỉ
thấy ông NPD vô tình hay cố ý muốn cứu bọn cộng sản sát nhân mà thôi.
Kính
thư,
Trần Tâm
From: DANG NGUYEN
Date: 2011/9/25
Subject:
[Nuoc_VIET] Tôi tham dự buổi RMS "Huế, Thảm Sát Mậu Thân 1968" của Liên
Thành tại San Jose (24-9-11)
Tôi tham dự buổi RMS
“Huế, thảm sát Mậu Thân 1968”
của Liên Thành tại San Jose (24-9-11)
Trước đó chừng 10 ngày, nhà văn Diệu Tần gọi phone rủ tôi đi tham dự
buổi RMS của Liên Thành. Ông nói “Ông lên Net xem, có thư mời rồi đó.
Ngoài chuyện RMS , ông Liên Thành còn thuyết trình về chuyện Ủy Ban Truy
Tố Tội Ác Cộng Sản Việt Nam, kiện Cộng Sản VN ra Tòa Hình Sự Quốt
tế…Ông đi nhé!” Tôi hứa “sẽ đi” với ông Diệu
Tần.
Vài ngày sau thì tràn ngập thư mời do người nầy
người khác post tới, post lui với những lời cổ động nhiều người đến tham
dự để ủng hộ quỹ pháp lý cho vụ kiện. Tôi đọc hết những e-mail nói về
vụ UBTTTACS và đưa ra Tòa Hình Sự Quốc Tế. Một số rất nhiều kêu gọi ủng
hộ Liên Thành, trong đó có một người viết ngắn gọn, đại khái “Chuyện
truy tố tội ác Đảng Cộng Sản Việt Nam ra tòa Hình Sự Quốc tế, mọi người
không ai làm được. Nhưng chắc chắn Liên Thành làm được!”. Một lời cổ
vũ, tâng bốc đến như vậy là cùng tột. Tôi có đọc thấy 2 bài nhẹ nhàng
đi ngược lại ý của đám đông trên Mạng của ông Tuấn Lê và ông Góp Gió.
Ông Tuấn Lê
e-ngại sẽ bị tấn công, nên ông rào đón rất kỹ, để đề nghị là không nên
đưa vụ kiện ra trong thời điểm nầy.
Ngày thứ Năm (?
12-9-11) tôi gọi điện thoại gặp ông Đỗ Quang và ông Trần Trung Chính
(Ban Tổ Cức RMS) xin ghi danh trước để phát biểu sau khi ông Liên Thành
thuyết trình xong. Tôi nhờ ông Đỗ Quang lấy viết ghi lại 4 câu hỏi của
tôi. Tôi lấy cớ là cần cho ông Liên Thành biết trước câu hỏi để tiện
cho ổng chuẩn bị câu trả lời.
Bốn câu hỏi ngắn gọn như vầy:
1)
Ông LT có đưa những thành viên trong Ủy Ban TTTACSVN đến cùng vận động
đồng bào không? Nếu không, ông có thể tuyên bố cho biết những nhân vật
trong UB không?
2) Trong vụ kiện, Nguyên Đơn là ai, Bị
Đơn là ai?
3) Số tiền dự trù cho vụ kiện là bao nhiêu?
4) Mục
đích vụ kiện đạt đến mức nào thì xứng với tiền và công bỏ ra?
Tôi cũng nói thêm, khởi đầu là 4 câu hỏi đó, sau khi ông Liên Thành trả
lời rồi, tôi xin thảo luận tiếp.
Ngày thứ Sáu, tôi bị
đau chân trái, phải đi cà nhắc. Thông thường là tôi không đi ra ngoài
trong tình trạng như vậy. Nhưng muốn giữ lời hứa với ông Diệu Tần, nhứt
là tôi muốn cứu nguy cho Liên Thành, nên chiều ngày Thứ Bảy, tôi chống
gậy đi cà nhắc đến tham dự Buổi RMS.
Chưa buổi RMS nào mà
tôi ngồi một chỗ, và lắng nghe đầy
đủ. Tôi thích chụp hình, nên thường dạo khắp hội trường để chụp hình
người nầy, người nọ. Hôm nay thì tôi ngồi một chỗ, sau 2 hàng ghế đầu
reserve giành cho khách quan trọng.
Ông Trần Văn Ngà phát
biểu khai mạc, sau nghi thức Chào Cờ, Mặc Niệm. Ông đẹp lão, giọng nói
khá thu hút. Hai lần ông hỏi hội trường có đồng ý việc kiện Cộng Sản
Việt Nam ra Toà Hình Sự Quốc Tế không? Cả hội trường vỗ tay rậm rập (có
lẽ chỉ trừ tôi). Tôi thấy mình cô độc trong đám đông. Lòng có chút
nao núng. Nhưng nghĩ đến việc cứu Liên Thành, cứu lòng tin của Cộng
Đồng, nên tôi khập khểnh đi tìm ông Trần Trung Chính vá ông Đỗ Quang, để
nhắc nhở “Tôi vẫn giữ ý
định phát biểu. Nhờ 2 ông nhớ gọi tên tôi”.
Chương
trình của Ban Tổ Chức, sau bài diễn thuyết của Liên Thành là:
-
Phát biểu của một số quan khách (Khách quan trọng)
- Câu hỏi
của Ký giả, truyền thông báo chí.
- Câu hỏi của thính giả
(khách thường).
Khách quan trọng được mời phát biểu có 4 người:
-
Ông Nguyễn Ngọc Tiên , Chủ Tịch Cộng Đồng,
- Luật Sư Lê Duy
San,
- Ông Đoàn Hữu Định,
- Bà Hoàng Xuyên
Anh.
Tôi biết khách mời là người của BTC và tác giả LT chọn, nên
thường là phát biểu chung chung theo chiều hướng ủng hộ vụ kiện của
UBTTTACSVN.
Ký giả và truyền thông báo chí chỉ có 2 người, Anh Nghê
Lữ của đài SBTN, Anh không đặt câu hỏi, mà Anh chỉ đề nghị gì đó tôi
không nhớ. Anh Lê Bình đặt câu hỏi vô thưởng vô phạt, tôi cũng không
nhớ, vì tôi nôn nóng chờ phiên mình.
BTC ra điều lệ người đặt câu hỏi
chỉ có 2 phút nói thôi.
Ông Trần Trung Chính gọi tên tôi. Tôi đi
cà nhắc lên nhận micro. Tôi đặt vấn đề ngay với BTC:
- Tôi dự trù
đặt 4 câu hỏi và sau khi ông Liên Thành trả lời, tôi sẽ phát biểu phần
nhận định của tôi về vụ kiện, và đề nghị một cách kiện thật chắc ăn và
an toàn. BTC chỉ cho
2 phút thi tôi không thể nói hết ý. Tôi xin được nói lâu hơn. Bao giờ
tôi nói điều gì vô lý thì BTC sẽ mời tôi xuống.
Hội trường lúc nầy
bỏ ra về chừng gần phân nửa. Tiếng phản đối và đồng ý ồn ào lên. Phe
đồng ý thắng thế, như có vẻ hối thúc tôi phát biểu cho nhanh.
Tôi bắt
đầu:
- Thưa quý vị , từ 2 ngày trước, tôi đã gởi ghi danh phát
biểu. Nhưng cho tới bây giờ tôi mới được lên đây. Tôi dự định hỏi ông
Liên Thành 4 câu, rồi sau khi ông trả lời, tôi sẽ phát biểu nhận định
của tôi, và đề nghị một cách kiện nắm phần chắc. Trong bài diễn văn của
ông Liên Thành, ông đã giải tỏa hết 2 câu. Vậy tôi còn 2 câu hỏi:
Tôi
xin nhắc lại cả 4 câu và sẽ cho biết ông Liên Thành đã nói
rồi câu nào.
Hội trường nhao nhao lên, đòi tôi bỏ qua câu hỏi đã có
câu trả lời rồi.
Tôi nói tiếp:
- Tôi cần nhắc lại 2 câu kia để quí
vị biết câu ông Liên Thành trả lời rồi là câu nào. Tôi hỏi ông LT có
đưa những người trong Ủy Ban của ông theo đây để vận động đồng bào
không? Trong bài thuyết trình, ông Liên Thành xác định “Có người muốn
tôi cho biết UBTTTACSVN, nhưng tôi dứt khoát không bao giờ đưa tên những
người đó ra, cho đến khi vụ án được đưa ra tòa”. Vậy thì không bao giờ
ta thấy biết được UB. Đấy tùy nghi quí vị suy xét tại sao lại vậy.
Câu thứ hai tôi hỏi Nguyên Đơn là ai, Bị Đơn là ai? Trong Diễn Văn ông
LT cho biết sẽ kiện ra Tỏa Hinh Sự Quố Tế mấy tên Hoàng PHủ Ngọc Tườn,
Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân và vài người nữa trong vụ thảm sát
Mậu Thân. (Trong bụng tôi không coi đây là Đảng Cộng Sản Việt Nam, mà
chỉ là những con tép riêu trong TỘI ÁC CỘNG SẢN VIỆT NAM, như tên của
UBTTTACSVN. Tôi coi đây như là một cách lừa phỉnh thính giả, lừa phỉnh
Cộng Đồng. Bắt đầu đưa ra cái đầu voi, cuối cùng chỉ là cái đuôi con
chuột).
Tôi nói tiếp:
- Bây giờ là câu hỏi thứ ba “Tổ hợp Luật Sư
mà ông Liên Thành đã liên lạc và chính ông Liên Thành, có phỏng định số
tiền cần cho vụ kiện là bao nhiêu không?”
Tôi vừa nói tới đó thì dưới
hội trường rộ lên trả lời liền, thay cho ông Liên Thành:
- Hai chục
nghìn, đã nói rồi lúc nãy.
Tôi nói:
- Nhưng tôi muốn ông Liên
Thành xác nhận
lại.
(Lúc thuyết trình ông Liên Thành có ca cẩm, quỹ pháp lý mới có
trên $2,000.00, mà ông đã gởi cheque đóng cho tổ hợp Luật Sư hết
$2,000.00 rồi. Tổ Hợp Luật Sư cho biết cần $20,000.00 để lo toan về hồ
sơ vụ án, nên tôi hiểu đây mới là món tiền nhử của Luật Sư. Khi cầm tay
$20,000.00 rồi thì sẽ lòi ra thêm số tiền gấp 5, gấp 10 nữa, nên tôi
đòi Liên Thành phải xác nhận chính xác con số)
- Câu hỏi thứ tư của
tôi “Ai đi kiện cũng mong đạt mục đích tôi thượng là thắng kiện và được
bồi thường. Dưới mục đích cao nhứt đó còn có mục đích khác thấp hơn,
như, cần được thắng kiện thôi (không cần được bồi thường). Thấp hơn nữa
là chỉ cần có đem bị đơn ra Tòa. Còn thắng bại tính sao. Cái bực chót
nhứt là
Tòa quăng đơn kiện của mình vô thùng rác. Vậy mục đích nào thấy chấp
nhận xứng đáng với số tiền và công sức mình bỏ ra?”
Ông Liên Thành
bắt đầu trả lời 2 câu hỏi của tôi, có ông Trần Trung Chính đứng kế bên.
Đứng lâu, chân tôi thấm đau, mà cách nói của Liên Thành có vẻ còn dài
lắm. Tơi đi cà nhắc xuống khỏi bục nói để kiếm một cái ghế ngồi để
dưỡng cái chân.
Ông Liên Thành trả lời dài dòng, nhưng rút gọn là Tổ
Hợp luật Sư nói rằng lúc đầu cần $20,000.00 lo về hồ sơ, sau đó phài cần
$150,000.00. Và có thể tổng cộng phải khoảng $200,000.00.
Câu thứ
tư ông trả lời rất dài mà trớt quớt với ý tôi muốn hỏi. Ông nói chúng
ta cần đưa bọn gian ác cộng sản ra Tòa để lấy lại công lý cho trên 5,000
dân thường Huế bị sát hại. “Mục đích của tôi là lấy lại công đạo cho
đồng bào Huế…” Trong lúc tôi hỏi mục đích đạt đến mức nào thì ta tiến
hành vụ kiện.
Dưới hội trường tiếng vổ tay cổ võ Liên Thành thật
giòn. Tôi nhốm người dậy để lên bục nói phát biểu phần thứ nhì. Những
ông Trần Trung Chính còn bổ túc thêm lời cho Liên Thành, Tôi phải ngồi
lại để chờ. Trong tâm trạng chờ phiên mình, tôi không quan tâm đến
những lời của ông Trần Trung Chính. Khi ông Chính dứt lời, tôi lại
chống gậy lên bục. Mỗi lần tôi lên bục hay xuống đều có vài người giúp,
sợ tôi té. Tôi rất cám ơn các anh em đó, nhứt là Anh Mẫn, nhiếp ảnh
gia.
Tôi nói:
- Thưa quí vị, tiếp theo đây là phần nhận
định về vụ kiện và sau đó là đề nghị của tôi. Cục đá ngăn trở vụ kiện
là trên thế giới chưa có tiền lệ nào về vụ kiện đưa ra xét xử một đảng
hay một chính quyền đương quyền của một quốc gia, quí vị thử coi lại xem
có tiền lệ nào không?
Đứng bên cạnh tôi, ông Trần Trung Chính nói:
-
Có! Gadhafi, Tổng Thống đương quyền của Lybia, và còn nhiều người nữa ở
Bắc Phi.
Tôi quay qua trả lời Ông TTC:
- Chế độ Gadhafi sụp đỗ
rồi, và những chế độ khác ở Bắc Phi cũng sụp đổ hay sắp sụp đổ tới nơi,
mới có những vụ kiện đưa những tên độc tài sắc máu ra tòa.
Hội trường
dậy lên, không ai nghe tôi hết, với những tiếng hô “xuống”, xuống”….
Tôi
chờ BTC. Ông Đỗ Quang lên bục, giành lấy miro gọi đến
người ghi danh kế. Tức là BTC chính thức đuổi tôi khỏi diễn đàn.
Tôi
khập khểnh chống gậy bước khỏi bục diễn đàn, trở về chỗ ngồi dưới hội
trường, lắng nghe Anh Đức phát biểu. Anh không hỏi gì, mà chỉ đề nghị
mọi người chúng ta hãy chống cộng bằng cách tẩy chay hàng hóa của Trung
Quốc và Việt Nam, kêu gọi đồng bào hải ngoại không về du lịch VN, không
gởi tiền về Việt Nam. Làm được vầy thì sẽ đưa kinh tế VN đến liệt quệ
vì lạm phát….
Tới đây BTC công bố hội trường còn 30 phút. Vậy ai còn
muốn phát biểu hay hỏi gì thì cứ lên.
Từ cuối hội trường, ông Võ Văn
Sĩ (cựu Thiếu Tá Công Binh) vừa đi lên vừa phát biểu thật hùng hồn về
chuyện chống Cộng và đưa Cộng Sản VN ra Tòa.
Tới đó có tiếng
phone gọi vào nói là muốn phỏng vấn.
Tôi đứng dậy, rời hội trường ra
về sớm. Không biết sau đó còn việc gì nữa.
*
* *
Trên
đường về nhà, tôi nghĩ mông lung “Mình có thiện chí cứu Liên Thành, mà
lại trở thành người kiếm chuyện để chống Liên Thành, theo cái nhìn của
đám đông. Họ làm nhục mình bằng tiếng đuổi ‘xuống’, ‘xuồng’. Mình
không thấy bị nhục. Nhưng bây giờ mình nín luôn thì thành ra sẽ không
cứu được Liên Thành, không cứu được lòng tin của Cộng Đồng.
Tôi đánh
giá những cái ngưỡng phục Liên Thành thái quá của đám đông mê muội, cọng
với những toan tính lừa đảo của Liên Thành sẽ giết chết thanh danh của
Anh thì đáng tiếc quá. Lòng tin của Cộng Đồng sẽ bị
sói mòn, Nếu Cộng Đồng San Jose lại bị lừa đảo lần nữa!
Tôi nhận ra
chỗ lừa đảo lòng tin của Cộng Đồng từ lúc nghe xong bài thuyết trinh của
Liên Thành. Nên tôi quyết tâm lội ngược dòng, chỉ ra chỗ không thể
thực hiện được chuyện đưa Cộng Sản VN ra tòa Hình Sự Quốc Tế được, vì 2
lý do:
1) Chưa có một tiền lệ kiện được Đảng và Chính Phủ đương quyền
của một nước.
2) Tòa Hình Sự Quốc Tế, mới thiết lập hiệu lực từ
1-2-2002. Tòa nầy chỉ nhận thụ lý những vụ việc xảy ra từ sau ngày
1-2-2002 thôi.
Tôi chưa nói hết chuyện bế tắc đó để chứng minh rằng
vụ kiện của Liên Thành là chuyện không có, là một vụ kiện ma, thì đám
đông đã tấn công, đuổi tôi xuống.
Tôi dự định khi mọi người chịu nghe
tôi,
tôi sẽ cứu Liên Thành bằng cách đề nghị Liên Thành thương lượng với tổ
hợp Luật sư bên Canada rằng “nếu Tổ Hợp Luật Sư quả quyết là vụ kiện
tiến hành được, và sẽ thắng, thì Tổ Hợp Luật Sư hãy bảo đảm kiện thắng
mới trả tiền cho Luật Sư, và mình sẽ chịu trả gấp rưỡi. Tổ Hợp Luật Sư
đòi giá $200,000.00 thì mình sẽ đồng ý trả $300,000.00. Bấy giờ Ủy Ban
TTTACSVN mới cùng nhau đi khắp nơi vận động xin tiền đồng bào, làm cho
đồng bào không nghi ngờ bằng cách không nhận tiền ngay, mà chỉ xin một
tờ giấy hứa cho, đến khi nào có giấy thắng kiện mới đến nhận tiền…”
Vì
bị đuổi xuống, nên tôi không nói ra được đề nghị đó.
Tôi biết không
tổ hợp Luật Sư nào chịu làm như vậy cả. Nhưng tôi đề nghị
như vậy là để mở đường cho Liên Thành thoát thân, nghĩa là tự ý Anh sẽ
ngưng không bày ra cái chuyện giả bộ hô hào TTTACS và kiện ra Tòa Hình
Sự Quốc Tế, như đã làm trong những lúc đi bán sách nữa, vì đó là chủ mưu
lừa bịp đồng bào. Hô hào kiện Cộng Sản ra Toà Hình Sự Quốc Tế là đánh
trúng vào ý thích và tình cảm của đồng bào, để lôi kéo đông đảo người
đến mua sách và gom thêm tiền tặng gây quỹ pháp lý nữa.
Thưa Anh Liên
Thành,
Điều gì Anh Liên Thành để lộ ra để tôi đánh giá là Anh âm mưu
dối trá?
1) Anh quyết tâm giấu kín cái Ủy Ban Truy Tố Tội Ác Cộng
Sản VN, vì thật ra chưa bao giờ có cái Ủy Ban đó, mà chỉ có một mình Anh
thôi.
2) Anh chưa bao giờ có liên lạc với Tổ Hợp Luật Sư nào, bởi vì
không có Tổ Hợp
Luật Sư nào lại kém trình độ pháp luật đến mức không biết rằng Tòa Hình
Sự Quốc Tế không thụ lý chuyện xảy ra từ hơn 40 năm trước (trong lúc
Tòa nầy chỉ xử những vụ xảy ra từ sau 2002 cho đến nay thôi). Vậy mà
Anh dám bịa ra rằng 2 Tổ Hợp Luật Sư quả quyết là chuyện thảm sát Mậu
Thân kiện ở Tòa Hình Sự Quốc Tế được.
3) Anh dùng cái tên đao to búa
lớn Ủy Ban Truy Tố Tội Ác Cộng Sản, ấy vậy mà khi có ai hỏi Truy Tố Cộng
Sản VN là truy tố ai, Anh lại chỉ ra rằng truy tố mấy con tép riêu Cộng
Sản Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân và vài
người nữa ở Huế mà thôi!
Thưa Quí vị quan tâm,
Thưa Anh Liên
Thành,
Những gì tôi phân tích về những hành vi thầm kín của Anh đều
kiểm chứng được.
Muốn bác khước, Anh phải trình diện tất cả nhân vật trong Ủy Ban
TTTACSVN, mà Anh nói là đủ tất cả thành phần Dân, Quân, Cán, Chính
VNCH. Anh phải chứng minh là Tòa Hình Sự Quốc tế thụ lý tất cả hồ sơ tố
cáo, bất cứ thời hiệu nào. Tôi đánh giá Anh sẽ không làm 2 việc nầy.
Vậy
tôi khuyên Anh, chấp nhận thương đau, hãy hoàn trả lại tất cả số tiền
Anh đã quyên góp cho một vụ kiện ma, mà Anh hô hào từ bấy lâu nay. Liều
thuốc nầy hơi đắng, nhưng như vậy còn hơn là cứ để lún sâu mãi, cho đến
một ngày (rất gần) bị nổ tung ra thi thanh danh của Anh sẽ rơi sâu dưới
bùn nhơ, lòng tin của Cộng Đồng sẽ bị sói mòn thêm.
Những gì tôi
viết ra là như đinh đống cột. Tốt hơn, Anh nên hồi tâm càng sớm càng
tốt. Mong Anh
đủ can đảm, đừng để quá muộn.
Đối với đồng hương, nhứt là những
người có dự buổi RMS của Liên Thành ở San Jose, ngày 24-9-11, xin quí vị
in ra, giữ lại e-mail nầy để làm bằng chứng sau nầy, để xem những gì
tôi xác quyết về Liên Thành có đúng không. Có đúng là vụ kiện của Liên
Thành có hiện thực không và quí vị có biết được danh tính của Ủy Ban ma
không?
Trân trọng kính chào,
Nguyễn Phước Đáng.
Monday,
September 26, 2011 2:05 PM
Subject:
[diendanviahe2] CỤ NGUYỄN PHƯỚC ĐÁNG NHẬN ĐỊNH LIÊN THÀNH BÀY TRÒ THƯA
KIỆN MA QUẢ KHÔNG SAI!!Trả lời ông Dan Vinh [NGUYEN PHUOC DANG] Cụ
Nguyễn Phước Đáng kêu gọi ông Liên Thành trả lại tiền bạc cho đồng hương
[Re:] [PhoNang] Tôi tham dự buổi RMS "Huế, Thảm Sát Mậu Thân 1968" của
Liên Thành tại San Jose (24-9-11)
Kính ông Tuấn Lê, Ông
có nhắc về tên mò sò Lê văn Bằng đã được hưởng quyền đặc quyền ngoại
giao nên không bị cảnh sát Mỹ buộc tội, Nguyên Nguyên nhận thấy trong
Thông Cáo Báo Chí của Phòng Thông Tin Quốc Tế, Giáo sư Võ Văn Ái cũng có
nói về quyền miễn trừ ngoại giao : Các vị Tổng thống, Thủ tướng, Bộ trưởng ngoại giao và quốc
phòng được miễn trừ ngoại giao, không ai được truy tố, ngoại trừ tại Tòa
án Hình sự Quốc tế. GS Ái đã nêu rõ trường hợp vào năm 2004, Liên Đoàn
Quốc tế Nhân quyền truy tố ông Donald Rumsfeld, cựu Bộ trưởng quốc phòng
Hoa Kỳ, về những tội ác tại Iraq, nhưng Pháp đã cho quyền
miễn trừ và bác bỏ đơn kiện.
Đối với Tòa án Hình
sự Quốc tế xét xử nạn diệt chủng, các tội ác chống nhân loại, và tội
phạm chiến tranh xẩy ra sau ngày 1.7.2002, sự kiện này có nghĩa là các
tội phạm chiến tranh mà Đảng CSVN đã gây ra cho hơn 5000 người dân vô
tội tại Huế vào Tết Mậu Thân và thời gian trước đó MÀ CSVN đã thảm sát
hơn 650,000 người trong cái gọi là cải cách ruộng đất thì việc thưa kiện
sẽ không khả thi và không được tòa án thụ lý xét xử! Thế thì ông Liên
Thành thưa kiện ai? Có phải bày trò thưa kiện ma không? Cụ Nguyễn Phước
Đáng
nhận định không sai tý nào!
Còn về Tòa Án Công Lý Quốc Tế chỉ
thụ lý hồ sơ một quốc gia kiện một quốc gia! Thế thì hỏi rằng chính phủ
Hoa Kỳ liệu có đại diện cho Liên Thành và nhóm Truy Tố Tội Ác Cộng Sản
Việt Nam đứng đơn kiện CSVN ra tòa không? Nguyên Nguyên nghĩ rằng ông
Liên Thành có nổ thêm làm 10 cái chức vụ Tổng Lãnh Sư Vanatu đi chăng
nữa chẳng có một quốc gia nào đại diện cho Liên Thành cả.
Do đó,
chúng ta hãy lấy trí huệ để soi xét sự việc, đồng tiền của chúng ta tạo
ra là cả một công khó, mồ hôi nước đổ xuống mới có được, cho nên đừng nghe
lời đường mật mất tiền vô ích, mà người đời
lại bảo rằng ngu!
Nguyên
Nguyên xin kính chuyển đế ông Tuấn Lê và quý vị, Thông Cáo Báo Chí của
Phòng Thông Tín Phật Giáo Quốc Tế hầu chúng ta có một nét nhìn và hiểu
về luật tòa án hơn để khỏi phải lầm tin cái chiêu bài, cái tấm bình
phong, cái danh nghĩa Truy tố tội ác Cộng Sản mà những con ma mắt đang
lăm lăm nhìn vào túi tiền chúng ta.
Nguyên Nguyên
Le 23/09/2011
22:15, Que Me a écrit :
********************************************************************************************************************
Quê Mẹ : Hành động cho
Dân chủ Việt Nam & Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam B.P.
60063 - 94472 Boissy Saint Léger cedex (France) -
Tel.: (Paris) (331) 45 98 30 85 Fax : Paris
(331) 45 98 32 61 - E-mail : queme.democracy@gmail.com Web
: http://www.queme.net ********************************************************************************************************************
THÔNG CÁO BÁO CHÍ LÀM TẠI PARIS NGÀY
23.9.2011
Người
Việt hải ngoại có thể Truy tố tội ác Cộng sản trước các Tòa án quốc tế
không ?
PARIS, ngày 23.9.2011 (QUÊ MẸ) - Trong thời
gian qua, Ủy ban Bảo vệ Quyền làm Người Việt Nam nhận được rất nhiều thư
của bạn đọc khắp năm châu gửi về hỏi Người Việt hải ngoại có khả năng Truy
tố tội ác Cộng sản trước các Tòa án quốc tế không ? Nếu được thì
phải làm sao, làm gì ?
Thật thế, từ 20 năm qua nhiều cá nhân hay đoàn
thể công bố ý định thu tập hồ sơ và đưa Cộng sản Việt Nam ra kiện trước
Tòa án quốc tế về những tội ác mà Đảng vi phạm đối với nhân dân Việt
Nam trong cuộc Cải cách Ruộng đất, Mậu Thân Huế,
v.v… Tuy nhiên cho tới nay, chưa thấy các cá nhân hay đoàn thể ấy công
bố việc kiện tụng ấy đi đến đâu, thành quả ra sao.
Do sự có mặt và hoạt động trên trường quốc tế
36 năm qua, chúng tôi xin được trả lời việc truy tố tội ác Cộng sản
trước các tòa án quốc tế có thể thực hiện hay không.
Trước hết các tòa án quốc tế là tòa án nào ?
Có hai tòa án quốc tế :
Một là, Tòa án Công lý Quốc tế (ICJ,
the International Court of Justice), trụ sở đặt tại Hòa Lan ở thành phố The
Hague, là một cơ quan thuộc LHQ ra đời năm 1945 chiếu theo Hiến
chương LHQ. Tòa án này bắt đầu hoạt động từ tháng tư năm 1946. Vai trò
của tòa là áp dụng các luật pháp quốc tế để dàn xếp pháp lý các tranh
chấp do các quốc gia đệ trình, và cho những ý kiến tham vấn trên
các vấn nạn pháp lý đến từ những cơ cấu có thực quyền của LHQ hoặc các
sở cục chuyên
biệt.
Như vậy các cá nhân hay đoàn thể, tổ chức của
người Việt hải ngoại không thể truy tố nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam
trước Tòa án Công lý Quốc tế. Ngoại trừ các cá nhân hay đoàn thể,
tổ chức của người Việt hải ngoại vận động được một quốc gia nào đó
trong thế giới chấp thuận thay cá nhân hay đoàn thể, tổ chức của người
Việt hải ngoại đứng tên kiện nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam. Nói tóm, Tòa
án Công lý Quốc tế chỉ thụ lý hồ sơ của một quốc gia kiện một quốc
gia khác.
Hai là, Tòa án Hình sự Quốc tế (ICC,
the International Criminal Court) ra đời theo Quy
chế Rome ký ngày 17.7.1998, nhưng chỉ
có hiệu lực kể từ ngày 1.7.2002. Tòa án Hình sự Quốc tế có
quyền lực pháp lý xét xử nạn diệt chủng, các tội ác chống nhân loại, và
tội phạm chiến tranh xẩy ra sau ngày 1.7.2002, nghĩa là ngày Tòa án
Công lý Quốc tế có hiệu lực. Như thế thì việc kiện các vụ xẩy ra
trước
ngày 1.7.2002, chẳng hạn như Cải cách Ruộng đất, Mậu Thân Huế là bất
khả thi.
Trái lại với Tòa án Công lý Quốc tế,
tại Tòa án Hình sự Quốc tế, các cá nhân, đoàn thể, tổ chức Phi
chính phủ có quyền nộp đơn kiện, với điều kiện quốc gia đưa ra kiện đã
tham gia ký kết Quy chế Rome. Việt Nam chưa tham gia ký kết quy chế này.
Vậy thì trong trường hợp muốn kiện Việt Nam Cộng sản và để cho Tòa
án Hình sự Quốc tế có thể thụ lý hồ sơ về những tội ác vi phạm tại
Việt Nam sau ngày 1.7.2002, cần phải được Hội đồng Bảo an LHQ chuyển sự
vụ đến Tòa án Hình sự Quốc tế (như việc đã xẩy ra cho Libya
và Sudan-Dafur).
Xem thế những nỗ lực mà từ 20 năm qua một số
cá nhân, đoàn thể người Việt công bố ý định truy tố tội ác Cộng sản
nhưng chẳng đưa tới một kết quả nào, là vì những cá nhân hay đoàn thể
này chỉ xuất phát từ ý chí chống Cộng, nhưng lại không am hiểu các cơ
cấu pháp lý quốc tế đáp ứng hay không với ước muốn của mình.
Cho nên, hưởng ứng ý định truy tố tội ác Cộng
sản là việc đáng làm, phải làm, cần làm khẩn cấp, nhưng chớ mất thì giờ,
mất tiền bạc cho những cuộc quyên góp nói là “Kiện Cộng sản trước
các tòa án quốc tế” nhưng thực tế chỉ nhằm lợi dụng lòng căm thù
cộng sản của quần chúng để dấy động các viễn đồ phe phái, hơn là quan
tâm thực hiện công lý quốc tế trong việc truy tố tội ác Cộng sản.
Trên mặt pháp lý, sáu chữ “Truy tố tội ác
Cộng sản” rất mơ hồ. Tại các pháp đình quốc gia hay quốc tế, ai cũng
có quyền truy tố một cá nhân cộng sản, tên Nguyễn Văn X chẳng
hạn, với đầy đủ hồ sơ, chứng liệu, nhân chứng. Song chẳng có pháp đình
nào xử “tội ác Cộng sản” khơi khơi, nửa vời như thế. Pháp đình
cần biết tội ác gì, vào lúc nào và do AI phạm.
Năm 2009 trong một bức thư viết ngày 29.5.2009
đề cập tới nhiều vấn đề tranh đấu cho nhân quyền gửi ông chính trị gia
Nguyễn Quốc Nam tại Paris, chúng tôi đưa ra một trong 4 góp ý về việc
ông Nam tổ chức bữa cơm gây qũy tại chùa Khánh Anh và kêu gọi đóng góp
cho Hồ sơ Kiện Hà Nội tại LHQ, mà ông Nam gọi là
“HỒ SƠ vô cùng quan trọng (…) Làm được điều đó, chúng ta mới
có được TƯ THẾ CHỦ ĐỘNG đánh vào MỘT TRONG NHỮNG TỮ HUYỆT của tập đoàn
Mafia Hà
Nội” (chúng tôi dẫn nguyên câu ông Nam kêu gọi với các
lỗi chính tả và cách ông viết hoa).
Lúc ấy chúng tôi đã khẳng định với ông Nguyễn
Quốc Nam rằng :
“Tôi dám khẳng định 99% là hồ sơ các anh sắp
nộp, sau khi nhận được mẩu biên lai, là chìm vào hố lãng quên. Vì các cơ
cấu nhân quyền LHQ chẳng giúp gì cho các anh, thêm Trục Cực Quyền sẽ
tẩy phá tất cả những chi các anh dự tính.
“Cho nên tôi rất e sợ câu viết của anh tuy rôm
rả, hay ho : “HỒ SƠ vô cùng quan trọng (…) Làm được điều đó, chúng ta
mới có được TƯ THẾ CHỦ ĐỘNG đánh vào MỘT TRONG NHỮNG TỮ HUYỆT của
tập đoàn Mafia Hà Nội”. Nếu anh không thực hiện được 20% của ý muốn sẽ
làm thất vọng quần chúng đấu tranh đang trông đợi ở sự khôn ngoan, giỏi
giắn và chuyên nghiệp của anh và các bạn”.
Quả như thế, hai năm qua, không thấy ông
Nguyễn Quốc Nam cho đồng bào biết tiền bạc thu được dùng vào việc gì,
cuộc kiện tụng ấy đi đến đâu, kết quả ra sao ?
Như thế thì pháp lý quốc tế chẳng đáp
ứng gì cho việc truy tố tội ác cộng sản Việt Nam hay sao ?
Có nhưng khó khăn và phức tạp.
Pháp lý quốc tế là nguyên tắc được chấp nhận từ
cuối Thế chiến thứ hai đối với một số tội ác như nạn diệt chủng, chiến
tranh, tra tấn, mất tích… khiến nhân loại tổn thương. Các tội ác này có
thể đưa ra xử tại bất cứ quốc gia nào. Tốt hơn hết là các tội ác này
được xử tại các nước sở tại. Nhưng nếu không thể thực hiện các vụ xử,
như tại Việt Nam cộng sản ngày nay, bất cứ ai cũng có thể nộp đơn kiện
tại một nước thứ ba – thuật ngữ gọi là “Forum state”.
Đã có 125 quốc gia tham gia ký kết Pháp lý
quốc tế và đặt pháp lý này trong khuôn khổ luật pháp quốc gia, từ đó trở
thành Forum state để thụ lý các hồ sơ thưa kiện của nạn nhân hay
các tổ chức Phi chính phủ. Hiện nay, Châu
Âu là các quốc gia dễ dàng chấp nhận việc thưa kiện này. Tuy
nhiên việc thụ lý rất phức tạp, do mỗi quốc gia có một cách hành xử
riêng, và thời gian thưa kiện khá dài. Những khó khăn, phức tạp gồm có :
1. Thời hiệu bị giới hạn : những sự kiện tranh tụng không được xẩy ra quá lâu. Ở
Pháp giới hạn là 10 năm, ở Đức 20 năm. Ít có quốc gia nào chấp nhận quá
thời gian ấy. Do đó, tranh tụng vụ Cải cách Ruộng đất hay Mậu Thân Huế
không thể thực hiện.
2. Sự có mặt của bị can : Bị can phải có mặt tại tòa án của quốc gia thứ ba (Forum
State) vào lúc thụ lý đơn kiện (như ở Pháp), vào lúc thụ lý đơn kiện và
trong thời gian điều tra (như ở Canada, Hòa Lan), hoặc lúc tòa
xét xử (như ở Đức, Tây Ban Nha, Tiệp, Ỳ Đại Lợi, Na Uy).
3. Hồ sơ vững chắc : Để một nước thứ ba (Forum state) thụ lý đơn kiện, hồ sơ
phải vững chắc, với sự có mặt của nhân chứng (First hand
witnesses) hay các gia đình người bị giết, những chứng cớ phạm tội
của bị can. Không thể sử dụng các phúc trình hay những nhân chứng ngoại
cuộc thứ ba.
4. Quyền miễn trừ ngoại giao : Các vị Tổng thống, Thủ tướng, Bộ trưởng ngoại giao và quốc
phòng được miễn trừ ngoại giao, không ai được truy tố, ngoại trừ tại
Tòa án Hình sự Quốc tế. Nhưng lắm khi các quốc gia thứ ba cho quyền miễn
trừ các cựu bộ trưởng. Chẳng hạn năm 2004, Liên Đoàn Quốc tế Nhân quyền
truy tố ông Donald Rumsfeld, cựu Bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ, về những
tội ác tại Iraq, nhưng Pháp đã cho quyền
miễn trừ và bác bỏ đơn
kiện.
5. Áp lực chính trị : Trong nhiều trường hợp quốc gia thứ ba (Forum state) không
muốn áp dụng pháp lý quốc tế vì nguy hại đến liên hệ ngoại giao. Ví dụ
năm 2003 đơn kiện truy tố ông Tommy Franks, Chỉ huy trưởng quân đội Hoa
Kỳ tại Iraq, ở Vương quốc Bỉ. Nhưng Bỉ đã bác bỏ ngay, vì Bộ trưởng Quốc
phòng Hoa Kỳ, Donald Rumfelds, hăm dọa nếu Bỉ thụ lý hồ sơ, Hoa Kỳ sẽ
dời trụ sở OTAN ở Bỉ sang một quốc gia khác.
Riêng tại Hoa Kỳ, có hai sắc luật mà người
Việt tị nạn có thể dùng để truy tố, đó là :
1. Alien Tort Claim Act (ATCA) ra đời từ năm 1798. Đây là trình tự tố tụng trong vụ kiện
dân sự, chứ không phải hình sự. Những người chưa phải là công dân Hoa
Kỳ có thể đâm đơn kiện những công dân nước khác (Việt Cộng chẳng hạn),
mà không bị thời hiệu giới hạn. Tuy nhiên bị can phải vào Hoa Kỳ lúc đơn
kiện được thụ lý. Hơn 200 năm qua chỉ có vài trường hợp thành công mà
thôi.
2. Torture Victim Prevention Act được Quốc hội Hoa Kỳ thông qua năm 1991. Tuy nhiên các sự
kiện truy tố không được xẩy ra quá 10 năm.
Kết
luận :
Điều quan tâm và phải truy tố tức khắc là
những vi phạm ĐANG xẩy ra trong nước (các vi phạm nhân quyền đối với mọi
giới kể cả thiếu nhi và phụ nữ, các vụ đàn áp tôn giáo, đàn áp người
sắc tộc, đàn áp người biểu tình chống Trung Cộng xâm lược, v.v…).
Vì sao cứ lôi kéo những “tội ác Cộng sản” xẩy
ra bốn chục, năm chục năm trước, đã quá thời hiệu, trong khi im
lặng hay làm ngơ trước các tội ác, cũng của chế độ
Cộng sản, ĐANG xẩy ra hằng ngày trên đất nước Việt Nam ? !
Không thể kêu gào “Truy tố tội ác Cộng sản”
đồng thời với những lời công kích trên Paltalk, hay bài viết tung lên
Mạng Internet hằng ngày đánh phá các đoàn thể, tôn giáo thuộc phe dân
tộc, mà hậu quả thấy rõ chỉ làm phân hóa và ly gián Cộng đồng Người Việt
Hải ngoại. Dù lời công kích, bài viết hóa trang dưới mỹ từ “Chống
Cộng”.
Thực tế, các lối công kích hay bài viết như
thế cho đến nay vốn xuất phát từ cơ quan phản gián của Bộ Công an Hà
Nội, chẳng hạn như A16 thuộc Bộ Công an, tương đương với X15 Cục 2
Bộ Quốc phòng chuyên trách biên soạn tài liệu phản gián giả (thông tin
giả, tư liệu giả, hình ảnh giả, nhằm ly gián Cộng đồng người Việt hải
ngoại và bôi nhọ, vu hãm các nhà đấu tranh cho nhân quyền, dân chủ trong
và ngoài nước, mà chúng ta thấy phát hành thường trực trên Mạng qua một
số Cây bút “chống Cộng” hay Trang nhà
“chống Cộng” hiện hữu tại Pháp, Anh, Hoa Kỳ, Úc Đại Lợi.
Không thể tiếp tục gọi kêu suông cho việc
“Truy tố tội ác Cộng sản” hay gọi kêu “Đoàn kết”, khi bản thân các tay
viết hay trang nhà nói trên chưa hề có một Hành Động Chống Chia rẽ nào
cả, chưa từng tham gia tố cáo Hà Nội trong các tội phạm hiện
tại trên các Diễn đàn thế giới.
|
chinhnuong5000@gmail.com, vietmymagazine@gmail.com,
pttdvietnam@gmail.com
Date: Saturday, September 24, 2011, 6:57 PM
Kính quý diễn đàn, quý vị quan tâm,
Nhân đọc Thông Cáo Báo Chí từ Phòng Thông Tin
Phật Giáo Quốc Tế về vấn đề "Người Việt hải ngoại có thể
Truy tố tội ác Cộng sản trước các Tòa án quốc tế không?" của Giáo Sư Võ
Văn Ái, có lẽ trong chúng ta, nhất là cộng đồng người Việt Hải Ngoại
chúng tôi thiết nghĩ chẳng ai xa lạ về Giáo sư Võ Văn Ái, một nhà đấu
tranh cho nhân quyền và tự do tôn giáo đã được nhiều các chính khách
ngoại giao quốc tế biết đến, với quá trình 36 năm hoạt động trên chính
trường Quốc Tế, GS Võ Văn Ái đã cho người đọc có một lối nhìn thiết thực
hơn bằng những dữ kiện dẫn chứng về cả 2 loại Tòa án - Tòa án Công lý
Quốc tế (ICJ, the International Court of Justice)
và Tòa án Hình sự Quốc tế (ICC, the International Criminal Court) mà cá
nhân hay đoàn thể, tổ chức của người Việt hải ngoại không thể truy tố
nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam trước Tòa án Công lý Quốc tế.
GS Võ Văn Ái đã có lời nhận định trong bản
tin Thông Cáo Báo Chí: “hưởng ứng ý định truy tố tội ác Cộng sản
là việc đáng làm, phải làm, cần làm khẩn cấp, nhưng chớ mất thì giờ, mất
tiền bạc cho những cuộc quyên góp nói là “Kiện Cộng sản trước các tòa
án quốc tế” nhưng thực tế chỉ nhằm lợi dụng lòng căm thù cộng sản của
quần chúng để dấy động các viễn đồ phe phái, hơn là quan tâm thực hiện
công lý quốc tế trong việc truy tố tội ác Cộng sản.” và hơn thế
nữa GS Võ Văn Ái đã khẳng định thêm “Trên mặt pháp lý, sáu chữ
“Truy tố tội ác Cộng sản” rất mơ hồ. Tại các pháp đình quốc gia hay quốc
tế, ai cũng có quyền truy tố một
cá nhân cộng sản, tên Nguyễn Văn X chẳng hạn, với đầy đủ hồ sơ, chứng
liệu, nhân chứng. Song chẳng có pháp đình nào xử “tội ác Cộng sản” khơi
khơi, nửa vời như thế. Pháp đình cần biết tội ác gì, vào lúc nào, và do
"AI" vi phạm.”
Chế độ Tam Vô của Đảng CSVN đã thủ tiêu hàng
loạt những nhà ái quốc, và giết chết biết bao sinh linh vô tội, máu
người dân đã chảy thành sông, xương người dân chất chồng thành núi,
thiết tưởng, mỗi chúng ta, ai ai cũng là nạn nhân của đảng Cộng Sản Việt
Nam. Và trước thực thể đât nước ngày nay, dưới sự tiếp tay của Đảng
CSVN trong việc dâng mảnh đất cha ông cho Hán Tặc Bắc Phương, thì người
dân Việt Nam yêu nước chẳng ai là không muốn tiêu diệt cái chế độ vô
thần để cứu nguy đất nước, đem lại sự tự do, quyền sống cho đồng bào,
đồng đạo, và cũng chẳng ai là không muốn đem cả tập đoàn Cộng Sản đó ra
tòa án quốc tế về tội diệt chủng, nhưng bằng
cách nào để có tòa án có thể thụ lý, cũng như không bị những kẻ đầu nậu
lợi dụng tinh thần yêu nước của chúng ta để làm tiền, và chúng ta không
bị mang tiếng là u mê, nhẹ dạ.
GS Võ Văn Ái đã trình bày rõ ràng về vấn đề
thụ lý, thật không đơn giản, rất phức tạp, vì mỗi quốc gia có một cách
hành xử riêng, và thời gian thưa kiện kéo dài. Và theo GS thì những khó
khăn, phức tạp gồm có:
1. Thời hiệu bị giới hạn. 2. Sự có mặt của bị can. 3. Hồ sơ vững chắc. 4. Quyền miễn trừ ngoại giao. 5. Áp lực chính trị.
Năm điều phức tạp mà GS Võ Văn Ái kể trên,
chúng tôi tìm thấy trong bức thư của đại diện tổ hợp luật sư OKT
Lawfirms, Luật sư Kate Kampton của ông Liên Thành đã xác định rõ:
1- Các vụ
kiện dân sự có thể khó thắng kiện bởi vì những vụ kiện dân sự này thường
bị khước từ bởi các tòa án trên kỹ thuật pháp lý...
2- Chỉ có
thể đại diện trong thủ tục tố tụng tại Canada (Gia Nã Đại) và chỉ trong trường hợp kẻ
phạm pháp cũng như các nạn nhân, thân nhân còn sống sót hiện định cư tại
Canada.
3- Việc truy
tố hình sự tốn kém, khó khăn và không bảo đảm thắng kiện. Các vụ án
hình sự phải được thụ lý bới các quan chức chính phủ.
Trong bài viết Nhận Định Về Những Gian Dối
Của Tập Đoàn Liên Thành được gửi lên các diễn đàn Yahoogroups ngày 28
tháng 07, 2011, LLCSCHPG chúng tôi cũng đã nêu rõ về sự kiện gian dối
này, và nhân đây, chúng tôi xin trích dẫn một phần bài viết này hầu quý
vị am tường. Mong rằng những người nhẹ dạ hãy nhìn sự việc quyên góp của
bà Ngô Thị Hiền để làm bài học cho mình. Và nhất là các chuyên gia chụp
mũ, cũng nên lấy vụ án bà Ngô Thị Hiền đã vu khống cho ông Hoài Thanh,
báo Đại Chúng, mà tòa án Tòa án cuối cùng
tại Montgomery
County / Maryland, vừa tuyên
phạt bà Ngô Thị Hiền phải đền bù cho ông Hoài Thanh một triệu
dollars về cái tội vu khống, để làm kinh nghiệm cho mình trong cung cách
đối nhân xử thế!
Dẫn trích:
Nhận Định Về Những
Gian Dối Của Tập Đoàn Liên Thành
… @ Trong lời kêu gọi gây quỹ pháp lý, Liên
Thành cho biết ngân khoản chi phí là $150,000.00 USD. Thử hỏi với số
tiền này có đủ cho một vụ án mang tính cách quốc tế với nhiều hung thủ,
nhiều nạn nhân hay không? Hay là số tiền chi phí sẽ tăng lên hàng triệu
Mỹ kim thì ai sẽ trả đây!? LLCSCHPG chúng tôi cũng có chút ít kinh
nghiệm về vấn đề pháp lý qua việc tham khảo với tổ hợp luật sư để đưa
một tập đoàn chuyên gia vu khống qua các tội trạng cáo buộc cho chúng
tôi là CS; sỉ nhục chúng tôi bằng những lời lẽ vô văn hóa; xâm nhập vào
computer của chúng tôi để truy lùng tài liệu v.vv, mặc dù chúng tôi có
đầy đủ dữ kiện bằng chứng, luật sư bảo đảm sẽ thắng kiện, nhưng vì số
tiền chi phí cho
việc thụ lý quá cao và khi điểm mặt bị cáo, chỉ toàn là những thành
phần ăn hại đái nát, già nua, bệnh hoạn cả thân lẫn tâm, một số đang
thất nghiệp nằm nhà, tài sản không có, nên luật sư e ngại và có lời
khuyến cáo, dù thắng kiện cũng sẽ tốn kém không nhỏ về mặt tài chánh, vì
có thể không thu thập được ngân khoảng tiền bồi thường mà tòa đã kết án
họ, nên bắt buộc chúng tôi đành phải hủy bỏ. Đó là đối với luật dân sự
cỏn con mà chi phí còn kếch xù như thế, huống chi là vụ án được liệt vào
tầm mức "quốc tế" mà cái gọi là “Ủy Ban Truy Tố Tội Ác Cộng Sản” trình
làng. Nếu chi phí sẽ tăng lên con số hàng triệu Mỹ kim thì hỏi rằng ai
sẽ trả, trả cho đến bao giờ, khi nào thì vụ án mới hoàn tất?? Và ví như
vụ án bị
bỏ dở giữa chừng thì số tiền đồng bào đã đóng góp sẽ vào túi của ai?!?
Một điều chắc chắn mà chúng ta đều hiểu rằng Đảng CSVN sẽ không ra tòa
nhận tội thì có thể đòi ai bồi thường cho?!.
- Thắng kiện không phải dễ dàng. “Các vụ kiện dân sự có thể khó thắng kiện bởi vì
những vụ kiện dân sự này thường bị khước từ bởi các tòa án trên kỹ thuật
pháp lý. Ví dụ, rất thông thường các tòa án quốc nội từ chối đơn kiện
của các nạn nhân nếu họ không đứng trên cơ sở pháp lý. Cho dù vụ thưa
kiện được chấp nhận bởi tòa án và được thắng kiện, sẽ có thêm vấn đề là
các thủ phạm cáo buộc có thể không chịu trả hoặc không thể trả tiền bồi
thường.”
@ Tổ hợp luật sư OKT Lawfirms chỉ có thể đại
diện trong thủ tục tố tụng tại Canada
(Gia Nã Đại) và chỉ trong trường hợp kẻ phạm pháp cũng như các nạn
nhân, thân nhân còn sống sót hiện định cư tại Canada. “Bởi vì chúng tôi chỉ có giấy phép cung cấp dịch vụ
pháp lý tại Canada, chúng tôi chỉ có thể đại diện quý vị trong thủ tục
tố tụng tại Canada (truy tố hình sự hay dân sự), nếu chúng ta có thể tìm
một kết nối tại Canada. Kết nối cần thiết cho Canada có thể thủ phạm bị
cáo buộc – điều này sẽ liên quan việc xác định một thủ phạm bị cáo buộc
hiện sinh sống tại Canada hoặc đang thăm viếng Canada – Hoặc,
có thể là nạn nhân – người đó có thể là một nạn nhân còn sống sót, hoặc
thân nhân của nạn nhân bị giết trong vụ thảm sát, hiện đang sinh sống
tại Canada.”
@ Việc truy tố hình sự tốn kém, khó khăn và
không bảo đảm thắng kiện. Các vụ án hình sự phải được thụ lý bới các
quan chức chính phủ. “tuy nhiên các vụ án truy tố hình
sự cực kỳ tốn kém và khó khăn, và một lần nữa, không bảo đảm rằng ông sẽ
thắng kiện. Nói chung các vụ án hình án hình sự phải được khởi xướng
bởi các quan chức chính phủ và cũng không bảo đảm chính phủ sẽ thụ lý
những vụ truy tố này.”
4- Qua bức thư của Luật sư Kate Kampton gửi
ông Liên Thành vào ngày 8 tháng 6 năm 2010, chúng ta thấy được rõ ràng
vấn đề tố tụng cả 2 mặt dân sự lẫn hình sự rất phức tạp và tốn kém. Liên
Thành hoàn toàn không đủ yếu tố pháp lý, pháp nhân vì không phải là nạn
nhân đang sống tại Canada để có thể đưa những tên phạm pháp ra tòa, và
tên tuổi những tên thủ phạm trong vụ thảm sát Tết Mậu Thân 1968 hiện
đang sống tại Canada là ai!? Hoàn toàn không một ai hay biết, thế thì có
thể thưa kiện ai? LLCSCHPG chúng tôi nghĩ rằng, ngoài sự phán quyết của
Liên Hiệp Quốc về việc dẫn độ các tội phạm chiến tranh, chúng ta chỉ có
thể đưa những tên tội phạm ra tòa sau khi chế độ
CSVN sụp đổ, và lúc đó chính phủ đương kim mới có thể lập hồ sơ thụ lý
như trường hợp chính phủ Cam Bốt đã xét xử tội phạm dưới thời Pol Pot
vậy.
5- Bức thư
của đại diện tổ hợp luật sư OKT Lawfirms vào ngày 8 tháng 6 năm 2010 đã
quá rõ ràng như thế mà hơn một năm qua Liên Thành vẫn tiếp tục kêu gọi
đóng góp cho quỹ pháp lý! Điều này đã cho chúng ta thấy ta thấy rõ tập
đoàn Liên Thành chẳng khác nào là
những tên xảo trá! Chúng tôi không biết số tiền thu lượm được của một số
người nhẹ dạ đã và sẽ đi về
đâu!?
Tuệ Kiếm - Sep 24, 2011.
From: Dan Vinh
|
http://vietlist.us/SUB_Thoisu/thoisu906.shtml
San Jose: Ông Liên Thành ra mắt sách: HUẾ Thảm Sát Mậu Thân, Tội Ác Đảng Cộng Sản Việt Nam.
Hôm nay thứ Bảy ngày 24 tháng 9 năm 2011, tại hội trường VIVO San Jose, ông Liên Thành và thân hữu tổ chức ra mắt sách: HUẾ Thảm Sát Mậu Thân, Tội Ác Đảng Cộng Sản Việt Nam. Sách dầy 766 trang chứa đựng nhiều tài liệu giá trị về tội ác của đảng Cộng Sản Việt Nam mà dân tộc Việt Nam đã gánh chịu.
Nhân dịp nầy, ông Liên Thành cũng thuyết trình về đề tài dự án thưa đảng Cộng Sản Việt Nam ra tòa án về tội diệt chủng trong việc sát hại thuờng dân vô tội nhân cuộc Tổng Công Kích Tết Mậu Thân 1968 tại thành phố Huế.
Có trên 200 cư dân khu vực Bắc Cali đến dự buổi ra mắt sách. Diễn giả chính là ông Liên Thành với giọng nói nhỏ nhẹ nhưng cương quyết đã thu hút được người nghe. Ông nói rằng 5327 người dân Huế (và 1200 người mất tích) đã chết một cách khổ đau, oan nghiệt do cộng sản chôn sống, đập đầu, bắn vào đầu vào thân. Họ chết trong uất ức, nghẹn ngào, bi phẩn cùng cực chớ không hề chết "như mơ" như tên nhạc sĩ phản chiến Trịnh Công Sơn mô tả. Ông nói rằng ngày hôm nay, CS và bọn nằm vùng đang cố gắng xóa dấu vết tội ác diệt chủng kinh khiếp đó. Chúng dùng đủ mọi cách từ hăm dọa, bôi xấu cá nhân, tung tin thất thiệt, đổ lỗi cho VNCH giết dân... Chúng bất kể sự thật, bất kể phương tiện, miễn sao chúng chạy được tội ác nầy. Trong sự hiểu biết nghề nghiệp, ông đã liên lạc thu thập nhân chứng, tài liệu từ nhiều năm nay và cảm thấy có bổn phận phải đưa bọn cs ra tòa án bằng mọi giá.
Sau phần thuyết trình, một số nhân sĩ địa phương được mời lên phát biểu ý kiến. Chúng tôi thấy ông Nguyễn Ngọc Tiên, chủ tịch Cộng đồng Việt Nam Bắc California, bà Hoàng Xuyên Anh, chủ tịch Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại Vùng Tây Bắc Hoa Kỳ, ông Hoàng Cơ Định của Việt Tân (ông Định bị 1 số cử tọa "boo"), ông Võ Văn Sĩ, ông Vũ Huynh Trưởng... Các nhân sĩ đều đồng ý hổ trợ ông Liên Thành.
Một số vị khác đặt câu hỏi cũng được trả lời đầy đủ. Qua các câu hỏi và trả lời, chúng tôi ghi nhận được một số điểm chính cần biết như sau:
1- Thưa đảng CSVN để làm gì? Có 2 lý do chính:
a- Mang lại công lý cho 5327 người chết và 1200 người mất tích.
b- Mang sự thật ra ánh sáng vì VC đang tìm cách bôi xóa, bóp méo lịch sử tàn ác của chúng.
2- Thưa đảng CSVN là thưa ai? Là thưa các tên Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân, Lê Văn Hảo, Nguyễn Thị Đoan Trinh...
3- Tốn kém sẽ là bao nhiêu? Giai đoạn đầu 20,000$ cho nghiên cứu tài liệu. Giai đoạn sau luật sư ước lương 150,000$. Với con số đó, tốn kém có thể lên đến trên 200,000$.
4- Không có tiền án nào thưa một chính phủ ra tòa cả? Có, chính phủ của Gahdaffi đã bị đưa ra toà và Liên Hiệp Quốc đã có quyết định truy tố tên độc tài nầy. Đó là 1 nhà cầm quyền đương nhiệm. Tại sao KHÔNG?
5- Ông Liên Thành đã thủ tiêu gs Ngô Kha ở Huế, đúng không? Không, anh Ngô Kha và bạn thân của anh tôi và anh là CS nằm vùng nhưng không quan trọng để nằm trong danh sách cần phải giết. Ông làm VC nằm vùng nhưng ông là điệp viên 3 mang: VC, VNCH, Hoa Kỳ. Vì thế VC thủ tiêu ông. Bằng chứng là khi VC chiếm miền Nam 1975, chúng không hề vinh danh ông.
6- Các tên đồ tể giết dân Tết Mậu Thân hiện đang nhởn nhơ. Nguyễn Đắc Xuân từng qua chơi Hoa Kỳ, được tên Trần Kiêm Đoàn ở Sacramento đón rước, che chở.
Xin gởi đến quý vị vài hình ảnh ghi nhận được.
Nhóm Vietlist.
-------oo0oo-------

-------oo0oo-------

Việt Cộng đối ngoại thì nhu nhược, bán nước,
đối nội thì tàn ác và hà khắc với nhân dân.
“ HUẾ - THẢM SÁT MẬU THÂN ”
TỘI ÁC ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM
của tác giả Liên Thành
( Trong buổi ra mắt sách được tổ chức tại San Jose ngày 24 tháng 9 năm 2011 )
Người viết : Trần Trung Chính
Tôi không có liên hệ huyết thống với ông Liên Thành, cũng không làm việc trong ngành Cảnh Sát, cả 2 nơi cư trú và nhiệm sở làm việc của tôi và ông Liên Thành cũng cách xa nhau đến hơn 1,000 km . Tôi cũng không phải là nhà văn có tác phẩm đã phát hành, tuy rằng thỉnh thoảng cũng có viết vài bài báo thể hiện quan điểm chính trị của cá nhân mình , tôi cũng không tham gia đảng phái chính trị hay bất cứ tổ chức chính trị nào , nhưng cũng đã tham gia sinh hoạt chính trị tại địa phương vùng Bắc California này trong nhiều năm qua . Ông Liên Thành ra mắt quyển sách BIẾN ĐỘNG MIỀN TRUNG vào mùa hè năm 2008 tại San Jose , tôi có đến hội trường Trung Tâm Sinh Hoạt Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Bắc Cali tham dự và mua quyển sách này để bổ sung những điều tôi biết về biến cố “biến động miền Trung”. Tôi biết biến cố “biến động miền Trung” qua một số vị sư trong miền Vĩnh Nghiêm, qua luật sư Nguyễn Hữu Hiệu trong văn phòng Tổng Liên Đoàn Lao Công của ông Trần Quốc Bửu và qua Trung Tá Hồ Văn Thống nguyên Chủ Sự Phòng An Ninh Quân Đội Quân Đoàn I ( thời điểm 1966 là Đại Úy An Ninh Quân Đội - trưởng phòng ANQĐ Khu 11 Chiến Thuật bao gồm 2 tiểu khu Quảng Trị và Thừa Thiên Huế). Tháng 6/2010, tôi viết bài “THỬ , THÁCH và THỬ THÁCH LÀ MỘT ? ” để bênh vực ông Liên Thành thì ít mà để đánh vào bọn tăng lữ gốc Bình Trị Thiên hoạt động có lợi cho Việt Cộng thì nhiều. Niên trưởng của tôi là anh Nguyễn Tri Tấn (nguyên Trung Tá Trung Đoàn Phó Trung Đoàn 2 / Sư Đoàn 3 BB – thời điểm 1968 là Đại Đội Trưởng Đại Đội Trinh Sát Sư Đoàn 1 BB mà ông Liên Thành có nhắc đến trong quyển sách HUẾ - THẢM SÁT MẬU THÂN này) liền chuyển bài viết này cho ông Liên Thành và chúng tôi bắt đầu liên lạc với nhau qua e-mail và điện thoại. Tới tháng 7 năm 2011, khi ra mắt sách HUẾ - THẢM SÁT MẬU THÂN tại miền Nam California, chúng tôi mới gặp mặt nhau lần thứ nhất, và ngày hôm nay 24 tháng 9 năm 2011 là lần thứ 2. Nhận thấy tôi là người biết khá nhiều về “biến động miền Trung” và sự việc “Mậu Thân tại Huế” ( nhiều hơn các nhà văn nhà báo khác tại San Jose ) nên trong buổi ra mắt sách tại San Jose , anh có nhờ tôi viết bài Giới Thiệu Tác Phẩm :HUẾ - THẢM SÁT MẬU THÂN này. Tôi đã nhận ra 5 lý cớ để xác nhận thêm tính xác quyết của những chứng cớ mà tác giả Liên Thành đã nêu trong 2 tập sách mà ông đã phổ biến :
Lý cớ thứ nhất : khi quyển sách BIẾN ĐỘNG MIỀN TRUNG ra đời, bọn đầy tớ của bọn tăng lữ gốc Bình Trị Thiên núp dưới nhiều nick name khác nhau trên diễn đàn ảo đã la hét gào thét những tiếng kêu tru tréo rằng tác giả Liên Thành là tên Cần Lao Công Giáo (ghi nhớ rằng tác giả Liên Thành đang thụ huấn tại quân trường Thủ Đức – khóa 16/ Sĩ Quan Trừ Bị năm 1963, mãi đến 1964 mới ra trường trong khi đảng Cần Lao tan vỡ cùng lúc với chính quyền Ngô Dình Diệm vào tháng 11/1963), Liên Thành là tên chống phá Phật Giáo v…v….Trong khi đó, 15 năm trước khi quyển BIẾN ĐỘNG MIỀN TRUNG ra đời, Hòa Thượng Thích Tâm Châu – nguyên Viện Trưởng Viện Hóa Đạo / GHPGVNTN nhiệm kỳ 1964 – 1968, đã xuất bản tập sách BẠCH THƯ CỦA HÒA THƯỢNG THÍCH TÂM CHÂU xuất bản năm 1993, trong tập sách này Hòa Thượng Tâm Châu đã nói rõ tính cách bất hợp pháp của cái gọi là GH/PGVNTN Khối Ấn Quang đồng thời Hòa Thượng Tâm Châu cũng vạch mặt chỉ tên nhà sư Thích Trí Quang - đứng đầu khối Ấn Quang - là người hoạt động có lợi cho bọn Việt Cộng, Hòa Thượng Tâm Châu cũng minh danh rõ ràng là : khối Ấn Quang chủ trương đường lối hòa bình khuynh tả…Chúng ta cần phân biệt là Hòa Thượng Tâm Châu vạch mặt chỉ tên nhà sư Thích Trí Quang chứ Hòa Thượng Tâm Châu không chụp mũ vu cáo, Thích Trí Quang còn sống bên VN, các nhà sư đàn em như Thích Hộ Giác, Thích Mãn Giác (bên Hoa Kỳ)…tất cả không ai dám phản bác tập sách của Hòa Thượng Tâm Châu , họ giữ thái độ “đành chịu im lặng” Và cho tới bây giờ : 2011, cũng không có bất cứ phật tử nào (kể cả 2 phía chống đối và ủng hộ nhà sư Thích Trí Quang) dám lên tiếng kết tội Hòa Thượng Thích Tâm Châu là người chống phá Phật Giáo ? Phải chăng vì uy đức của Hòa Thượng Tâm Châu quá to lớn hay là vì Hòa Thượng Tâm Châu đã từng là vị chức sắc cao cấp nhất của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất nên không có “ông thầy bà cô” nào dám hỗn hào với bậc trưởng thượng ? Tác giả Liên Thành (không có đọc Bạch Thư của Hòa Thượng Tâm Châu) cũng nêu vấn đề y hệt nhưng ở địa phương Huế - Thừa Thiên nhỏ hơn, thì lại bị đám đầy tớ của các tăng lữ gốc Bình Trị Thiên la ó om sòm, có phải bọn Việt Cộng này đã xâm nhập vào hàng ngũ phật tử Huế - Thừa Thiên nên có bổn phận phải đánh phá ông Thiếu Tá Trưởng Ty Cảnh Sát Thừa Thiên – Huế ? Câu trả lời dành cho quý vị độc giả tự kết luận .
Lý cớ thứ hai : những phật tử ủng hộ đường lối hoạt động của Giáo Hội Ấn Quang tại hải ngoại cứ cố chứng minh rằng nhà sư Thích Đôn Hậu bị ép buộc theo Cộng Sản vào năm 1968 và sau năm 1978, nhà sư Thích Đôn Hậu đã ra mặt chống đối chính quyền Cộng Sản nên không thể là Cộng Sản. Trong khi đó tác giả Liên Thành thì chứng minh ngược lại, chúng ta có thể tin cậy vào ông Liên Thành nhiều hơn vì ông dựa vào các bản báo cáo của thuộc cấp trong mạng lưới phản gián của Ty Cảnh Sát Thừa Thiên – Huế, phía bênh vực nhà sư Thích Đôn Hậu chỉ đưa ra được những điều nghe nói (hearsay) rất khó mà tin cậy được. Tôi đưa ra chứng lý thứ hai này để quý vị độc giả có thêm dữ kiện chính xác hơn : có bao giờ quý vị nghe và thấy các nhà sư khối Ấn Quang đề cập đến buổi cầu siêu tập thể cho các nạn nhân bị Cộng Sản giết hại tại Huế trong dịp Tết Mậu Thân không ? Ngay cả giai đoạn 1975-1978 là giai đoạn đắc thời của nhà sư Thích Đôn Hậu tại Huế ? Chả lẽ gần 7,000 người bị giết và mất tích tại Huế trong dịp Tết Mậu Thân tại Huế đều là người Công Giáo - Thiên Chúa Giáo sống tại vùng Phú Cam nên Giáo Hội Phật Giáo Ấn Quang không có nhiệm vụ cầu siêu cho họ, vì các linh mục Thiên Chúa Giáo đã làm lễ cầu hồn cho họ rồi chăng ?? Xin các nhà sư trong Văn Phòng Viện Hóa Đạo II cũng như ông Trưởng Phòng Thông Tin Phật Giáo là ông Võ Văn Ái trả lời dùm để thiên hạ bá tánh hiểu rõ lập trường của Giáo Hội Ấn Quang về vấn đề thảm sát đồng bào tại Huế trong dịp Tết Mậu Thân 1968, im lặng trong suốt 43 năm qua là quá lâu rồi. Giáo Hội Ấn Quang không thể và không nên giữ thái độ im lặng mãi mãi được.
Lý cớ thứ ba : Trận chiến tại hải đảo Hoàng Sa năm 1974 , tôi nhận thấy Giáo Hội Phật Giáo Ấn Quang cũng giữ thái độ im lặng trước các anh hùng tử sĩ của QL.VNCH. Tới năm 1975 khi Việt Cộng chiến thắng VNCH, bọn chúng cũng không hề nhắc nhở đến công trạng của chiến sĩ Hải Quân VNCH cũng như không bao giờ đề cập đến biến cố Trận Chiến Hoàng Sa, là chuyện đương nhiên ai cũng hiểu. Nhưng tới năm 1988 một trận chiến khác xảy ra tại Trường Sa giữa bộ đội CSVN và quân Trung Cộng cũng không được chính quyền Cộng Sản Việt Nam nhắc nhở nhiều vì sợ kẻ xâm lược bá quyền Trung Cộng không hài lòng. Năm 2011 ,dân chúng quá bất mãn vì thái độ hèn yếu của chính quyền Cộng Sản Việt Nam, nên một vài nơi đã có những cuộc tập họp chống lại Trung Cộng, một số người đã đem hình ảnh của Hải Quân Trung Tá Ngụy Văn Thà – Hạm Trưởng Chiến Hạm HQ 10 Nhật Tảo (chú thích : ảnh của Trung Tá Ngụy Văn Thà được bà quả phụ Ngụy Văn Thà cầm và được truyền bá trên youtube) và Hải Quân Thiếu Tá Nguyễn Thành Trí – Phó Hạm Trưởng Chiến Hạm HQ 10 Nhật Tảo , cùng hình ảnh và tên tuổi của những chiến sĩ hải quân đã hy sinh tại chiến trường Hoàng Sa , bề ngoài là để gợi lên lòng yêu nước của người dân Việt Nam không phân biệt chính kiến. Nhưng thực chất chỉ để tuyên truyền, vì theo thông tin của người con gái của Cố Thiếu Tá Nguyễn Thành Trí cho biết trong buổi lễ ấy không có bài vị của “bác Thà và ba cháu” mà chỉ có bàn thờ ông Hồ Chí Minh và bài vị của những bộ đội Cộng Sản hy sinh trong trận Trường Sa 1988. Theo đó, chúng tôi nhận thấy rằng , uy tín của chính quyền và quân đội Cộng Sản Việt Nam đã xuống quá thấp, bọn chúng đã phải dùng đến công đức của các chiến sĩ Hải Quân VNCH trong trận Hoàng Sa để kêu gọi lòng yêu nước của toàn dân, một loại công đức mà bọn Việt Cộng chưa bao giờ công nhận và chưa bao giờ nhắc đến ! Cùng thời điểm này tôi nhận thấy trên bản tin của Phòng Thông Tin Phật Giáo tại Paris nêu bản tin nhân dân Sài Gòn nhân Mùa Vu Lan 2011 đã tổ chức cầu siêu cho các chiến sĩ tại Hoàng Sa 1974 và tại Trường Sa 1988, theo ý kiến của cá nhân tôi, đây là một bản tin mập mờ đánh lận con đen. Các chiến sĩ Hải Quân VNCH tử trận tại mặt trận Hoàng Sa chắc đã siêu thoát từ lâu vì họ đã hoàn thành trách nhiệm BẢO VỆ TỔ QUỐC mà nhân dân VN, chính phủ VNCH và QL.VNCH đã trao cho họ, họ đâu có cần chính quyền Việt Cộng công nhận, và cũng không cần đến Giáo Hội Ấn Quang cầu siêu cho họ : bởi vì bọn Việt Cộng bán nước không có tư cách để công nhận lòng yêu nước của các chiến sĩ Hải Quân VNCH, ông Võ Văn Ái và Giáo Hội Phật Giáo Ấn Quang đã công khai bày tỏ ý niệm Quân Lực VNCH là lính đánh thuê của ngoại bang thì tư cách gì để làm lễ CẦU SIÊU cho các quân nhân tử trận tại Hoàng Sa ? Hành động của ông Võ Văn Ái mà tôi vừa nêu trên, cho chúng ta một nhận xét là ông và Giáo Hội Ấn Quang chỉ là những con thò lò chính trị !!!
Lý cớ thứ tư : năm 1997, tại Hoa Kỳ có trận đấu chung kết tranh chức vô địch quyền anh loại hạng nặng giữa Mike Tyson và Holyfield . Mới tới hiệp thứ ba, Mike Tyson đã chơi xấu cắn đứt tai của Holyfield. Trọng tài ngưng trận đấu và tuyên bố Mike Tyson bị loại vì “NOT QUALIFIED”, khán giả la ó ầm ỹ phản đối thái độ rừng rú của Mike Tyson, Hội Đồng Giám Khảo đã ra quyết định cấm Mike Tyson thượng đài tại bất cứ võ đài nào tại Mỹ trong vòng 01 năm (đây là loại quyết định tấn công trực tiếp vào bao tử của Mike Tyson và võ sĩ này không thể nào chống đỡ). Không có bất cứ tờ báo nào của Mỹ, không có bất cứ Đài Truyền Hình nào của Mỹ, không có bất cứ đài truyền thanh nào của Mỹ cũng như bất cứ cá nhân người Mỹ nào bày tỏ khen ngợi hành động “chơi sái luật” của Mike Tyson đã đành, mà ngay cả việc trách cứ Holyfield đã kém khả năng để bị Mike Tyson cắn đứt vành tai cũng không có ai làm.. Hiện nay, bọn đầy tớ của giới tăng lữ gốc Bình Trị Thiên hoạt động có lợi cho Cộng Sản đã không dám lên tiếng khen ngợi Việt Cộng về chiến thắng Mậu Thân (có chiến thắng đâu mà khen ngợi !) nhưng bọn chúng đã ồn ào bêu riếu và trách cứ ông Liên Thành là có trong tay vài ngàn cảnh sát và mật báo viên mà cũng không cản nổi cuộc Tổng Tấn Công cũng như chê bai Tướng Ngô Quang Trưởng không ngăn chận được Cộng Quân tiến chiếm Huế trong 25 – 26 ngày. Đối chiếu với công luận Hoa Kỳ trong vụ Mike Tyson và Holyfield, tôi xác quyết rằng bọn đầy tớ của giới tăng lữ Bình Trị Thiên là bọn Cộng Sản nằm vùng trong hàng ngũ các phật tử tại Huế, dễ hiểu là chỉ có bọn Việt Gian Cộng Sản mới không dám lên án thủ đoạn “đánh lén” (vi phạm thỏa ước ngưng chiến để ăn Tết truyền thống của dân tộc) của Việt Cộng, thay vào đó lại đi chê trách phía “bị đánh lén”.
Lý cớ thứ năm : Cách đây vài năm tên Đại Tá Việt Cộng trá hàng là Bùi Tín cũng như những tên đao phủ như Hoàng Phủ Ngọc Tường, Tâm Hằng Nguyễn Đắc Xuân… đã cố biện hộ trơ trẽn cho binh lính Việt Cộng trong trận Mậu Thân tại Huế, đó là những nạn nhân tại Huế chết vì tai nạn bom đạn tại chiến trường khi quân đội VNCH và Hoa Kỳ truy kích Cộng Quân. Tác giả Liên Thành đã chứng minh tính cách láo khoét và bịa đặt của các lời chạy tội cho Việt Cộng trong quyển sách Huế- Thảm Sát Mậu Thân, xin quý vị kiểm chứng trong quyển sách , tôi không cần phải dài dòng để dẫn chứng. Điều tôi muốn nói là sự biện hộ của các tên Việt Cộng này đã đưa Giáo Hội Ấn Quang đến chỗ kẹt : nếu quả thực gần 7 ngàn người dân chết trong trận Mậu Thân vì tai nạn trong lúc giao chiến thì tại sao Giáo Hội Ấn Quang không tổ chức Lễ Cầu Siêu Tập Thể nhằm “biến đau thương thành hành động thù ghét Mỹ - Ngụy “ ? Trong thực tế, không có buổi Lễ Cầu Siêu Tập Thể nào cả, phải chăng bọn lãnh đạo Việt Cộng và các nhà sư khối Ấn Quang biết rõ ai là thủ phạm nên không tiện tổ chức Lễ Cầu Siêu Tập Thể hay là có muốn tổ chức Lễ Cầu Siêu Tập Thể đi nữa thì họ cũng biết chắc quần chúng nhân dân Huế (đa số là thân nhân của những người bị thảm sát) sẽ không thèm đến dự.
Tôi xin mượn 2 câu thơ của một nhà thơ mà tôi không nhớ tên để diễn đạt cảm nghĩ của tôi đối với các nhà sư thổ tả gốc Bình Trị Thiên hoạt động có lợi cho Việt Cộng (Hòa Thượng Tâm Châu gọi các nhà sư này là khuynh tả, trong khi đó ông bạn của tôi là nhà văn Trần Văn Giang gọi là bọn thổ tả), đó là :
Trông xa cứ tưởng Thúy Kiều
Đến gần mới biết : người yêu Chí Phèo
Quyển sách HUẾ -THẢM SÁT MẬU THÂN của tác giả Liên Thành mãi đến năm 2011 mới hoàn thành, một phần là để gây quỹ tài chánh giúp Ủy Ban Truy Tố Tội Ác Đảng Cộng Sản Việt Nam, nhưng đứng về mặt tài liệu lịch sử , toàn thể nhân dân Việt Nam cần phải có quyển sách này trong tủ sách gia đình vì 6 nguyên nhân chính yếu sau đây ;
Nguyên nhân thứ nhất : Ông Cao Huy Thuần khi du học tại Pháp đã đậu văn bằng Tiến Sỹ vào năm 1968 với đề tài “Đạo Thiên Chúa và chủ nghĩa thực dân tại Việt Nam (1857-1914)” Tôi cũng có đọc một vài phản luận yếu ớt của một số trí thức Công Giáo Việt Nam về đế tài này. Tôi coi là phản luận yếu ớt vì họ cho là ông Cao Huy Thuần là phật tử căm ghét Công giáo hay bản dịch Việt ngữ luận án của ông không trung thực với nguyên tác tiếng Pháp, nên nhớ là luận án của ông Cao Huy Thuần được Hội Đồng Giám Khảo Đại Học Sorbonne chấm bằng tiếng Pháp nên bản dịch Việt ngữ đâu có ảnh hưởng gi, cái chính là tài liệu của ông được truy tìm từ văn khố của Bộ Thuộc Địa Pháp đó là các bức thư của các linh mục Pháp gửi cho triều đình Napoleon III và các chính phủ kế tiếp sau đó. Tương tự như vậy, quyển sách HUẾ- THẢM SÁT MẬU THÂN cũng là tập tài liệu lịch sử góp nhặt tội ác của Cộng Sản Việt Nam trong thời kỳ ông là Phó Trưởng Ty Cảnh Sát và từ 1969 ông đã là Trưởng Ty Cảnh Sát của tỉnh Thừa Thiên và thị xã Huế.
Nguyên nhân thứ hai : học giả Trần Trọng Kim khi viết quyển VIỆT NAM SỬ LƯỢC phần nói về nhà Tây Sơn và Đại Đế Quang Trung đã than phiền là nhà Nguyễn Gia Long đã thiêu hủy hết những sách vở của triều đại Tây Sơn, nhưng công đức và chiến tích của vua Quang Trung quá to lớn nên sử gia Trần Trọng Kim đã xếp vua Quang Trung vào hàng ngũ ANH HÙNG DÂN TỘC.
Nguyên nhân thứ ba : học giả Tạ Chí Đại Trường khi trình bày Luận Án “ NHỮNG CUỘC NỘI CHIẾN TẠI VIỆT NAM từ thế kỷ 16 đến thế kỷ 19” để được cấp bằng Cao Học Sử tại Đại Học Văn Khoa Sài Gòn vào năm 1966, tài liệu của ông phần lớn trích từ các thư từ trao đổi giữa các linh mục Đàng Ngoài (đa số là người Hòa Lan) và các linh mục Đàng Trong (đa số là người Bồ Đào Nha), tài liệu này được viết từ nhiều thế kỷ trước và được trình bày lại vào năm 1966 đã vẽ lại cho người Việt hậu thế của chúng ta một bức tranh lịch sử gần đúng với sự thật qua lăng kính của các vị linh mục người ngoại quốc đang truyền đạo tại Việt Nam trong suốt nhiều thế kỷ. Năm 1970 luận án của ông được in thành sách và đã đoạt Giải Thưởng Văn Học Toàn Quốc về lãnh vực biên khảo. Sau năm 1975, học giả Tạ Chí Đại Trường bị đi tù Cải Tạo vì ông là sĩ quan trong QL.VNCH, nhưng công trình nghiên cứu của ông được chính quyền Cộng Sản công nhận và đánh giá cao (quyển sách này đã được tái bản tại hải ngoại) .
Nguyên nhân thứ tư : Cộng Sản Việt Nam đã tàn sát những chiến sĩ Quốc Gia trong các Đảng Phái chính trị tại miền Bắc vào năm 1946 như Việt Nam Quốc Dân Đảng, Đại Việt Quốc Dân Đảng, Duy Dân Quốc Dân Đảng, Việt Nam Cách Mạng Đồng Minh Hội…Ở miền Nam, Cộng Sản Việt Nam cũng đã giết Giáo Chủ Huỳnh Phú Sổ và các tín hữu trong Phật Giáo Hòa Hảo, chúng cũng đã giết các tín hữu Cao Đài và các thủ lĩnh trí thức của Đệ Tứ Quốc Tế như Tạ Thu Thâu, Phan văn Hùm…Điều đáng nói là những người sống sót khi di cư vào Nam như nhà văn Nhất Linh, nhà văn Nguyễn Mạnh Côn, nhà văn Doãn Quốc Sỹ, chính khách Vũ Hồng Khanh, chính khách Phan Quang Đán, chính khách Phan Huy Quát, Luật Sư Nghiêm Xuân Hồng, Bác Sĩ Nguyễn Tiến Hỷ , Bác Sĩ Nguyễn Xuân Chữ và ngay cả Bác Sĩ Trần Kim Tuyến (được coi là trùm Mật Vụ cúa chế độ Ngô Đình Diệm) cũng không một ai mô tả lại cuộc tàn sát này qua các thiên hồi ký hay báo cáo trong nội bộ của Đảng mình. Đây là một thiếu sót rất lớn mà các chứng nhân lịch sử trong giai đoạn 1945-1946 đã không làm.
Nguyên nhân thứ năm : Cộng Sản Việt Nam cũng đã tàn sát dân chúng Việt Nam qua chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất áp dụng theo khuôn mẫu Trung Cộng mà chúng tự xưng là Cuộc Cách Mạng Long Trời Lở Đất. Có rất nhiều tác giả như cụ Hoàng Văn Chí, như ông Nguyễn Minh Cần đã tố giác Đảng Cộng Sản Việt Nam có tội với nhân dân Việt qua chiến dịch Đấu Tố này, sách viết và in ra cũng khá nhiều nhưng lại thiếu không có hình ảnh minh họa. Khi Liên Sô sụp đổ vào năm 1991, ông Nguyễn Minh Cần và bà vợ người Nga vào truy tìm tài liệu trong văn khố của Đệ Tam Quốc Tế mới tìm được một số hình ảnh về cuộc Đấu Tố trong Chiến Dịch Cải Cách Ruộng Đất tại Việt Nam từ 1953 đến 1956. (Chú thích của người viết : nếu không có ghi chú bản quyền nhứng bức ảnh là tên của ký giả người Nga, thì người đọc có thể lầm tưởng là các hình ảnh này được trích ra từ phim CHÚNG TÔI MUỐN SỐNG của đạo diễn Vĩnh Noãn)
Nguyên nhân thứ sáu ; Cách đây chừng 3-4 năm, người Việt hải ngoại đã từng lớn tiếng phản đối việc Cộng Sản Việt Nam yêu cầu 2 chính phủ Indonesia và Malaysia đục bỏ 2 tấm bia tưởng niệm những nạn nhân vượt biển đi tìm tự do . Chúng ta đã kết tội bọn Cộng Sản Việt Nam miệng thì kêu gọi xóa bỏ hận thù + hòa hợp hòa giải nhưng việc làm của chúng khi yêu cầu chính phủ Indonesia và Malaysia đục bỏ tấm bia tưởng niệm thuyền nhân lại chính là hành động gợi nhớ quá khứ và khơi thêm lòng hận thù chứ không hòa giải được gì hết.
Trong tất cả những nạn nhân của Cộng Sản Việt Nam mà tôi đã nêu trên, có thể nói những nạn nhân bị thảm sát tại Huế trong dịp Tết Mậu Thân có cơ duyên may mắn hơn các nạn nhân khác, vì ông Liên Thành trong cương vị Trưởng Ty Cảnh Sát Thừa Thiên và thị xã Huế đã sưu tập và tổng kết tài liệu tương đối nhiều và sắp xếp có hệ thống, tôi nói nhiều có nghĩa là đầy nhưng chưa đủ vì ông Liên Thành không thể có những hình ảnh người chết vì bị đập bằng búa hay cán cuốc mà bọn Việt Cộng dùng để đập đầu người dân Huế, ông cũng không thể có những bức hình chôn sống người khi người ta còn sống, hay hoặc bức hình chụp mấy trăm người bị đẩy xuống Khe Đá Mài khi họ còn sống, nhưng ông có hình chụp của những bộ xương mà dây trói còn dính trên tay cùng trên sọ và thân thể của họ không có vết tích thương tật nào !!!
Có thể chế độ Cộng Sản sụp đổ trước khi Tòa Án Hình Sự Quốc Tế thụ lý vụ việc này, nhưng mai sau nếu có ai muốn làm luận án với đề tài “Tội Ác Của Đảng Cộng Sản Việt Nam” hay “Sự Can Dự Của Các Nhà Sư Phật Giáo Trong Tiến Trình Xích Hóa Việt Nam Của Cộng Sản Quốc Tế” thì biết tìm tài liệu ở đâu ? Tôi cũng biết chắc rằng bọn cầm quyền Việt Cộng hiện nay đã xóa bỏ những dấu tích và chứng cớ để tránh sự phê phán của lịch sử.
Nhà văn Nhất Linh đã tự tử vào ngày 7 tháng 7 năm 1963, ông để lại một bức thư tuyệt mệnh, trong đó có câu “…Đời tôi để lịch sử xử…”. So sánh sự nghiệp văn hóa của văn hào Nhất Linh và sự nghiệp chính trị của ông Nguyễn Tường Tam, các nhà sư gốc Bình Trị Thiên mà đứng đầu là Thích Trí Quang và Thích Đôn Hậu không thể nào so sánh được, như vậy bọn đầy tớ của các nhà sư gốc Bình Trị Thiên hoạt động có lợi cho Việt Cộng không được phép sử dụng câu nói của văn hào Nhất Linh để ngăn cản ông Liên Thành công bố các tài liệu lịch sử này.
Trân trọng kính chào quý vị.
San Jose ngày 24 tháng 9 năm 2011
Trần Trung Chính
Nhạc và lời: Trường Giang
(Viết riêng để tặng anh cựu Thiếu Tá Cảnh Sát Quốc Gia Nguyễn Liên Thành.
Và cùng tặng cho tất cả các chatters trong Diễn Đàn Nói Thẳng Nói Thật !
Marietta, GA. Đêm Thứ Ba 14 tháng 06 - 2011.)
Huế Chưa Quên !
( 4/4 - Em )
Bốn mươi ba (Em) năm rồi (Em) Huế ơi ! (Em )
Giải khăn sô (Dm) dẫu không còn mới (Em)
Nhưng đau thương (Am) vẫn ngập (B7) ngút trời (B7)
Mậu Thân giặc Hồ (B7) giết dân tôi (Em)
Lũ tay sai (Em) điên cuồng (Em) sát nhân (Em)
Miệng Nam Mô (Dm) dã tâm tàn nhẫn (Em)
Tham lam say (Am) bã mồi (B7) thế trần (B7)
Mượn danh Phật chùa (B7) giấu si sân (Em)!
Huế (G) chưa quên (Bm) hết tội (Em) ác đâu (Em)
Thích Trí Quang (Dm) cầm đầu (B7) cùng Thích Đôn Hậu (B7)
Cho Nguyễn Đắc Xuân (Am) và (B7) Hoàng Phủ Ngọc Phan (Am) khát máu !(Em)
Thảm sát dân tôi (Bm) mấy ngàn (B7) gia đình thương đau (Em)
Chúng chưa ăn (Em) năn tội (Em)
Huế ơi ! (Em)
Chừ nhân gian (Dm) mới luôn cần nói (Em)
Cho cơn đau (Am) thấu tận (B7) đến trời (B7)
Hỏi sao giặc Hồ (B7) giết dân tôi (Em) ?

“Biến Động Miền Trung” đã cho biết: Ai là tội đồ dân tộc?
Ả Tuệ Kiếm
Tuấn Phan
Sau khi ông Bùi Dương Liêm, đài TV Hoa Thịnh Đốn phỏng vấn Liên Thành, rồi đến cuộc phỏng vấn của đài SBTN là đài TV lớn nhất của NVHN trụ sở tại Little Saigon, xem như “Thủ đô Người Việt Tỵ Nạn VC”, thì một số người dẫn đầu là ả Tệ Kém, Chủ tịt “Lực Lượng Bôi Nhọ Phật Giáo” phản đối đài nầy với nhiều câu hỏi tại sao, tại sao….làm như thế đó mà không làm như thế này v.v…và v.v…!!!
Cuộc phỏng vấn Liên Thành thứ nhất không bị phản ứng mạnh của cái gọi là “Phật tử” và “đồng hương” khắp nơi (!?) phải chăng vì đài TV Hoa Thình Đốn là đài…nhỏ, còn cuộc phỏng vấn thứ hai lại “chạm nọc” (chữ của Tú Gàn) họ quá mạnh, có phải vì đài SBTN là đài lớn, lại có nhân vật lớn là Du Tử Lê cầm chịch?
Đúng là xem mặt mà đặt tên, làm ồn ào để hầu “bịt miệng lịch sử” nếu Biến Động Miền Trung đúng là một tài liệu có giá trị như một bản án dành cho tội đồ lịch sử là Giáo Hội PGVNTN tiếp thân Giáo Hội Phật Giáo Án Quang. Sau đây là một số luận điệu, ý kiến đáng chú ý liên quan vụ phỏng vấn “lịch sử” nầy của SBTN dành cho Liên Thành, tác giả BĐMT, gom góp từ các bài phổ biến trên net:
1. Tại sao Biến Động Miền Trung ấn hành vào… lúc nầy? Kẻ đặt câu hỏi ngụ ý LT có âm mưu “phá họai” công cuộc chống Việt Cộng lẫn chống Tàu Cộng hiện nay của dân Việt Nam, đặc biệt là dân Việt hải ngọai. Họ nghi vấn như thế để đánh lạc hướng công luận bởi vì BĐMT nêu lên các tội lỗi cụ thể không chối cãi của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (tiếp thân của Phật Giáo Ấn Quang) gây ra vào các năm 1966-1968-1972 tại Miền Trung.
Đây là cái nôi của các cấp lãnh đạo chóp bu của Giáo Hội nầy vốn là cán bộ Việt Cộng đã tiếp tay Việt Cộng qua các cuộc phản lọan liên tục suốt hai nền VNCH cho tới ngày 30-4-1975, đem lại chiến thắng cho VC cũng là chiến thắng của họ nên họ kéo ra đường, vẫy cờ “Mặt Trận” xanh đỏ, giữa sao vàng, chào mừng “Quân Giải Phóng” và sau đó chào mừng luôn sinh nhựt 19-5 của Hồ Chí Minh!
Chống VC, chống Tàu Cộng là chuyện phải làm nhưng cũng đừng quên vạch tội của các kẻ từng đóng vai NỘI THÙ nguy hiểm trong lòng VNCH và hiện nay vẫn không thay đổi bản chất tay sai VC dù lịch sử đã sang trang 34 năm.
Những việc làm của Giáo Hội PGVNTN, tiếp thân của Giáo Hội Ấn Quang vào các năm gần đây đã chứng minh Người Việt Quốc Gia luôn luôn phải đề cao cảnh giác tổ chức NỘI THÙ đội lớp tôn giáo này, mới nhất là Lời Kêu Gọi Bất Tuân Dân Sư và Biểu Tình Tại Gia ngày 29-3-2009 với Yêu Cầu thứ 3 mở Đại Hội chiêu dụ Người Việt Hải Ngoại đầu hàng VC ký tên Quảng Độ, vẫn còn đó và chờ đợi VC thực hiện vào ngày 19-11-2009 tới đây tại Hà Nội.
Người Pháp có câu ngạn ngữ “Không để đến ngày mai những việc mình có thể làm hôm nay”, ông LT đã lớn tuổi, ký ức sẽ phai dần và làm sao biết đêm ngủ sáng dậy sức khỏe của mình sẽ ra sao? Khi đủ cơ duyên thì ông làm cho xong bổn phận của một chứng nhân lịch sử vừa là người có trách nhiệm trong các biến động ở ngay địa phương mình và ảnh hưởng mạnh đến sự an nguy của cả đất nước. Bổn phận và trách nhiệm của ông LT là ghi lại diễn tiến các vụ quậy phá, giết người có chủ mưu của VC liên hệ với Khối Tăng Ni Phật tử thuộc Giáo Hội Giáo Hội PGVNTN tiếp thân của Giáo Hội Ấn Quang tại miền Trung tức Miền Vạn Hạnh, cầm đầu bởi Sư VC Đôn Hậu Tăng thống tiền nhiệm của hai Sư VC Tăng thống cố Huyền Quyền Quang và Quảng Độ hiện nay.
Những ai chất vấn tại sao LT phổ biến quyển bút ký lịch sử BĐMT trong lúc nầy thiết tưởng họ hãy ngược dòng thời gian, cũng nên đặt câu hỏi:
Tại sao Giáo Hội Ấn Quang hậu thân là Giáo Hội PGVNTN lại chủ mưu các cụộc đấu tranh bạo động chống VNCH trong lúc VC mở các mặt trận quân sự đánh phá ác liệtVNCH mà không tiếp tay VNCH giữ vững an ninh hậu phương để QL/VNCH rảnh tay đối phó giặc Cộng ngòai tiền tuyến?
Đặt câu hỏi hai chiều thì mới tỏ ra vô tư; “có lửa mới có khói” vì nếu Giáo Hội Ấn Quang hậu thân là Giáo Hội PGVNTN cầm đầu bởi Sư VC Đôn Hậu, Chánh Đại Diện Miền Vạn Hạnh không tiếp tay VC tạo bạo lọan ở Miền Trung thì làm sao có các Biến Động Miền Trung, lấy làm tựa sách của ông Liên Thành ngày hôm nay?
2. Quyển BĐMT, cuộc phỏng vấn LT trên SBTN có lợi cho ai? Giống như chiếc mề đay có hai mặt thì bất cứ việc gì kể cả việc ngòai thiên nhiên như gió mưa, bão táp, nắng nôi v.v… cũng làm kẻ ưa, người ghét. Nếu đem lợi, hại ra làm tiêu chuẩn thì hẳn không có môn LỊCH SỬ trong sinh họat của nhân lọai văn minh. Hoặc lịch sử dựa trên căn bản lợi, hại thì đó là lọai lịch sử một chiều, phục vụ chế độ độc tài chuyên chính Cộng Sản, trong khi ở chế độ độc tài quân chủ, nhiều vua chúa còn phải bị khuất phục trước ngòi bút của các sử quan vô tư, thà chết không chịu bẻ cong sự thật!
Tất nhiên, không ai ngạc nhiên khi một số người hay phe đảng viện mọi lý do để ngăn chận sự ra đời của BĐMT. Nỗ lực của họ đã thất bại, khi BĐMT có mặt thì họ tìm cách giảm bớt hay thủ tiêu ảnh hưởng ấn phẩm, kể cả bôi nhọ tác giả của nó là LT! Trong khi đó, đa số dân Việt muốn nhìn lại các chuỗi biến cố đau thương trong cuộc chiến Việt Nam thì BĐMT là một tài liệu có tính lịch sử.
Tuy không phải là quyển sử và tác giả LT không phải là sử gia, nhưng BĐMT đã góp phần hết sức quan trọng nói lên sự thật phũ phàng, lật tẩy một tổ chức tôn giáo lớn được lãnh đạo bởi các cán bộ đảng viên VC cho tới bây giờ vẫn còn mang vỏ bọc bịp bợm “đấu tranh vì Đạo Pháp và Dân Tộc” (sic) Quả nhiên BĐMT “làm hại” họ nên họ phải phản ứng dữ dội để toan “bịt miệng lịch sử”! “Làm hại” họ còn có nghĩa BĐMT góp phần chận đứng cường độ và đi đến làm tịt ngòi luận điệu thông tin tuyên truyền đánh bóng một Quảng Độ ngang hàng với Gandhi hay Martin L. King Jr. để có thể lừa bịp Ủy Ban Nobel, giúp Quảng Độ chiếm giải Nobel Hòa Bình!
3. Giáo Hội Ấn Quang và hậu thân Giáo Hội PGVNTN chính là tội đồ dân tộc chứ không phải Phật Giáo.
a. Thủ đọan dùng hai chữ “Phật Giáo” để làm mộc che tội ác. Ả Tệ Kém, Chủ tịt “Lực Lượng Bôi Nhọ Phật Giáo” vu cáo ông Liên Thành “đã đổ tội cho Phật giáo là tội đồ dân tộc”. Đúng là “suy bụng ta ra bụng người”, vì độc giả xem kỹ BĐMT từng trang sẽ không hề thấy câu nào, chữ nào cho thấy LT nói Phật Giáo là tội đồ dân tộc cả! Thủ đọan dùng hai chữ Phật Giáo để đồng hóa và che chắn Giáo Hội Phật Giáo có từ hồi hai nền VNCH, nay không còn tác dụng nữa vì nấc thang xã hội “Nhất đĩ, nhì sư, tam cha, tứ tướng” đã sụp đổ.
Dân trí người Việt nhất là NVHN đã nâng cao rất nhiều, nên không còn mấy ai ngu muội mang cái sợ kiểu “ông Tướng sợ Sư, Cha hơn sợ cọp” không dám hành động dù họ biết sự khác biệt rõ ràng giữa Tôn Giáo và Người Theo Tôn Giáo, giữa tên Việt Cộng mặc áo cà sa và vị Sư tu hành chân chính. Trừ một Nguyễn Cao Kỳ lúc đó đã dám mạnh tay diệt trừ bọn phản lọan ở miền Trung, tạo nên các Biến Động Miền Trung mà LT ghi nhận lại trong tác phẩm cùng tên…. Hãy xem vài đọan LT viết:
b. (Lục soát chùa VC phải xin phép Giáo Hội?)
- Ông Trưởng ty muốn lục soát chùa cũng được, nhưng ông Trưởng ty có giấy cho phép của Thượng Tọa chánh Đại Diện Phật giáo miền Vạn Hạnh hay không, nếu có thì ông Ty cứ tự nhiên, còn bằng không, thì ông Ty không thể vào lục soát được.
- Thưa Thầy, luật pháp quốc gia không có quy định nhân viên công lực khi thi hành phận sự phải xin phép một tôn giáo nào cả. Bây giờ không phải là năm 1966, CSQG/Thừa Thiên-Huế phải xin phép, tuân lệnh các thầy. Con xin phép Thầy chỉ là vấn đề lịch sự, không phải là thủ tục pháp lý. (BĐMT trang 291)
b. (Việt Cộng mặc áo nhà tu).
- Tôi thấy ngay trở ngại đầu tiên là tấm áo nâu sồng khoác trên người một kẻ đã lợi dụng màu áo nâu tu hành làm vỏ bọc, để hoạt động cho Cộng sản, nhưng lại có giá trị khơi động niềm tin tôn giáo và sự nể trọng các bậc tu hành trong lòng thẩm vấn viên. Vì vậy, phải tháo bỏ tấm áo này, thì nhân viên thẩm vấn mới khỏi lẫn lộn giữa đạo và đời, giữa vị chân tu và kẻ lợi dụng tôn giáo, hoạt động cho địch. (BĐMT trang.294)
c. (Bắt một tên Việt Cộng nằm vùng trong chùa chứ không phải bắt một nhà sư):
- “Nói hắn thả Thầy ra, đời thủa nhà ai hắn lại đi bắt Thầy đã làm lễ quy y và đặt Pháp danh cho hắn, thằng con bất hiếu”.
Mẹ tôi cũng như hằng trăm ngàn Phật tử ở Huế, họ đối với quý Thầy một lòng tôn kính, điều Thầy nói, việc Thầy làm tất cả đều đúng, tuyệt đối phải nghe lời Thầy dạy. Tôi bắt những tên Việt cộng đội lốt thầy tu, hoạt động cho Việt cộng, Thầy Ngoạn hoạt động cho Việt cộng, chứ đâu bắt Thầy Ngoạn đạo đức tu hành như Mẹ tôi và hằng trăm ngàn Phật Tử ở Huế vẫn lầm tưởng.
Đối với Mẹ, tôi là thằng con bất hiếu, đối với hằng trăm ngàn Phật Tử ở Huế tôi là thằng phản đạo, ”nỗi oan này biết ngỏ cùng ai, thôi đành. . . kiếp làm thân chịu”. (BĐMT trang 315)
Xem đấy, ông LT không hề đụng chạm đến nhà sư tu hành chân chính, càng không hề xúc phạm đến Phật Giáo! Ngay vào thời quân chủ thịnh hành ở hàng ngàn năm trước, ông Mạnh Tử có đưa ra tư tưởng cho thấy hành động của ông LT hợp lẽ trời, luật người: “Giết tên bạo ác Kiệt Trụ chứ không giết Vua Kiệt Trụ!” Một khi Đôn Hậu, Như Ý, Thiện Lạc, Thiện Siêu…phạm tội ác giết người thì bọn nầy đâu còn gọi là nhà sư nữa, chúng đích thị là Bọn Giặc Thầy Chùa!
Tương tự hiện nay, những Nhất Hạnh, Giác Đức có vợ, con… Quảng Độ râu tóc nham nhở thì còn gọi là các nhà sư được chăng?
4. NGU SI đến độ không biết Đức Phật là…ai, Phật Giáo là gì? Khi ả Tệ Kém, Chủ tịt “Lực Lượng Bôi Nhọ Phật Giáo” vu cáo “LT gọi Phật Giáo là tội đồ dân tộc” thì ả nói riêng và cả Băng Đảng Đầu Trọc Áo Vàng Giáo Hội PGVNTN, tiếp thân Giáo Hội Ấn Quang nói chung không lẽ ngu si đến độ không biết Đức Phật là…ai, Phật Giáo là gì? Ai cũng biết hơn 25 thế kỷ trước, Thái tử Sĩ Đạt Ta vốn người Ấn Độ, sau khi tu hành đắc đạo, Ngài trở thành là Đấng Chánh Đẳng Chánh Giác, gọi là Đức Phật, Phật Tổ v.v…, Giáo Chủ cõi Ta Bà Thế Giới, gồm cả quả địa cầu này, trên đó có lòai người gồm mọi chủng tộc (hay dân tộc) cư ngụ.
Ngài truyền dạy Giáo Lý diệt khổ, giải thóat, căn bản là: – Làm mọi việc thiện – Tránh tất cả điều ác. – Giữ lòng cho trong sạch … gọi chung là PHẬT GIÁO (Phật dạy) cho CHÚNG SINH. Từ ngữ chúng sinh chỉ danh muôn lòai ở cõi Ta Bà có sinh có tử và chịu luật Luân Hồi, gồm cả lòai người không phân biệt DÂN TỘC, chủng tộc v.v…
Phật Giáo (tức Đức Phật và Lời Dạy của Ngài) hàng ngàn năm nay đã và đang gieo biết bao Chủng Tử tốt lành cho chúng sinh, gồm có con người thuộc mọi dân tộc, kể cả dân tộc Việt Nam mà bọn chúng dám gọi Phật Giáo là… “tội đồ dân tộc” ư? Đúng là bọn sống nhờ Kinh Điển của Phật, Hình Tượng của Phật mà phản Phật, nhục mạ Phật!
Kẻ nào vu cáo “LT nói PHẬT GIÁO là tội đồ dân tộc” rõ ràng kẻ đó vừa ngu dốt hoặc giả vờ ngu dốt để lừa bịp những người không hiểu biết. Tội đồ dân tộc, ở đây là dân tộc Việt Nam, chính là Băng Đảng Đầu Trọc Áo Vàng Giáo Hội PGVNTN, tiếp thân Giáo Hội Ấn Quang, hiện nay cầm đầu bởi Sư VC Quảng Độ qua các hành vi phản Phật, phá Pháp hại Đời của chúng đã ghi đành rành trong lịch sử, mà một phần nhỏ nằm trong quyển Biến Động Miền Trung của Liên Thành!
5. LT viết BĐMT bán lấy tiền! Hết đường lý luận nên ả Tệ Kém, Chủ tịt “Lực Lượng Bôi Nhọ Phật Giáo mới đưa ra phán quyết hết sức ngô nghê, ba trợn nầy! Quyển BĐMT do Tổng Hội Biệt Động Quân QL/VNCH – Tập San Biệt Động Quân xuất bản thì đương nhiên tác giả là LT được ưu tiên hưởng bao nhiêu phần trăm trong số tiền bán sản phẩm tim óc của mình. Nếu BĐMT được ấn hành để BIẾU KHÔNG, chắn chắn bọn chúng lại lấy cớ tố giác mạnh mẽ và đưa ra câu hỏi sau lưng LT và Tổng Hội Biệt Động Quân QL/VNCH – Tập San Biệt Động Quân là…AI ?
Cũng may, bọn chúng còn tự chế không dám chụp nó cối Việt Cộng lên đầu LT và cơ quan xuất bản BĐMT, dừng lại ở mức có thể cho rằng LT là kẻ “phản động”, có nghĩa phản lại hành động tội ác của bọn chúng khi ông can đảm phanh phui các chứng cớ phản Phật, phá Pháp hại Đời của bọn chúng trong các giai đọan 1966 -1968 – 1972, góp phần công lao dâng cho Việt Cộng đưa đến sụp đổ VNCH ngày 30-4-1975!
6. Băng Đảng Đầu Trọc Áo Vàng Giáo Hội PGVNTN, tiếp thân Giáo Hội Ấn Quang mặc nhiên tự thừa nhận là TỘI ĐỒ DÂN TỘC. Đúng là “ma khẩu hại ác nhân” khi bọn chúng thông qua ả Tệ Kém, Chủ tịch “Lực Lượng Bôi Nhọ Phật Giáo” vu cáo ông Liên Thành “đã đổ tội cho Phật giáo là tội đồ dân tộc”cho dù vào năm 2008, LT có lời bênh vực GH/PGVNTN hiện nay và có ý tách rời tổ chức nầy với Giáo Hội Ấn Quang trong các biến động ở miền Trung như sau: Sau 30/4/1975 những con quỷ đỏ đó, cởi bỏ áo cà sa, hiện nguyên hình một bầy quỷ dữ, thẳng tay đàn áp, tiêu diệt Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, đến nay đã hơn 33 năm vẫn còn tiếp tục. (BĐMT trang 316)
Tuy bọn chúng luôn luôn giở thủ đọan dùng hai chữ “Phật Giáo” để làm mộc che đỡ tội ác nhưng rõ ràng khi LT vạch trần tội ác của đám sư Việt Cộng trong các biến lọan miền Trung thì bọn chúng nhột nhạt vì đó là tội ác của Giáo Hội PGVNTN (tên mới của Giáo Hội Ấn Quang từ năm 1964). Dù láu cá và gian ác núp dưới hai chữ “Phật Giáo”, Giáo Hội mà mạo nhận là “Phật Giáo” nhưng bọn chúng không che giấu nổi mặt thật là tội đồ dân tộc!
Liên Thành chỉ nêu lên một phần sự nghiệp phản Phật, phá Pháp, hại Đời của bọn chúng tại miền Trung dưới danh xưng Giáo Hội PGVNTN. Nếu xét trên bình diện tòan quốc thì bút mực nào ghi hết tội ác của bọn chúng từ khi khởi phát cuộc chiến Việt Nam dưới chiêu bài “giải phóng dân tộc Việt Nam, để nô lệ cho đế quốc Đỏ của tên cán bộ Cộng Sản Quốc Tế Hồ Chí Minh”, có sự hưởng ứng tham gia nồng nhiệt của các tăng sĩ đa số là đảng viên Cộng Sản thâm niên và trung kiên, sau nầy trở thành hàng giáo phẩm cao cấp của Giáo Hội PGVNTN (tiếp thân của Giáo Hội Ấn Quang) từ kháng chiến chống Pháp, rồi chống luôn cả VNCH, điển hình là Đôn Hậu, Huyền Quang, Nhất Hạnh, Trí Quang, Quảng Độ….
KẾT LUẬN
Giáo Hội PGVNTN cần có nhiều Phật tử như Liên Thành để chấn hưng Giáo Hội và xiển dương Phật Giáo. Liên Thành vốn thuộc gia đình tín đồ Phật Giáo truyền thống, có thân nhân là HT Thích Tịnh Khiết làm tới chức Tăng Thống đầu tiên của Giáo Hội PGVNTN. Ông lại là một sĩ quan VNCH có căn bản học vấn nên ông đã phân biệt lằn ranh rõ ràng giữa Phật Giáo (Phật và Giáo Lý) và Giáo Hội là tổ chức đòan ngũ hóa các tín đồ tu xuất gia (tăng ni) và tu tại gia (Phật tử). Do đó LT đã mạnh dạn triệt hạ một cơ sở VC nằm vùng trong chùa của tên cán bộ VC đội lớp nhà sư thích Thiện Lạc, dù hắn là “thầy truyền giới, ban pháp danh” cho gia đình ông. LT cam chịu bất hiếu với mẹ, quyết không để tên cán bộ VC nầy núp bóng hai chữ “Phật Giáo”, ẩn náu chùa chiền gây tội ác cho dân lành thành phố Huế.
Những ai là Phật tử chân chính, tăng ni tu hành đàng hòang ắt phải hoan nghinh hành động “BI TRÍ DŨNG” của Phật tử Liên Thành, trong cương vị của một vị chỉ huy trưởng CSQG/VNCH có nhiệm vụ bảo vệ an ninh, tính mạng dân chúng địa phương.
Quyển BĐMT ngòai việc ghi chép lại các “biến động” theo thời gian xảy ra tại miền Trung, còn giúp cho độc giả thêm các suy nghĩ đúng đắn về Đạo Pháp và Dân Tộc mà tác giả LT đem ra thực hiện để vừa bảo vệ Dân Tộc vừa xiển dương Đạo Pháp qua các hành động trấn áp bọn gian ác mạo danh tu hành, núp bóng chùa chiền, mặc áo cà sa phủ vạt che khẩu K 54 hay quả lựu đạn bên trong, đáng mang xú danh là… Giặc Thầy Chùa!
Tuấn Phan
- Một thiện nam trong tôn giáo nhà Phật.
- Một trong hàng triệu nạn nhân của Việt Cộng với sự đồng lõa của Tập đòan Giặc Thầy Chùa Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, tiếp thân của Giáo Hội Ấn Quang.
From: Lien Nguyen
Sent: Sunday, August 7, 2011 10:47 AM
Subject: [Nuoc_VIET] Re: [PhoNang] Re: LIEN THANH LOT MAT NA VC NAM VUNG
Kính gửi Ông Bà Tâm Trần
Tán đồng những lời lên tiếng của Ông Bà về Ông Liên Thành
Đề nghị: chúng ta, Ông / Bà và chúng tôi cùng quảng bá Sách BĐMT và Sách Thảm Sát Mậu Thân Huế tới tay Đọc giả. Càng nhiều càng tốt.
Cuốn Thảm Sát Mậu Thân Huế rất chính xác và giá trị. Tôi mua rồi và đọc đi đọc lại nhiều đoạn. Rất chính xác, cho nhiều chi tiết trước đây chưa rõ ràng.
Xin mời Quí Vị mua và đọc, rồi giới thiệu ra ngoài rộng rãi hơn
Và kế tiếp : xin Quí Vị yểm trợ cho "Công Trình Truy Tố Tội Ác Cộng Sản" ra trước Công Lý quốc tế.
Xin tích cực tiếp tay với Người Quốc Gia, Phật Tử có tấm lòng thành Nguyễn Phước Liên Thành, trưởng Ty Cảnh Sát QG Thừ Thiên - Huế
Xin tìm đọc 2 cuốn Sách do tác giả Liên Thành viết.
Nguyen Duc Lien
From: Tam Tran
Sent: Sunday, August 7, 2011 3:23 AM
Subject: [PhoNang] Re: LIEN THANH LOT MAT NA VC NAM VUNG
Kính thưa quý vị,
Từ khi ông Liên Thành phổ biến cuốn sách có tựa đề là “Biến Động Miền Trung”, cộng đồng người Việt ở hải ngoại không có sóng gió gì cả, nhiều người thích và say mê đọc. Nhưng cái cộng đồng của bọn VC nằm vùng rõ ràng có sóng gió dữ dội vì bọn chúng bị lột mặt nạ cho mọi người xem. Ông Liên Thành không có đánh phá Phật giáo mà đánh phá bọn người lợi dụng Phật giáo, lợi dụng sự hiền lành của tín đồ Phật giáo làm lợi cho cộng sản.
Bọn xấu đang nhảy lưng tưng như ngồi trên lửa, tìm cách đánh phá nói xấu Liên Thành đủ điều. Những kẽ lợi dụng Phật giáo để phá hoại đất nước, những ông sư hổ mang cũng thế. Bấy lâu nay lợi dụng Phật giáo để ẩn núp, hoạt động cho cộng sản phá hoại đất nước cũng bị lột mặt nạ.
Chúng tôi, những người Việt quốc gia yêu nước thấp cổ bé miệng, cám ơn ông Liên Thành rất nhiều. Xin ông tiếp tục chiến đấu đưa bọn cộng sản ra tòa án quốc tế. Người dân Việt sẽ âm thầm ủng hộ ông. Chúng ta muốn tiêu diệt cộng sản vô thần, muốn tiêu diệt bọn cs nằm vùng để mang lại tự do, dân chủ cho dân tộc Việt Nam.
Trân trọng,
Tâm Trần.
From: Hoaiviet Nguyen
Sent: Sunday, August 7, 2011 10:15 PM
Subject: Re: [PhoNang] [PHAM THANH PHONG] - Nếu Phạm Hoài Việt trích sai thì yêu cầu ông Liên Thành lên tiếng cải chính và trưng bằng chứng cho độc giả thấy
Do ai tạo ra biến động Miền Trung ? phải chăng do Phật Giáo quá khích Ấn Quang rước Việt Cọng về giết hại dân Huế ? Đa số cấp chỉ huy cao cấp là người Phật Giáo phải tuân lệnh những tên điệp viên trọc đầu, Quân đội, Công an Cảnh sát bị trói tay vì sợ “ các thầy” cho đi mò tôm.. Do đó VC hoành hành chiếm Huế một cách dễ dàng và chủ trương giết lầm hơn bỏ sót. Sở dĩ ông Liên Thành được nắm giữ chức vụ chỉ huy lúc bấy giờ là vì ông ta là phật tử ba đời. Và nhờ thế mà ông Liên biết rõ sự thực từ A đến Z các thành phần nối giáo cho giặc. Cám ơn ông Liên Thành đã cho thế giới biết sự thực về tội ác do bọn Phật Giáo Ấn Quang nhúng tay vào máu với VC giết hại dân lành. Sẽ có ngày bọn đồ tế sẽ phải đền tội. |
----- Forwarded Message -----
From: Ton That Son
Cc: Thanh Lien
Sent: Saturday, August 6, 2011 11:44 AM
Subject: [Nuoc_VIET] Nguyên Chỉ Huy Trưởng Cảnh Sát Quốc Gia Tỉnh Thừa Thiên và Thị Xã Huế, Cựu Thiếu Tá Liên Thành trả lời thư của Ông Trần Đình Minh, nguyên là can phạm bị bắt trong chiến dịch Bình Minh vào mùa hè đỏ lửa tháng 5/1972 tại Thừa Thiên-Huế can tội họat động cho cộng sản.
Kính Th/t Liên Thành,
Thưa Bà Con Người Việt Tỵ nạn VC,
1.Tôi tin những điều xác quyết qua bài viết của Ông là sự thực 100%.
2.Cá nhân tôi rất kính nễ hành hành vi dứt khoát của Ông.
3.Kết luận: qua xác nhận của Cựu Trưởng ty Cảnh sát Thừa Thiên và Thị
xã Huế, chính Th/t Liên Thành đã ký giấy bắt giữ Ô.Trần Đình Minh từng
là Việt Cộng tại quận Hương Điền vào năm 1972.
4.Nay Ô. Minh đang định cư tại Hoa Kỳ, kính xin Bà Con Người VN Tỵ Nạn
chân chính hãy đề cao cảnh giác với tên VC đội lốt huynh trưởng gia đình
Phật tử.
5.Xin Bà Con hãy nhớ : Không khoan nhượng với VC !
tôn-thất sơn
Hai nhân chứng tại Huế xác nhận Cán bộ
Thu mua Hải Sản Quận Hương Điền Trần Đình Minh...
________________________
Sáng nay một nguồn tin từ Huế gọi sang xác nhận rằng những gì đồng bào quận Hương Điền ở hải ngoại nói về Trần Đình Minh là cán bộ thu mua hải sản của VC là đúng đắng 100%.
Nếu hắn chối, thì cứ nhắc lại nguồn tin trước đây là HOÀNG ĐV, năm 1969 làm lại giấy tờ hộ tịch đổi tên là HOÀNG NN. Đi dạy học ở trường tiểu học Hải Nhuận quận Hương Điền từ 1974 đến 1979.
Ngoài ra còn có cô X... sau ngày 30/4/1975 cùng làm ở sở Thủy sản quận Hưong Điền với cán bộ Trần Đình Minh hiện đã về hưu và hiện cư ngụ tại Bến Ngự thành phố Huế.
Cả hai đều xác nhận việc Trần Đình Minh là cán bộ thu mua hải sản của Cộng Sản quận Hương Điền sau 1975 là sự thật.
Ông Trần Đình Minh có cần thêm nhân chứng sẽ có nhiều người trước đây là nạn nhận của ông sẽ đứng ra làm chứng cho ông?
Huỳnh thị Thanh Xuân và Thích Đôn Hậu
Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)
Sau khi cướp phá và chiếm trọn cả miền Nam Việt Nam vào ngày 30/4/1975, ngoài tập đoàn Việt-gian cộng-sản chủ trương ăn mừng, kỷ niệm linh đình (chúng gọi là hoành tráng) các mốc thời gian cướp phá trong cuộc chiến làm tay sai của chúng, từ khi Hồ vâng lệnh Nga – Tàu đem súng đạn ngoại bang về Bolshevik hóa toàn đảng, toàn quân và toàn dân Việt cho tới nay; còn có lũ văn nô, bồi bút trong cũng như ngoài nước đã lần lượt bạch hóa phần nào bằng văn bản về tên tuổi, “công trạng” của những kẻ làm tay sai, những tên theo đóm ăn tàn, những đảng phái, hội đoàn đã ủng hộ bọn Việt-gian cộng-sản.
Thích Thiện Hào với Huân chương trên ngực áo cà sa
do tập đoàn VGCS "tưởng thưởng"
Thí dụ như cuộc thảm sát gần bảy ngàn đồng bào tại cố đô Huế vào dịp Tết Mậu Thân 1968, mà đến nay tập đoàn Việt-gian cộng-sản vẫn rêu rao, và tổ chức kỷ niệm là cuộc chiến thắng Tổng công kích Tết Mậu Thân. Những kẻ tại miền Nam đã tham gia, tiếp tay cho cuộc cướp phá và thảm sát này, sau khi chúng thất bại trong việc chiếm đóng Huế làm bàn đạp cho mưu đồ cướp trọn nước VNCH, đã lần lượt bị phơi bày tên tuổi, âm mưu cũng như tham vọng đen tối của chúng từ đó cho tới nay.
Từ những sinh viên, thanh niên, học sinh, giới văn nghệ sĩ, giáo chức, công chức, thầy tu... sau ngày 30/4/1975, những kẻ làm tay sai kể trên đã lần lượt được tập đoàn Việt-gian cộng-sản “ghi công, trao bằng tưởng lục, huân chương, quân công, chiến công...” và còn có kẻ được tiếp tục trọng dụng giữ các chức vụ, quyền hành trong guồng máy cai trị của tập đoàn Việt-gian cộng-sản. Trong đó phải kể Thích Đôn Hậu. Vì qua hồi ký của nhiều người và ngay chính của Thích Đôn Hậu: “Hồi Ký Ba Lần Được Gặp Cụ Hồ”.
Tới đây, Nam Nhân tôi chợt nhớ bài: “Lần gặp bác Hồ tôi bị mất trinh” của Huỳnh thị Thanh Xuân (Quảng Nam - Đà Nẵng, 2/9/2005).
Trong bài viết trên của Huỳnh thị Thanh Xuân, đương sự kể lại chỉ mới gặp lần đầu, mà đã bị tên đại Việt gian họ Hồ cướp đi cái trong trắng của mình. Còn Thích Đôn Hậu, đã ra Bắc và gặp Hồ tới ba lần, sau khi toa rập cùng tập đoàn Việt-gian cộng-sản lợi dụng “thời cơ” hưu chiến đón Xuân, ăn Tết của đồng bào miền Nam, để chiếm cố đô Huế. Sau đó, lại toa rập với bọn ngụy quân Việt-gian cộng-sản thi hành việc thảm sát gần bảy ngàn đồng bào tại cố đô vào dịp Tết Mậu Thân 1968. Thích Đôn Hậu đã vội vã cùng đồng bọn chạy theo ngụy quân cộng sản Bắc Việt ra Bắc vì cuộc phản công vũ bão của Quân Lực VNCH chiếm lại cố đô.
Ngoài những tác phẩm, các bài viết và các buổi hội luận của các tác giả là nhân chứng trực tiếp trong các cuộc Biến động, Bạo loạn tại miền Trung như ông Liên Thành, nguyên Thiếu tá chỉ huy trưởng Bộ chỉ huy Cảnh Sát Quốc Gia tại Thừa Thiên ra, các cây bút Việt-gian cộng-sản trong nước, cùng một số ngòi bút hiện đang trà trộn trong cộng đồng người Việt tỵ nạn CS tại hải ngoại, cũng xác nhận Thích Đôn Hậu đã theo đám tàn quân của cộng-sản Bắc Việt, sau khi rút lui khỏi Huế vào dịp Tết Mậu Thân 1968, đã tường thuật việc phái đoàn của Thích Đôn Hậu được tiếp đón, đối đãi và còn “được diện kiến” tên đại việt gian Hồ chí Minh ra sao, bao nhiêu lần.
(Trích trong: SỰ THẬT VỀ ÔNG THÍCH ĐÔN HẬU (Liên Thành))
“...Thiết nghĩ, lới phát biểu của chính bà Tuần Chi, tình nhân ông Đôn Hậu, đã quá đủ để trả lời ĐLHT Thích Quảng Độ và ông Võ Văn Ái câu hỏi: ông Đôn Hậu có phải là cộng sản?
Thứ 2, lời “không đánh mà khai” của Nguyễn Đắc Xuân:
Xuân cũng là đệ tử của ôn Trí Quang Đôn Hậu, mới đây vào tháng 10/ năm 2009, trên nhiều báo, đặc biệt là báo điện tử Đảng Cộng Sản Việt Nam như sau:
Xuất thân trong các cuộc vận động của Phật giáo (1963-1966), thời đi theo kháng chiến (1966-1975), tôi có nhiều dịp chuyển thư từ, hình ảnh của Hòa thượng Thích Đôn Hậu và bà con Phật tử tập kết ngoài miền Bắc vào cho các chùa và đồng bào theo Đạo Phật ở Huế.
Cuối những năm 80 của thế kỷ trước, tôi được Thành ủy Huế mời đóng góp bài cho cuốn sách Bác Hồ trong lòng dân Huế. Trong tay tôi đã có sẵn bài “Ba lần được gặp cụ Hồ” của Hòa thượng Thích Đôn Hậu, mà tôi đã ghi được ngay sau ngày Việt Nam thống nhất, tôi xin bà Tâm Hải Đào Thị Xuân Yến (tức bà Nguyễn Đình Chi) đệ tử của Hòa thượng Thích Đôn Hậu bổ sung thêm bài Vinh dự lớn lao. Bà Tâm Hải bảo tôi: Sư bà Thích Nữ Diệu Không rất quý trọng Chủ tịch Hồ Chí Minh, nên xin gặp Bà và đề nghị Bà viết cho một bài. Tôi đến xin gặp Sư bà ngay nhưng lúc ấy Sư bà không có ở Huế.
Xin quý vị cho ý kiến về lời tự tình của Nguyễn Đắc Xuân về Ôn Linh Mụ làm gì ngoài nớ, về việc Ôn “3 lần được gặp cụ Hồ”.
(Hết trích)
Việt gian Dương Tiềm (phía sau) tháp tùng Thích Đôn Hậu thăm Mông Cổ (1969)
Thích Đôn Hậu Nguyễn Hữu Thọ bà Tuần Chi
Thích Đôn Hậu với chùa Một Cột, Hà nội
Qua bài: “Lần gặp bác Hồ tôi bị mất trinh” của Huỳnh thị Thanh Xuân. Như đã viết ở trên, Huỳnh thị Thanh Xuân đã chỉ gặp Hồ lần đầu tiên, mà đã bị tên đại dâm tặc, đại Việt-gian Hồ cướp đi cái trong trắng của mình rồi. Còn Thích Đôn Hậu, sau khi trốn chạy ra Bắc và đã viết hồi ký tự thú “được” gặp Hồ (tới) ba lần, thì cái... “trinh” của Thích Đôn Hậu có còn không và ở chỗ nào nhỉ???!!!
Nên khi nhắc đến Thích Đôn Hậu, cho tới nay, người ta liên tưởng ngay đến một tên đội lốt thầy tu, đội lốt tôn giáo, một tên tội đồ của dân tộc, vì tên tuổi của Thích Đôn Hậu đã gắn liền với những hố hầm chôn người tập thể, với đủ mọi hình thức hành quyết dã man các nạn nhân... là đồng bào ruột thịt của “Ôn”. Và, Thích Đôn Hậu còn được nhắc tới với những vành khăn tang trắng lạnh, phủ kín cố đô Huế sau cuộc thảm sát vào dịp Tết Mậu Thân 1968 của ngụy quân Việt-gian cộng-sản và lũ gọi là thành phần thứ ba, thành phần phản chiến, mặt trận giải phóng miền Nam, Liên minh các Lực lượng Dân tộc, Dân chủ và Hòa bình Việt Nam... của tập đoàn Việt-gian cộng-sản Hà nội cầm đầu, nắm tóc điều khiển; với những tên có máu lạnh như Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn thị Đoan Trinh, Lê văn Hảo...
Lịch sử dân tộc sẽ chẳng bao giờ quên, sẽ không bao giờ có thể xóa nhòa một biến cố bi thảm, mà tập đoàn Việt-gian cộng-sản đã gây ra cho đồng bào vào dịp hưu chiến mừng Xuân, đón Tết thiêng liêng của dân tộc năm 1968 tại cố đô Huế, mà do chính tập đoàn Việt-gian cộng-sản đề nghị với chính quyền Việt-Nam Cộng-Hòa, để cho mọi người dân Việt hai miền được vui vẻ, an bình đón Xuân!.
Nhưng kết quả của tập đoàn Việt-gian cộng-sản đã mang lại là, hàng ngàn vành khăn tang vội vã được chít lên bao mái đầu của những trẻ thơ vô tội, những người vợ, những bà mẹ, những người thân của gần bảy ngàn nạn nhân bị Thích Đôn Hậu và đồng bọn đã tiếp tay lũ ngụy quân Việt-gian cộng-sản, cướp đi mạng sống của họ trong những ngày đầu năm Mậu Thân, 1968.
Bằng chứng đã rành rành, hiển nhiên, không chỉ của những người là nhân chứng hiện còn sống và định cư tại các quốc gia tự do trên thế giới, không chỉ của những người trực tiếp bảo vệ tự do và sự an nguy của đồng bào như các lực lượng tham chiến đã đẩy lui giặc cộng và tái chiếm lại cố đô Huế... mà sau cái ngày cướp trọn cả miền Nam Việt Nam 30/4/1975, sách báo, bài viết, truyền thanh, truyền hình và bao hồi ký của những kẻ trực tiếp cũng như gián tiếp nhúng tay vào máu người dân miền Nam, đã ngông cuồng bạch hóa bằng mọi phương tiện truyền thông hiện nay trên thế giới.
Dù tập đoàn Việt-gian cộng-sản và bọn tay sai cho chúng (những kẻ từng ăn cơm Quốc gia, thờ ma cộng-sản) đã dùng đủ mọi loại thuật ngữ, đủ mọi xảo quyệt hòng che đậy và đánh bóng việc làm tay sai cho Nga xô, Tàu cộng của chúng, để cướp phá quê hương, đọa đày dân tộc; ngay cả cuộc tàn sát gần bảy ngàn đồng bào tại Huế vào dịp Tết Mậu Thân, năm 1968, thì chúng cũng đừng mong che đậy được bao tội ác của chúng đã gây ra cho dân tộc, đất nước, mà lừa bịp người dân Việt thêm nữa.
Riêng Thích Đôn Hậu, từng là “Hòa thượng-Tăng Thống” của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất, tức Ấn Quang; và cũng từng giữ chức: “Cố vấn Hội đồng Chính phủ Cộng hòa Miền Nam Việt Nam”, và đã “đại diện” cho cái gọi là “Liên minh các Lực lượng Dân tộc, Dân chủ và Hòa bình Việt Nam”, mang “chiến công” từ Huế ra miền Bắc; rồi sau đó, chính y đã viết lại “Hồi Ký Ba Lần Được Gặp Cụ Hồ”. Quả thật, Thích Đôn Hậu đã thâm hậu hơn Huỳnh thị Thanh Xuân những “hai lần”. Thảo nào!!!
Anh quốc, ngày 6/8/2011
Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)

Ngày hôm nay tháng 8 ngày 7 năm 2011 tôi nhận được thư ông gởi cho tôi về việc:
“ Yêu cầu tôi đính chính nội dung xuyên tạc vu khống Trần Đình Minh trên diễn đàn Paltalk ngày 19 tháng 6 nqăm 2011”
Thưa ông Minh,
Đầu tiên xin minh xác một cách rõ ràng:
Anh Chính Khí Việt và Bà Phong Lan chẳng liên quan, liên hệ gì trong trong việc xác định ông đã bị tôi ra lệnh bắt giữ vào tháng 5/1972 vì can tội họat động cho cộng sản, họ chỉ là người sắp xếp và hướng dẫn chương trình hội luận, và họ có quyền đặt nghi vấn trong phạm vi quyền tự do ngôn luận của họ.Tôi là người chịu trách nhiện hoàn toàn. Xin ông vui lòng đừng đưa tên họ vào vì như vầy không đúng.
Thưa ông Minh,
Vào tháng 5 năm 1972 khi mà trên 10 ngàn quân cộng sản Bắc Việt đang sửa sọan tấn công Huế, và lực lượng chính trị của bọn chúng đã có kế hoặch dùng quân sự hổ trợ cho chính trị để thực hiện một cuốc Tổng Nỗi Dậy cướp chính quyền tại Huế.
Trong cương vị là Chỉ Huy Trưởng Lực Lượng CSQG tại Thừa Thiên-Huế, trách nhiệm của tôi là phải ngăn chận cuộc tổng nỗi dậy nầy, vì nếu để xẫy ra, sẽ có một cuộc thảm sát đồng bào Huế do Cộng quân và đám tay sai thực hiện chắc chắn sẽ tàn bạo hơn Mậu Thân 1968.
Vì lý do đó, tôi quyết định mở một cuộc hành quân quy mô trên toàn lãnh thổ tỉnh Thưa Thiên và thị xã Huế trong vòng 15 ngày với lực lượng tham dự hành quân là tòan bộ lực lượng CSQG của 10 quận nông thôn thuộc Tỉnh Thừa Thiện và 3 quận tại Thị Xã Huế, và quân số Cảnh Sát tham dự cuộc hành quân nầy trên 5 ngàn nhân viên.
Cuộc hành quân mang tên là Chiến Dịch Bình Minh do tôi chỉ huy. Đêm trước ngày N giờ G của cuộc hành quân, chúng tôi đã có một cuộc họp hành quân tại BCH Tỉnh. Tham dự gồn các chỉ huy Trưởng CSQG của 13 quận và các chỉ huy của ngành Cảnh Sát Đặc Biệt tỉnh, quận.
Chính tôi đã đích thân ký lệnh bắt giữ các thành phần hạ tần cơ sở Việt Cộng đang hoạt động bí mật và giao cho các Phụ tá CSĐB cấp Tỉnh ,Quận thi hành.
Chiến dịch Bình Minh kéo dài trong 15 ngày với kết quả là bắt giữ 1500 cơ sở VC trong đó có tên Trung Tá Việt cộng Hoàng Kim Loan chức vụ Thành ủy viên Thành ủy Huế, người chỉ huy cuộc Tổng nỗi dậy. Chúng tôi đã ngăn chận đuợc cuộc tổng nỗi dậy của bọn Cộng sản tại Huế.
Trong 1500 cơ sở Việt Cộng bị bắt giữ, có Ông Trần Dình Minh là nhân viên hành chánh quận Hưong Diền cùng bảy ngừoi khác nữa. Sởi dĩ tôi nhớ rõ trường hợp của ông vì chỉ một thời gian ngắn sau đó Trung Tá Cao Chánh Hựu Ủy viên Chính Phủ Tòa án Quân Sự Mặt trận Vùng I Chiến Thuật tại Đà Nẵng đứng bảo lãnh cho ông và bảy (7) người kia với Đại Tá Dương Quang Tiếp Chỉ Huy Trưởng Cảnh Sát Quốc Gia Vùng I.
Đại Tá Đương Quang Tiếp đã ra lệnh tôi trả tự do cho ông và bảy người kia.
Như vậy người ký lệnh bắt ông chính là tôi, Đại Úy Liên Thành Chỉ Huy Trưởng CSQG Tỉnh Thừa Thiên và Thị xã Huế, và người ký giấy trả tự do cho Ôn g cũng là tôi chứ không ai khác hơn.
Thưa Ông Minh,
Theo nhiều nhân chứng tại quận Hương Điền hiện đã định cư tại Hoa Kỳ đã xác định rằng:
Sau ngày 30 thang 4 năm 1975 dân chúng tại quận Hương Điền đều sáng mắt khi nhìn thấy ông Trần Đinh Minh nhân viên hành chánh quận Hương Điền VNCH lại là cán bộ cộng sản phụ trách thu mua hải sản của Việt Cộng tại huyện Hương Điền.
Cũng theo họ thì dân cư quận Hương Điền làm nghề đánh cà đã bị ông dựa vào thế lực những tên công an kinh tế mà dọa nạt, khủng bố họ, bắt họ phải nạp cho ông và bọn công an kinh tế những loại hải sản ngon lành, hiếm quý.
Ông và bọn Công an Kinh tế suốt ngay ăn nhậu say sưa trên những đau khổ của dân chài lưới quận Hương Diền.
Vì khủng bố bóc lột họ nên ông trở nên giàu có và khi định cư tại Hoa Kỳ, Cali ông đã dùng số tiền bóc lột của họ để tạo dựng một cơ sở thương mại lớn ở thành phố Gardina.
Thưa ông Trần Đnh Minh,
Trở lại chuyện ông yêu cầu tôi đính chính, thưa ông Minh, từ sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 đến ngày hôm nay tôi vẫn chưa nhận được lệnh giải ngũ của Chính Phủ Việt Nam Cộng Hòa nên vẫn xem mình là một ngừoi lính VNCH và là một nhân viên CSQGVNCH, tôi không thương lương, không đối thoại với người công sản hoặc tay sai mà chỉ có trực diện và đối đầu. Ông “yêu cầu tôi đính chính nội dung xuyên tạc vu khống Trần Đình Minh trên diễn đàn Paltalk ngày 19 tháng 6 năm 2011” câu trả lời của tôi là:
Không bao giờ tôi đính chính. Lời nói của tôi trước sau như một,bởi vì đó là sự thật không thể bóp méo hay tẩy xóa.
Một lần nữa, tôi xác nhận với ông, với đồng bào Thừa Thiên Huế trong nuớc và tại hải ngoại:
Tôi chính là ngừoi ký giấy bắt ông vào mùa hè đỏ lửa tháng 5/1972 vì ông can tội họat động cho cộng sản, và tôi cũng chính là ngừoi ký giấy trả tự do cho ông vì thi hành lệnh của Đại tá Dương Quang Tiếp thượng cấp của tôi.
Thưa Ông Trần Đinh Minh,
Tôi biết rõ rằng trong mấy tuần nay ông đi tìm ngưởi làn chứng cho ông là không bị tôi bắt vì can tội hoạt động cho cộng sản, những người đó là:
1- Ông Châu.
Ông Châu hiện đang đinh cư tại San José, Cali, Ông Châu là nhân viên hành chánh quận Hương Điền ông nầy viết giấy chứng nhận ông không họat động cho cộng sản.
Xin hỏi, làm sao Châu biết là không, hay có, khi ông Châu không là nhân viên tình báo của CSQG, của Phòng II, hay của ANQĐ?
2- Đại Úy Cảnh Sát Phan văn Ngữ, nguyên BCH/CSQG quận Hương Điền, hiện đang định cư tại Hoa Kỳ. Đại Úy Ngữ xác nhận không bắt ông. Đó là chuyện tình cảm giữa hai Huynh trưởng gia đình Phật tử vói nhau, tôi không quan tâm.
3- Người thứ ba mà ông tiếp xúc và cũng yêu cầu ông ta viết cho ông một giấy chúng nhận là không có họat động cho cộng sản và không bị tôi bắt, nhưng ông đã bị người nầy từ chối vì luơng tâm, danh dự của một sĩ quan CSQG/VNCH không thể làm chứng gian, người đó là Trung Úy Cảnh Sát Lê Trọng Duơng nguyên cuộc trưởng Cảnh sát Xã Hải Nhuận nơi ông Trần Đình Minh đã làm việc với chúc vụ ủy viên hộ tịch của xã Hải Nhuận VNCH. Trung Úy Cảnh Sát Lê Trong Dương cũng là một huynh trưởng gia đinh Phật Tử. Trung úy Lê Trọng Dương hiện định cư tại Hoa kỳ.
Thưa ông Minh,
Xin ông cứ tiếp tục đi tìm những nhân chứng nào có thể giúp ông để xác nhận cho ông thì xin cứ tự nhiên thỏa mái viết tờ xác nhận chẳng sao cả.
Thưa Ông Minh, đây là bức thư duy nhất và chỉ một mà thôi, tôi sẽ không bao giờ trả lời ông một chữ nào nữa và sẽ không có bất cứ một sự đối thoại dưới bất cứ hình thức nào của tôi với ông.
Một lần nữa, Cựu Chỉ Huy Trưởng Cảnh Sát Quốc Gia Thừa Thiên và thị xã Huế xác quyết trước công luận rằng:
Tôi, Cựu Thiếu Tá Liên Thành, nguyên Chỉ Huy Trưởng Cảnh Sát Quốc Gia Tỉnh Thừa Thiên và thị xã Huế đã ký lệnh bắt giam đương sự Trần Đình Minh trong cuộc hành quân truy quét các hạ tần cơ sở Việt cọng trong cuộc hành quân mang tên Chiến Dịch Bình Minh vào mùa hè đỏ lửa tháng 5/1972, nhằm ngăn chận cuộc Tổng Nỗi Đậy của cọng sản tại Thừa Thiên-Huế.
Nếu ông Minh thấy cần thiết xin cứ việc theo thủ tục, tôi sẽ cùng với các nhân chúng của tôi gặp ông tại tòa.
Trân trọng.
Liên Thành
From: minh tran
To: Thach Chau ; pham_hoaiviet1@msn.com ; Dung Le ; richard le ; tamman04@comcast.net
Sent: Tuesday, August 02, 2011 5:09 PM
Subject: Fw: Thu gui Lien Thanh + Thu O. Phan Van Ngu
Minh Đình Trần California, ngày 28/7/2011
GĐPT Chùa Điều Ngự, CA
Kính gửi: Ông Liên Thành, nguyên CHT/CSQG Tỉnh Thừa Thiên
Trích yếu: Yêu cầu Ông đính chính nội dung xuyên tạc vu khống Trần Đình Minh trên
diễn đàn PalTalk ngày 19 tháng 6 năm 2011.
Thưa Ông,
Tôi tên là Trần Đình Minh, hiện đang sinh hoạt tại Gia Đình Phật tử Chùa Điều Ngự, TP Westminster, Nam California. Tôi viết thư này để yêu cầu Ông đính chính việc Ông và đồng sự bôi nhọ và vu cáo cá nhân tôi vừa qua trên diễn đàn Internet.
Vào ngày 19/6/2011, Ông và một số người đã tổ chức một cuộc hội thoại trên Paltalk, kéo dài khoảng 60 phút. Nội dung mà các Ông/Bà đã đối thoại có một số lời lẽ vu cáo nêu đích danh tên tôi là Trần Đình Minh, tôi xin được tóm tắt như sau:
“Năm 1972, Đại úy Phan Văn Ngữ CHT CSQG Quận Hương Điền đã bắt 7 người hoạt động cho cộng sản, trong đó có tên Trần Đình Minh, nguyên quán Xã Hải Nhuận. Theo Ông Liên Thành nói, người tên Trần Đình Minh này hiện nay chính là Ông Trần Đình Minh đang là Gia trưởng GĐPT Điều Ngự tại Nam Cali”.
Nội dung nói trên hoàn toàn là bịa đặt, chụp mũ, dựng đứng lên một sự việc chưa bao giờ xảy ra nhằm ý đồ bôi nhọ uy tín cá nhân tôi. Để làm sáng tỏ vấn đề vu khống trắng trợn nói trên, tôi đã tiếp xúc với Đại Úy CS Phan Văn Ngữ nguyên CHT CSQG Quận Hương Điền, là người mà Ông đã nêu tên trong nội dung hội luận nói trên. Đại úy Ngữ hiện đang cư trú tại Tiểu bang Nebraska, USA và Ông Ngữ đã có thư tín xác nhận rằng sự việc kể trên hoàn toàn không có thật.
Nhận thấy rằng việc bôi nhọ của các Ông Liên Thành, Chính Khí Việt, và Bà Phong Lan đối với cá nhân tôi, cho dù với bất kỳ ý đồ gì, cũng là một việc làm hoàn toàn sai trái. Do đó, tôi yêu cầu Quý Ông/Bà thực hiện các việc sau đây:
1. Mở một cuộc hội thoại với nội dung đính chính lại những điều đã vu cáo và bôi nhọ không có thật đối với cá nhân tôi.
2. Chuyển nội dung đính chính lên các phương tiện truyền thông khác nhau để loại bỏ những thông tin sai lệch về cá nhân tôi mà các Ông/Bà đã phát tán.
Vì lương tâm của một sĩ quan Cảnh sát, một người sinh ra và lớn lên trong một dòng tộc có tiếng tăm tại Huế, tôi nghĩ Ông nên nhìn lại sự thật của vấn đề.
Kính chào,
Trần Đình Minh
Gửi kèm: Thư tay của Đại úy Cảnh Sát Phan Văn Ngữ.
----- Original Message -----
Sent: Wednesday, August 03, 2011 4:11 PM
Subject: Lien Thanh & bang dang cua Lien Thanh phai xin loi Ong Tran Dinh Minh - Kinh nho Co Pham Hoai Viet chuyen len cac Dien Dan con rat cam on
Vợ chồng chúng con kính nhờ Cô Phạm Hoài Việt phổ biến rộng rãi lên các Diễn Đàn. Chúng con cám ơn Cô nhiều.
Liên Thành ơi ! Là một người tự trọng . Chúng tôi yêu cầu Liên Thành cùng băng đảng của Liên Thành phải xin lỗi Ông Trần Đình Minh về tội vu khống. Thật là một lũ gian manh chuyện có ông nói không chuyện không ông nói có. Sau khi chúng tôi đọc được lá thư của ông Đại Úy Cảnh Sát Phan Văn Ngữ nói không có bắt ông Trần Đình Minh vào năm 1973 (Huế). Liên Thành ơi ! Mi ăn nói làm sao đây với đồng bào hả Liên Thành ? Chuyện gom góp tiền đi đến đâu rồi Liên Thành? Được bao nhiêu người yễm trợ mi hả ? Thật là một trò hề, nhục, nhục & nhục lắm mi ơi !!!. Hãy vác cái bản mặt lì lợm của mi trốn đi mau, đồng bào ở Hải ngoại biết rất rõ cái mặt xảo trá, thân Cộng Sản của mi.
Chúng tôi;
Lê Phương Trâm
Tacoma - Wa.
-------------
From: Phu Huynh
Sent: Saturday, August 6, 2011 5:14 PM
Subject: [PhoNang] Re: [chinhnghia] Nguyên Chỉ Huy Trưởng Cảnh Sát Quốc Gia Tỉnh Thừa Thiên và Thị Xã Huế, Cựu Thiếu Tá Liên Thàn
Tui chịu ông Th/Tá LT: ăn nói rõ ràng minh bạch.
Cón mấy tên vc hèn hạ: dám làm mà cứ chối quanh.
----------------
Sent: Saturday, August 6, 2011 7:59 PM
Subject: Re: PHVg : -LIÊN-THÀNH SƠN ĐEN VNCH TIẾP TAY VIỆT-CỘNG HAY LÀ TÊN VIỆT-CỘNG ? Fw: Re: [GoiDan] $$$Cựu Thiếu Tá Liên Thành trả lời thư của Ông Trần Đình Minh, nguyên là can phạm bị bắt trong chiến dịch Bình Minh vào mùa hè đỏ lửa tháng 5/1972 tại Thừa Thiên-Huế can tội họat động cho cộng sản.
Liên Thành viết:
"từ sau ngày 30 tháng 4 năm 1975 đến ngày hôm nay tôi vẫn chưa nhận được lệnh giải ngũ của Chính Phủ Việt Nam Cộng Hòa nên vẫn xem mình là một ngừoi lính VNCH và là một nhân viên CSQGVNCH, tôi không thương lương, không đối thoại với người công sản hoặc tay sai mà chỉ có trực diện và đối đầu."
Những khi đi nói chuyện với đồng bào LT hay đem câu này ra nói để cho cái lũ ưa "Trùm mền hô xung phong" chiếm đa số trong hội trường vỗ tay rầm trời đất. Nhưng với người hiểu biết một chút thì đó chỉ là trò láu cá vặt của những tên lưu manh.
Xin hỏi LT, ông yêu nước đến cỡ đó. Tại sao hơn 30 năm nay ông trùm mền???? Bây giờ cố gắng viết 2 cuốn sách láo khoét để kiếm tiền???? Tiền bán hai cuốn sách đó chưa lấp được túi tham của LT. Cái đích của hắn nhắm tới là ủy ban quyên góp để đưa CSVN ra tòa án Quốc tế. Đúng là "Con kiến đi kiện củ khoai". Vụ kiện đó sẽ kéo dài vài chục năm (vụ kiện của Pol Pot tới nay hơn 30 năm). Đó là cái đích cuối cùng mà băng đảng LT đang nhắm tới. Vụ kiện đó nếu có thì băng đảng LT sẽ ngồi một chỗ thu tiền triệu của đồng hương tị nạn CS trong vài chục năm tới.
Xin mọi người hãy nhớ điều đó
NHB
--------------
----- Forwarded Message -----
From: Michael Tran
To: "GoiDan@yahoogroups.com"
Sent: Saturday, August 6, 2011 10:27 PM
Subject: Re: [GoiDan] [TRAN KIEN CUONG] -Thảm Sát Mậu Thân: Ai trách nhiệm?
“Tội ác lớn nhất của một triều đại không hẳn là đốt sách, giết người hay làm cho đất nước trở nên nghèo đói, mà là làm cho cả một dân tộc trở nên hèn nhát, ích kỹ và mê muội”. "Ngưng trích"
Hay quá, nói hết xẩy nha, riết rồi mình nhìn thấy thằng VC sao mà nó hèn nhác hết biết! Gặp thằng chệt thì nó mọp mẹ nó đầu! Vừa ích kỷ, cái gì nó bán được để kiếm tiền nó sẵn sàng làm, tố cha giết mẹ bán nước nó không chừa bất cứ cái gì không chừa một ai!
Đã vậy còn mê muội khỏi chê luôn! Qua vụ ông thích Quãng Đức bị thằng VC Nguyễn công Hoan nó ôm thùng xăng nó nó tưới lên người ông nó đốt nó thiêu cho ông đến chết! Mục đích duy nhất là để giật sập thời đệ Nhất Cộng Hoà để cho nó lộng hành tràn vô Nam vì vậy mới có ngày 30/4/1975 !!!!
Mẹ kiếp mãi cho tới ngày hôm nay hơn nữa thế kỷ VC vẫn còn loè mắt dân ngu cu đen, tiên sư cha nhà nó, nó đưa trái tim heo mà nó cho là bất diệt?! Bất cái mã mẹ bọn VC ngu đần tiến nhanh tiến mạnh lên chủ nghĩa chó ngáp!
Phật đâu có dạy cho Phật tử sát sanh có đúng không? Cấm sát sanh, con kiến còn không cho giết nữa mà! Vậy thì tại sao một đám sư sải đều đứng nhìn để cho thằng chó đẽ VC Nguyễn công Hoan đốt sống, giết chết ông Quãng Đức vậy? Có phải là một lũ sư sải ngu đần chẳng hiểu gì về Phật pháp không???!!!
Rồi mấy ông nội cuồng tín bên Công Giáo như ông Mathew viết tiếng Việt thì quá handicap, cứ khích tướng cho hai bên Phật giáo và Công giáo chống nhau có lợi cho VC! Thì bão sao bên địch chết 7 còn 3 phe ta thì chết ráo 30/4/1975 chạy tụt cả quần mà vẫn còn ngu hai chữ CS thôi mà cũng hổng biết mẹ gì hết!!!!
Ngu hết biết luôn!!!! Amen, Mô Phật cọp vật quỷ sứ sư quốc doanh cs, vật bố nó luôn mấy thằng ngu!!!!
Michael Trần
From: Truong Vu
To: "GoiDan@yahoogroups.com" ; Dien Dan Thao Luan 9 ; "ChinhNghiaViet@yahoogroups.com" ; VN Nguyễn ; "BTGVQHVN-1-unsubscribe@yahoogroups.com" ; "BTGVQHVN-2@yahoogroups.com" ; Btgvqhvn-3 ; Hoaiviet Pham ; "biendongmientrung@yahoo.com"
Cc: _Tran Kien Cuong
Sent: Saturday, August 6, 2011 10:08 PM
Subject: Re: [GoiDan] [TRAN KIEN CUONG] -Thảm Sát Mậu Thân: Ai trách nhiệm? Thưa quý vị .
Bọn VC chuyên núp trong mấy Chùa và GĐPT từ xưa . Nay ra Hải Ngoại lâu ngày lại muốn dở trò núp bóng Chùa và GĐPT tiếp . Đồng bào hãy mạnh dạn tố giác bọn Việt Gian vạch mặt bọn chúng cho mọi người biết . Đừng để chúng tiếp tục ngầm phá Cộng Đồng , phá Đất nước . Tên Châu ở San Jose tên họ đầy đủ là gì vậy ông Liên Thành ? Xin cho chúng tôi biết để vạch mặt và đề phòng những thằng Việt Gian này . Phải làm rõ để chúng không thể len lỏi vào hàng ngũ NVTN/CS .
Vũ huynh Trưởng.

LTS- Xin đọc giả cung cấp lên các diễn đàn Internet tài liệu của Quảng Độ làm cho 2 ni cô có bầu, và gây cái chết cho 1 ni cô tại chùa.
Gửi Thích Quảng Độ, (Đặng Phúc Tuệ)
-------------------------------------------------------
(1) Năm 1950 Thích Đại Hải thày của Độ làm gián điệp cho Pháp đã bị Hà Đông xử tử hình.
(2).(Thư sám hối của Độ được viết ngày 2/9/1995)
(3) năm 1981 Độ đã làm 2 ni-cô có chửa, một trong hai cô đã treo cổ tự tử ngay trong chùa.
(4) bọn Võ Văn Ái luôn giở trò nịnh Độ là y sẽ đọat giải Nobel Hòa bình
(5) Gần đây tên Dâm tu này kêu gọi nhân dân "biểu tình tại gia..nghĩa là nằm nhà đừng chống ai cà..
Friday, October 23, 2009
. "Chấn hưng Phật Giáo" không thể chỉ đi bảo vệ các Tăng già, dù họ đã và đang làm bậy
Chi? ca^u 5 nay cua NDMT dda~ noi het y nghia ve cac ..su ho mang doi lot pha dao hai doi, lam o ue cua thien mon, lam xau ho Phat Giao. Khong nhung vay, no' co`n dda^.p vao dda^`u nhung ke ddang am muu bo^i ba^?n, cha` ddap Phat Giao va DDu*'c The^' To^n. Tuyet hay !

" 5/- Đừng bao giờ hàm hồ kết luận việc chỉ trích hay nắm cổ những Ni, Sư bất xứng ra nọc là "đánh phá hay triệt hạ Phật Giáo". Phương chi, Phật Giáo hay các vị cao tăng chân chính thì đã hơn hai ngàn năm trăm năm vẫn không ai triệt hạ nổi. Một Quan Âm Thị Kính dù phải nhận chịu thị phi, may mỉa của thế nhân vẫn là Bồ Tát chứ có suy suyễn gì đâu ?! Muốn bênh vực cho các nhà sư hư đốn, tàn ác chủ đạo trong Giáo hội PG Ấn Quang thì hãy tìm cách trả lời những cáo buộc của HT Thích Tâm Châu trong "Bạch Thư" và xóa được những "Đĩa Máu và Con Dao" đi. Muốn bênh vực hay biện hộ cho các thầy Đôn Hậu, Huyền Quang, Trí Quang,.. thì hãy xóa bỏ đi những gì họ đã viết và hành động chớ đừng nên dùng đòn hoả mù tấn công ông LT bằng những câu hỏi vu vơ, gán đặt. Phản tác dụng." [NDMT].
--- On Fri, 10/23/09, MienTay NguoiDan wrote:
Thưa quí vị LLCSCHPG,
cùng quí vị quan tâm.
Thưa quí vị,
Tôi không thấy cần thiết phí phạm thời giờ của tôi cũng như của quí vị nên sẽ cố gắng cô đọng những điểm chính:
1/- Trong thế giới tự do, không Cộng sản, mọi người được Hiến Pháp bảo vệ quyền sáng tác, viết sách mà không bị bắt buộc phải "Đối Thoại" với bất kỳ ai cả. Quí vị đã quá sai lầm khi khẳng định"tác giả Liên Thành có bổn phận phải đối thoại với độc giả". Điều khẳng định nầy của quí vị càng cho thấy quí vị mang định kiến và thiếu suy nghĩ tường tận (Chánh Tư Duy).
2/- Tôi không phủ nhận tác giả LT hay bất cứ tác giả nào, đều phải chịu hoàn toàn trách nhiệm Pháp Lý lẫn Luân Lý (Lương Tâm) về quyển sách của họ. Muốn tranh thủ Pháp Lý, quí vị phải có đủ TƯ CÁCH PHÁP NHÂN. LLCSCHPG qua những pháp danh, pháp hiệu hay bút hiệu chắc chắn không đủ điều kiện đáo tụng đình. Muốn tranh thủ Luân Lý hay Lương Tâm, quí vị phải có khả năng viết lách khả dĩ thuyết phục dư luận, quần chúng để họ nhận thấy sự sai lầm của ông LT và quyển BĐMT. Một ngòi viết như Bảo Quốc Kiếm ngàn đời không thuyết phục được ai !
Thú thực, tôi không bao giờ ngó mắt vào những bài viết của BQK dù quí vị đã yêu cầu đọc. Tại sao tôi kết luận như trên ? Đơn giản lắm. Chỉ cần liếc qua cái TỰA (Liên Thành và Mắm Tôm) đã đủ cho tôi đoán được nội dung. Tác giả đã không tự trọng thì tại sao tôi phải mất thời giờ quí báu của mình ?!
"Văn dĩ tải đạo" hay "Văn là Người". Văn đã vậy thì Người có khác gì. "Đối thoại" với người không tự trọng để làm gì ? Ông LT thừa khôn ngoan để không tạo một tiền lệ đáng trách.
3/- Tôi chưa từng nghe thấy quí vị "chỉ trích những ma tăng và những kẻ tiếm danh" trên các diễn đàn như quí vị nói. Cả cái danh xưng LLCSCHPG của quí vị cũng mới xuất hiện lúc gần đây thôi. Cho nên, tôi chỉ có thể tạm tin rằng quí vị cũng có khả năng và đởm lược (Trí Dũng). Tôi chỉ xin nhắc nhở quí vị rằng: Người Phật tử phải luôn luôn NGÔN HÀNH NHẤT QUÁN. Quan trọng hơn, CHÁNH KIẾN là điều tối cần thiết và đứng hàng đầu trong BÁT CHÁNH ĐẠO. Đừng vội cho người là "Vô Minh" khi chính mình còn quá mù mịt.
4/- Rất có thể quí vị phần nào đúng khi cho rằng NDMT tôi nghĩ "eo hẹp" về từ ngữ "Chấn Hưng Phật Giáo". Thế nhưng tôi thà chấp nhận "eo hẹp" vì không thể lẹo lưỡi hay đủ can đảm bẻ cong lương tâm, ngòi bút để diễn dịch khác hơn được. "Chấn hưng Phật Giáo" là Chấn Chỉnh và làm cho Phật Giáo Hưng Thịnh, Thăng Hoa chứ không thể chỉ đi bảo vệ các Tăng già, dù họ đã và đang làm bậy. Với những kẻ dối tu, đội lốt, mù quáng theo bọn ác hay mù quáng để cho bọn ác lợi dụng,... chẳng những tôi không bảo vệ mà còn bài xích, triệt hạ không khoan nhượng.
5/- Đừng bao giờ hàm hồ kết luận việc chỉ trích hay nắm cổ những Ni, Sư bất xứng ra nọc là "đánh phá hay triệt hạ Phật Giáo". Phương chi, Phật Giáo hay các vị cao tăng chân chính thì đã hơn hai ngàn năm trăm năm vẫn không ai triệt hạ nổi. Một Quan Âm Thị Kính dù phải nhận chịu thị phi, may mỉa của thế nhân vẫn là Bồ Tát chứ có suy suyễn gì đâu ?! Muốn bênh vực cho các nhà sư hư đốn, tàn ác chủ đạo trong Giáo hội PG Ấn Quang thì hãy tìm cách trả lời những cáo buộc của HT Thích Tâm Châu trong "Bạch Thư" và xóa được những "Đĩa Máu và Con Dao" đi. Muốn bênh vực hay biện hộ cho các thầy Đôn Hậu, Huyền Quang, Trí Quang,.. thì hãy xóa bỏ đi những gì họ đã viết và hành động chớ đừng nên dùng đòn hoả mù tấn công ông LT bằng những câu hỏi vu vơ, gán đặt. Phản tác dụng.
Ý còn thừa và lời còn dư nhưng chỉ bấy nhiêu để quí vị suy nghiệm.
Trân trọng kính chào.
NDMT
----- Forwarded Message -----
From: Ton That Son
Sent: Thursday, July 21, 2011 5:00 AM
Subject: [GoiDan] THU TRA LOI BAC SY TON THAT SON
Thưa Anh Liên Thành,
1.Tôi đã đọc 2 cuốn sách Biến Động Miền Trung, Huế Thảm Sát Mậu Thân. Cuốn
sách đầu tiên tôi nhờ Ông Anh Cột chèo ở Santa Ana mua ngay, sau khi biết sách
BĐMT đã ra mắt Bà Con. Cuốn sách thứ hai do Anh thân ái gửi tặng.
2.Mặc dù hồi ở Huế chúng ta không hề quen nhau, dù chúng ta đều là bạn khá thân của BS T.H.T , nhưng tôi và Anh chưa một lần gặp nhau. Tôi chỉ nghe tên Anh qua T. và lúc đó Anh '' làm lớn '' còn tôi chỉ là thằng SV tầm thường. Tuy nhiên, sau khi đọc hết cuốn sách Biến Động Miền Trung, tôi cảm thấy rất gần gũi với Anh vì Anh đã làm tốt phận sự của người lính VNCH cũng như phận sự của Người Cảnh sát QG, ra tay đúng mức với cái đám SV tranh đấu, với cái đám Phật tử tranh đấu, và với cái đám thầy chùa lưu manh như Trí Quang v.v...
Những hậu quả GẦN quá to lớn do đám thầy chùa theo VC gây ra qua các vụ biến động
miền Trung 1963-1966 là cuộc thãm sát tết Mậu Thân 1968, và hậu quả của Mậu Thân là anh bạn đồng minh HK dứt khoát rút chân khỏi miền Nam VN. Cuộc đàm phán gọi-là-hòa-bình giữa HK với VC xẩy ra tại Paris vào tháng 05-1968, tức là vào thời điểm cuối của đợt II tổng công kích Mậu Thân của VC.
Tôi nói '' hậu quả gần '' là vì , theo tài liệu tôi đọc, cũng như thực tế cho thấy, anh '' bạn
HK đã quyết định rút chân khỏi VN trong danh dự '' có thể trước 1968, với bằng chứng
là như Anh viết trong Huế-Thãm sát Mậu Thân đại khái là Mỹ án binh bất động trong
suốt tuần đầu VC chiếm Huế, và khi đánh nhau thì anh HK uýnh giặc ... tà tà giống như công chức sáng vác ô đi tối vác về v.v.. Một bằng chứng khác nữa là BTL/HK ở VN đã xúi Thiệu, Viên đưa cả một '' armé '' QLVNCH thiện chiến sang Hạ Lào đầu năm 1971 gồm ND, TQLC, BĐQ, SĐ 1 cho VC nó làm thịt để báo chí HK nó bêu riếu khiến cho
cả thế giới tây phương cổ võ ủng hộ VC...
Nếu Anh đọc hồi ký của Nguyễn Thanh Châu, một sĩ quan trong Lữ Đoàn 3/ND bị bắt cùng Lữ đoàn trưởng Đ/t Nguyễn Văn Thọ ở đồi 30 Hạ Lào sẽ thấy. Khi '' phái đoàn ''
BCH/LĐ3ND ra Bắc, một SQ Bắc Việt vứt phóng đồ hành quân Hạ Lào chứng minh rằng VC biết từng chi tiết cuộc hành quân Lam Sơn 719 v.v... và Tr/t Pháo Binh ND Bùi Đức
Lạc đã viết quyển sách '' Cơn Uất Hạ Lào ''. Tôi vẫn còn uất ức vì vụ này, có dịp sẽ nói tiếp.
3.Sở dĩ tôi chuyển '' câu hỏi '' của một kẻ trong Nhúm Cư sĩ Phá hoại PG, vì Anh là người
đúng việc hơn tôi. Cám ơn Anh đã làm.
4.Tôi nghi ngờ cái đám người '' thắc mắc '' và phá bỉnh Liên Thành này kể từ ngày Anh ra mắt sách Biến Động Miền Trung rằng thì là họ '' đứng tên '' chuyển dùm bài của kẻ sau lưng, ví dụ như các huynh trưởng phật tử tranh đấu Miền Trung chẳng hạn. Vì vậy, khi trả lời, chúng ta gián tiếp nhắm vào '' kẻ-đứng-sau-lưng '' đó, chứ cái-đám-lau-nhau BQK, TK, v.v. không cần phải mất công, là đúng.
5.Sau khi đọc Huế-Thãm Sát Mậu Thân của Liên Thành, tôi càng kính trọng tấm lòng
trung trinh vì Miền Nam VN của một người QG như Anh.
Anh không cần '' trả lời trả vốn '' với đám nhau nhau phá hoại PG là đúng. Họ la làng la
xóm, bóp méo sự thật vì sách của Anh đã đánh thẳng vào những kẻ theo VC phá hoại Miền Nam.
Nếu Anh đọc sách của một số chiến hữu QLVNCH từ ở tù sau trong các vùng núi rừng sơn lam chướng khí ở Miền Bắc sau 30.04.1975, họ kể lại những lời của tù nhân lương tâm từ Miền Bắc hoặc lời than nuối tiếc từ một số thường dân Miền Bắc mà ho gặp, đại khái '' Đã bao nhiêu năm chúng tôi chờ các anh ra Bắc giải phóng chúng tôi, nào ngờ sự
thể đã đi ngược lại ao ước mong chờ của chúng tôi ... ''.
Kính thư,
tôn-thất sơn
Sent: Thursday, July 21, 2011 5:32 AM
Subject: [GoiDan] THU TRA LOI BAC SY TON THAT SON
Thưa Anh Tôn Thất Sơn,
Anh hỏi thì tôi xin trả lời, chứ cá nhân tôi từ trước tới nay không muốn trả lời gì với những người đó cả.
1- Đức Đông Cung Nguyễn Phúc Cảnh không phải là Ông Tổ đời thứ 7 của nhà Nguyễn. Ông là con trưởng của Vua Gia Long.
Cũng như tôi, anh là huyết thống của Hoàng Đế Gia Long Anh biết rõ điều đó.
2- Anh em tôi, và tôi đều được mẹ tôi đem quy y tại chùa của Thầy Ngoạn tại vùng An Lăng nơi gần lăng vua Dục Dức, thuộc Quận Huơng Thủy. (chuyện nầy rất dễ phối kiểm với chùa An Lăng-VN). Thầy quy y cho chúng tôi là Thầy Ngoạn, nhưng sau đó chính tôi đã bắt ông ta vì ông ta họat động cho Việt Cộng. Vì chuyện nầy mà Mẹ tôi đã gọi tôi là ” thằng bất hiếu, thằng phản đạo” và không nhìn mặt tôi cả một năm trời. Tôi rất hiểu tấm lòng của mẹ tôi, và tôi cũng đã rất buồn vì đã làm cho mẹ tôi giận tôi. Nhưng thưa anh Sơn chắc hẳn anh cũng đồng ý với tôi:
“Thầy không phải là Phật, mà cha cũng chẳng phải là Chúa”
3- Nếu nói tôi là ngừoi theo đạo Chúa thì xin chứng minh.
4- Trong cả hai cuốn BDMT và Huế-Mậu Thân, chữ nào, đọan nào trang mấy, tôi đánh phá Phật giáo?
Chẳng lẽ tôi lôi những tên Trí Quang, Đôn Hậu, Thiện Siêu, Chánh Trực là những tên VC nằm vùng trong Phật Giáo ra cho mọi nguời biết những thằng đó là Cộng Sản như vậy là đánh phá Phật Giáo?
5- Không một ai dám nhục mạ “Phật Giáo là đồ chó đẻ” như bọn họ vu khống.
6- Tôi gọi Trí Quang, Đôn Hậu, Thiện Siêu Chánh Trực và bất cứ những tên Việt Cộng nằm vùng trong Phật Giáo phá nát Phật Giáo là những “tên chó đẻ” như vậy còn quá nhẹ.
7- Tôi đã nói rõ bà ban thuốc phiện bị Việt Cộng giết sao còn hỏi làm chi?
8- VC tấn công toàn lãnh thổ VNCH vào khuya ba mưoi (30) rạng ngày mồng một (1) Tết Mậu Thân 1968. Vào ngày mồng một Tết 1968 Thủ Tướng VNCH Nguyễn Cao Kỳ ban hành lệnh Thiết Quân Luật trên toàn lãngh thổ VNCH.
Nhân viên công lực thi hành lệnh Thiết quân Luật của thủ Tướng Chính Phủ NVCH là hạ sát ngay tại chỗ những thành phần sát hại dân lành, những tên khủng bố.
Tại Sàigon Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan Tư lệnh CSQG/VNCH đã thi hành Lệnh Thiết quân Luật là xử bắn tên đặc công Việt Cộng Bảy Lốp ngay giữa đường phố Sàigon chứ đâu phải là thủ tiêu.
Ba cha con Thiên Tường đã bắn chết rất nhiều anh em Quân, Cán, Chính, VNCH và còn bắt đi chôn sống 400 đồng bào tại Dòng Chúa Cứ Thế ở Quận III thị xã Huế trong đó có Thượng Nghị Sĩ Trần Điền. Sau Mậu Thân vài tháng , đã tìm ra 400 xác ngừơi nầy có xác của Thượng Nghị Sĩ Trần Điền bị chết trong tình trạng bị chôn sống hoặc bị vật cứng đập vào đầu.
9- Ba cha con Thiên Tường là Việt Cộng, là khủng bố đã sát hại quá nhiều đồng bào trong tết Mậu Thân tại vùng Quận III thị xã Huế thì việc cha con y bị lực lượng hành quân bắn chết ngay giữa mặt trận tại vùng An Cựu vào thời điểm đó là thi hành lệnh Thiết Quân Luật của Thủ Tướng Chính Phủ VNCH, sao gọi là thủ tiêu?
Sau 1975 bọn chúng được Cộng Sản tuyên dương là Liệt Sĩ.
10- Sao lại nêu ra chuyện chết sống của những tên Việt Cộng nằm vùng đã sát hại đồng bào Huế trong Tết Mậu Thân, mà không nêu ra và hỏi đến ai là kẻ đã hạ sát 5327 thường dân vô tội và bắt đi mất tích 1200 ngừoi.
Cộng chung là 6527 sinh mạng, Sao không hỏi đến?
Vậy xin anh hỏi giúp tôi những ngừoi nêu ra các câu hỏi nầy họ là ai???
Chưa bao giờ có trong đặc lệnh truyển tin hoặc ngụy hóa :
“Thuyên chuyển vùng 6 chiến thuật là lệnh thủ tiêu cả”.
Anh là một Sĩ quan Bác Sĩ Quân Y Binh Chùng Nhảy Dù có bao giờ anh nghe lệnh nầy chưa?
11- Viên Đại Úy Thiết Giáp con Hoàng Kim Loan không không họat động cho Cộng sản tôi có bổn phận và trách nhiện không thể tiết lộ danh tánh của anh ta là con cán bộ cao cấp VC.
Tóm lại vì mến trọng anh, khi anh hỏi tôi trả lời ngay, chứ với bọn họ tôi không bao giờ trả lời, và cũng chẳng đối thoại, mà chỉ đối đầu.
Kính thân
Toi xin lỗi và xin đính chính:
Năm 1968 Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ là Phó Tổng Thống VNCH chứ không phải là Thủ Tướng VNCH.
Liên Thành

Liên Thành Ra mắt sách -Little Saigon Cali
26-06-2011 Hội luận
http://biendongmientrung-lienthanh.blogspot.com/
http://ghpgvntn-toiacphatgiaoanquang.blogspot.com/
Liên Thành Ra mắt sách -Little Saigpn Cali
Phần 2 Liên thành thuyết trình
Liên Thành Ra mắt sách -Little Saigpn Cali
Phần 3
Liên Thành Ra mắt sách -Little Saigpn Cali
Phần 4 Hội Luận
Liên Thành Ra mắt sách -Little Saigpn Cali
Phần 5 Hội luận
Liên Thành Ra mắt sách -Little Saigpn Cali
Phần 6 Hội luận
Liên Thành Ra mắt sách -Little Saigpn Cali
Phần 7/hết Hội luận
Tôi đọc:
BIẾN ĐỘNG MIỀN TRUNG
Hoàng Đức
Đây là lần thứ hai tôi đọc Biến Động Miền Trung vì trước đây tôi đã đọc một phần của BĐMT được đăng trên Tập san Biệt Động Quân. Như vậy có thể nói là tôi đã nghiền ngẫm Biến Động Miền Trung một cách say sưa như tôi đã từng mê loạt truyện Z28 của Người Thứ Tám với điệp viên Văn Bình, võ nghệ tuyệt luân, mưu trí như Thần, hào hoa phong nhã, đắt đào hơn cả điệp viên 007. Tôi không biết xếp loại Biến Động Miền Trung vào “loại văn chương nào” (Genre litteraire). Hồi ký chăng? Tiểu thuyết trinh thám gián điệp chăng? Hay là tiểu thuyết lịch sữ? Tôi chịu thua vì kiến thức hạn hẹp! Tôi đành gọi đây là một tài liệu lịch sữ cận đại. Tác giả Liên Thành không những là một người “Đem tâm tình viết lịch sử” mà còn là một chứng nhân của lịch sử và hơn thế nữa là một người tham dự trực tiếp vào lịch sử.
Tôi không phải là một nhà phê bình văn chương nên chỉ dám viết ra đây một vài cảm nghĩ của một người đọc sách, một độc giả của Liên Thành, một nhà văn mới ra lò mà sự nghiệp văn chương thật muôn vàn hứa hẹn nếu ông ta muốn theo đuổi cái “nghiệp” này. Thực vậy, ông viết văn đơn sơ, văn phong trong sáng, nhẹ nhàng và dễ dàng còn hơn lúc ông xữ dụng M16. Đọc văn ông, độc giả tưởng chừng như ai cũng có thể viết văn được vì có khác gì lúc ta ngồi với nhau và kể chuyện đời cho nhau nghe đâu. Lối văn kể chuyện của ông thật rõ ràng, mạch lạc, lưu loát nhưng không làm dáng nghệ thuật. Ông đưa người đọc đi từ khởi đầu câu chuyện đến đoạn cuối một cách tự nhiên không màu mè, bay bướm, chỉ thỉnh thoảng chen vào một vài câu đưa đẩy, mô tả cảnh sắc thiên nhiên cho văn chương thêm một chút hoa lá cành. Tính chất hài hước thoang thoảng trong câu chuyện khiến độc giả thích thú với lối kể chuyện dí dỏm chan chứa “sense of humor”.
Đọc Biến Động Miền Trung, độc giả biết ngay tác giả Liên Thành là người miền sông Hương núi Ngự vì một vài từ ngữ đặc sệt Huế, không những Huế mà lại còn là Huế quê mà ngay cả người Huế chính gốc có người cũng không hiểu nổi. Tính chất Huế của Liên Thành là Huế “Mệ” vì tác giả là dân Hoàng Tộc” nhà Nguyễn, tác giả là cháu nội của Ngài Kỳ Ngoại Hầu Cường Để. Đấy chính là nét duyên dáng trong nghệ thuật kể chuyện của tác giả. Vui và khôi hài hơn nhiều so với mấy ông MC trong các video ca nhạc “pha tiếng”, nhái giọng Huế để pha chè mà lạt như nước ốc dù có cào chợt nách cũng khó cười được. “Chưởi cha không bằng pha tiếng!” thế mà các ông MC cứ khai thác đề tài khôi hài này thì thật là quá nghèo, nghèo không tưởng nổi!
“Biến Động Miền Trung” phanh phui rất nhiều bí mật, thật là bí mật, chẳng khác gì những bí mật chốn cung đình. Và bí mật nào khi được phơi bày lại không hấp dẫn! Điều đáng nói là những bí mật được tác giả Liên Thành “khai phá” là những sự kiện lịch sử có thật một trăm phần trăm vì tác giả là người trong cựôc, là người “khui” các bí mật lịch sử mà chúng ta chưa hề biết đến và không thể tưởng tượng được những sự kiện như thế đã diễn ra bên cạnh chúng ta. Những bí mật Liên Thành “bạch hoá” liên quan đến nhiều lãnh vực như Tôn giáo, Quân sự, Chính trị vv… Tôi thực sự bị tác giả hấp dẫn từ đầu đến cuối giai đoạn biến động miền Trung. Vì từng ham mê những truyện lịch sử Tàu, những võ hiệp tiểu thuyết Tàu với các chùa chiền do các sư hổ mang trụ trì, những dơ bẩn trong chốn thiền môn, nên đọc Biến Động Miền Trung, cái “ma bùn” trong tôi được thoả mãn. Tôi thích thú nghĩ rằng: À thì ra trên thực tế cũng có những ngôi chùa là hang ổ của các dâm tăng, các nữ ni tà ma ngoại đạo và những nguỵ quân tử kiểu Nhạc Bất Quần, đạo đức giả và ham mê quyền lực cũng không thiếu gì trong cuộc sống chung quanh ta.
Đọc Biến Động Miền Trung, tôi thực sự bị cuốn hút vào các điệp vụ có thật một trăm phần trăm chứ không phải hoang tưởng như trong các tiểu thuyết gián điệp tôi đã từng một thời say mê như Z28 của Việt Nam, James Bond của Anh và OSS 117 của Pháp. Thì ra cái thực cũng hấp dẫn chẳng kém gì cái hoang tưởng! Tôi hồi hộp theo dõi câu chuyện mấy tay súng M16 phục kích VC trong đêm tối, hồi hộp chẳng khác gì khi xem loạt phim do Sylvester Stalone và Chuck Norris thủ diễn. Chỉ khác chăng là ngoài đời thực thì toán phục kích của Liên Thành chỉ hạ được 3 trự du kích VC trong tiểu đội VC phá làng, phá xóm thay vì trong phim thì chỉ một mình người hùng vai u thịt bắp đã làm thịt nguyên một trung đội nhờ tại thiện xạ bách phát bách trúng và nhờ “lá bùa Miên” làm đạn né tránh mình hay là mấy tay VC trong phim không biết bắn súng nên AK cũng nổ dòn tan mà không có viên đạn nào ghim vào thân xác của Sylvester và Chuck. VC trong phim bắn dở ẹt!
Nói về các cuộc hành quân trong Biến Động Miền Trung, tôi xin ngã nón chào thua ký ức siêu việt của Thiếu Tá Liên Thành. Tôi thực không tài nào hiểu nổi tại sao ông ta có thể nhớ lại vanh vách từng chi tiết một các cuộc hành quân do ông ta “điều binh khiển tướng”. Ông ta có thể nhớ đã sai phái vị sĩ quan nào đi đến đâu, theo cánh quân nào, đơn vị nào cùng tham gia phối hợp hành quân, ngày giờ xuất phát, chiến lợi phẩm vv… thì trí nhớ của ông ta quá đặc biệt nếu không muốn nói là phi thường.
Ngoài những cuộc hành quân cảnh sát mang tính cách quân sự vì Thiếu Tá Liên Thành là một sĩ quan trong quân lực Việt Nam Công Hoà biệt phái qua ngành cảnh sát, “Biến Động Miền Trung” còn tường thuật những điệp vụ có thật một trăm phần trăm với những chi tiết liên quan đến ngành điệp báo mô tả trong các tiểu thuyết gián điệp như gián điệp nhị trùng, máy thăm dò sự thật, những dụng cụ liên lạc truyền tin tối tân, những phương thức hoá học để biến đổi một chất nổ trở thành vô hại, những không ảnh, những mưu lược, những lừa đảo, những nguỵ trang, những võ bọc , những cơ sở bí mật vv… và dĩ nhiên những điệp viên tài ba. Liên Thành không võ nghệ tuyệt luân như điệp viên Z28 Văn Bình của Người Thứ Tám hay Triệu Duy súng lục rút nhanh như chớp (còn hơn cả tài tử Glenn Ford), trong các tiểu thuyết trinh thám gián điệp “Đi và Sống” của Lê Minh Hoàng Thái Sơn. Nhưng Liên Thành là một sĩ quan sinh ra để làm gián điệp, một con người thông minh, quyền biến, giải quyết công việc một cách khôn ngoan và dứt khoát, đầy đủ mưu lược tuy không bằng Khổng Minh nhưng cũng dư sức chiến thắng điệp viên thượng thặng Hoàng Kim Loan, một cái tên “mỹ miều” y hệt tên của các nhân vât trong tiểu thuyết diễm tình.
Điệp viên Liên Thành không am hiểu võ công của các môn phái trên thế giới như Z28 nhưng ông ta cũng từng một thời là huấn luyện viên Nhu Đạo huyền đai. Tôi chỉ tức một điều là trước sự hỗn xược, ngạo mạn của tên Hoàng Kim Loan ông ta đã kềm hảm được cơn nóng giận thay vì dùng đòn vai nhu đạo quật cho tên “chó đẻ”này một cú ói cơm quốc gia thờ ma cộng sản. Những hiểm nguy trong ngành điệp báo, những pha đấu trí ngoạn mục đầy dẫy trong “Biến Động Miền Trung” đã làm tôi say mê khiến tôi đã đọc một lèo quên ăn trưa từ sáng đến chiều vì tôi đọc Quốc Ngữ hơi lâu và vì sợ đọc nhanh thì hết truyện không còn gì để đọc mà tôi thì đang mong muốn Liên Thành bật mí nhiều chuyện hơn nữa trong thời gian ông đảm trách nhiệm vụ Trưởng Ty Cảnh Sát Thừa Thiên, Huế, nơi chôn nhau cắt rốn của tôi.
Tôi không có tham vọng viết một bài điểm sách (Book Review) hay làm một nhà phê bình văn chương (Critique Littéraire) nên tôi đã không theo một phương thức khoa học nào khi loạn bàn về cuốn “Biến Động Miền Trung”. Tôi đã không đưa ra những dẫn chứng cụ thể, không trích lại những đoạn tôi đề cập đến mà tôi để dành cho những ai chưa đọc “Biến Động Miền Trung” chính mắt đọc những gì tôi nêu lên một cách phiến diện, với tất cả tâm tình chân thật của một độc giả hay của một con mọt sách nếu mọt sách được định nghĩa là một người đọc đủ mọi loại sách báo thượng vàng hạ cám trên thị trường, từ tiểu thuyết ba xu thời xa xưa đến những sách khảo cứu khô khan, nuốt không trôi mà cũng trệu trạo muốn nuốt cho no bụng. Tuy nhiên tôi cũng mạo mội đưa ra một nhận xét thô thiển rằng:
Những ai từng ưu tư với quê hương, dân tộc, với tổ quốc giống nòi tộc Việt, những ai muốn tìm hiểu lịch sử Việt Nam thời cận đại, nhất là thời miền Trung biến động, những con dân đất Thần Kinh, những ai ham mê loại truyện trinh thám gián điệp, loại hồi ký chiến trường trong những năm dài chinh chiến điêu linh trên quê hương yêu dấu, không thể nào bỏ qua, không đọc “Biến Động Miền Trung” để cùng tác giả Liên Thành hồi tưởng lại một giai đoạn lịch sử sôi động của nước nhà.
“Biến động Miền Trung” là một tài liệu lịch sử quý báu cho những nhà viết sử, những nhà nghiên cứu lịch sử vì tác giả Liên Thành là một người viết lịch sử thật can đảm vì những chứng nhân lịch sử, những nhân vật lịch sử hiện đang còn sống và cũng vì thế mà những sự kiện lịch sử tác giả ghi lại trong tác phẩm Biến Động Miền Trung mang một nội dung có mức xác tín thật cao nếu không muốn nói là xác thực tuyệt đối.
Buối Ra Mắt Sách ngày 17/7/2011 Seatle
Xin mời quý đồng hương và chiến hữu đến dự đông đảo:
Buổi RMS của Liên Thành
“Huế - Thảm sát Mậu Thân- Tội Ác Đảng CSVN”
vào 11 giờ trưa ngày Chủ nhật 17-7-2011
tại Tri Ân Quán - Bar & Grill
111 Airport Way S. Renton, WA 98057
Liên lạc: Linh Vũ (253) 468-1880 - Anh Trương (206)302-9899- Nhà hàng (425)255-2221
maps.google.com